Bắt Đầu Tại Thế Giới Hải Tặc

Chương 139: Tốn năng lượng



Nhìn bảng hệ thống, Kive nở một nụ cười thật tươi.

Hệ thống cấp độ: 5

Điểm năng lượng: 31,400/1,000,000 ( 1/1 )

Kỹ năng: < Cố hoá >, < Bộc phát >, < Khế ước >

Năng lực: Fuku Fuku nomi

Đã cố hoá vật: Giày Vi, Maximus, Mark 3

Bao cố gắng, bao hành hạ nãy giờ, cuối cùng cũng được đền đáp.

31,400 năng lượng, không phải động một ngón tay ngón chân, chỉ việc nằm ngữa.

Mặc dù có chút đau, có chút mạo hiểm, nhưng so với đi săn hải tặc thì Kive càng thích làm như thế này hơn.

Nếu không phải tất cả kỹ năng của hệ thống, đều là kỹ năng hỗ trợ, Kive đều có ý làm như này đến thiên hoang địa lão.

Nhưng ảo tưởng đều chỉ là ảo tưởng.

Chưa nói đến việc lên lv 6 sẽ cần càng nhiều tinh thể, Kive cũng không hy vọng ở tinh anh doanh sẽ vô tình có một trái ác quỷ từ trên trời rơi xuống.

" Hửm, không phải là không thể a, thời điểm này cả Ain cùng Hina vẫn chưa lấy được trái ác quỷ định mệnh của đời mình, có nên hay không. . . "

Nghĩ một lúc, Kive lắc đầu.

" Vẫn là thôi đi, không đáng! "

Không phải là Kive dại gái, không dám chiếm lấy cơ duyên của 2 nàng.

Chỉ là như Kive đã nói, điều đó thật sự không đáng, mất nhiều hơn là được.

Tinh thể Kive hiện tại đã đủ, cái hắn thiếu là năng lượng để có thể thăng cấp.

Việc chiếm cơ duyên của 2 nàng, nếu tiện tay thì Kive sẽ không ngần ngại chiếm lấy, nhưng rất tiếc là nó không tiện, rất rất không tiện.

Kive cũng không biết, 2 người các nàng lấy được trái ác quỷ ở đâu, khi nào, nên muốn chiếm được cơ duyên của 2 nàng, cách tốt nhất là đi theo.

Mặc định là khi Kive đi theo, tương lai các nàng vẫn sẽ đạt được trái ác quỷ, nhưng ai biết các nàng khi nào đạt được?

1 năm? 2 năm? Hay thậm chí là 5 năm?

Nhiêu đó thời gian cũng đủ Kive quét sạch Đông Hải một lượt.

Vì 2 viên tinh thể đến hiện tại, ngoài thăng cấp ra, thì vẫn không biết nó có tác dụng gì, liệu như vậy có đáng?

Đó là còn chưa nói đến việc Kive không vội thăng cấp, hắn còn cần lắng đọng.

Đừng hiểu nhầm, các ngươi không nhầm phim trường, lắng đọng ở đây không phải để chỉ cảnh giới trong truyện tu chân, mà là theo nghĩa đen của từ lắng đọng.

Có rất nhiều dự định Kive vẫn còn chưa thực hiện được.

Như là tạo ra một viên thuốc trá hình, dùng để che lấp năng lực chữa thương của hệ thống.

Hay là < Cố hóa > Panther habit.

hoặc là thứ quan trọng nhất, cũng là thứ mà Kive dám chắc rằng, sẽ tốn nhiều thời gian và năng lượng nhất, đó là < Khế ước >.

Về viên thuốc trá hình thì Kive từ lâu đã có rất nhiều ý tưởng, hiện tại chỉ cần năng lượng để thí nghiệm.

Panther habit mặc dù hầu như là phế thải khi đối mặt với những cường giả có Busoshoku haki.

Nhưng Kive vẫn quyết định sẽ cố hóa nó, đề phòng tương lai không xa, gặp phải một đối thủ không biết sử dụng Busoshoku haki.

Không chỉ vì để đề phòng vạn nhất, mà còn là để dùng nó để đối phó với một người, một người rất quan trọng trong kế hoạch xây dựng thế lực của Kive.

Không chỉ quan trọng trong kế hoạch xây dựng thế lực, tên này còn rất hữu dụng về nhiều mặt.

Vì vậy, Panther habit này, Kive không thể không < Cố hóa >.

