Bắt Đầu Tại Thế Giới Hải Tặc

Chương 161: Suối nước nóng



Nhưng biết làm sao được, hệ thống này không phải là vô địch lưu mà là khổ bức lưu.

Vì vậy, làm ký chủ của nó, Kive cũng phải khổ bức theo. . .

Kive biết, chừng nào hắn vẫn còn nhỏ yếu, thì cuộc sống làm gì cũng lo trước lo sau này sẽ không bao giờ ngừng lại, mà sẽ liên tục tiếp diễn, cho đến khi hắn có được sức mạnh, để có thể làm chủ được vận mệnh của bản thân.

Quay lại chính sự.

Nghe được câu hỏi của Poetry, Kive cười đáp:

“ Đây đã là khu vực cuối cùng rồi, nhưng so với dự tính của ta còn thiếu chút, ta vẫn còn 10 ngày nữa mới quay về tinh anh doanh.

Nếu trong thời gian đó còn không kiếm đủ năng lượng, thì chỉ có thể chấp nhận lãng phí một chút, cho ngươi ký kết một tờ < Khế ước > bình thường rồi! “

Mặc dù đã quan hệ, có chút tình cảm, nhưng nhiêu đó cơ sở vẫn không đủ đảm bảo.

Vì vậy, cách tốt nhất là ký < Khế ước >.

Như vậy thì hắn cũng yên tâm, Poetry cũng không cần phải lo sợ vì biết quá nhiều mà bị Kive thủ tiêu.

Mặt khác, Kive có ý định định tích luỹ đủ 90,000 năng lượng, cộng với 10,000 năng lượng đã truyền sẵn vào tinh thể tháng trước, là đủ 100,000 năng lượng.

Nếu nhiêu đó mà vẫn không thể kích hoạt được viên tinh thể này, thì Kive chỉ có thể bất đắc dĩ bỏ xó viên tinh thể này sang một bên.

Hắn còn rất nhiều chuyện cần dùng đến năng lượng, thế nên không thể cứ mãi cố gắng lấp đầy một cái hố không đáy được.

Vì vậy, 10 ngày sắp tới đây, sẽ là khoảng thời gian quan trọng, để Kive quyết định nên lấy hay bỏ viên tinh thể này.

Poetry nghe vậy cũng không thắc mắc gì.

Nên hiểu nàng đều hiểu.

" Vậy thì kế tiếp chúng ta nên đi đâu? "

Suy tư một lúc, Kive trả lời:

" Ta cũng không biết, hiện tại dù cho có đi mua tình báo ở chợ đen đi nữa cũng vô ích, những tên có thể tìm được thì trong tình báo Olvia cũng đã nhắc đến, không tìm được thì dù đến chợ đen cũng không có ích gì, chỉ làm tốn thời gian thêm mà thôi. "

Olvia là tên Kive gọi Robin ở bên ngoài.

Poetry cũng không có hỏi Olvia là ai, mà chỉ suy nghĩ một lúc, sau đó nói:

" Vậy thì ngươi có thể cho ta ký một cái < Khế ước > tạm thời rồi ai về nhà nấy a! Ở nhà ta còn nhiều chuyện bề bộn còn chưa xử lý đâu! "

Kive lắc đầu gạt bỏ ý kiến của Poetry.

" Còn nước còn tát, còn 10 ngày nữa đâu, biết đâu đến lúc đó lại vô tình tìm được 2,3 băng hải tặc thì sao?

Ngươi ráng chờ thêm một lúc nữa đi, dù sao cũng đã rời đi một tháng, thêm 10 ngày nữa cũng không ảnh hưởng. Ha ha. "

Dù nói thế, nhưng Kive cũng không có bao nhiêu hy vọng.

Khu vực này đã bị hắn cùng Poetry chơi nát.

5 khu căn cứ, tụ điểm bị đánh sập, dù có ngu đến mấy, thì 1 tháng cũng đủ để lũ hải tặc ở đây nhận ra có gì đó không đúng.

Có khi lũ hải tặc đang lũ lượt rủ nhau, rời khỏi khu vực này cũng không chừng.

Khả năng thời gian tới tìm được hải tặc rất thấp.

Nhưng như hắn đã nói, còn nước còn tát.

Phí chút năng lượng để làm ra một tờ < Khế ước > cho Poetry chỉ là chuyện nhỏ.

Chuyện lớn là nếu về tinh anh doanh sớm 10 ngày, đồng nghĩa với việc Kive lãng phí 10 ngày này.

