Trên một hòn đảo vô danh đang có một thiếu niên nằm ngất trên bờ cát xung quanh lênh đênh một vài tấm ván gỗ.
Tướng mạo mặc dù không tính là anh tuấn nhưng cũng không đến mức xấu thậm chí có một chút ưa nhìn.
Sau một hồi khẽ rên hắn ta tỉnh dậy,
Cảm thấy xúc cảm không đúng hắn ta nhìn chung quanh với vẻ ngạc nhiên,
" Ta là ai? Ta ở đâu? Tại sao ta ở đây? "
Liên tục tam liên hỏi sau Kiev đứng lên nhưng rồi lại gục xuống vì hắn phát hiện trên chân có vết thương đang đổ máu.
Đột nhiên một cơn đau đầu ập tới, sau khi quằn quại một lúc thì Kive nói:
" Ta là Kive... hay Kyato? Không, ta là Kive! "
" Kyato là tên xui xẻo sở hữu thân xác này đã chết và bị ta xuyên qua đoạt xá. Nhưng ta tại sao lại xuyên qua? "
" Không lẽ nào dậy đi cái tiểu cũng có thể xuyên qua? Xuyên qua mẹ nó còn không xứng cho ta cái hệ thống còn cho ta đoạt xá tên xui xẻo sắp chết vì mất máu này "
Hắn nằm suy tư một lúc nhưng cũng không tài nào hiểu được nguyên do.
Kive, 23 tuổi.
Được sinh ra ở một gia đình bình thường 5 người với 3 người con trai và Kive là con út.
Cha mẹ của hắn còn sống mạnh khỏe, ông bà năm nay đã thọ đến 97 tuổi.
Không có thói quen sưu tầm đồ cổ, thứ cổ nhất trong nhà hắn có lẽ là cái bồn cầu. Đừng hỏi vì sao là bồn cầu, lịch sử đen tối này ta nghĩ các ngươi cũng không muốn biết.
Chưa bao giờ chạm đến những thứ tâm linh, cuộc sống của hắn bình phàm như bao người.
Trước đó cũng chưa bao giờ bị sét đánh.
Nghĩa là những môtip cũ của các tiền bối đi trước hắn đều không dính biên.
Kive chỉ nhớ nửa đêm tỉnh dậy đi vệ sinh và rồi xuất hiện tại đây.
Đoạt xá Kyato.
Tên xui xẻo này thảm, không phải ta từ nghèo mà là vì 16 năm học của Kive trong trường hợp này ngoài từ thảm ra hắn không nghĩ ra từ nào thích hợp hơn.
Hắn sinh ra tại một hòn đảo mệnh danh là Kuumori mặc dù điều kiện sống cực khổ nhưng vẫn tính là yên bình.
Nhưng rồi một ngày một con thuyền hải tặc đến, bọn chúng tự xưng là băng hải tặc Huyết Đao.
Chỉ trong một ngày băng hải tặc Huyết Đao đồ sát toàn thôn không chừa một ai, thôn Kuumori hầu như không có sức chống cự.
Ngươi nói là tại sao không có thanh thiếu niên ra chống lại hải tặc?
Ta có thể trả lời ngươi là bọn hắn đều ra biển đương hải tặc hết rồi đến con chó cũng không tha, thôn này ngoài người già, phụ nữ và trẻ em ra thì chẳng có gì có thể chống lại hải tặc.
Xin lỗi ta nhầm, ít nhất tiền thân Kyato còn có thể biến ra áo giáp chặn được vài đòn nhưng cũng chỉ giới hạn tại điểm này.
Bởi vì áo giáp hắn tạo ra là bọc thép nên với một đứa trẻ 12 tuổi như hắn thì chỉ bước đi cũng muốn mạng của hắn rồi huống gì nói đến chuyện chiến đấu.
Đúng vậy, Kyato là người duy nhất hiếm hoi còn sống sót vì bản thân hắn ăn trái ác quỷ Fuku Fuku nomi có năng lực tạo ra áo quần.
Ngươi nghĩ nó vô dụng ư? Ngươi nhầm.
Tự tin điểm, bỏ chữ nghĩ đi vì nó đúng thật mẹ nó vô dụng.
Thuyền trưởng của con thuyền đã dùng một trái màu xanh sẩm có hình dạng kỳ dị như những chiếc gai mọc xung quanh như thẻ đánh bạc đổi lấy bọn hải tặc tha mạng.
Nhưng kết quả là được thưởng một vé du lịch xuống thủy cung.
Sau ngày hôm đó Kyato cảm thấy bầu không khí trên thuyền trở nên vi diệu lên.
Không có sự thoải mái như ngày thường mà là sự đè nén đến ngộp thở.
Buổi tối trong khoan của thuyền trưởng.
Có hai thân ảnh đang ngồi bàn bạc với nhau.
