Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 81



Trừ đống hàng cao cấp kia ra, còn dư hơn một trăm mười triệu viên linh thạch

thượng phẩm, trị giá hơn 110 vạn điểm.

6265 bình linh dược lục giai, trị giá 626500 điểm.

Hắn đổi hết đống đan dược và linh thạch này được 100 vạn điểm, còn dư thì lại

để làm đồ dự trữ.

Nói thật thì linh thạch linh dược 72 vạn điểm còn sót lại đủ để đám đệ tử của

Phi Tiên môn vào trong Toàn Cơ Đồ tu luyện cả mấy nghìn năm.

Dù sao cảnh giới của bọn họ cũng thấp, tiêu tốn ít hơn tu sĩ cảnh giới cao.

Chẳng qua là mỗi lần chỉ có ba người được vào trong Toàn Cơ Đồ mà thôi.

Mà linh dược thất phẩm có đến 127 bình, đừng nói là để đám người Kỷ Linh

Hàm đột phá đến Thiên Mệnh cảnh, ngay cả đến Đạo Cung cảnh thì vẫn đủ.

Số linh phù bàn trận, linh khí cấp thấp và một số nguyên liệu, hắn lựa chọn đổi

tất cả.

Cuối cùng lấy được 145 vạn điểm.

Chuyến đi tới Bát Vân điện lần này kiếm được rất nhiều, thêm 60 vạn điểm đã

có trước đó nữa thì điểm tích phân bây giờ của hắn lên đến 428 vạn.

Vượt xa con số 100 vạn cần để nâng cấp.

Mặc dù ngay từ đầu Khương Thành đã biết, là một bá chủ của Phi Vân châu, đồ

dự trữ của Bát Vân điện chắc chắn còn nhiều hơn của các môn phái khác cộng

lại, nhưng số lượng này vẫn vượt xa dự tính của hắn.

Môn phái này quả thật là giàu nứt đố đổ vách, chẳng trách trước đây bọn họ

không có hứng thú với môn phải khác trong cùng khu vực.

Các thế lực như Xích Nhật tông, Đoan Mộc thế gia, trong mắt bọn họ chỉ như

ăn mày mà thôi?

Thành ca quyết đoán nhấn nâng cấp, bảng hệ thống cũng có sự thay đổi.

Cấp hiện tại: 5

Điểm tích phân: 0/10 000 000

Điểm tích phân khả dụng: 3 287 573

Kĩ năng hiện tại: Ký chủ có thể tiêu hao điểm tích phân để biến đổi thành bất cứ

mục tiêu nào, thời gian làm mới 3 ngày.

Chú ý: Mục tiêu biến đổi phải được ký chủ tận mắt nhìn thấy. Ngoài thực lực

của mục tiêu ra, sự biến đổi này sẽ mô phỏng toàn bộ các đặc điểm của đối

phương.

Kĩ năng cấp tiếp theo: Ký chủ có thể tiêu hao điểm tích phân để nâng cao tư

chất của mục tiêu lên một cấp, thời gian làm mới 1 ngày.

Chú ý: Tư chất mục tiêu càng cao, điểm tích phân tiêu hao càng nhiều.

Cái này…

Nâng cao tư chất của người khác, hình như bản thân chẳng có được lợi ích gì.

Nhưng mà ngay sau đó, Thành ca lại cười, là bản thân hắn nghĩ hơi nông cạn

rồi.

Đám đệ tử của bản thân tư chất cao thì ở trong mắt hệ thống càng có gì trị hơn

mà!

Tương lai không chỉ tốc độ tu luyện của bọn họ đột nhiên tăng mạnh, mà điểm

thưởng mỗi lần thăng cấp cũng tăng lên gấp mấy lần.

Nếu như tất cả nâng cao đến mức tư chất kia của Kỷ Linh Hàm và Lâm Ninh,

vậy thì tương lai Linh Đài cảnh, Thiên Mệnh cảnh sẽ trả lại hàng vạn hàng chục

vạn điểm tích phân.

Đây là kỹ năng thần thánh để kiếm được càng nhiều điểm tích phân hơn đó!

So với việc tăng đại cảnh giới trước đây có tác dụng hơn nhiều.

