Bắt Đầu Tại Thế Giới Hải Tặc

Chương 121: Bại lộ



Sau một lúc giằng co không có kết quả, Kive chủ động bỏ đi.

" Ngươi chờ đó, gia tộc Patil sẽ không bỏ qua cho ngươi! "

Poetry biết, nàng không thể nào lưu lại Kive, vì vậy chỉ có thể nói lời hung ác, hù dọa Kive.

Kive nhún vai một cái, điềm nhiên như không có chuyện gì đi ngang qua nàng.

Trước cửa là đám ô hợp mà Poetry mang theo.

Thấy Kive đến, bọn hắn cầm lên vũ khí chỉa vào Kive, nhưng không ai dám tấn công.

Cuộc chiến đấu của 2 người, bọn hắn ở ngoài thấy rõ mồn một, vì vậy trong lòng bọn hắn đều hiểu, trừ khi kêu thêm vài trăm người nữa, nếu không thì đừng hòng lưu lại được kẻ địch trước mắt này.

Mang trong mình nổi sợ với Kive, hễ Kive đi đến đâu, bọn hắn đều tự giác nhường ra một con đường, cho đến khi Kive thoát khỏi vòng vây của bọn hắn mà không tốn chút sức lực nào.

Ở phía sau, không biết bởi vì đám tay sai của mình, hay là vì thái độ coi thường của Kive khi đi qua người nàng mà Poetry tâm tính càng lúc càng táo bạo. Cuối cùng, nàng không nhịn được chửi lên.

“ Một lũ phế vật! “

Sau đó, nàng nhìn về bóng lưng của Kive, cắn răng nghiến lợi nói:

" Hải quân, ngươi cho ta chờ, sẽ có ngày, ngươi sẽ phải hối hận khi đã chọc đến gia tộc Patil! "

Rất tiếc rằng câu nói này chỉ có thể nói cho không khí nghe, bởi vì hiện tại Kive cũng đã đi xa.

Mà dù có nghe được, thì Kive cũng khịt mũi coi thường, thậm chí là chửi thẳng mặt nàng, rằng gia tộc Patil của nàng đều là một đống cức chó.

Đi trên đường, Kive không nhịn được nhổ nước bọt.

" Có Tenry làm chổ dựa thôi vẫn chưa đủ a, phải tìm cơ hội cho bọn hắn biết, rằng Zephyr cũng là một chổ dựa khác của ta, như thế mới ổn thỏa! "

Tại sao việc này là cần thiết ư?

Nếu Kive có chổ dựa đủ to, đủ cứng thì cho gia tộc Patil 100 lá gan cũng không dám tìm Kive kiếm chuyện.

Nhưng nếu chổ dựa không đủ cứng, thì hôm nay là một ví dụ điển hình.

Cuối cùng, chứng cứ cũng chỉ là thứ cường giả bố thí cho kẻ yếu mà thôi, chạm một cái là vỡ.

Nhưng nếu đều là cùng cấp bậc với nhau, thì vai trò của nó là cần thiết.

Ít nhất nó đóng vai trò làm một bức màn ngăn cách, ngăn không cho 2 bên trực tiếp xé rách da mặt.

Kive thở dài một hơi.

" Haiz, tháng ngày dựa hơi người khác như thế này, thật sự rất không có ý tứ a, nhưng ngược lại ta cũng cảm thấy không tồi, hắc hắc! "

Con người là một loài có tập tính xã hội.

Trong cuộc sống, dù muốn hay không thì Kive sẽ tự có cho mình một vòng tròn nhỏ, đến từ các mối quan hệ ngoài xã hội.

Biết cách lợi dụng các mối quan hệ này, Kive sẽ bớt đi một chút đường quanh co hơn.

Có 2 lão làng là Tenry cùng Zephyr ở đó, không mang ra hù lùn một chút thì đúng thật là ngu không ai bằng.

Dù sao Kive cũng không phải mang danh bọn họ ra để làm việc xấu, nên Kive cũng không có gì phải xấu hổ.

Nếu lôi được cả Dragon ra thì càng tốt, nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì hắn vẫn chưa mặt dày đến mức đó.

Vã lại, tốt nhất ngoài sáng thì vẫn là không nên đi lại cùng Dragon quá gần, tránh bị dẫn hỏa thiêu thân.

