" Linh thạch sao? Không phải là không có khả năng a! Nhưng thứ đó hiện tại ta vẫn không có tư cách động chạm đến, vẫn là kiếm cách khác đi thôi! "
Kive một bên suy nghĩ cách làm như thế nào để sử dụng chức năng này, một bên ẩn nấp đến nơi tụ tập của bọn hải tặc.
Sau một lúc thì Kive cũng tìm được nơi bọn hải tặc tụ họp.
Đây là một khu vực rừng ngập mặn.
Nơi bọn hải tặc tụ họp là một quán rượu được xây trên cây.
Cách đó không xa là thuyền của bọn hắn.
Trông có vẻ như có một con đường khác, đủ rộng để bọn hắn lái thuyền vào đây.
Nhìn thấy chỉ có 7 con thuyền, Kive mặc dù có chút thất vọng nhưng cũng không thể làm gì được.
Chúng hải tặc ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta, không biết nên làm cái gì.
Thùng thuốc nổ có người quản sao?
Thứ này không phải để đó tùy ý muốn dùng như nào cũng được sao?
Đồng hành bên cạnh thấy Potaro tức giận như vậy bèn tiến lên an ủi, nhưng trong giọng nói lộ ra vẻ cười trên nổi đau của người khác.
" Potaro a, đừng tức giận như vậy, cùng lắm lát nữa ta cho các ngươi đi nhờ, nhưng cũng không thiếu được. . . Ngươi hiểu? "
Tên kia đưa ngón cái và ngón trỏ ra, chà sát chúng lại với nhau.
Thấy vậy Potaro liền hiểu, ý là đi nhờ nhưng vẫn phải tốn phí.
Đang lúc bọn hắn đang lên kế hoạch khác phục hậu quả, thì lại một tiếng nổ nữa vang lên.