" Tên hải quân này không chỉ biến thái mà còn mắc chứng tâm thần phân liệt, trong sách từng đề cập đến loại người này, những người này đều thần kinh thất thường, sáng nắng chiều mưa, rất khó đoán được bọn hắn nghĩ gì, không khác gì người điên. "
Vừa nghĩ đến mớ kiến thức nàng đọc được trong sách, suy luận của nàng như được củng cố thêm.
Thân thể nàng tiếp tục lui về phía góc tường, mặc dù đã không còn khoảng trống cho nàng chui.
Giống như nàng đang cố hòa làm một với góc tường vậy.
Kive: " . . . "
" Đúng là Robin thời kỳ này mặc dù vì hoàn cảnh nên trưởng thành sớm, nhưng nói chung vẫn là con nít, suy nghĩ vẫn chưa trưởng thành a! "
Kive nghĩ thầm trong lòng.
Hắn rất vô sỉ đổ hết tội lỗi lên đầu Robin, mà không nghĩ rằng vì ai mà chuyện trở nên như này. . .
Kive dùng tay xoa trán không biết phải làm gì.
Một lúc sau, Kive nói:
" Được rồi, không đùa với ngươi, ta có một cọc buôn bán, có tiếp không? "
Nghe vậy, trong đầu của Robin lập tức có hàng ngàn suy nghĩ lóe lên, cuối cùng nàng đi đến kết luận.
" Khụ khụ, sự cố ngoài ý muốn, ta cũng không ngờ ngươi chống trả kịch liệt như vậy. Mặt khác, ta cũng chưa tác động vật lý đến ngươi, là do ngươi tự lăn ra ngất đi a! "
" Ngươi nói thẳng là ta phế đi, không cần lòng vòng! "
" Đó là ngươi nói, ta không hề có ý đó! "
Robin tức giận nhìn hắn.
Con hàng này nói chuyện quá tức người, nàng chỉ có ý nghĩ muốn làm thịt con hàng này cho hả giận.
Nhưng rất tiếc là đánh không lại. . .
" Không sao, ta đánh không được ngươi chẳng lẽ không đánh được túi tiền của ngươi? Ha ha ha, chờ tán gia bại sản đi hải quân! "
Trong lòng Robin âm thầm nung nấu một ý nghĩ " tàn độc ".
Nhìn Robin đột nhiên nở nụ cười nham hiểm như vậy, Kive không hiểu sao lại cảm thấy rùng mình.
" Chuyện gì xảy ra? Đang yên đang lành nàng lại lên cơn thần kinh rồi, chẳng lẽ do nãy giờ cảm xúc thất thường nên thành ra vậy? Đừng a, tương lai ngự tỷ của ta a! "
Thấy ánh mắt quen thuộc của Kive nhìn mình, nụ cười trên mặt nàng chợt tắt.
Robin cũng không muốn bị tên hải quân này nghĩ nàng bị thần kinh.
“ Ta trước giờ đều không như này a, chắc chắc là do tên hải quân này lây sang. Hừ, hải quân không có một người nào là tốt! “
Robin âm thầm đổ chết tội lỗi lên đầu Kive.
“ Ngươi cụ thể muốn ta làm những gì? Tình báo thì có rất nhiều loại tình báo, mặt khác ta cũng chỉ làm buôn bán nhỏ thôi, một khi làm lớn lên thì khả năng cao sẽ bị hải quân các ngươi hoặc thế giới chính phủ để ý đến! Nói chung là việc nào vào tay ta cũng sẽ không làm được lâu dài.“
“ Ta tạm thời cũng không cần người làm lớn, nhiệm vụ của người rất đơn giản, lúc ta yêu cầu tình báo của hải tặc thì ngươi nhất định phải có là được! “
Robin trừng mắt nhìn hắn.
