Tuy rằng hắc vụ hình người này không có khuôn mặt, nhưng Khương Thànhvẫn có thể cảm nhận được cảm xúc mãnh liệt của nó.Hắn cảm thấy rất bối rối!Lão ca, ngươi muốn làm gì?Do ta không dùng chủ hồn ấn ký tàn phá ngươi làm ngươi khó chịu à? Hay do takhông dùng khế ước nô dịch ngươi làm ngươi cảm thấy nhàm chán?Rốt cuộc ngươi kích động vì cái gì vậy?Có thể giải thích một chút cho ta được không?Hắn quay đầu lại. Trên mặt hắn, thể hiện rõ sự đồng tình.“Được rồi, ta không nên khinh thường ngươi. Như vậy được chưa?”“Từ giờ về sau, ngài có thể ăn thì ăn nhiều một chút để bồi bổ cơ thể. Đã sắpgần đất xa trời thì cần phải chăm sóc tốt cho chính mình. “Ha ha ha….Tam Nhãn Hổ bật cười ra tiếng.Nó có thể hiểu được tâm trạng lúc này của Mạc Trần. Vì vậy, nó biết cảm xúccủa vị thượng tiên này đang khó chịu đến mức nào.Tiểu tử này lúc nói chuyện luôn không để ý mà thường nói ra những câu nói gâybạo kích cho người khác.Lúc trước, mình cũng suýt chút nữa bị hắn làm cho tức hộc máu. Nhưng hiệntại, là một vị quần chúng, nhìn người khác bị như vậy, hắn lại cảm thấy cực kỳvui vẻ.“Bổn ma… à không bổn tiên rất hiểu biết các thế lực lớn của Tiên Vực, biết rõquy tắc cấm kỵ của Tiên Vực. Hơn nữa, ta còn có nhiều vị lão bằng hữu, thựclực của bọn họ phải nói là vô cùng thông thiên, địa vị trên Tiên Vực của họcũng vô cùng cao. ““Nếu ngươi có thể nguyện ý giúp ta tìm kiếm Thánh phẩm linh dược thì trongtương lai khi ngươi phi thăng, ta có thể giúp ngươi….”Mạc Trần không để ý gì nữa, coi mình như một món đồ mà giới thiệu hết ưuđiểm của mình ra.Chỉ là lời còn chưa nói xong đã bị Khương Thành cắt ngang.“Ồ, ngươi lợi hại như vậy à? Nhưng ta không muốn người khác giúp, ta càngthích chính mình giúp chính mình.”Hắn có cần không?Cho dù trong tương lai, có tiến vào Tiên Vực đi nữa thì với việc có ba lần hồisinh mỗi ngày hắn cũng không cần phải quan tâm cái gì.“Cái gì? Ngươi không cần?”Mạc Trần sắp điên rồi.“Ngươi cho rằng phi thăng thành tiên đơn giản như vậy sao? Nếu không cóngười hướng dẫn, cho dù tư chất của ngươi có tốt đến mấy thì cũng có thể vôduyên cả đời.”“Nếu vô duyên thì vô duyên thôi.”Khương Thành một chút cũng không hề lo lắng cho bản thân trong tương laikhông thể phi thăng. Hệ thống ngay từ đầu đã nói Thiên Hoang Bất Diệt Thể làthể chất đứng đầu về tu luyện.Như vậy mà vẫn không thể thành tiên thì hắn sẽ cho hệ thống một vạn cái đánhgiá không tốt.“Ngươi! Nếu ngươi có thể giúp ta thì khi ngươi gặp được kẻ thù khó giải quyết,ta có thể giải quyết giúp ngươi. Đây là giao dịch có lợi cho cả hai chúng ta….”Khương Thành lại một lần nữa cắt ngang. Giọng nói của hắn thể hiện rõ sự mấtkiên nhẫn.