Mặc dù không nói đến chiến tích huy hoàng này, nhưng mà vẫn có thể thể hiệnở mấy khía cạnh khác màuQuả nhiên là Thành ca không thể nhịn nổi trái tim bồn chồn của mình, biểu diễnvõ đạo Ngũ Hành kia một lần.Hiệu quả nổi bật, tất cả mọi người ở đây đều kinh ngạc.Việc lợi dụng linh lực để tạo lên dòng suối hỏa băng, dù Phân Hồn cảnh cũng cóthể làm được.Nhưng mà trình độ khống chế tuyệt diệu và uy lực không giống nhau mà thôi.Nhưng Khương Thành đã tùy ý chuyển đổi giữa Ngũ Hành, hoàn toàn là kỹthuật cao siêu mà bọn họ đều chưa từng được nghe.Trong mắt đám đệ tử này, đây chắc chắn là Tiên thuật.Nhất thời, tiếng kinh ngạc tán thưởng toàn bộ mọi người ở đây vang lên.Đừng nói đến bọn họ, ngay cả Tam Nhãn Hổ cũng đột nhiên xuất hiện ở trongđiện.Hắn mở to mắt, không thể tin nổi.“Tiểu tử, ngươi làm thế nào vậy?”Đám đệ tử cứ như là lạc vào trong sương mù, không thấy được huyền ảo, cònnó lại không hề giống.Cho dù là một Yêu Vương không có lý tưởng thì nó cũng là một Thánh Giai.Nó có thể cảm nhận rõ ràng được đó vẫn là võ đạo, chứ không phải Tiên thuậtgì đó.Chỉ là cấp bậc võ đạo đó quá cao, không chỉ vượt qua cấp Vương của ThiênMệnh cảnh bình thường mà còn vượt qua cả cấp Thánh.“Thì làm như vậy đó, ta vốn có thực lực này, ngươi hiểu mà.”Khương Thành giang tay ra, làm ra cái vẻ mặt ta chỉ làm chút chuyện nhỏkhông đáng nói đến thôi mà.“Ta hiểu cái ông nội ngươi!”“Chỉ bằng chút thực lực này của ngươi á?”Tam Nhãn Hổ chửi ầm lên.Bây giờ Khương Thành là Thiên Mệnh cảnh Tứ trọng, nó liếc cái là có thể nhìnra.Nếu như Thiên Mệnh cảnh Tứ trọng bình thường mà có thể làm được chuyệnnhư này, vậy thì Yêu Vương này lăn lộn vô ích à.Cho dù màn biểu diễn vừa này chẳng có uy lực gì hết, lúc chiến đấu cũng chẳngcó tác dụng gì, cơ mà ý nghĩa ẩn chứa phía sau lại khiến người ta không thể coinhẹ được.“Đúng vậy, chỉ bằng ta thôi.”Thấy đường đường một Yêu Vương mà lại kinh ngạc, trong lòng KhươngThành sảng khoái ghê.Không dễ dàng mà.“Thực lực của bổ chưởng môn, đâu chỉ là thứ mà một con yêu thú bé nhỏ nhưngươi có thể đoán được cơ chứ.”“Nhất định là lại dùng thủ đoạn gì đó, có điên mới tin ngươi!”Tam Nhãn Hổ vẫn còn cứng miệng, nó không thể chịu thua Khương Thànhđược.Chẳng lẽ là Huyễn thuật?Không thể nào, bản thân có mù đâu.Hay là do một số trận pháp đặc biệt và phù văn làm nhỉ?Không, thứ như thế cũng không lừa được bản thân.Nói thật thì thật sự suy nghĩ của nó hơi dao động rồi.Ngay từ đầu nó đã không coi trọng Khương Thành, nhưng thời gian ở Phi Tiênmôn, gặp phải chuyện phá vỡ giới hạn nhận thức của nó cũng thường xuyên xảyra.Ví dụ như tốc độ đột phá của của tên Khương Thành kia không hợp lí tí nào.Lúc mới quen chỉ mới Phân Hồn cảnh Tứ trọng, bây giờ đã Thiên Mệnh cảnhTứ trọng rồi.Ví dụ như năng lực đặc biệt có thể cưỡng ép đệ tử tăng một đại cảnh giới, nếunhư chỉ một mình Ấn Tuyết Nhi thì cũng thôi đi, đây ngay cả Đan Thái cũng đãthăng cấp.