“ Hành tung của hải tặc luôn rất bất định, không ai có thể có được thông tin cụ thể bọn hắn ở đâu! Mặt khác, tạm thời là ý gì? “
“ Có vẻ như là ta nói không được rõ, ta không cần ngươi tìm kiếm cụ thể bất kỳ ai, cái ta cần ngươi tìm là chổ tụ họp của hải tặc, càng nhiều càng tốt, đương nhiên nếu có thêm thông tin thực lực của bọn hắn thì càng tốt!
Còn tạm thời là như nào thì ý trên mặt chữ, hiện tại có thể làm nhỏ, nhưng tương lai chắc chắn sẽ mở rộng quy mô. Ngươi yên tâm, đến lúc đó ta sẽ có cách để người khác không tìm ra ngươi! “
Nghe vậy, mặt Robin vẫn không hề cảm xúc.
Về sau? Đến lúc đó nàng cũng đã chạy trốn đi biệt tăm, hơi đâu giúp tên hải quân này mở rộng tình báo?
Tưởng bở chắc?
Kive tiếp tục nói:
“ Hiện tại ngươi vẫn có thể tiếp tục làm con buôn tình báo của ngươi, nhưng khu vực cần phải đổi.
Cách một tháng ta sẽ đến một lần, đến lúc đó thông qua ốc sên truyền tin liên hệ! “
Nói xong, Kive đưa cho Robin một con ốc sên truyền tin.
Cầm trên tay ốc sên truyền tin, Robin thuần thục cất nó vào túi.
“ Hết rồi sao? Tiền đâu, ta hiện tại có thể rời đi luôn sao? “
Robin hỏi.
Nhìn Robin, Kive vẫn không cảm thấy yên tâm.
Hắn không có cách nào khống chế nàng, bước ra khỏi đây, nàng lập tức có thể cao chạy xa bay, ai biết đi đâu mà tìm?
“ Robin, ta không biết ngươi nghĩ gì trong đầu, nhưng ta khuyên ngươi tốt nhất nên dùng cái đầu trước khi hành động, nếu ngươi nhận tiền mà không làm việc thì lần gặp mặt sau ta không nghĩ sẽ hoà thuận như hiện tại.
Mặt khác, ta biết ngươi muốn giải đọc lịch sử chính văn, nếu ta báo cáo lên trên thì tiền thưởng của ngươi có thể sẽ tăng lên một bậc. Vì vậy, ta khuyên ngươi hãy là người thông minh! “
Robin trầm mặc không nói một lời nào.
Không khí lại trở nên nặng nề.
Kive tiếp tục nói:
“ Ngươi nếu hợp tác với ta thì ngươi tốt ta cũng tốt, sẽ không có chuyện gì xảy ra, dù sao ta mỗi tháng cũng chỉ đến phiền ngươi một lần, lại còn đưa tiền cho ngươi tuỳ ý tiêu xài, cuộc sống sung sướng như vậy, đi đâu kiếm được một người như ta? “
Không khí trầm trọng cũng không vì câu nói này của Kive mà giảm bớt.
“ Hô “
Sau một lúc, Robin thở ra một hơi.
“ Được rồi, ta sẽ làm theo những gì ngươi nói, nhưng với một điều kiện! “
Thấy nàng đáp ứng, Kive liền vui mừng, vung tay lên ra vẻ tuỳ ý nói:
“ Điều kiện ngươi cứ việc ra, đảm bảo đáp ứng nguyện vọng của ngươi! “
“ Ngươi không được phép có ý đồ với ta! “
Nói xong, nàng còn lấy tay che ngực của mình như thể chỉ cần vài giây sau Kive sẽ lao đến ăn tươi nuốt sống nàng vậy.
Kive: “ . . . “
Hắn không luyện đồng a!
Kive nhìn chằm chằm vào sân bay của nàng.
Bởi vì thời gian dài thiếu dinh dưỡng cùng với thường xuyên tắm gió biển nên Robin vừa trông có chút đen, cơ thể còn suy dinh dưỡng, vì vậy một số nơi cần phát triển vẫn chưa phát triển.
Tú đến Thần Tú cũng phải cúi chào , sảng văn hài hước !!!!