Đương nhiên trước khi rời đi cũng cần mở tiệc chào tạm biệt cư dân trên đảo.
Tích trữ một đợt năng lượng đề phòng bất cứ tình huống nào.
Trong quá trình 3 tháng này Kive cũng phát hiện ra rằng hắn không hề bị ảnh hưởng bởi tác dụng phụ của trái ác quỷ.
Nghĩa là nước nói chung và những thứ khắc chế năng lực giả như Hải lâu thạch nói riêng đã không có tác dụng đối với hắn.
Nguyên nhân cho chuyện này cũng không rõ, có thể tác dụng phụ của trái ác quỷ giống như một dấu ấn lên linh hồn người ăn, người bị đánh dấu lên sẽ bị biển cả nguyền rủa, vĩnh viễn không thể thoát được lời nguyền.
Kyato là người bị nguyền rủa thì đã chết, thế nhưng không hiểu vì sao Fuku Fuku không biến mất mà vẫn còn ở trong thân thể của Kyato.
Cho đến lúc Kive xuyên qua chiếm lấy thân xác này, thì cũng đã trở thành người sở hữu của nó, nhưng vì không phải là người ăn trái ác quỷ nên không bị hạ nguyền rủa.
Từ đó dẫn đến khả năng Kive có thể thoải mái tiếp xúc với nước biển.
Dĩ nhiên ở trên chỉ là suy đoán của hắn, nhưng hắn khá tự tin rằng suy đoán này của mình có thể đúng 7,8 phần.
2 phần còn lại là vì có thể sẽ còn những điều kiện hà khắc khác mà hắn không tính đến.
Sau khi phát hiện ra rằng mình không bị ảnh hưởng bởi tác dụng phụ của trái ác quỷ Kive quá đỗi vui mừng.
Tác dụng phụ này không chỉ là điểm yêu lớn nhất mà tất cả năng lực giả đều gặp phải mà nó còn là thứ ngăn cản Kive không cho hắn đi ra khỏi đảo này.
Thoát khỏi đảo này là không khó, nhưng để có thể an toàn đến một đảo khác có người sinh sống thì không dễ như đã nghĩ.
Hắn có thể bay ra khỏi hòn đảo này mà không hề có một chút khó khăn nhờ Mark 3, nhưng sau khi bay khỏi hòn đảo thì hắn sẽ đi đâu mới là vấn đề lớn nhất.
Dõi mắt nhìn xung quanh, xa xa ở đường chân trời ngoài biển cả không còn thứ gì khác.
Trong trường hợp Kive chọn đúng phương hướng để phi hành thì cũng phải mất rất lâu để có thể đến được hòn đảo tiếp theo.
Quá khứ trên thuyền hải tặc của Kyato đã cho hắn biết điều đó.
Vì kĩ thuật tạo thuyền ở thế giới hải tặc vẫn còn lạc hậu, sử dụng sức gió là động năng để di chuyển con thuyền.
Thế nên tốc độ thường phổ biến giao động tại 20-30km/h
Với tốc độ đó thường thì các con thuyền phải mất 1 tuần và thậm chí hơn 1 tháng để có thể từ đảo này di chuyển đến đảo khác.
Từ đây có thể suy ra, với tốc độ 100km/h của Mark 3 thì hắn ÍT NHẤT phải bay bay liên tục 3 ngày liền nếu may mắn thì sẽ tìm được một đảo khác.
Làm một bài toán nhỏ, một ngày chúng ta có 24 giờ, mỗi ngờ chúng ta có 60 phút.
Nếu bay không ăn không nghĩ suốt 3 ngày thì số năng lượng tối thiểu hắn cần có là 14,400 điểm.
Là 14,400 điểm năng lượng không phải 1,440, đem Kive giết cũng không đủ 400 điểm nói gì đến 14,000 còn lại.
Thế nên cách ổn thoả nhất vẫn là tạo thuyền, biển cả đã không uy hiếp được hắn.
Nhưng nhìn về phía 19 điểm năng lượng thì hắn vẫn thành thật ở lại trên đảo này một thời gian.
Mọi kế hoạch của hắn đều không thể rời đi năng lực của hệ thống, từ tạo thuyền hay là sinh tồn trên biển đều cần đến năng lượng.
Hắn cũng phải dự trữ một lượng lớn năng lượng phòng trường hợp xấu nhất là thuyền của hắn gặp bão hoặc hải vương tấn công, thì đến lúc đó cũng có khả năng thoát đi được.
“ Vẫn là thành thật ở lại đây một thời gian a. “
Nói xong Kive dần dần chìm vào giấc ngủ.
10 ngày sau, ở một khu vực nào đó tại thượng nguồn.
Trên một bãi đất trống, xung quanh chất đẩy xác của đủ loài vật săn mồi, chỉ nhìn vào ngoại hình trước khi chết của đều có thể thấy được trước khi chết chúng đã trải qua những gì.
Không có một ai trong chúng là lành lặn, tất cả đều có có một điểm chung đó là chết vì vết cào.
Đứng ở trung tâm bọn chúng, mang trên mình Mark 3 Kive bị nhuộm đỏ bởi máu.
Viễn cảnh này trong 10 ngày qua đã diễn ra không biết bao nhiêu lần trên hòn đảo này.
Hắn muốn tích luỹ càng nhiều điểm năng lượng càng tốt, Kive đã không nhịn được muốn thoát khỏi hòn đảo này.
