Bắt Đầu Tại Thế Giới Hải Tặc

Chương 58: Quỷ dị ( 2 )



Đang đi loanh quanh nhà bếp vài vòng, thì đột nhiên một bàn tay gày gò, trơ xương với móng tay dài thuồng từ một ngăn tủ phía dưới, vương ra tóm lấy chân Kive.

Nó dùng lực kéo chân hắn, với ý đồ muốn kéo ngã chủ nhân của cái chân này.

Chân bị tóm, Kive cũng không hề hoảng hốt, hắn cúi đầu xuống bình tĩnh nhìn cái tay này nghĩ:

" Nhìn chân của ta thì cũng thừa biết nó nặng như thế nào, vậy mà ngươi còn cố bắt! Ngươi mẹ nó thiểu năng đúng không? "

Thấy kế hoạch bất thành, chủ nhân của cánh tay liền vội rút tay lại, ý đồ muốn rút lui.

Nhưng chưa kịp rút tay thành công, thì đột nhiên chân của Kive dẫm tới.

" Răng rắc "

Chân của Kive dễ dàng dẫm nát bàn tay này.

Từ trong ngăn tủ truyền ra tiếng đau rên.

Nhưng chủ nhân của cánh tay lại không hề có ý định hét lên đau đớn như một người bình thường, ngược lại lại cố gắng ép buộc bản thân nín lại.

Mặc dù cánh tay đã bị Kive dẫm nát bét, nhưng hắn vẫn ra sức rút về cánh tay, ít đồ làm rách cả cánh tay để thoát khỏi Kive.

Kive thấy hắn giãy dụa kịch liệt như vậy thì cúi đầu xuống, đưa tay tóm lấy người muốn tập kích hắn kéo lên.

Đây là một người đàn ông, dáng người gày yếu, mặt có vết sẹo dữ tợn.

Vừa bị kéo lên, hắn như người điên, điên cuồng dùng con dao trên cánh tay còn lại điên cuồng đâm hướng mặt của Kive.

" Keng Keng "

Con dao chém lên Mark IV tạo lên từng đợt tiếng vang, nhưng đến tư cách làm Mark IV xước cũng không có.

" Băng "

Con dao theo tiếng mà gãy.

Kive một tay bắt lấy cổ hắn như một con gà, một tay khác đánh bay con dao trên người hắn.

Đưa đầu hắn kề sát với mũ của Mark IV, Kive nói:

" Trước khi ta mất hết kiên nhẫn thì ta khuyên ngươi nên phối hợp.

Nói! Ngươi là ai? Ở dưới đó làm gì? Tại sao lại đánh lén hải quân? "

Bị Kive dùng tay bóp cổ, cùng với bị tia sáng đỏ âm u từ mũ của Kive nhìn chằm chằm, sự điên cuồng, hoảng loạn trong mắt của hắn dần dần rút đi, cho đến khi hắn hoàn toàn bình tĩnh.

Một lúc sau, hắn mở miệng nói.

" Ta. . . Người. . . Ngươi. . . Đi. . . Chạy. . ."

Hắn nói chuyện lắp bắp như thể rất lâu rồi không nói chuyện, giọng của hắn the thé tạo cảm giác cho như thể cổ họng của hắn bị xé rách vậy.

Nói hết câu nói ở trên xong hắn liền thở dốc liên tục.

Thì ra tên này bị mất máu quá nhiều, khiến cho cơ thể vốn đã ốm yếu của hắn giờ đây càng thêm yếu, hiện tại đến việc nói cũng lộ vẻ cố sức.

Kive thấy vậy bèn nhét một viên R1 vào miệng hắn.

Viên thuốc R1 này từ đâu ra ư?

Trong tinh anh doanh a, một viên 1 chiến công, đối với người có 1,000 chiến công chưa xài như Kive thì đây chỉ là mưa bụi.

Vì vậy hắn mua 1 lần 10 viên. . .

Thứ này mua nhiều cũng vô bổ.

Tác dụng duy nhất của viên R1 này là ngụy trang khả năng chữa thương cho người khác của Kive thôi.

Mặc dù đối với người có tâm, khả năng chữa thương cho người khác này của Kive cũng không phải là bí mật gì.

Nhưng mà giấu được bao nhiêu hay bấy nhiêu, hiện tại hắn còn nhỏ yếu, vẫn là cẩu một chút thì tốt hơn.

Mặc dù lộ ra có chút thừa, nhưng những tiểu tiết này luôn có lúc sẽ phát huy tác dụng, thừa còn hơn thiếu đúng không?

Nếu nghĩ kĩ thì có lộ ra thig cũng không phải vấn đề gì lớn, năng lực giống như hắn ngoài kia có rất nhiều, bá đạo hơn hắn thậm chí còn nhiều hơn.