Tăng một đại cảnh giới, ngoài được cái ra vẻ, thì còn lại vẫn là ra vẻ.

Mà nâng cao tư chất, không những có thể ra vẻ mà còn đạt được lợi ích thiết

thực.

Nghĩ đến đám người La Viễn, Đan Thái, mấy người cũ hết sức trung thành theo

lâu như vậy, nhưng chỉ vì tư chất quá kém mà dần dần không theo kịp bước

chân chinh phạt của hắn, đều sắp bị gạt bỏ rồi.

Thành ca cảm thấy quả thật là bản thân cũng cần phải yêu thương mấy người cũ

trong nhà kia một chút rồi.

Ban đầu hắn định dùng hơn 300 vạn điểm tích phân còn lại để rút thưởng, thoải

mái một lần, bây giờ lại đổi ý rồi.

Tốt nhất là cứ giữ lại, sớm ngày thăng cấp thôi.

Lần này dùng 100 vạn điểm rút 10 lần thưởng cấp 3 trước là được rồi.

Cho một kỹ năng cấp 3 đi!

Cầu nguyện một lúc, tích lũy nhân phẩm, Thành ca nhấn mở bảng rút thưởng,

nhanh chóng nhấp 10 lần.

“Chúc mừng kí chủ nhận được một viên Thái Tố Sinh Hồn Bảo Đan!”

“Chúc mừng kí chủ nhận được một viên Thiên Nguyên Cửu Thánh Bảo Đan!”

“Chúc mừng kí chủ nhân phẩm bộc phát, nhận được bảo khí Thanh La Phá

Thánh Kiếm!”

“Chúc mừng kí chủ nhận được một cây Tử Văn Diễm Minh Trúc!”

“Chúc mừng kí chủ nhận được một mảnh Toàn Cơ Đồ!”

“Chúc mừng kí chủ nhân phẩm bộc phát, nhận được một sợi Đạo Thiên Tiên

Vận!”

“Chúc mừng kí chủ nhận được một viên Hồng Thải Tinh Ngọc!”

“Chúc mừng kí chủ nhận được Luyện Khí Thuật tam giai!”

“Chúc mừng kí chủ nhận được ba cây Giáng Châu Ngọc Lộ Thảo!”

“Chúc mừng kí chủ nhận được một tấm Tuyết Võng Huyền Băng phù!”

Sau mười lần liên tiếp, Thành ca mới cẩn thận kiểm tra lại thu hoạch của mình.

Lần này không nhận được kỹ năng cấp ba, nhưng mấy cái thứ khác đều khá tốt.

Luyện Khí Thuật tam giai, từ bây giờ hắn sẽ trở thành một luyện khí tông sư có

thể luyện chế bảo khí.

Lại nhận thêm được một mảnh Toàn Cơ Đồ, có thể ghép với mảnh trước đó để

tăng thêm hiệu quả.

Hai viên bảo đan, mỗi viên nâng cảnh giới thần hồn lên 600 năm, tăng linh lực

tu vi 800 năm.

Tu sĩ đến một cảnh giới nhất định thì cần phải chạy theo sự bổ sung lẫn nhau

giữa thần hồn và linh lực.

Nếu chỉ hấp thụ linh khí để nâng cao linh lực, cảnh giới thần hồn thì căn cơ

không ổn định, những người bị nghiêm trọng thậm chí sẽ bị hủy cả tu vi.

Mà chỉ có thần hồn, không có linh lực chống đỡ thì chỉ như một cái cây không

có rễ, ngay cả tuổi thọ cũng không thể đảm bảo được.

Hắn không nghĩ nhiều nuốt luôn hai viên này xuống.

Thế là khoảnh khắc tiếp theo, tu vi của hắn trở thành Thiên Mệnh cảnh Tứ

trọng.

Điều này khiến Khương Thành hơi thất vọng.

Hai viên bảo đan đó, chỉ tăng có hai trọng tiểu cảnh giới vậy thôi hả?

Anh đây khổ quá mà.

Hắn cũng không nghĩ rằng đến Thiên Mệnh cảnh rồi thì tuổi thọ sẽ được tính

bằng hàng nghìn năm.

Biết bao người bị giới hạn bởi tư chất thiên phú, cuối cùng cả đời bị mắc kẹt ở

Thiên Mệnh cảnh Nhất trọng, không tiến thêm được.