“Không cần, rất cảm ơn ngươi! Đừng bao giờ giúp ta, ngươi chỉ cần bảo vệ tốtcho chính ngươi là được rồi. “Ngươi giúp ta giải quyết kẻ địch thì làm sao ta có thể bị giết?Mạc Trần cảm thấy mình thật sự đã gặp quỷ rồi. Lần đầu gặp được một vị vịdiện chi tử như vậy, không cần bất cứ cái gì.Cả người hắn đều bị đả kích đến nghi ngờ cuộc sống.“Ứng tuyển” làm một vị tùy thân lão gia gia cũng khó như vậy sao? Vòngphỏng vấn cũng không qua được?Cảm giác ưu việt của một vị tiên nhân đã biến mất không còn thứ gì.“Ta còn có rất nhiều kinh nghiệm phong phú về tu luyện. Ta có thể chỉ dạy chongươi….”Ngay cả khi lời nói này là do hắn nói ra thì hắn cũng không cảm thấy có chút hyvọng nào. Tiểu tử kia thậm chí còn không cần giúp đỡ mấy thứ kia thì cần gìmấy cái kinh nghiệm tu luyện này.Nhưng lần này, đôi mắt của Thành ca lại sáng lên.Hắn rất lười tu luyện. Dù sao võ học ngũ hành của hắn đều đã đạt đến cấp tiên,không cần hướng dẫn gì.Hắn không cần nhưng những đệ tử khác cần!Làm chưởng môn, hắn lại chưa từng chỉ dạy cho bất cứ vị đệ tử nào vì chínhhắn cũng không có căn cơ.Nghĩ lại thì nếu như trong môn có một vị tiên nhân hướng dẫn tu hành thì tốc độtu hành của đám đệ tử kia chẳng phải sẽ tiến bộ vượt bậc hay sao.Làm gì có bình cảnh và khó khăn nào có thể làm khó được tiên nhân!Trong thiên hạ, có được đãi ngộ như vậy thì tông môn của hắn là duy nhất.Đến lúc đó, đám đệ tử kia sẽ giúp mình kiếm tích phân cũng sẽ nhanh hơn.Giao dịch này có thể làm.“Được rồi! Thấy ngươi khẩn thiết như vậy, ta liền cố thu ngươi làm trưởng lãocủa bổn môn vậy. ““A! “Mạc Trần mừng rỡ như điên.“Ngươi đồng ý rồi?”Phản ứng này của hắn cũng không phải là khó lý giải.Thông qua ứng tuyển.Rốt cuộc cũng đạt được sự tán thành của vị vị diện chi tử, trở thành người mộtnhà của hắn.Hắn thấy đây chính là một bước ngoặt lớn đủ để thay đổi vận mệnh nhân sinhcủa hắn.“Ngươi sau này giúp ta chỉ dạy đám đệ tử một chút đi. ““Không thành vấn đề! Không thành vấn đề! Cứ để đó cho lão phu. Ngươi còncó yêu cầu gì nữa không? “n cần như vậy, thật trái ngược với Tam Nhẫn Hổ.Thành ca hơi nghi nghờ không lẽ là do hắn bị dồn nén quá lâu nên đầu óc cóvấn đề rồi.“Tạm thời không có! Nhưng mà hình thái của ngươi như vậy làm sao ta có thểgiới thiệu ngươi với đệ tử của ta?”“Việc này dễ thôi!”Mạc Trần nói xong, hắc vụ bay về hướng sơn động mang Hoá Huyết Ma Nhậnra.Ngay dưới mí mắt của Khương Thành, ma khí kia dần lớn hơn rồi trong nháymắt hoá thành hình dạng con người.Thân hình cao lớn, da trắng, không có râu. Tuổi tác nhìn qua thì cũng chỉ mới40, thậm chí còn có phong thái của một ông chú trung niên đẹp trai.“Cmn, ngươi làm kiểu gì vậy?”Ma khí này không phải đã rơi xuống linh khí rồi sao?Sau khi dùng ma khí để chuyển hoá thành người, Mạc Trần hơi mỉm cười, cungkính cúi người.Trong lúc cử động, không ngờ trong thân hình này có phát ra âm thanh cọt kẹt.