“ Các ngươi hiện tại có thể đi về, chờ ngày mai rồi quay lại hoặc có thể ở lại xem bọn hắn chiến đấu, tuỳ các ngươi! “
Nói xong hắn liền quay lại xếp đội cho hơn 1,000 thí sinh còn lại
Cầm thẻ bài trên tay, Kive không lời.
Hèn gì, Kive luôn thắc mắc tại sao hôm nay đã bắt đầu cuộc thi, nếu theo lời Tenry trung tướng thì phải là ngày mai mới đúng.
Thì ra là Tenry trung tướng đã sắp xếp xong tất cả.
Từ ban đầu hắn đã được tuyển thẳng vào tinh anh doanh, việc Tenry đưa hắn đến đây dự thi hẳn là vì để tranh giải thưởng hạng nhất đó.
Kive không nhịn được cảm thán.
“ Đi cửa sau thật tốt a! “
Kive quay về lại bên người Tenry, tò mò hỏi:
“ Đánh số 10 người này là chuyện gì? “
“ Đặc quyền của trung tướng trở lên đều có a! Mỗi người đều có 1 phiếu đề cử, mỗi 2 năm một phiếu.
Dù vậy thì cũng rất ít khi chúng ta dùng thứ này vì quanh năm suốt tháng đều đang làm nhiệm vụ, muốn đề cử thì cũng đề cử hải binh ưu tú.
Mà nếu hải binh có chiến công ưu việt thì cũng đã được tinh anh doanh ưu tiên tuyển vào huấn luyện nên cũng không cần đến chúng ta đề cử.
Như ngươi thấy 10 người thì chỉ có 4 người là thông qua đề cử, 6 người còn lại là vì lập được chiến công nên được tuyển vào, bọn hắn mặc dù so với ngươi lớn hơn 2 đến 3 tuổi nhưng cũng không phải vấn đề gì lớn. “
Ngừng một chút hắn tiếp tục nói:
“ Mặc dù gọi là đặc quyền nhưng cũng không phải muốn đề cử ai là đề cử, chúng ta còn phải bài tra xem người được đề cử tình hình cụ thể, cái này lấy trí thông mình của ngươi chắc cũng không cần ta nói nhiều đúng không? “
Kive gật đầu ra vẻ hiểu.
Rất dễ hiểu a, hẳn là sợ có gián điệp từ hải tặc hoặc quý tộc gài vào thôi.
Nói không đâu xa thì ngay bên trong nhóm 1,000 người kia thì Kive cũng thấy được một tên gián điệp.
Vergo, mặc dù so với nguyên tác càng gày gò, ốm yếu nhưng với chiếc đầu đinh cùng với chiếc kính râm đó thì khả năng rất cao chính là Vergo.
“ Nếu tính theo thời gian hiện tại thì Donquixote Rosinante, con nuôi của Sengoku hẳn vẫn còn sống, không biết Sengoku đã phái hắn di nằm vùng Donquixote Doflamingo hay chưa? “
Kive trầm tư một lúc rồi nói:
“ Nếu ở đây không có việc gì cho ta thì xin phép, ta còn có chút chuyện! “
Tenry nghe vậy liền bất ngờ:
“ Ở đây thì ngươi còn có chuyện gì? Chẳng lẽ ngươi còn người thân thất lạc ở đây? “
Kive trợn mắt nhìn Tenry nói:
“ Đi chơi! “
Nói xong hắn không chờ Tenry đáp lời liền rời đi.
Ở phía sau, 2 lão già nhìn bóng lưng của hắn cười.
Tenry trung tướng nói:
“ Cảm thấy như nào? “
“ Ngươi đào hắn từ đâu ra vậy? Thực lực là một thiên tài không cần bàn cãi nhưng tính cách còn cần quan sát.
Ngươi hiểu được cảm giác của ta khi nghe tin hôm qua hắn dành cả ngày chỉ để câu cá không? Ta thậm chí hoài nghi ngươi bỏ đói hắn!