Thuyền phó Ryle nói với thuyền trưởng Mont với vẻ lo âu.
" Mont, ngươi quyết định chưa? "
" Ta khuyên ngươi nên ra quyết định sớm, ta cảm thấy bọn cấp dưới không còn bao nhiêu kiên nhẫn. "
Mont đáp.
" Ta có thể cảm thấy được, chỉ cần hiện tại ta rơi một giọt máu thì bọn linh cẩu này sẽ lao lên phanh thây ta. "
" Nhưng ta không biết trái ác quỷ này cụ thể là gì? Trước mắt chỉ có thể kéo ngày nào hay ngày đó, ta không muốn ăn một trái ác quỷ vô dụng như tên Kyato. "
" Chúng ta phải chờ, dù cho phải mạo hiểm đến loguetown đi chăng nữa. "
Là một thành phố lớn nên khả năng cao ở đây có sách tranh ghi lại thông tin các loại trái ác quỷ.
Nhưng cùng lúc tiến đến thành phố này cũng không an toàn.
Vì là một thành phố lớn nên lực lượng hải quân đóng quân ở đây rất hùng hậu thêm sự có mặt của một đại tá nên nếu đụng độ thì bọn hắn chỉ nó nước chết.
Nhưng vì tương lai Mont chỉ có cách bí quá hóa liều, hắn không có thời gian!
Ryle trầm tư một hồi rồi tiếp tục nói.
" Ngươi từ xưa vốn đã rất cẩn thận, đây là ưu điểm giúp chúng ta có thể sinh tồn đến hiện tại. "
" Nhưng ngươi phải biết ta Ryle cũng không phải người kiên nhẫn. "
Mont nghi ngờ hỏi.
" Ý ngươi là gì? "
Đột nhiên.
" Phốc "
Một mũi tên bắt tới, mục tiêu là trái tim của Mont nhưng nhờ kinh nghiệm và phản ứng hơn người nên hắn tránh được mũi tên trí mạng này.
Nhưng vì khoản cách quá gần nên mũi tên vẫn kịp ghim vào ngực phải Mont.
Mont đứng bật dậy và lùi về sau quát lớn.
" Ryle, ngươi đang làm cái gì? "
Thì ra trên tay của Ryle trang bị một bộ nỏ quanh cổ tay, kết cấu rất đơn giản chỉ có thể một lượt bắn một mũi tên nhưng nhiêu đó thôi là cũng đủ.
Ryle trong mắt lộ ra vẻ thất vọng vì không thể nhất kích tất sát nhưng chỉ một thoáng qua lại đổi thành vẻ cười nham hiểm như đã đạt được mục đích.
Hắn nói.
" Mont a, ta vốn rất thưởng thức tính cách cẩn thận này của ngươi. "
" Nhưng trái ác quỷ quá hấp dẫn, ngươi không dám mạo hiểm đánh cược vận khí ăn trái ác quỷ nhưng ta và tất cả mọi người trên thuyền đều dám a. "
" Thế nên ta chỉ có cách ám sát vị thuyền trưởng đáng kính của chúng ta. "
" Nếu nó vô dụng như của tên Kyato thì tài sản của ngươi ta chia cho các thuyền viên rồi mỗi người mỗi ngã từ nay không còn băng hải tặc Huyết Đao. "
" Nhưng nếu nó hữu dụng thì ta có thể dẫn dắt chúng thuyền viên đi Đại Hải Trình, ở đó có càng rộng lớn sân khấu, càng nhiều tài nguyên cho chúng ta cướp bóc. "
" Nói chung, ta đã chán với sự cẩn thận của ngươi Mont à! Ta muốn kích thích, muốn mạo hiểm! "
Mont lấy tay che ngực nhìn Ryle cười gằn.
" Mẫu hậu ngươi, đào đâu ra lắm lý do tổng kết lại là do sự tham lam của ngươi mà thôi. "
" Biết trước có ngày hôm nay thì 2 năm trước ta nên mặc cho bọn cá mập giết ngươi. "
Ryle cười khẩy.
" Biết trước thì nhà nước cũng đã giàu. "
" Yên tâm ra đi đi thôi thuyền trưởng đáng kính, ta sẽ hảo hảo chăm sóc ngươi beri và dĩ nhiên cũng không thiếu được thứ mà ta hằng ao ước, trái ác quỷ. "
Mont rút ra đao bên hông định lao lên sống mái nhưng lại chợt ngừng lại.
" Ngươi mẹ nó dùng độc. "
Ryle cười càng tươi.
" Độc bắt đầu phát tác rồi sao? Lâu hơn ta dự kiến. "
" Ta chuẩn bị cho ngày này rất rất lâu rồi, dự định ban đầu chỉ là giết ngươi để độc chiếm ngươi tài sản. "