Nhìn Tepan, Kive không nhịn được nhổ nước bọt.
" Tưởng lại gặp được đối thủ có Kenbunshoku haki đâu, ai ngờ tên này chỉ là có chút kinh nghiệm! "
Khi Kive mang đầu của Tepan quay trở lại thì bọn hải tặc đã một mảnh rối loạn.
Mọi thứ diễn ra quá nhanh khiến bọn hắn còn không kịp tiến đến hổ trợ.
Una chưa kịp làm gì Kive thì đã bị hắn giây, Trike không lâu sau hắn cũng nối gót người bạn cũ của mình, thuyền trưởng Tepan thì bỏ chạy.
Thấy thuyền trưởng của mình chết, bọn hắn cũng mặc kệ Tepan thuyền trưởng còn sống hay đã chết, từng người quay lại thuyền của mình dập lửa nhổ neo muốn bỏ chạy.
Nhưng thời gian trôi qua cũng nửa tiếng rồi.
Mặc dù thuyền mới chỉ cháy xém, vẫn có thể dùng để ra biển được bình thường, nhưng cánh buồm đã bị đốt trụi hầu như không còn.
Bất đắc dĩ, bọn hắn chỉ có thể kiếm thứ gì đó tương tự như mái chèo để chèo thuyền.
Có một vài tên hải tặc thấy chạy bằng đường thuyền không được thì cũng chạy thẳng vào rừng với hy vọng có thể trốn thoát khỏi Kive, nhưng hòn đảo này hết đát cũng chỉ mới 1km, bọn hắn có thể trốn đi đâu?
Nhìn một nhóm hải tặc vội vã chạy vào rừng, Kive cũng không vội chăm sóc bọn hắn, chân đạp Geppou hướng đến 3 con thuyền hải tặc còn chưa kịp chạy bao xa.
Nhìn thấy cảnh bọn hải tặc ra sức cầm lấy tấm ván gỗ tát nước đến mức độ tay đều đã rướm máu đều không hề hay biết.
Kive đứng ở vị trí bánh lái nói:
“ Dục vọng sống của các ngươi rất lớn a, nghĩ lại thì những người bị các ngươi hại cũng không khác các ngươi hiện tại là bao!
Như nào? Cảm nhận được tuyệt vọng chưa? Cảm giác người là dao thớt, ta là thịt cá như thế nào? “
Phía dưới bọn hải tặc không ngừng quỳ xuống dập đầu xin tha.
“ Ta xin ngài, ta bị bọn hắn ép buộc làm hải tặc, ta không hề muốn ra biển a! “
“ Ta cũng vậy! Là bọn hắn ép ta giết người sau đó buộc ta nhập bọn! “
“ Ta cũng thế, ta. . . “
Từng tiếng nói vang lên, ai cũng có lý do của mình.
Người thì nói mình bị ép, người thì nói vì hoàn cảnh, có người vì trả thù, vân vân.
“ Lắm lời! “
Không muốn nghe bọn hắn tiếp tục lải nhải, Kive tặng cho bọn hắn mỗi người một quyền.
Đồ sát hết 3 thuyền hải tặc xong, Kive chân đạp Geppou quay trở lại hòn đảo khi nãy.
Trong rừng liên tục vang lên từng tiếng kêu thảm, một lúc sau, Kive toàn thân là máu từ bên trong đi ra.
Lấy ra ốc sên truyền tin, quay lại đầu của bọn hải tặc này xong Kive quay trở lại con thuyền của mình.
3 con thuyền hải tặc kia đã bị không có buồm, vì vậy muốn dắt bọn chúng theo là không thể.
Mất 1 tiếng dời hết tài bảo từ 3 băng hải tặc lên trên thuyền, nhìn đống châu báu cùng Belly chất thành núi trước mắt, Kive tỏ vẻ hài lòng.
“ Tương lai nếu có đủ năng lượng thì không biết ta có thể tạo ra túi không gian của Doraemon không nhỉ?
Tạo ra thì có khi nào bên trong sẽ có bảo bối không? Mà thôi, khả năng cao là không, nhưng chỉ cần có thể chứa đồ là đủ. “
Vàng bạc châu báu mặc dù nhiều nhưng nhiều quá cũng không tốt, vừa chiếm chổ vừa giảm đi tốc độ di chuyển của thuyền, nhưng bỏ đi thì lại đáng tiếc.
Nhìn vào bảng hệ thống.