Điều này hoàn toàn không phải nói là sự trùng hợp thì có thể giải thích được.Thêm việc hôm nay nữa…Lẽ nào, tên tiểu tử này thật sự biết Tiên thuật gì đó?Nó hơi mờ mịt rồi.Sau khi nó rời đi, đám người thảo luận sôi nổi.“Đến cả Hổ Yêu đại nhân cũng không nhìn ra Tiên thuật của chưởng môn ư?”“Xem ra, cảnh giới của chưởng môn còn cao hơn nó rất nhiều á!”“Đây không phải là sự thật đã biết ngay từ đầu à? Tại sao các ngươi lại kỳ lạnhư vậy?”“Tiểu hổ đó vẫn thường hay nói xấu chưởng môn của chúng ta, xem ra là nóghen tị chưởng môn lợi hại hơn nó rồi.”“Nó ghen tị cũng vô dụng, có vài người đã định trước là nó phải ngửa mặt trônglên rồi!”Tam Nhãn Hổ đã bay xa, nhưng làm sao có chuyện nó không nghe được mấy lờithảo luận này chứ, suýt chút nữa thì nó tức đến mức ngã từ trên trời xuống.Đến cả Thành ca cũng có chút đỏ mặt.Quá lời rồi quá lời rồi, mọi người khoác lác quá rồi.Tam Nhãn Hổ là Yêu Vương, là một kẻ cao hơn hắn nhiều đó.Nhưng mà, trong lòng âm thầm sảng khoái thì vẫn có.“Đúng rồi, Tiểu Hàm, lần trước ngươi ở trong đạo tràng Toàn Cơ Đồ đã tiến bộrất nhiều, đáng để khen thưởng!”Lời này xuất phát từ đáy lòng hắn.Khen thưởng môn nhân thăng cấp nhanh thì có thể kích thích những người kháccàng thêm chăm chỉ tu luyện.Một tông môn đạt tiêu chuẩn là phải có chế độ thưởng phạt mà.Thành ca vô cùng hy vọng bọn họ thăng cấp nhanh một chút, kiếm nhiều điểmtích phân hơn cho mình.Nói xong, hắn lấy một thanh linh kiếm bát giai từ trong nhẫn ra.Ngay cả vỏ kiếm đám đệ tử cũng chẳng nhìn ra được manh mối gì, chỉ biết là đồcủa chưởng môn lấy ra, ít nhất cũng phải là lục giai.Mọi người không khỏi hâm mộ vô cùng.Cũng may là bây giờ Lâm Ninh vẫn đang cực khổ tu luyện trong Toàn Cơ Đồ,nếu không e rằng nàng sẽ ghen đỏ cả mắt.Kỷ Linh Hàm nhìn thanh linh kiếm kia, trái tim nhỏ kia đập thình thịch như mộtchú hươu nhỏ đang chạy loạn.Bây giờ nàng không hề chú ý đến linh kiếm mà là ở cách xưng hô.Chưởng môn vừa mới gọi mình là gì cơ?Tiểu Hàm?Xưng hô thân mật như vậy, lẽ nào…Nghĩ đến đây thôi, khuôn mặt nhu hòa xinh đẹp của nàng hiện lên hai mảng ửnghồng, dáng vẻ thẹn thùng ngẩn ngơ nhìn Khương Thành.Chuyện quái gì thế?Em gái ơi sao ngươi lại phát tình với một thanh kiếm thế?Lẽ nào khuôn mặt đẹp trai của anh đây còn không đẹp bằng thanh kiếm nát nàyhả?“Khụ khụ, ngươi cầm đi.”Nói xong, hắn hơi mất mát đặt thanh kiếm vào trong tay nàng.