Nhưng có một điểm cần chú ý, nếu thông tin ta nhận được không sai thì hắn sát tâm hơi nặng, ngươi cũng nên hiểu rằng ở trong hải quân chỉ một mình Sakazuki cũng đủ làm ta đau đầu, mặc dù hắn bắt hải tặc rất tích cực nhưng lại đối xử với đồng đội của mình quá. . . tàn nhẫn. “
Tenry trung tướng thở dài nói:
“ Ta hiểu lo lắng của ngươi, nhưng Kive hắn tương lai công dụng chính cũng không phải dùng để bắt hải tặc không phải sao? “
Sengoku nhìn hắn cười mỉa:
“ Ta khi nào cho phép hắn thay thế vị trí của ngươi rồi? Biết đâu tương lai hắn không đủ điều kiện đâu? “
“ Ha ha ha, Sengoku a! Ngươi cho phép chỉ là yếu tố phụ, quan trọng là ta có cho phép hay không, so với bọn nhóc các ngươi đề cử thì ta càng tự tin vào Kive.
Chưa nói đến thực lực, chỉ riêng về tâm tính của hắn cũng đã đủ để ta hài lòng, hắn rất hiểu chuyện, hiểu chuyện đến mức không hề giống một đứa bé 13 tuổi! “
Nghe vậy Sengoku liền trừng mắt tức giận nói:
“ Lão già khốn kiếp, ngươi tin hay không hiện tại ta liền ký phép cho ngươi về hưu? “
Tenry trung tướng cười nham hiểm nói:
“ Khặc khặc. Ngươi có thể ký nhưng mà những cơ sở ngầm kia ngươi cũng đừng hy vọng rồi! “
Những năm qua, bởi vì ưu tiên tính bí mật nên hải quân không thể bơm tiền để hổ trợ Tenry, buộc hắn chỉ có thể đi cướp của hải tặc chia cho người nghèo.
Khặc khặc, căn cứ hải quân ở Sabaody vẫn tính là nghèo đúng không?
Vì vậy mới có chuyện mỗi lần săn bắt hải tặc, tiền của phi nghĩa của bọn hải tặc đều bị Tenry nuốt riêng, trong khi những hải quân cấp cao khác chỉ có thể lấy được nhiều lắm 2 phần mười.
Hải quân chỉ phụ trách cung cấp nhân thủ nhưng không thể quá nhiều, đa số vẫn là từ Tenry tự mình bồi dưỡng thân tín của bản thân.
Mặc dù hải quân có hỗ trợ nhân thủ nhưng như đã nói, vì đề cao tính bảo mật nên bọn họ cũng không hề liên hệ với hải quân, tất cả đều phải qua người trung gian là Tenry trung tướng.
Bởi vậy nếu Tenry trung tướng bỏ gánh không làm thì đồng nghĩa với việc những cơ sở ngầm đó sẽ bỏ phế.
Có thể Juive trung tá sẽ biết một ít gì đó nhưng chắc chắc Juive sẽ về bên phe Tenry.
Sengoku chịu thua nói:
“ Ngươi cũng không cần thiết cố chấp như vậy. . . “
“ Không cần khuyên, ngươi cùng ta đều có tư tâm của mình nhưng ít nhất đều có điểm chung là trung với hải quân.
Nếu Kive không đạt tiêu chuẩn mà ta đề ra thì ta sẽ nghe các ngươi, nhưng nếu hắn đủ tiêu chuẩn thì phải ưu tiên chọn hắn, dù sao ai thay thế ta cũng được, miễn không về phe quý tộc là được đúng không? “
Sengoku thở dài nói:
“ Haiz, không biết ngươi học từ đâu ra cái tính đa nghi này! “
Tenry trung tướng nặng nề nói:
“ Sống cùng bọn quý tộc này hoặc là ngươi bị bọn hắn đồng hoá trở nên giống bọn chúng hoặc là ngươi phải thay đổi để có thể đối đầu với bọn chúng.
Nhớ những năm đầu tiên lên đảo, Ive, Lopi, Hyn,. . . Bọn họ đều là những hải binh ưu tú, nhưng bởi vì lúc đó ta quá cố chấp nên mới đưa bọn hắn vào chổ chết.
Từ khoảnh khắc đó trở đi, ta học được là phải luôn có phương án dự phòng, học được phải biết nghi ngờ, học được phải luồn cúi, học được quá nhiều thứ mà ta đã từng nghĩ ta sẽ không bao giờ học.
Rồi đến cuối cùng, ta vẫn trở thành người mà ta ghét nhất, một người không từ thủ đoạn. “
Ngừng một lúc để bình tĩnh lại, hắn thẳng thừng nói:
“ Đây là cách vẹn cả đôi đường duy nhất, các ngươi không tin tưởng ứng cử viên mà ta chọn, ta cũng tương tự không tin được ứng cử viên mà các ngươi chọn!
