Bắt Đầu Tại Thế Giới Hải Tặc

Chương 123: Cái miệng hại cái thân



Nhìn về vị trí đặt châu báu, hiện tại đã trống trơn.

" Hiệu suất rất cao a! "

Đột nhiên một âm thanh vang lên.

" Tiểu tử ngươi so với ta nghĩ càng biết gây sự. Tenry lão già đó có thể lo xa, nếu hắn không hố ngươi thì sớm hay muộn ngươi cũng đi kiếm chuyện quý tộc a! Ha ha ha! "

Quay lưng lại, nhìn về phía Garp, Kive nhún vai nói:

" Ngươi nhầm, đúng ra ngươi phải nói ngược lại, nếu không có Tenry thì có thể ta sẽ hợp tác với quý tộc! "

" Tại sao? "

" Tại vì bọn hắn có tiền, ta cũng muốn sống tháng ngày không lo chuyện cơm áo gạo tiền a! "

" Xì, đã không muốn nói thật thì thôi, không cần lắc lư ta! "

" Hắc hắc "

Kive cũng không có lắc lư Garp, mà sự thật là hắn có ý như vậy.

Nếu hiểu rộng ra thì có thể hiểu rằng Kive thèm tài nguyên của quý tộc.

Tiền tài, danh vọng là một thứ rất hữu ích.

Có nó, Kive có thể tự mình mời chào, hoặc nếu chắc ăn hơn, thì có thể bồi dưỡng một đội ngũ nhà khoa học, phục vụ cho bản thân hắn.

Hành động của Tenry mặc dù đạt được mục đích, là chặt đứt con đường gia nhập vào quý tộc của Kive.

Nhưng Kive không gia nhập được không có nghĩa là hắn không sử dụng tài nguyên của quý tộc được.

Trước đây Kive không có ý nghĩ này, nhưng hiện tại thì khác.

Nhìn vào kỹ năng < Khế ước > Kive nở một nụ cười bí hiểm.

" Không cho ta gia nhập quý tộc, thì ta để cho quý tộc gia nhập vào ta không được sao? Hắc hắc!

Nhưng trước hết cần thử xem năng lực cụ thể của nó là gì trước mới được! "

Nghĩ đến đây, Kive liền cảm thấy trong lòng có chút nôn nóng.

" Ngươi ngủ của ngươi, ta đi nghỉ ngơi một chút! "

Nói xong, Kive vội vàng về phòng của mình, để lại Garp với ánh mắt nghi ngờ nhìn hắn.

" Tiểu tử này có bệnh sao? Cười gian như vậy?

Mặc kệ đi, hắn có vấn đề gì thì Tenry mới là người phải lo, ta lo lắng cái đơ! "

Nói xong, Garp gặm một miếng donut, sau đó dần chìm vào giấc ngủ, mũi thổi bong bóng.

Về phòng của mình, Kive lâp tức không chịu được liền muốn thử xem kỹ năng < Khế ước >.

Ý niệm vừa động, năng lượng của Kive lập tức từ 1,600 tuột xuống chỉ còn 600.

Sau đó, từ cánh tay phải của Kive, một luồng sáng hình cầu xuất hiện, càng ngày càng lớn, chỉ khi đạt được kích cỡ mong muốn thì nó mới ngừng lại.

Sau đó, quả cầu tự cử động mà không cần Kive điều khiển, từ hình cầu nó bắt đầu biến mỏng lại, rồi thành hình chữ nhật.

Ánh sáng tán đi, một tờ giấy với kích cỡ ngang với giấy A4 xuất hiện trước mặt Kive.

Một tờ giấy trắng tinh, không có bất cứ kỳ thứ gì ở trên.

Nhìn vào tờ giấy này, không thể không nói rằng Kive có chút thất vọng.

Ban đầu hắn còn nghĩ sẽ là một loại ký hiệu như hình xăm Cúc Vạn Thụ đâu, ai ngờ chỉ là tờ giấy.

Cầm tờ giấy trên tay, Kive trầm tư.

" Chẳng lẽ cần ta tự viết? Kỹ năng này thật không có bức cách a! "

Kive cầm bút lên, viết lên tờ giấy một chữ.

Nhưng chưa chỉ vừa chấm bút, mực nước ngay lập tức biến mất, tờ giấy trắng tinh như lúc ban đầu.

Thử lại một vài lần nữa, tất cả đều cho ra kết quả tương tự.

Như tìm thấy được món đồ chơi mới.