Cuối cùng là < Khế ước >.

Đối với thứ này, Kive vừa yêu vừa hận.

Yêu là vì sự tồn tại của thứ này, giúp cho Kive sẽ bớt lo nghĩ, về việc sẽ bị phản bội trong tương lai.

Nhưng hận cũng là vì đây mà ra.

Để đạt được hiệu quả nói ở trên, Kive phải ngàn thử vạn thử.

Không chỉ thế, thứ này yêu cầu đến đầu óc rất nhiều.

Việc lập < Khế ước > này tương tự với việc lập một tờ hợp đồng vậy.

Mà nếu có ai đó từng xem qua một tờ hợp đồng sẽ hiểu.

Ấn tượng đầu tiên đó là chữ.

Ấn tượng thứ 2, vẫn là nhiều chữ.

Lật xem các điều khoản hợp đồng, lại là nhiều chữ. . .

Mục đích của việc nhiều chữ đó, là để làm hợp đồng càng thêm chặt chẽ hết mức có thể, để không bên nào có thể chui chổ trống.

Kive cũng muốn < Khế ước > của mình cũng được như vậy. Vì vậy, việc tiêu hao nhiều năng lượng là không thể tránh khỏi.

" Khoan đã, nếu viết quá dài thì sẽ như thế nào? 2 tờ khế ước có thể gộp lại được sao? Gộp lại như nào? Dùng bấm chắc? "

Vừa nghĩ đến hợp đồng cùng mớ chữ lằng nhằng, Kive liền nhớ đến tờ giấy < Khế ước > của mình.

Quá nhỏ, không thể viết quá nhiều. . .

" Hay là. . . "

Đột nhiên, Kive có một sáng kiến.

Trong túi còn nhiều năng lượng, Kive cũng không ngần ngại ngay lập tức thử nghiệm.

Ý niệm vừa động, Kive lập tức triệu hồi ra một tờ < Khế ước >.

Một lúc sau, xuất hiện trước mắt Kive là một tờ < Khế ước >, bề rộng 21cm, bề dài là 60cm.

Kích thước vừa đúng 2 tờ giấy A4 gộp lại.

Tổng cộng mất của Kive 2,000 năng lượng.

Kive: " . . . "

Ý tưởng của hắn thành công, nhưng khi tạo ra rồi, Kive lại cảm thấy có chút là lạ.

Sao hắn lại có cảm giác, giống như lạc vào thế giới phương Tây là sao?

Theo tình hình như này, thì < Khế ước > của Kive sẽ ghi theo dạng cuộn giấy.

Tương lai tờ < Khế ước > có thể sẽ rất dài, dự là cuộn giấy này độ dài phải tính bằng mét, đó mới chỉ là suy đoán chủ quan của Kive.

Đột nhiên, tiếng đạp không liên tục vang lên, Kive vội vàng thu về < Khế ước >.

Nhìn về phía phát ra âm thanh, là nhóm huấn luyện viên đang đạp Geppou đi đến, dẫn đầu là Keito.

Nhìn thấy Kive, Keito thật sự muốn đập chết con hàng này.

Cứ ngỡ trời giông bão, nhiều sấm sét như vậy sẽ được nghĩ, ai ngờ lại hết lần này đến lần khác bị làm phiền.

Lần đầu là được tiến sĩ Halone, bảo rằng Kive có chuyện nguy hiểm đến tính mạng, nhận được thông tin, hắn cùng mọi người lập tức lên đường đuổi đến.

Chưa được nửa đường, Halone tiến sĩ lại bảo không có chuyện gì.

Mặc dù có chút bực bội cùng khó hiểu, nhưng bọn hắn cũng phải bất đắc dĩ đi về.

Núi đầu lâu nhiều sấm sét như vậy, đường lại xa, ai lại ngu mà đi lên cơ chứ?

Nhưng chưa ngồi nóng đít thì Halone tiến sĩ lại gọi, vẫn là bảo Kive có nguy hiểm đến tính mạng.

Nếu không phải là nghe được tiếng sấm liên hồi ngoài kia, Keito bọn họ còn nghĩ rằng lão già này đang đùa bọn hắn chơi.

Mang theo bác sĩ, ngựa không dừng vó chạy lên đường, chỉ chờ sấm sét vừa dứt, bọn họ sẽ đi lên cứu hộ cho Kive.

Nhưng khi đến nơi, bọn hắn lại thấy tiểu tử này đang thảnh thơi, như người không có việc gì ngồi ở đó.