Trên đường đi về, một cánh tay khổng lồ không biết từ đâu ra khoác lên vai Kive, lúc này đã thu hồi Maximus.

Kive đột nhiên căng cứng người, nhưng sau khi thấy chủ nhân của cánh tay thì thì buôn lỏng ra.

Là Garp.

Kive trừng mắt nhìn Garp.

Lão già này đến quá bất ngờ, không hề có một chút tiếng động nào, làm Kive kém chút nữa nghĩ là cao thủ bên gia tộc Patil tập kích.

Cũng may là không như Kive nghĩ.

" Ngươi có thể nào báo hiệu cho ta trước một tiếng không? Mặt khác, tiền chia xong rồi sao, làm sao có thể nhanh như vậy a? "

Garp vẫn là tư thế quen thuộc đó, một tay khoác vai Kive, một tay móc mũi, xong hắn còn bôi lên người Kive.

Kive: " . . . "

" Tiểu tử ngươi không thành thật a! "

Garp không hề trả lời câu hỏi của Kive, mà lại nói ra một câu không đầu không đuôi.

Dù thế, Kive vẫn hiểu Garp có ý gì.

Hắn trầm ngâm một lúc, sau đó nói:

" Tất cả chỉ là tai nạn! "

Garp vẫn là thái độ tùy ý đó, chỉ là ít đi một chút vui đùa.

" Ta không cần biết, cái ta biết là số tiền đó của ngươi ta nghĩ là không đủ, cần thêm tiền! "

" Ta biết! "

" Biết thì tốt! "

Nói xong, Garp liền nhảy vài cái, sau đó biến mất trong tầm nhìn của Kive.

Qua cuộc nói chuyện vừa rồi, Kive biết rằng Garp có thể đã nghe hết cuộc nói chuyện của Kive cùng Poetry.

Chỉ là hắn không biết Garp sẽ hiểu theo hướng nào.

Nếu theo hướng đây là một cuộc tai nạn thì không sao.

Nhưng nếu Garp nghĩ rằng Kive lên kế hoạch mọi thứ, thì rất không ổn.

" Mặc kệ, nghĩ gì là chuyện của hắn, ta vẫn tiếp tục làm việc của ta là được! "

Xong, Kive hướng về một bên khác đi.

Một lúc sau, hắn xuất hiện ở khu chợ đen quen thuộc.

Nhưng khác với vẻ người ra người vào tấp nập như những lần trước, lần này chợ đen vắng người hơn rất nhiều.

" Thông tin của bọn hắn rất linh thông a, nghe thấy Garp đến, cả lũ đều chạy mất tăm mất tích! "

Kive không nhịn được nhổ nước bọt.

Hắn đang định làm một vố lớn, kiếm chút năng lượng để thử nghiệm kỹ năng mới đâu, ai ngờ bọn hải tặc đều chạy hết.

Đưa tay lên xoa cằm, Kive rơi vào trầm tư.

" Hẳn là vẫn phải còn một vài tên đi? "

Mặc dù khả năng không cao, nhưng Kive vẫn quyết định đi dạo chợ đen một vòng.

Dù sao cũng không tốn của hắn bao nhiêu thời gian, coi như đi tham quan đi.

Đi dạo một vòng, nhưng ngoài những dang hàng bán cá và các vật dụng cần thiết ra, thì Kive không tìm thấy được gì, hiện tại khu chợ đen này không khác gì so với một cái chợ thật thụ.

Đang lúc Kive chuẩn bị từ bỏ để trở về thuyền hải quân, gắn bó với sự nghiệp câu cá, thì đột nhiên Kive nghe được có người nói:

" Đều do ngươi, nếu không phải hôm qua ngươi say rượu thì chúng ta đã rời khỏi đây từ sớm rồi! "

" Ha ha ha, không cần phải sợ hãi như vậy, chỉ cần giả trang tốt một chút, thì hải quân sẽ không biết ngươi là hải tặc, vì vậy cứ yên tâm đừng sợ! "

" Không sợ cái đơ, ngươi biết người đến là ai sao? Là hải quân anh hùng Garp, người từng đuổi theo vua hải tặc đánh, làm sao có thể không sợ? "

" Hắc hắc, đây là chợ đen chứ không phải trên biển, có nhiều thế lực đứng sau lưng, Garp đảm bảo không dám manh động! "

Đồng bạn của hắn nhìn hắn, mặt lộ vẻ bất ngờ, vì hắn hiện tại mới biết chợ đen trâu bò như thế.