Mà khi về, hắn còn phải đối mặt với lớp học lý thuyết bổ túc đâu.

Học hành, học như ăn hành, Kive ghét nhất là học.

Kiếp trước vừa thoát khỏi ghế nhà trường không lâu, hiện tại xuyên qua thế giới khác, vẫn phải ngồi trên ghế nhà trường. . .

Học, học nữa, học mãi.

Tiền nhân nói chớ có sai.

" Hay là, đi chơi đi? Dù sao hiện tại cũng không biết làm gì, cả 1 tháng qua chúng ta cũng đi săn nhiều rồi, lâu lâu nghĩ chơi một chút cũng được a! "

Poetry nói.

1 tháng vừa qua là 1 tháng mệt nhọc nhất đời nàng.

Theo Kive bôn ba từ đảo này sang đảo khác.

Còn phải giúp hắn lượt trận.

Những tên lâu la mặc dù yếu, nhưng được cái chúng đông a, còn chỉ được đánh phép ngất, không thể đánh chết, vì thế nàng mệt cũng không kém gì Kive.

Nếu không phải có năng lượng của Kive, thì nàng đã bỏ gánh không làm từ lâu rồi.

Nghe vậy, Kive có chút chần chờ.

Nhưng dưới ánh mắt van xin nài nỉ của Poetry, cùng với sự cố gắng, hổ trợ của nàng 1 tháng qua đối với hắn, Kive cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ bại trận.

" Được rồi, đi chơi, nhưng chơi ở đâu a? Ta chưa bao giờ tiếp xúc qua những thứ này! "

Nói đến đây, Kive mới nhận ra, rằng bản thân hắn xuyên qua thế giới hải tặc cũng gần 1 năm, nhưng chưa bao giờ giải trí qua.

Thời gian đó, bầu bạn với hắn chỉ có máu, mồ hôi cùng những cơn đau liên miên, không đến từ kẻ thù, thì cũng là đến từ những lần rèn luyện của chính bản thân hắn.

Đổi lại là kiếp trước, Kive sẽ không bao giờ nghĩ rằng, có một ngày hắn sẽ biến thành người như hiện tại.

" Đúng là thế sự vô thường, ai có thể nghĩ đến sẽ có một ngày ta sẽ biến thành một kẻ sát nhân, giết người không ghê tay như hiện tại đâu? "

Kive thầm cảm thán, cũng không quên mỉa mai bản thân.

Poetry lúc này cũng không chú ý đến cảm xúc bất thường của Kive.

Bởi vì khi vừa được Kive phê duyệt cho đi chơi xong, nàng đã nhảy cẫng lên hoang hô, thậm chí là nhảy bổ vào người hắn ăn mừng.

Nàng chịu đủ những ngày tháng vất vả này rồi.

" Ta biết ở một hòn đảo gần đây có một suối nước nóng, cùng với một vài thứ rất thú vị, hay là ta đến đó chơi đi? "

" Ha ha ha, tùy ngươi a! Ta sao cũng được! "

Nhìn Poetry, Kive không nhịn được cười.

Khác với vẻ lạnh lùng, ngự tỷ ban đầu, Poetry hiện tại không khác gì một đứa con nít, mượn nhờ thân xác của người lớn vậy.

" Yay, chúng ta đi thôi, không cần dọn dẹp mớ hỗn độn này, phiền phức, thời gian quan trọng hơn! "

Nói xong, Poetry vội vàng lôi kéo Kive trở về thuyền, nhanh tay giong buồm rời đi.

Kive cũng chỉ có thể bất đắc dĩ đi theo.

. . .

Trong một suối nước nóng lộ thiên nọ, sương khói mập mờ tràn ngập cả căn phòng.

Có một thanh niên, đang lấy khăn trùm mặt, nửa người dưới chìm dưới nước, chỉ để lại phần vai nổi bên trên mặt nước, lưng tựa vào thềm đá.

Là Kive đang tận hưởng kỳ nghỉ đầu tiên trong đời.

" Hô, nếu có Poetry ở đây nữa là tuyệt phối a! "

Nhắc đến nàng, Kive lại cảm thấy đáng tiếc.

Chuyện gì làm cũng đã làm rồi, còn ngại với chã ngùng.

Kive muốn nàng vào tắm cùng, nhưng nàng da mặt quá mỏng, không dám chơi.

Mặc kệ Kive có thuyết phục rằng phòng này đã bị hắn bao trọn, sẽ không có ai thấy, nhưng Poetry vẫn rất kiên quyết.