“Bẩm chưởng môn, đây chỉ là Khôi Lỗi Thuật mà thôi. Hoá Huyết Ma Nhận tuybị rớt xuống thành linh khí nhưng chất liệu của nó vẫn là Tiên khí nên ta vẫn cóthể tạm thời dùng nó tạo ra khôi lỗi chi thân.”Nói thật, đến bây giờ, Khương Thành mới tin hắn là tiên nhân.Trước đó, hắn vẫn có chút nghi ngờ.Thậm chí còn cảm thấy tiên nhân cũng chỉ đến thế mà thôi.“Lợi hại! Lợi hại! Chúc mừng! Chúc mừng!”Tam Nhãn Hổ bay lại đây, lớn tiếng chúc mừng.Nhìn thấy Mạc Trần khôi phục, lại còn trở thành trưởng lão, gia nhập vào dòngchính của Khương Thành, vì vậy ngay lập tức thái độ của nó trở nên thân thiếthơn.“Ha ha lão Mạc này, ngươi nói cho ta nghe một chút tình huống của mấy thếvực lớn trên Tiên Vực đi. Yêu tộc chúng ta sống trên Tiên Vực như thế nào?Tiền bối Hổ tộc của chúng ta có ôm bắp đùi ai không?…. “Mạc Trần dùng Hoá Huyết Ma Nhận làm thành khôi lỗi liếc nó một cái.Rồi hừ một tiếng.“Lão Mạc là tên mà ngươi có thể gọi sao?”Tuy rằng cũng coi như là do Tam Nhãn Hổ mà hắn mới có thể ôm được đùi củavị này.Nhưng việc lúc trước con hổ yêu không biết xấu hổ này bán đứng hắn thì hắncũng sẽ không quên.Hắn rất coi trọng Khương Thành nhưng đối với con hổ yêu này thì hắn khôngcó chút thái độ tốt gì.Nhưng mà Tam Nhãn Hổ cũng không biết xấu hổ là gì, dù cho không có ai phảnứng nó thì nó vẫn có thể nói chuyện không ngừng.“Được rồi, vậy gọi Mạc trưởng lão được không?”“Mạc trưởng lão, lúc trước ngươi có đồng ý với ta, trong tương lai sẽ giúphuynh đệ này, ngươi có nhớ không?”“Từ từ, Mạc trưởng lão chờ một chút. Mấy ngày trước, ta hết lòng chăm sóc chongươi, ngươi cũng đừng quên báo đáp đó….”Một yêu hai người trở về chủ điện. Khương Thành truyền tin, gọi các đệ tử trởvề.“Chưởng môn về rồi!”“Oa, quá tốt rồi! ““Hu hu hu, thật tốt có thể nhìn thấy ngươi!”“Ngươi đi đâu vậy? Làm cho chúng ta sợ hãi quá!….”Lúc trước, bọn họ còn tưởng Khương Thành mất tích, định phân công mọingười rời núi đi tìm.Hiện tại, nhìn thấy hắn, có mấy nữ đệ tử đều khóc sướt mướt, ôm hắn không bỏ.Việc này làm Khương Thành thật cảm động, thật không uổng tình yêu của mìnhdành cho đám đệ tử này.Tuy nhiên, sự cảm động của hắn đã bị những câu nói sau đó làm cho mất hết.“Cái người tên Lâm Linh kia không thể tha thứ được. Nàng vậy mà lừa chúngta, nói chưởng môn ba ngày sau mới có thể trở về.”“Đúng vậy! Chưởng môn nhất định phải trách phạt nàng, làm răn đe.”“Nhưng cũng không cần quá nặng, chỉ cần mắng nàng vài câu, làm giảm đinhuệ khí của nàng là được rồi!”“Lâm Linh ỷ vào sủng ái của chưởng môn, cậy sủng sinh kiêu, đều không để sưthúc vào mắt. Mong chưởng môn minh giám!”Mách lẻo táo bạo, trắng trợn như vậy, làm cho Thành ca ngày càng tức giận.Cái người tên “Lâm Linh” kia là do lão tử biến ra đó!Các ngươi còn không biết xấu hổ mà nói chuyện này?