Hắn thử nghiệm các cách như gấp đôi, hơ lửa, nhúng nước tờ giấy.

Nhưng mặc kệ Kive có làm gì, nó vẫn còn nguyên vẹn như lúc Kive vừa mới triệu hồi.

Chỉ còn cách xé nó ra là Kive chưa thử, nhưng hiện tại hắn chỉ có 600 năng lượng, lỡ như xé rách rồi nó biến mất thì sao?

" Hừm, nếu đã được gọi là khế ước, thì không có lý do gì lại không viết chữ lên được, hẳn phải có cách nào đó! "

Sau một hồi suy nghĩ, Kive thử nghiệm truyền năng lượng vào tờ giấy.

Năng lượng của Kive đột nhiên biến mất 100.

Nhìn chằm chằm vào tờ giấy, vẫn không có gì xảy ra.

" Móa, ta còn tưởng là viết bằng ý niệm đâu! "

Ý niệm không được, Kive quay lại cách thô sơ, hắn cầm bút lên.

" Biết đâu lần này lại viết được thì sao? "

Đặt bút lên, Kive viết một chữ " ta " lên trên giấy.

Lần này chữ không hề biến mất.

" Ha ha ha, thành công, cuối cùng cũng thành công! "

Xong, Kive làm liền một mạch, viết lên tên, địa chỉ,. . .

Nhưng khi hắn viết đến chữ thứ 11, hiện tượng mất chữ lại đột nhiên xuất hiện.

Kive: " . . . "

" 1,2. . . 9, 10! Đệt, chẳng lẽ mỗi một chữ phải tốn 10 năng lượng? Ngươi mẹ nó sao không đi cướp! "

Nói xong, Kive không kiềm được tức giận, vo tờ giấy thành cục, sau đó ném mạnh nó đi.

Lát sau, Kive lủi thủi đi nhặt nó lại.

Nhìn tờ giấy trên tay, Kive trầm tư.

" Hiện tại đã viết được, nhưng vấn đề lớn nhất, là làm sao để tờ giấy này hiểu được, ai là người cần ký khế ước?

Ký tên là không khả thi, thế giới rộng lớn như vậy, lỡ có người trùng tên trùng họ thì sao? "

Sau một lúc suy nghĩ, trong đầu Kive nảy ra một ý.

" Nhỏ máu để xác nhận hẳn là hiệu quả đi? "

Nhìn 500 năng lượng còn lại, chỉ đủ viết 50 từ, Kive chỉ có thể bất đắc dĩ dẹp chuyện này sang một bên.

Không có năng lượng, ý tưởng có nhiều đến mấy cũng vô dụng, ngược lại càng làm bản thân sốt ruột hơn.

" Thử nghiệm cuối cùng! "

" Xoẹt "

Tờ giấy khế ước lập tức rách làm đôi.

Sau đó nó dần dần phân rã ra rồi biến mất vào không khí.

Chờ một lúc, Kive vẫn không thấy có thay đổi gì, năng lượng cũng không trở về.

" Thì ra xé rách là sẽ một đi không trở lại a. Thí nghiệm xong rồi, đi câu đi, kiếm thêm một chút năng lượng để về phá tiếp! "

Nói xong, Kive cầm lên cần câu, bắt đầu khoảng thời gian làm ngư dân của mình.

Vừa lên khoang thuyền, Kive đã thấy Bogard đang nói gì đó với Garp.

Thấy Kive đi lên, Garp nở nụ cười đầy ẩn ý nhìn hắn.

" Bọn hắn đánh ngươi một trận, ngươi liền lấy mạng bọn hắn, so với tiểu nhân càng tiểu nhân! "

Kive trừng mắt nhìn Garp nói:

" Trường hợp của Kurabo, nếu không phải ta có Maximus thì căn bản đã chết rồi, còn Olean thì là bên gia tộc Patil.

Hai người đều đứng bên phía đối lập với ta, dù bọn hắn tối đó không gây sự với ta ta, thì sớm hay muộn ta cũng giết bọn hắn! "

Garp gật gù.

" Nói rất có lý, nhưng tại sao ta có cảm giác, lý do ngươi ra tay với bọn hắn là vì bọn hắn đánh ngươi? "

" Ta nghĩ ngươi nên ăn ít đồ ăn có đường lại, ta nghe nói ăn nhiều đường có thể gây ảnh hưởng đến sức khỏe của não, có thể đây là lý do! "

Nghe vậy, Garp híp mắt lại nhìn Kive.