Không thuyết phục được, cuối cùng thì Kive cũng chỉ có thể tắm một mình.

Dẹp chuyện Poetry sang một bên, Kive tiếp tục tận hưởng phút giây thư giãn này.

" Ha, về sau ta phải chơi nhiều hơn, không thể bạc đãi bản thân được, tiền nhiều dùng để làm gì? Để giải trí, thư giãn a! "

Kive trong lòng âm thầm ra quyết định.

" Cộp cộp "

Lúc này, đột nhiên có tiếng bước chân vang lên, từ từ đi đến chổ Kive ngày một gần.

Nghe thấy tiếng bước chân, Kive lập tức cởi bỏ khăn tắm ra, quay đầu lại nhìn.

Nhìn thấy người trước mắt, Kive không nhịn được bất ngờ.

Ban đầu hắn còn tưởng là Poetry đổi ý, muốn vào trong bồi hắn đâu.

Ai ngờ người đến là một người khác.

Dáng người cao gầy, trên người mặc một bộ Kimôn, là đồng phục thống nhất của nhân viên ở đây.

Về nhan sắc của người này, thì có thể nói là không thua kém gì Poetry.

Trên nàng tay cầm một cái khay gỗ, bên trên có trà, bánh, cùng một túi gì đó không biết tên.

Kive: " ??? "

Kive hỏi.

" Chuyện gì? "

Người nhân viên này trả lời với giọng điệu nhẹ nhàng nói:

" Bởi vì ngài đã hào phóng như vậy, nên chúng ta muốn bày tỏ một chút lòng cảm kích, hy vọng ngài không chê. "

Đi đến bện cạnh Kive, nàng đặt khay gỗ xuống, sau đó cởi Kimono ra, lộ ra bên trong bộ đồ bikini gợi cảm.

" Chậc chậc, nếu có Poetry ở đây thì không phải ta có thể chơi 3 rồi sao? Hiện tại đi ra kêu nàng vào còn kịp sao? "

Hiện tại Kive hối hận.

Hắn hối hận vì sao lúc đó không kiên quyết thêm một chút, biết đâu Poetry lại đồng ý đâu?

Mặc kệ diễn biến tâm lý của Kive.

Mỹ nhân này sau khi cởi hết kimono ra, liền nhẹ nhàng đi xuống nước.

Nép lại gần Kive, mặt nàng đỏ lên nhìn Kive nói:

" Đây. . . Đây là lần đầu của ta. . . Hy vọng ngài nhẹ nhàng một chút! "

Nghe vậy, mắt Kive lập tức tỏa sáng.

" Lần đầu tốt, rất tốt, dịch vụ chổ các ngươi ta trước tiên cho 5 sao, còn lần sau có đến nữa hay không thì phải xem các ngươi rồi! "

Nói xong, Kive vòng tay sang ôm lấy mỹ nhân trước mắt.

Vừa mới dạo đầu không lâu, Kive lại đột nhiên nói:

" Mỹ nhân, có ai dạy ngươi là phải giới thiệu bản thân không? "

Nghe vậy, nàng liền cười.

" Hì hì, là sai sót của ta, ngài có thể gọi ta là Vio. "

" Vio? "

Ngẫm nghĩ cái tên này một lúc, Kive lại hỏi tiếp:

" Vio thôi sao? Không có họ sao? Ví dụ như Kaozae chẳng hạn? "

Kive nhìn nàng nửa đùa nửa thật nói.

Về phần Vio, vừa nghe được cái tên Kaozae, mặt nàng vẫn bình tĩnh không hề gợn sóng, giống như chưa hề nghe qua cái dòng họ này vậy.

" Ngài lại nói đùa, người ở đây chỉ có tên không có họ. Mà Kaozae là họ nào? Ta nghe cũng chưa từng nghe qua a! "

Một bên nói, thân hình của nàng không ngừng du tẩu khắp người Kive, làm hắn sảng không thể tả.

Kive ai đến cũng không từ chối, ra sức phối hợp nàng.

Khi tay hắn chạm đến gáy của nàng, thì đột nhiên hắn lại dùng sức.

" Ah! Đau ta, ngài đang làm cái gì vậy? "

Vio bị ăn đau liền lập tức dừng lại hành động trên tay.






Đơn giản chỉ là một câu chuyện đi làm ruộng, dựng nhà máy, buồn buồn lại đi gõ các nước lân bang.