Trước đây khi không có khả năng thoát khỏi đây thì hắn chỉ có thể nổ lực rèn luyện, nhưng hiện tại khi có năng lực thoát khỏi đây, thì hắn không kiềm được cảm giác muốn đi ra ngoài, muốn tìm hiểu về thế giới này.
Chính xác hơn là một chiếc bè với nhẫn gốc cây được xếp cạnh nhau, cố định chúng là dây leo và những sợi dây làm bằng cao su.
Chính giữa chiếc bè là một cây cột đóng vai trò làm cột buồm, vật liệu làm buồm được Kive chọn là cao su, bởi vì chất liệu này không lọt gió nên dễ dàng hơn để nhờ sức gió thôi động chiếc bè.
Chiều dài 3m chiều rộng 2m.
Đây là thành quả qua 10 ngày hắn mày mò nghiên cứu ra được.
Phí hết không biết bao nhiêu năng lượng, lãng phí không biết bao nhiêu bộ quần áo bằng cao su để có một chiếc bè như hiện tại.
Mặc dù ngoại hình không được đẹp nhưng kết cấu rất chắc chắn, hắn có thể tự tin hô to rằng chiếc bè này có thể dễ dàng chở hắn ra biển mà không chút khó khăn.
Thứ quan trọng nhất trên mọi con thuyền là thức ăn và nước uống, nhưng hắn đã có năng lượng để thay cho 2 thứ đó, vì vậy chuyến đi này ngoài chiếc bè này ra hắn không mang theo vật nào khác.
Lại nhìn lần cuối tân thủ thôn này, đây không phải nơi tốt để làm tân thủ thôn, nhưng nhờ sự khắc nghiệt của hòn đảo này khiến hắn trưởng thành.
Từ một thanh niên trói gà không chặt cho đến hiện tại, hắn buông bỏ rất nhiều nhưng cũng thu hoạch rất nhiều.
Biết cẩn thận kế hoạch mọi chuyện, biết suy nghĩ lo lắng về tương lai, giúp hắn nhận rõ được mục tiêu của bản thân.
Nhưng hiện tại hắn phải rời khỏi đây, hòn đảo này chỉ là nơi nghỉ chân của hắn, tương lai của hắn là cả thế giới.
Một cảm giác hụt hẫng xuất hiện trong lòng.
“ Ta đi. “
Kive nói.
Như lời từ biệt, Kive theo chiếc bè ra biển.
Từng cơn gió nhẹ từ đâu thổi đên, chớp lấy thời cơ, hắn hướng buồm đón gió, để lại sau lưng hòn đảo gắn bó cùng hắn 3 tháng qua.
------
Trên biển, một chiếc bè nhỏ đang lên đênh trên biển rộng, trên đó có một thân ảnh.
Nếu nhìn kĩ thì có thể thấy thân ảnh đấy mặc một chiếc áo ba lỗ, mang quần đùi đang nằm bất động, chỉ khi có gió thổi qua thì mới thấy hắn cử động.
Hiện tại đã là ngày thứ 20 Kive đồng hành cùng chiếc bè này, may mắn cho hắn trong quá trình này chỉ gặp được một cơn bão nhỏ nên chiếc bè mới có cơ hội tồn tại đến hiện tại.
Còn vì sao hắn lại nằm bất động thì lý do rất đơn giản, hắn chán.
Bốn phía đều là biển, không một bóng cây ngọn cỏ, không có thứ gì cho hắn tiểu khiển, đến cả rèn luyện cũng không thể, không phải hắn không triệu hồ ra được bộ giáp nặng 800kg mà là triệu hồi ra thì hắn sẽ cùng con thuyền này xuống hải cung tham quan, không thể làm gì hắn chỉ có thể nằm bất động.
Kive cũng không dám triệu hồi ra Mark 3 bay loạn, hắn cũng có ý nghĩ bay lên cao để có tầm nhìn bao quát hơn, dễ dàng hơn để tìm đảo.
Nhưng sau 1 lần suýt nữa thì lạc mất bè xong hắn nhận túng.
Chậm một chút cũng không sao, chỉ cần nó còn tồn tại thì hắn vẫn còn lựa chọn, nếu mất chiếc bè này thì hắn chỉ có nước cược vận khí, mà Kive thì lại không bao giờ tin vào hắn vận khí.
1 tiếng sau, đang lúc Kive nghĩ hôm nay cũng sẽ như mọi hôm, thì đằng xa chợt hiện lên một điểm đen.
Vội vàng bậc người dậy, hắn nheo đôi mắt lại để nhìn rõ hơn, sau một hồi quan sát thì hắn nhận ra đó là một con thuyền.
Một con thuyền phổ thông có màu chủ đạo là màu nâu, trên cột buồm không có cờ cũng như không có thứ gì để xác định thân phận của con thuyền.
Nhưng Kive mặc kệ thân phận của nó là gì, dù có là thuyền chở nô lệ thì hắn cũng phải đi lên con thuyền này vì nó là cơ hội để hắn trở về lại thế giới loài người.
Sống tách biệt với xã hội quá lâu, hắn đều có cảm giác như bản thân cũng sắp quên đi cách giao tiếp.
Chào tạm biệt với chiếc bè thân thuộc, Kive không hề chần chờ hướng về phía con thuyền kia bay đi.