Chỉ cần các ngươi không cố ý ngán chân thì dù kết quả như nào ta cũng nhận! “
Sengoku gượng cười nói:
“ Ngươi yên tâm, bọn ta cũng không ngu đến vậy! “
Dù sao kết quả dù thế nào vẫn thì những cơ sở bí mật đó vẫn nằm trong tay hải quân, việc hắn và Tenry tranh giành ở đây không phải đang tranh quyền sở hữu những cơ sở này mà là tranh quyền chủ động.
Nếu người của ai thành công tiếp bàn cờ này thì người đó sẽ càng chủ động hơn, ví dụ như nếu Smoker tiếp bàn thì Sengoku có thể làm nhiều thứ hơn ở ngoài khuôn khổ của hải quân, có thể nói thẳng là thích làm như nào thì làm.
Nhưng nếu Kive tiếp bàn thì mặc dù về cơ bản vẫn sẽ nghe lệnh hải quân, nhưng nếu Sengoku đưa ra yêu cầu chỉ để phục vụ mục đích cá nhân hoặc nếu thấy yêu cầu đó quá đáng thì Kive có thể cân nhắc từ chối.
Phạt Kive ư? Lấy cớ gì phạt hắn? Khó quá Kive về quê chăn rau nuôi cá, giải tán hết cơ sở ngầm, đến lúc đó thì Sengoku cũng phải khóc lóc cầu xin hắn ở lại.
Nói chung, bởi vì những cơ sở ngầm này là của tư nhân thành lập, nên quyền tự chủ sẽ rất lớn.
Tenry trung tướng gật đầu.
“ Như vậy là tốt nhất, tiểu tử tên Smoker kia sở hữu trái ác quỷ hệ Logia đã đủ bá đạo, các ngươi còn ngáng chân Kive nữa thì ta cũng không còn gì để nói, quá bất công.
Thêm nữa, ứng cử viên của các ngươi thế nào? Có bẫy bọn hắn đắc tội với quý tộc chưa? Ta vừa cho tên nhóc kia một vố hôm qua, mặc dù ta nói dối tên quý tộc kia là Kive đã chết, nhưng mà tương lai nếu hắn đến Sabaody thì kiểu gì tên quý tộc kia cũng sẽ đến kiếm chuyện ha ha ha! “
Sengoku bất đắc dĩ nói:
“ Ta vẫn là thôi đi, cách của ngươi quá cực đoan, không khéo ta làm như vậy xong thì Smoker cũng đã xách dép chạy mất.
Còn Kong nguyên soái coi như, hắn trước giờ đều không thích dùng những cách như vậy!“
“ Vậy thì ta cũng không ép, nếu có cần thì nói ta, ở Sabaody cái gì cũng có thể thiếu riêng quý tộc không bao giờ thiếu.
Mặc dù không thể giết bọn hắn nhưng dụ bọn hắn ra ngoài để hố bọn hắn một đợt thì ta vẫn có thể dễ dàng làm được! “
Tenry nói với giọng đắc ý.
Sengoku nhìn hắn như vậy cũng không biết nói gì cho phải.
Chủ đề kết thúc tại đây, 2 người ngồi trên kháng đài im lặng thật lâu không nói một lời, mắt nhìn vào khoảng không!
Một lúc sau, Sengoku chủ động phá vỡ im lặng.
“ Ngươi có từng nghĩ rằng chuẩn bị của chúng ta sẽ là thừa thãi không? “
Tenry im lặng không hề trả lời.
Ở trong hải quân lăn lê bò trường lâu không kém gì Kong nguyên soái, hắn so với ai khác càng hiểu được khó khăn của việc động đến lũ quý tộc.
Chỉ cần kế hoạch của bọn họ đến tai thế giới chính phủ thì đảm bảo hải quân không có quả ngon để ăn.
Nhưng đó là chuyện của tương lai, vai trò của hắn đến hiện tại cơ bản đã hết, những gì có thể làm được hắn đều đã làm, có tác dụng hay không thì hãy để thời gian trả lời.
Tenry trung tướng nhẹ nhàng nói:
“ Lo lắng không làm cho điều tồi tệ thôi xảy ra, mà nó chỉ làm cho những điều tốt lành biến mất!
Cuộc sống giống như ngươi đang ở trên một chiếc xe đạp vậy. Để giữ thăng bằng, ngươi buộc phải đi tiếp. “
“ Ta hiểu rồi! “
Quỷ là gì , quỷ là đồ chơi là vật buôn bán của ta mà thôi