“Cảm ơn chưởng môn!”Kỷ Linh Hàm cúi người xuống vui vẻ nhận lấy thanh kiếm.Sau đó rút thanh kiếm ra dưới con mắt cực kì hâm mộ của những đệ tử khác.Linh lực vừa tràn ra, nàng lập tức kinh ngạc.Thanh kiếm này… Mạnh quá đi.Mạnh đến mức vượt qua khỏi tưởng tưởng của nàng.Nàng từng dùng linh kiếm ngũ giai, so với thanh kiếm này thì thật sự là rác rưởicủa rác rưởi.Nó tuyệt đối không chỉ dừng ở lục giai!“Chưởng… chưởng môn, thanh kiếm này…”Thấy trong vẻ kinh ngạc của nàng còn mang theo cả ánh mắt mờ mịt khó hiểu,cái tính cách thích ra vẻ của Thành ca lại được thăng hoa.Hắn cố ý làm vẻ lạnh nhạt nói: “Ồ, đây chỉ là một linh kiếm bát giai mà thôi,không đáng nhắc đến.”Cái, cái gì?Linh kiếm bát giai?Kỷ Linh Hàm gần như run tay, hơi không chịu nổi.Ngay sau đó là sự thỏa mãn và ngọt ngào mà trước nay chưa từng có.Trong khi người khác nhiều nhất cũng chỉ được tặng linh khí lục giai, bản thânlại là người đầu tiên nhận được Lam Ngọc Khinh Tiên Y cửu giai, bây giờ lạinhận được một linh kiếm bát giai!Đây rõ ràng là đãi ngộ khác biệt mà.Điều này cũng đủ để nói lên phân lượng của mình trong lòng hắn nặng như nào.Những đệ tử khác điên cuồng rồi, trong điện vừa vang lên tiếng hét kì lạ, vừavang lên tiếng kêu gào.“Trời ơi, là linh khí bát giai đó!”“Chua xót quá đê, sao mà sống qua nổi mấy ngày như này đây.”“Rốt cuộc chưởng môn có bao nhiêu bảo bối vậy?”“Lần trước lúc tặng cho ta linh khí tứ giai, ta còn tưởng rằng nó là đồ đứng đầucả tông môn rồi, lần này bị giết không còn manh giáp nào…”“Lão nương không phục! Chưởng môn tốt quá đáng với Kỷ sư tỷ rồi!”“Không phục cũng phải phục, ai bảo Kỷ sư tỷ là người đầu tiên quen biếtchưởng môn chứ!”Những phản ứng này khiến Thành ca rất hài lòng.Không thèm muốn ghen ti, thì làm gì có động lực để tu luyện.“Được rồi được rồi, các ngươi đừng có đỏ mắt nữa.”“Ta vừa nói xong, đây là khen thưởng.”“Sau này bổn chưởng môn sẽ thỉnh thoảng khen thưởng cho đệ tử nào tu luyệnnhanh nhất!”Ngoài mấy linh khí bát giai và mấy chục linh khí thát giai, ban đầu hắn dự địnhtrực tiếp phát hết.Bây giờ xem xét, còn không tốt bằng việc làm phần thưởng.Nghe thấy tin tức này, đám người hoan hô nhảy cẫng lên, vô cùng nhiệt tình.Nhưng ngay sau đó lại có người yếu ớt nói: “Nhưng mà tư chất mỗi người khácnhau, chúng ta có nỗ lực thêm thế nào đi chăng nữa thì tốc độ tu luyện cũngkhông thể so được với Kỷ trưởng lão và Lâm Ninh được.”Khương Thành xua tay nói: “Không sao, ta sẽ dựa theo tư chất của mỗi ngườicác ngươi để đặt ra tiêu chuẩn.”“Được rồi giải tán, chăm chỉ luyện tập đi.”Lần này sau khi Toàn Cơ Đồ hợp lại, số người có thể tiến vào tăng lên thànhnăm người, trước mắt ngoài Kỷ Linh Hàm và Ấn Tuyết Nhi ra thì không có đệtử Phân Hồn cảnh nào vào được.Hắn thấy rằng, đây rõ ràng là đang lãng phí không gian mà.