Hệ thống cấp độ: 4
Điểm năng lượng: 10,400/100,000
Kỹ năng: < Cố hoá >, < Bộc phát >
Năng lực: Fuku Fuku nomi
Đã cố hoá vật: Raid suit, Giày Vi
“ Lâu lắm rồi thì năng lượng mới vượt mốc 10,000! “
Nhìn lượng điểm khổng lồ, Kive không nhịn được vui mừng.
Sau một hồi nhảy nhót ăn mừng như một tên điên, hắn dần bình tĩnh lại.
“ Tính từ lúc vừa bắt đầu cuộc chiến đến hiện tại chỉ mới qua 3 tiếng, còn thừa ra 2 tiếng nữa, nên làm gì đây? “
Sau một hồi suy nghĩ, Kive quyết định đến làng Knutle trước xem như thế nào.
Tên Monta trung tá kia Kive hiện tại không thể tin được.
Vì sao ư? Một tên đại hải tặc truy nã 130 triệu ở khu vực của ngươi 2 năm liền mà tin tức gì cũng không có ư? Từ bao giờ hệ thống tình báo hải quân phế đến vậy?
Thêm nữa, một tên hải tặc trị giá 80 triệu Belly cũng ở trong khu vực của hắn quản, nếu như Ijio mạnh thì hắn không nói, đằng này lực chiến của Ijio chỉ như cọng bún mà vẫn có thể sống đến hiện tại.
Vã lại ban nãy Una nói cái gì kia? Quen thuộc? Quen cái gì cơ? Giao dịch cùng hải quân nhiều nên quen chăng?
Không phải Kive suy nghĩ nhiều mà là vì việc hải quân bị hối lộ cũng không phải không có, trong nguyên tác có tên đại tá mặt chuột nhận tiền để che đậy hành vi phạm tội của băng hải tặc người cá Arlong trên làng Cocoyashi của Nami.
Vì vậy cũng không thể bài trừ trường hợp tên Monta trung tá này cũng đã bị hối lộ, nếu thế thì Kive càng phải cẩn thận bởi vì Kive không nghĩ hắn đủ khả năng đánh lại trung tá, thậm chí chạy được hay không vẫn là một ẩn số.
Càng nghĩ Kive càng cảm thấy không lành.
Lấy ốc sên truyền tin từ trong túi ra, hắn gọi cho Zephyr.
“ Bero Bero Bero “
“ Xin nghe! “
“ Là Kive, thưa ngài tổng huấn luyện viên! “
“ Đã bảo bao nhiêu lần rồi, đừng cầu kỳ như vậy. Ngươi gọi cho ta có chuyện gì? Đừng nói với ta là ngươi muốn ôn chuyện. “
“ Khà khà, chuyện là ta hôm nay vừa diệt được 4 băng hải tặc, trải qua thẩm vấn thì ta biết được bọn hắn đang tìm một tên hải tặc bị truy nã 130 triệu để cướp lấy một trái ác quỷ! “
Đầu dây bên kia Zephyr ra vẻ bất ngờ.
“ 130 triệu? Chỉ thế thôi sao? Ngươi gọi ta trợ giúp chỉ vì lý do này? Ta biết ngươi sợ chết nhưng có cần phải đến mức như vậy không? “
“ Khụ khụ, ngài để ta nói hết! “
Ho vài cái để bớt xấu hổ, Kive tiếp tục nói:
“ Tên hải tặc 130 triệu này ta không sợ hắn giết ta, mặc dù đánh không lại nhưng ít nhất nếu ta muốn chạy thì vẫn có tự tin hắn có mọc thêm 8 cái chân cũng không đuổi kịp.
Vấn đề là ta hoài nghi trung tá Monta có vấn đề hoặc nói rõ ràng hơn là hắn bị hải tặc hối lộ, ban đầu ta gặp Ijio . . . “
Sau đó Kive kể cho Zephyr quá trình điều tra của hắn cũng như tất cả những suy đoán của hắn
Nghe xong, Zephyr vẻ mặt trầm trọng nói:
“ Ta sẽ cho người đi điều tra, nhưng chắc chắn không thể có kết quả trong hôm nay được, trong thời gian đó ngươi cũng tìm chổ khác đi săn tránh gặp bất trắc! “
Zephyr chuẩn bị cúp máy thì Kive nói:
“ Ta có cách này càng tốt a! “
“ Cách gì? “
“ Dưới tay ngài chắc cũng không thiếu người có chức vị trung tá trở lên đúng không? Ngài chỉ cần bảo họ gọi cho Monta trung tá một cú nhắc nhở hắn có người chú ý vụ này là được, nhưng chức vị đừng quá cao, ta sợ hắn chột dạ. “
Nghe vậy Zephyr liền hiểu kế hoạch của Kive.
