Mang trong mình nổi sợ với Kive, hễ Kive đi đến đâu, bọn hắn đều tự giác nhường ra một con đường, cho đến khi Kive thoát khỏi vòng vây của bọn hắn mà không tốn chút sức lực nào.
Ở phía sau, không biết bởi vì đám tay sai của mình, hay là vì thái độ coi thường của Kive khi đi qua người nàng mà Poetry tâm tính càng lúc càng táo bạo. Cuối cùng, nàng không nhịn được chửi lên.
" Đều do ngươi, nếu không phải hôm qua ngươi say rượu thì chúng ta đã rời khỏi đây từ sớm rồi! "
" Ha ha ha, không cần phải sợ hãi như vậy, chỉ cần giả trang tốt một chút, thì hải quân sẽ không biết ngươi là hải tặc, vì vậy cứ yên tâm đừng sợ! "
" Không sợ cái đơ, ngươi biết người đến là ai sao? Là hải quân anh hùng Garp, người từng đuổi theo vua hải tặc đánh, làm sao có thể không sợ? "
" Hắc hắc, đây là chợ đen chứ không phải trên biển, có nhiều thế lực đứng sau lưng, Garp đảm bảo không dám manh động! "
Nhưng như vậy cũng không sao, càng ngu thì càng có lợi cho Kive.
Kive vội quay người lại, đi đến chổ bọn hắn, xoa xoa tay, mặt lộ vẻ con buôn nói:
" Chào hai vị đại ca! "
Thấy Kive đến bắt chuyện, hai tên này mặc dù có chút cảnh giác, nhưng vẫn mở miệng đáp:
" Chuyện gì? "
" Ta vừa vô tình nghe được hai vị đại ca nói chuyện, chuyện là ta cũng đang muốn tìm một chổ an toàn để trốn tránh hải quân, nên không biết hai vị đại ca có thể hay không, chỉ cho tiểu đệ một con đường sáng, đây là một chút lòng thành của tiểu đệ, mong hai vị đại ca nhận cho! "
Nói xong, Kive âm thầm đưa cho hai người bọn hắn một túi vải.
Hai tên hải tặc cầm lấy, ước lượng một chút cân nặng, bọn hắn trực tiếp trước mặt Kive mở ra nhìn.
Trong đó đều là vàng bạc châu báu.
Mặc dù trong lòng trộm mừng vì có chút thu nhập thêm, nhưng ngoài mặt bọn hắn vẫn ra vẻ không hài lòng.