" Khoa trương như vậy? Ai nói cho ngươi cái này? "

" Là một người bạn! "

" Ngươi tin? "

" Tại sao không? "

" . . . "

Ở bên cạnh, nghe hết cuộc nói chuyện, Kive chỉ muốn cười vào mặt tên này.

Đúng là một kẻ dám nói, một kẻ dám tin.

Garp trung tướng là ai?

Nho nhỏ một cái chợ đen, cùng thế lực địa phương đã muốn đè hắn? Thật đúng là điếc không sợ súng.

Nhưng như vậy cũng không sao, càng ngu thì càng có lợi cho Kive.

Kive vội quay người lại, đi đến chổ bọn hắn, xoa xoa tay, mặt lộ vẻ con buôn nói:

" Chào hai vị đại ca! "

Thấy Kive đến bắt chuyện, hai tên này mặc dù có chút cảnh giác, nhưng vẫn mở miệng đáp:

" Chuyện gì? "

" Ta vừa vô tình nghe được hai vị đại ca nói chuyện, chuyện là ta cũng đang muốn tìm một chổ an toàn để trốn tránh hải quân, nên không biết hai vị đại ca có thể hay không, chỉ cho tiểu đệ một con đường sáng, đây là một chút lòng thành của tiểu đệ, mong hai vị đại ca nhận cho! "

Nói xong, Kive âm thầm đưa cho hai người bọn hắn một túi vải.

Hai tên hải tặc cầm lấy, ước lượng một chút cân nặng, bọn hắn trực tiếp trước mặt Kive mở ra nhìn.

Trong đó đều là vàng bạc châu báu.

Mặc dù trong lòng trộm mừng vì có chút thu nhập thêm, nhưng ngoài mặt bọn hắn vẫn ra vẻ không hài lòng.

" Tiểu tử ngươi vẫn còn quá trẻ, không hiểu sự đời a. Nếu ngươi đã nghe cuộc nói chuyện của bọn ta, thì cũng thừa biết rằng Garp đã có mặt ở đây.

Mức độ nguy hiểm của hắn cũng không cần ta nói nhiều, vì vậy nhiêu này vẫn chưa đủ a! "

Mặc dù chê Kive đưa ít, nhưng hắn vẫn không có vẻ gì là muốn trả lại tiền cho Kive, mà ngược lại thu túi tiền về, tỏ vẻ tiền này hiện tại đã là của hắn.

" Haiz, đúng là chó không bỏ được ăn cức, làm sao vẫn không bỏ được tính tham lam! "

Kive lắc đầu than thở.

Bình thường thì Kive không ngại dùng tiền để cho bớt việc, nhưng hiện tại tiền của hắn đã hết rồi a!

" Tiểu tử ngươi vừa mắng ai? Cẩn thận cái mồm lại hại cái thân, đừng tưởng bọn ta không dám làm gì ngươi! "

" Được rồi, ta biết các ngươi lợi hại rồi, hiện tại ta có thứ quý giá khác, đảm bảo các ngươi sẽ hài lòng! "

Nghe vậy, 2 tên hải tặc không nhịn được nở nụ cười.

Trong lòng bọn hắn đều nghĩ, rằng Kive là một tên ngốc lắm tiền nhiều của.

Nhưng bọn hắn không biết rằng, tên ngốc này là người sắp sửa lấy mạng bọn hắn.

" Hừ, tiền là một chuyện, nhưng câu nói vừa rồi của ngươi, bọn ta không thể coi như chưa có chuyện gì xảy ra, phải thêm tiền! "

" Vụt "

Hắn vừa dứt lời, một cơn gió ập tới, một bàn tay xuất hiện bóp lấy cổ 2 người bọn hắn, nhấc lên cao.

" Ta muốn lấy mạng của 2 người các ngươi đi đổi, thấy thế nào? "

Kive mặt lạnh nhìn lấy bọn hắn.

" Tiểu. . . Tiểu tử. . . Đừng làm. . . Loạn. . . "

" Ặc. . . "

Hai tên hải tặc nói một cách khó khăn, chân không ngừng đạp bậy đạp bạ.










Truyện sáng tác chuẩn bị hoàn thành, nhân vật đều có trí tuệ, không não tàn. Xây dựng thế lực