Nếu Monta thật sự nhận hối lộ thì khả năng cáo hắn sẽ giết người diệt khẩu.
Nhưng nếu có Monta biết rằng có người đồng cấp hoặc cao cấp hơn chú ý vụ này thì hắn không những không dám giết người diệt khẩu mà ngược lại còn ra sức giúp Kive.
Tại sao Kive là học viên của tinh anh doanh nhưng lại sợ bị Monta diệt khẩu?
Với cách đào tạo này của tinh anh doanh thì chuyện hàng năm đều có người chết là bình thường, hôm nay chết 1 người thì có gì lạ?
Điều tra ư? Học viên trong tinh anh doanh đa số đều không có người chống lưng, ai sẽ vì bọn hắn điều tra?
Nhưng dù có điều tra thì đợi hải quân đến thì đã muộn, cũng chưa chắc điều tra ra được cái gì.
Đông hải nhiều hải tặc như vậy, tuỳ tiện đổ cho một tên là được, không có vấn đề gì lớn!
Nghi ngờ ư? Chứng cứ đâu?
“ Nhưng ngươi cũng không cần thiết phải mạo hiểm như vậy, hải tặc trên 100 triệu ở Đông hải không nhiều nhưng cũng không phải không có, không cần thiết phải liều cả mạng sống. “
Zephyr tận tình khuyên nhủ.
Kive chết thì lão già Tenry kia kiểu gì cũng kiếm chuyện, vã lại Kive chết thì đi đâu tìm người chữa bệnh cho hắn?
“ Hải tặc trên 100 triệu ở Đông hải chắc chắn là còn, nhưng bọn chúng chưa chắc có trái ác quỷ a! Huống chi tên hải tặc này sở hữu tận 2 trái. “
Kive nghĩ trong lòng như vậy nhưng không hề nói ra.
Ho khan một tiếng Kive nói:
“ Ngài không tò mò sao? Một tên hải tặc là năng lực giả bị truy nã 130 triệu tình nguyện ở ẩn suốt 2 năm? Lý do đằng sau câu chuyện này là gì? “
Zephyr nhìn hắn với ánh mắt kỳ quái.
“ Ngươi liều mạng chỉ để thoả mãn tính tò mò của mình ư? “
“ Không chỉ như vậy a! Ngài xem, làng Knutle không hề thông thương với bên ngoài, căn cứ hải quân lại cách xa nơi này, nghĩa là chổ này vừa không an toàn còn vừa tách biệt với bên ngoài, ai biết được tên hải tặc Pinvi kia có âm mưu gì? “
“ Biết đâu hắn không muốn làm hải tặc nữa nên ở ẩn thì sao? “
Kive nhìn hắn với vẻ bất đắc dĩ.
“ Ngài cần thiết phải nói đến mức này sao? Hắn có ở ẩn thì cũng không xoá được tội lỗi hắn gây ra a. Vã lại ai đời muốn ở ẩn lại bỏ hết tiền bạc chỉ giữ lại mỗi trái ác quỷ? “
Zephyr im lặng một lúc rồi thở dài.
“ Xin lỗi, là ta hồ đồ, mong ngươi thông cảm! Cơ hội lấy lại sức mạnh đỉnh phong quá cám dỗ làm ta quên mất bản thân cũng là một hải quân. “
“ Không sao, ta hiểu được cảm giác bất thiết của ngài! “
Kive tỏ vẻ thấu hiểu.
Cảm giác về lại thời kỳ đỉnh cao nhất của mình đối với bất kỳ ai đều có cám dỗ.
Đối với một người như Zephyr thì điều đó đã biến thành cố chấp.
Hắn cố chấp muốn thực thi chính nghĩa của thân mặc dù hắn không còn mạnh như trước nữa.
Bằng chứng cho điều này đó là việc hắn đang làm hiện tại, trong khi đa phần những hải quân đã già cả khác đều vinh quan về hưu, sống một cuộc sống đầy đủ, an nhàn thì hắn lại chọn làm công việc của một tổng huấn luyện viên vất vả.