Nếu như không phải hắn có thêm hai thứ Thiên Hoang Bất Diệt Thể cộng với

Thôi Xán Thần Phủ thì cũng không thể uống đan dược xong là thuận lợi thăng

cấp như vậy.

Tử Văn Diễm Minh Trúc, Hồng Thải Tinh Ngọc, Giáng Châu Ngọc Lộ Thảo

đều là thiên tài địa bảo để luyện chế bảo đan, bảo khí.

Nếu như không phải rút thưởng được trong hệ thống mà trực tiếp đi mua thì

dùng mấy nghìn vạn linh thạch cũng không đổi lấy được.

Hơn nữa quan trọng nhất là, bên trong Vương triều Càn Tinh liệu có hay không

vẫn là một câu hỏi.

Một tấm Tuyết Võng Huyền Băng phù là một bảo phù có cao cấp hơn cả linh

phù cửu giai, uy lực của nó không cần phải nói, cùng cấp bậc với đại sát khí.

Đáng tiếc là nó ra sân hơi muộn.

Nếu như Khương Thành rút được nó trước khi đến Bát Vân điện, hơn nữa còn

để trong nhẫn trữ vật, vậy thì đại điển sau đó sẽ náo nhiệt lắm đây.

Chỉ sợ chưa kịp sử dụng long huyết để hồi sinh thì Bát Vân điện đã bị bảo phù

này nổ văng lên trời.

Còn Thanh La Phá Thánh Kiếm là bảo khí, cao hơn cả linh khí cửu giai.

Ánh linh khí xanh lục mờ mờ vờn quanh lưỡi kiếm, lờ mờ lộ ra sát khí, vừa

nhìn là biết không phải vật tầm thường.

Trên thân kiếm có khắc hai bảo trận, lần lượt là uy năng kiếm quang tăng 3 lần

và uy năng phong hệ kiếm pháp tăng 2 lần!

Đơn giản mà thô bạo.

Ngoài ra còn có ba linh trận cửu phẩm làm phụ trợ, tất cả các mặt như tốc độ,

sắc bén, chắc chắn của kiếm đều được tăng lên.

Mặc dù vẫn chưa luyện hóa xong, cơ mà chỉ vừa rút ra đánh bừa hai cái thôi,

thanh thế của hắn đã vượt gấp mấy lần so với lần trước đánh với Hạng Bạt.

Nếu như cái này mà được luyện hóa hoàn toàn thì e rằng uy lực sẽ đạt tới một

nửa của chiến hồn phụ thể lần trước, thẳng tiến đến Đạo Cung cảnh.

Bởi vì bảo khí này không phải là đồ tiêu hao một lần, cho nên hệ thống mới

nhắc nhở là bạo phát nhân phẩm.

Cầm trong tay chơi một trận, Thành ca hơi xoắn xuýt.

Hắn dùng kiếm, uy lực của thanh kiếm này không chỉ rất mạnh mà vẻ ngoài còn

rất uy mãnh soái khí, có thể giúp hình tượng của hắn tăng thêm điểm.

Hắn thật sự có chút không nỡ đưa cho đệ tử.

Nhưng mà nếu đeo thanh kiếm này bên người, chỉ sợ là sau này hắn có gặp phải

Đạo Cung cảnh thì cũng không chết được.

Không chết được, thì cũng không thể kích hoạt hệ thống vô địch trả thù.

Đừng thấy mấy cái phương án mà hệ thống cho thường là đại chiêu dùng một

lần, dùng xong là cũng hết.

Có những lúc nó cũng sẽ biến thành một phần thưởng tăng cấp lâu dài, giống

như long huyết lần này.

Nếu như không chết một lần, hắn không thể có được loại dị bảo thượng cổ như

vậy.

Cho nên, bị giết rất quan trọng.

Suy nghĩ một lúc, hắn đã nghĩ ra một cách vẹn cả đôi bên.

Về sau khi ở Phi Tiên môn, bản thân có thể giả vờ dùng bội kiếm này, đánh kẻ

địch đến xâm phạm mấy cái vẫn được mà.

Còn về lúc ra ngoài, cố ý quên đem theo là được