" Vậy ý của ngươi là ta già nên hồ đồ đúng không? "

" Đương nhiên là. . . "

Kive đang định nói đương nhiên là vậy, nhưng đột nhiên một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng hắn.

Nhìn về phía Garp, lão già này đang nhìn hắn với ánh mắt nguy hiểm.

" Ực "

Kive trong lòng lập tức cảm thấy không lành.

" Không ổn, lại cái tật không biết giữ mồm giữ miệng này! "

Dục vọng cầu sinh mãnh liệt thôi thúc Kive ngay lập tức sữa lời.

" Đương nhiên là không rồi, mạnh như ngài đương nhiên là không, ta chỉ đang quan tâm đến sức khỏe của ngài a! Ngài mà có mệnh hệ gì là một sự tổn thất lớn đối với hải quân a! "

" Tóm lại ngươi vẫn có ý là ta già đúng không? "

Kive: " . . . "

" Ngài thật sự già a, ngài cũng không phải con gái, để ý tuổi tác làm cái gì? "

Nghe vậy, Garp gật gù.

" Ngươi nói đúng, nhưng rất không may, ta để ý, đời ta ghét nhất có ai đó bảo ta già! "

Garp nhìn Kive rồi cười thật tươi.

Trong mắt Kive, đây là nụ cười của ác quỷ.

Lập tức triệu hồi ra Mark 3, Kive vội vàng bỏ chạy.

Nhưng chỉ vừa mới khởi động Repulsor, chân còn chưa kịp rời đất, Kive đã bị một bàn tay to tóm lại.

" Tiểu tử ngươi đi đâu? Chuyện của chúng ta còn chưa nói xong đâu! "

Kive trong lòng chửi thầm.

" Quỷ mới thèm trò truyện cùng ngươi! "

Thấy không thoát được, Kive đành chuyển sang cầu hòa.

" Garp trung tướng, ta khuyên ngài lương thiện, đánh ta ngài không đạt được cái gì, ngược lại còn bị mang danh lấy lớn ức hiếp nhỏ, ngài cũng không muốn người khác biết chuyện này đúng không? "

Đáp lại Kive là cái móc mũi của Garp, mặt lão già này như thế muốn nói:

" Ngươi nhìn ta xem, trông ta giống như ngườ sẽ để ý những thứ ngổn ngang này không? "

Kive: " . . . "

Quên mất con hàng này thuộc dạng thần kinh thô có tiếng.

Thở dài một hơi, Kive chỉ có thể nói lời trăn trối cuối cùng.

" Có thể nào nhẹ tay một chút được không? Ta sợ đau! "

Búng bay cục ghỉ mũi trên tay.

Garp cười nói:

" Yên tâm, ta không có ý đánh ngươi, là rèn luyện, đúng vậy, chúng ta đây là rèn luyện chứ không phải đánh nhau, mà đã là rèn luyện rồi thì. . . Hắc hắc! "

" Ta không cần rèn luyện, đặc ân này ngài vẫn là tìm người khác a, ta thấy hải binh trên thuyền của ngài thực lực vẫn còn chưa đủ a! "

Tất cả hải binh: " . . . "

Tiểu nhân vô liêm sĩ, ngươi chết một mình thôi đủ rồi, cớ gì lại kéo theo bọn ta?

" Đừng lằng nhằng, xem yêu thiết quyền của ta! "

" Rầm "

Cả buổi chiều hôm đó, tiếng ồn ở trên thuyền hải quân không hề ngừng lại dù chỉ một giây.

Ngoài tiếng đánh đập ra thì còn có thêm tiếng cổ vũ của bọn hải binh.

Đương nhiên, đối tượng cổ vũ của bọn hắn không phải là Kive.

. . .

Ở trong một căn phòng sang trọng.

Có 3 người đang ngồi vây quanh một chiếc bàn tròn, bao gồm 2 nam 1 nữ.

2 người nam một người tuổi chỉ khoảng 25, khuôn mặt lộ vẻ âm nhu. Người còn lại thì có vẻ già hơn, dáng người mập không kém gì Kantinru.

Người phụ nữ thì có dáng người gầy gò, tay cầm điếu thuốc không ngừng hút.

Không khí trong phòng yên tĩnh, cả 3 không ai nói điều gì, chi ngồi đó lo phần mình.





Truyện sáng tác chuẩn bị hoàn thành, nhân vật đều có trí tuệ, không não tàn. Xây dựng thế lực