Keito: " Ngươi mẹ nó trả lại cho ta thời gian nghĩ ngơi quý báu! ! ! "

Không riêng gì Keito, những huấn luyện viên khác đều có ý nghĩ tương tự.

Ngoại trừ tên bác sĩ. . .

Bác sĩ: " Không sao, người không có chuyện gì là tốt rồi! "

Bọn hắn không giống như lũ huấn luyện viên này.

Việc của bọn hắn có thể nói là rãnh không thể nào rãnh hơn, một năm chưa chắc có thể bận được một lần, ngồi chơi thôi cũng sắp ngồi ra bệnh trĩ.

Vì vậy nếu nói ai nhiệt tình nhất trong chuyện này, thì người đó là hắn.

Hàng chục ánh mắt chất chứa tràn đầy sự oán hận, tất cả đều hướng đến mục tiêu là Kive.

“ Ực “

Nuốt xuống một ngụm nước bọt, Kive cố làm ra vẻ tự nhiên đưa tay lên chào hỏi.

“ Hắc hắc, các vị huấn luyện viên tốt, hôm nay trời thật đẹp a! “

Không ai đáp lại lời của Kive, không khí ở hiện trường dần trở nên xấu hổ.

“ Haiz! “

Lúc này, vẫn là Keito đứng ra chấm dứt “ cuộc chiến “ đầy ấu trĩ này.

“ Được rồi, mọi người trở về a, đừng ở đây làm phí phạm thời gian quý bấu, còn học viên đang chờ được huấn luyện đâu! “

Vừa nhắc đến cái gốc rạ này, ánh mắt của bọn hắn nhìn Kive càng trở nên ai oán hơn.

Cuối cùng, bọn hắn chỉ có thể ấm ức đi về.

Nhìn tên bác sĩ vẫn còn chưa rời đi, Keito hỏi:

“ Ngươi còn ở lại đây làm gì? “

“ Khám bệnh a! “

Nhìn về phía Kive, Keito hỏi:

“ Ngươi có nhu cầu sao? “

Kive có chút bất ngờ vì Keito lại hỏi ý mình, nhưng vẫn lắc đầu tỏ vẻ hắn không có nhu cầu.

Thấy vậy, Keito nhìn tên bác sĩ nói:

“ Ở đây không có chuyện của ngươi rồi! “

“ Đừng a! Có nhiều người bệnh lúc vừa bị tai nạn thì không biết mình có vấn đề, phải chờ vài ngày sau mới biết, lỡ như tên học viên này cũng nằm trong trường hợp đó thì sao? Vẫn là để ta khám một cái cho yên tâm a! “

“ Ngươi mẹ nó rãnh quá rồi đúng không? Tin hay không ngày mai ta đến phòng nhân sự, xin điều ngươi sang phòng hậu cần? Không, hiện tại phải gọi là phòng tình báo mới đúng! “

Nghe vậy, tên bác sĩ này liền héo, hắn biết Keito có năng lực này, hắn mặc dù rãnh đến mức muốn kiếm việc gì đó làm, nhưng sang phòng tình báo thì coi như thôi, thứ cho kẻ bất tài.

Hắn cũng không thiếu gặp người trong phòng tình báo, mỗi lần đến chổ hắn, đều xin một chút thuốc ngủ, thuốc an thần các loại.

Việc này quen thuộc đến mức, mà hiện tại người ở phòng tình báo, cứ đến chổ hắn là như ở nhà, không nói không rằng, đi thẳng đến nơi đựng thuốc để lấy hàng, không cần phải xin phép chủ nhân nơi này. . .

Cuối cùng, dù có chút sợ, nhưng tên bác sĩ này vẫn cố gắng mở miệng thuyết phục.

“ Nhưng mà. . . “

Chưa chờ hắn nói hết câu, thì một bàn chân xuất hiện, đạp hắn văng ra xa.

“ Nhưng bà ngươi! Cút! “

Tính tình lười biến như Keito có tính cách phổ biến là không thích nói nhiều, gặp tên bác sĩ lại lại dây dưa đúng lúc tâm tình hắn đang bực bội, vì vậy Keito trực tiếp thưởng hắn một đạp.

Còn việc tên bác sĩ này có bị ngã từ trên cao xuống chết không, đối với chuyện này thì Keito không hề có chút nào lo lắng.



Truyện hay tháng 9 không thể bỏ qua!!!