Bắt Đầu Tại Thế Giới Hải Tặc

Chương 152: Bắt được Poetry



Ở dưới, nhìn Kive bay đi xa, tất cả mọi người đều rơi vào trầm mặc.

Tên ninja vội vàng đi về phía Jitui, quỳ một chân xuống đất, đầu cúi thấp xuống nói:

" Thiếu gia, là do ta sơ xuất! "

Lạnh lùng nhìn tên ninja này, Jitui chỉ nói một câu.

" Chết! "

Vừa nghe vậy, thân thể của tên ninja này run lên.

Nhưng như kiềm chế cái gì, hắn lập tức lấy từ bên hông ra một con dao găm, rút dao ra,ném vỏ dao ra một bên.

Nhìn Jitui, hắn cúi đầu hành lễ, sau đó hai tay cầm lấy dao dao găm, đâm một nhát thật sau vào bụng.

Không hề sử dụng haki để phòng thủ.

Một lúc sau, tên Ninja này ngã xuống, cơ thể tím tái.

Poetry nhìn thấy cảnh này cũng cảm thấy đau răng.

Người 2 hộp sữa, kẻ không hộp nào.

Nàng thì có tiền, nhưng lại không có cường giả đi theo để tiện sai bảo.

Còn Jitui thì người nhiều đến mức có thể tùy ý giết chỉ vì một sai lầm nhỏ.

Nàng chua, cực kỳ chua.

" Không bằng, ngươi bán cho ta vài tên cường giả đi? "

Cảm giác chua ngày một lớn, Poetry không nhịn được hỏi mua người từ Jitui.

Nghe vậy, Jitui nhìn nàng nói với vẻ trào phúng.

" Ta bán, nhưng ngươi dám xài sao? "

Nghe vậy, Poetry lúc này mới từ hũ chua bứt đi ra.

" Đúng a! Ta mang thủ hạ của hắn về dùng, mặc dù mạnh, nhưng cũng ngủ không được an giấc a! "

Xong, Poetry lập tức túng, mặt lộ vẻ chê nhìn Jitui.

Thấy vậy, Jitui biết là con hàng này sợ.

Cũng dễ hiểu, gia tộc của hắn nghề chính là sát thủ, vì vậy thuộc hạ tất cả đều là sát thủ.

Mua sát thủ về, phải tâm lớn đến mức nào thì mới có thể ngủ được?

Xong, hắn nhìn về phía Kiper cùng Poetry nói:

" Kế hoạch thất bại, Lauri cũng chết, vậy thì ai về nhà nấy đi thôi, tên nhóc kia có thể bay, chúng ta hiện tại đã không làm gì được hắn! "

Kiper nhún vai rời đi.

Poetry cũng theo đó mà rời đi.

Vừa đi, nàng vừa nói:

" Gọi thông báo cho gia tộc Tulai rằng Lauri đã chết trên tay Kive, nhớ đừng để sót chi tiết nào, ta không muốn dẫn hỏa thiêu thân! "

" Vâng! "

Thuộc hạ vừa nghe lệnh của nàng xong, lập tức rời đi, để lại Poetry một mình ngồi ở trên khoang thuyền.

. . .

Một lúc sau, thuyền đã đi xa.

Ngồi nhìn cảnh biển phía xa xăm, Poetry rơi vào trầm tư.

Tâm tình của nàng hiện tại cực kỳ tồi tệ.

Bỏ tiền ra đi trả thù Kive, đã không giết được người, ngược lại còn bị Kive giết ngược một người.

Chết ai không chết, lại chết đúng Lauri.

Cha nàng trong gia tộc Tulai cũng coi như là có quyền thế, tính tình lại táo bạo.

Nếu chuyện này giải quyết không tốt, thậm chí nàng cũng có thể sẽ bị vạ lây.

" Haiz, biết thế ta đã không làm! "

" Oành! "

Một vật nặng từ trên trời rời xuống.

Con thuyền mà Poetry đang ngồi, lập tức nghiêng ngả lảo đảo.

Nhìn về phía nguồn cơn, một thân ảnh quen thuộc đập vào mắt Poetry, khuôn mặt nàng trở nên hoảng loạn.

Lập tức, nàng lao mình xuống biển.

" Tủm "

Thấy Poetry nhảy xuống biển bỏ trốn, Kive không vội đuổi theo, mà ngược lại ra tay, tàn sát hết tất cả những người có mặt trên thuyền.

" Kẽo kẹt "

Tiếng cửa mở ra, một thân ảnh từ dưới khoang thuyền đi lên.

Tên thuộc hạ vừa mới gọi xong, đang chuẩn bị đi lên báo cáo, thuận tiện kiểm tra tình hình, lý do vì sao thuyền lại có động tĩnh lớn như vậy.

Thì đột nhiên một bàn tay to xuất hiện trước mặt hắn.

" Bẹp "

Tên này trực tiếp trở thành một cái xác không đầu.

" Bộp "

Xác chết của tên này đổ gục xuống đất, tô điểm thêm cho vẻ máu tanh sẵn có của con thuyền này.

Sau khi giải quyết xong tên cuối cùng, Kive lúc này mới nhìn về hướng mà Poetry bơi đi.

Đi ra mạn thuyền, Kive trực tiếp nhảy xuống biển.

" Tủm "

Vừa xuống nước, chờ bọt khí tan đi hết đi, tầm nhìn thoáng đãng, Kive lúc này mới nhìn quét xung quanh một đợt.

Chợt, hắn dừng ánh mắt lại tại hướng 3h, có một thân ảnh đang điên cuồng đạp nước bơi phía trước.

" Tìm ra ngươi rồi! "

Nói xong, Kive lập tức nhảy lên mặt nước, chân không ngừng đạp Geppou bay đến vị trí của Poetry.

Đến nơi, 2 người đều cùng lúc thấy được nhau.

Vừa nhìn thấy Kive, Poetry cảm thấy mình như rơi vào hầm băng.

Nàng đột nhiên cảm thấy lạnh, cực kỳ lạnh.

Poetry biết, bản thân làm như này chỉ là đang uống nước độc giải khát, nhưng nàng không dám để cho Kive tóm lấy.

Nhớ lại thảm trạng của Lauri, bị Kive không hề thương hương tiếc ngọc gì, dùng một tay bóp nát đầu của nàng.

Huyết tương cùng não từ kẻ tay của Kive chảy ra.

Khi Kive mở tay ra, rơi xuống đất là một nhúm vật thể hỗn hợp giữa tóc, máu, vụn xương.

Bên trong còn đang không ngừng có thứ chất dịch màu trắng chảy ra.

Người nhìn quen giết chóc như nàng, khi nhìn thấy cảnh đó cũng không nhịn được cảm thấy lạnh gáy.

Càng hồi tưởng đến thảm trạng của Lauri, Poetry càng hoảng sợ.

Nàng quyết tâm lặn sâu xuống dưới biển, thà chết ngộp, còn hơn để Kive có cơ hội bóp nát đầu nàng, như cách mà hắn đã làm với Lauri.

Nhưng rất tiếc.

Dù chân nàng có ra sức đạp mạnh đến thế nào, thì cũng không tài nào so được với Kive đang mặc Maximus nặng hàng trăm cân.

Kive chỉ cần để cho Maximus tự chìm thôi, cũng có thể dễ dàng bắt kịp Poetry.

Chân ra sức một đạp, Kive lập tức lao đến, tóm lấy tay của Poetry.

Poetry đưa chân lên đá về phía Kive, hắn nhẹ nhàng đưa tay ra đỡ, sau đó tay của hắn cũng thuận tiện đấm thẳng vào mặt Poetry.

" Bụp "

Poetry nàng trực tiếp bất tĩnh, máu mũi không ngừng chảy ra ngoài.

Không khí trong cơ thể không nhịn được thoát ra.

Thấy nàng đã ngất đi, Kive kéo Poetry lên bờ.

" Rầm "

Trở về lại thuyền, Kive ném Poetry ra đất.

Nhìn Poetry, Kive cau mày.

" Không còn thở sao? "

Đi đến bên cạnh, Kive trực tiếp đá vào bụng nàng.

" Phốc "

Nước biển từ trong miệng Poetry phun ra.

" Khục khục "

Nàng một bên che bụng, một bên không ngừng ho khan.

Kive chỉ đứng đó, lạnh lùng nhìn lấy Poetry.

Ho khan xong, chờ hô hấp ổn định lại, Poetry lúc này mới nhìn Kive nói:

" Ngươi đến cùng muốn cái gì, đừng bảo với ta ngươi muốn hành hạ ta, ta không nghĩ ngươi sẽ là người như vậy! "

" Ha hả, ngươi nghĩ ta không phải người như vậy, vậy thì ta càng phải làm như vậy, nếu không làm, thì có vẻ như ta đang nghe lời ngươi, như thế không phải càng mất mặt sao? "

Poetry: " . . . "

Nàng chỉ là cố ý dát vàng lên mặt Kive, để hắn không hành hạ nàng, ai ngờ tên này lại không theo sáo lộ ra bài.

Thấy Poetry không lời, Kive khinh thường nhìn nàng.

Sáo lộ ta?

Không có cửa!

Giải trừ Maximus, ngồi xuống một bên.

Thấy Kive không trả lời mình, mà chỉ loay hoay viết thứ gì đó lên giấy, Poetry mặc dù cảm thấy lo lắng, nhưng cũng chỉ có thể ngồi chờ.

Hiện tại mạng sống của nàng, đã không phải do nàng định đoạt.

Ý nghĩ cắn lưỡi tự sát vừa lóe lên, thì đã ngay lập tức đã bị nàng phủ quyết.

Kive không ngay lập tức giết nàng, có nghĩa là hắn có âm mưu gì đó, nàng vẫn còn hy vọng.

“ Chỉ cần có hy vọng sống, ta sẽ không bỏ cuộc! “

Poetry âm thầm động viên bản thân.

Sau khi loay hoay một lúc, Kive cuối cùng cũng đã viết xong tờ < Khế ước >.

Chính xác hơn thì Kive vừa sửa xong tờ < Khế ước >.

Ban đầu tờ < Khế ước > này được Kive chuẩn bị cho một nhân vật đặc biệt, rất quan trọng.

Nhưng hiện tại thấy Poetry nên Kive lâm thời nảy lòng tham.

Sắc đẹp của nàng mặc dù Kive cũng tham, nhưng cũng không đến mức đó.

Cái Kive tham chính là thân phận của nàng, hoặc chính xác hơn là gia tộc Patil.

Nhưng trước đó, Kive cần xác nhận một vài thứ từ Poetry.

Đi đến trước mặt nàng, Kive nói:

“ Ta cần biết thân phận của ngươi bên trong gia tộc Patil! “

Nghe vậy, Poetry liền biết, đây sẽ là câu hỏi quyết định số phận của nàng.

Trả lời làm Kive hài lòng thì nàng sẽ sống, ngược lại thì. . .

Cơ hội là 50/50.

Cuối cùng, Poetry vẫn quyết định khai thật.

“ Ta là Poetry, là một trong 15 người con của Patil Kupachi! “

Kive nghi ngờ nhìn nàng hỏi:

“ Ngươi không có họ? “

Poetry gật gật đầu xác nhận.

“ Ta cùng 7 người khác đều là con thứ, mà theo gia quy, con thứ không được phép mang họ Patil. “

Kive hỏi tiếp.

“ Patil Kupachi là ai? “

“ Hắn là 1 trong 5 trưởng lão của gia tộc, quyền thế chỉ đứng sau gia chủ cùng các nguyên lão! “

“ Đây là hệ thống quyền lực của riêng gia tộc các ngươi thôi, hay là tất cả các gia tộc khác đều vậy? “

“ Đa phần đều không khác biệt lắm! “

Đến đây, Kive cũng đã hiểu đại khái hệ thống quyền lực của các gia tộc nói chung và các quý tộc nói riêng.

Cầm đầu sẽ là nguyên lão hoặc gia chủ.

Về sau sẽ là trưởng lão.

Xuống nữa thì là các cán bộ, là những người có công hoặc là thế hệ sau của các trưởng lão trở lên.

Đúng ra, thì những thứ này, Kive đã có thể biết từ miệng Tenry cách đây rất lâu rồi.

Nhưng không hiểu sao lão già này lại học đâu ra thói úp úp mở mở, cứ lấy cớ qua loa Kive.

Ngoài chuyện về gia tộc Kantinru ra, thì lão già này chưa bao giờ kể cho Kive, bất cứ thông tin gì về các quý tộc khác.

Vì vậy, ngoài Patil ra, thì các quý tộc khác, Kive đều không biết bất cứ cái gì.

Nhưng Kive không biết rằng, lúc đó hắn chỉ vừa mới vào hải quân, sức mạnh chỉ so với con kiến mạnh hơn một chút.

Nói cho Kive về gia tộc Patil đã đủ nhiều, nếu để Kive biết quý tộc có thế lực kinh khủng như nào, thì Tenry sợ Kive trực tiếp rời hải quân trốn biệt tích.

Dù sao Kive lúc đó vẫn còn quá trẻ, mặc dù có chút trưởng thành trước tuổi, nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc, Kive sẽ chịu đựng được áp lực.

“ Vậy theo ngươi, tự mình ước lượng, vai trò của ngươi có bao nhiêu cân lượng trong gia tộc Patil? “

Poetry: “ . . . “