Ví dụ ư? Ope Ope no mi, Chiyu Chiyu no mi, Nikyu Nikyu no mi,. . .

Có rất nhiều!

Vì vậy, miễn là Zephyr không đi khoe khoang về năng lực cụ thể của Kive, thì dù có lộ cũng không có vấn đề lớn.

Vừa nuốt xuống viên R1, không cần Kive dùng năng lượng thì tên người không ra người, quỷ không ra quỷ này cuối cùng cũng cầm được một hơi.

Mặt dần lấy lại huyết sắc, vết thương ở tay cũng ngừng đổ máu.

Nhưng cách tay thì. . .

Vừa nhìn thấy cánh tay hiện tại gần như đã cụt của hắn, trong đầu Kive không nhịn được ý nghĩ muốn chào hàng cánh tay nhân tạo của Zephyr trong tương lai. . .

" Người anh em, cần chi giả sao? Chổ ta là đồ nhà làm, đảm bảo hàng Việt Nam chất lượng cao, chất lượng tốt đến mức đại tướng cũng sử dụng!

Việt Nam là ở đâu ư? Điều đó không quan trọng, ngươi có hứng thú sao? "

Nhưng đó cũng chỉ là ý nghĩ.

Lúc này Kive mới có thời gian đánh giá người trước mắt này.

Ngực có một hình xăm bất quy tắc màu đỏ, nhìn vào nó Kive chợt cảm thấy một cảm giác quen thuộc, nhưng nghĩ mãi cũng nhớ không ra là đã gặp ở đâu.

Dáng người gày gò lộ cả xương sường, tóc chỉ còn lác đác một vài sợi, dáng người lưng gù thậm chí có thể thấy xương sống nhô ra đâm qua da thịt.

Răng thì sắc bén, trông như những cái gai bị người gắn vào miệng hắn vậy.

Các ngươi biết tên Gollum trong phim " Lord of the ring " chứ?

Tên này so với Gollum trông càng đáng sợ.

Đúng, là đáng sợ!

Gollum mặc dù có chút đáng sợ, nhưng phần lớn là do hoàn cảnh, nhìn vào vẫn có cảm giác đáng thương hơn là đáng sợ.

Còn người trước mắt này thì Kive cũng không biết có nên gọi hắn là người không.

Thấy hắn đã cơ bản hồi phục được một chút sức lực, Kive liền hỏi:

" Tên? "

" B. . . B. . . Bruno! "

" Lai lịch? "

" D. . . Dân làng! "

" Ngươi ở đây bao lâu rồi? "

" Khoảng. . . Ta không rõ, rất lâu rồi! "

Càng nói, tên Bruno này nói chuyện càng lưu loát, không còn vẻ ngập ngừng như lúc đầu nữa.

" Vì sao ngươi lại ở đây? "

" Bọn ta bị hải quân bắt, bọn hắn áp giải bọn ta đến đây, sau đó. . . sau đó. . . "

Nói đến đây, hắn như nhớ lại điều gì, thân thể không ngừng run rẩy.

" Trời. . . Trời tối, trời sắp tối rồi, trốn đi, ta cần phải trốn đi, ta không muốn giống như thuyền trưởng bọn họ.

Buông ta ra, xin ngươi! Sắp không kịp rồi, bọn hắn sắp tới! "

Vừa nói, hắn không ngừng vũng vẫy muốn thoát khỏi bàn tay của Kive.

" Bình tĩnh! "

Kive thưởng hắn một bạt tai, nhưng hắn vẫn tiếp tục giẫy dụa, đến nổi vết thương trên tay hắn đã rách trở lại.

" Nghe ta nói không? "

Bruno vẫn không chịu nghe mà càng ngày càng ra sức vùng vẫy.

Thấy hắn không thể giao tiếp được, Kive dứt khoát một quyền đánh ngất hắn.

Không vội mang hắn theo đi ra.

Kive mang theo hắn chui xuống cái hang phía dưới ngăn tủ.

Mặc dù có chút chật chội nhưng cũng may Kive vẫn có thể chui vừa qua nó.

Xuống hang, Kive men theo đường hầm mà đi.

Nhờ khả năng nhìn ban đêm của Mark IV, Kive có thể dễ dàng nhìn thấy đường đi mà không cần đến ánh sáng.

Không đi được bao xa, Kive đến được một nơi càng rộng rải, ở đây được thắp sáng bằng 2 con Dial gắn 2 bên góc hang.

Đập vào mắt Kive đầu tiên là một khu vực chất đây xương người và động vật, hắn còn có thể nhìn thấy những cặn thịt vẫn còn chưa kịp phân hủy hết.

Chỉ nhìn thôi Kive cũng có thể biết được nếu hiện tại hắn cởi mũ ra thì sẽ hôi như thế nào.

Thứ thu hút sự chú ý của Kive nhất là bức tranh vẽ bằng tay trên tường, nó có hình một con dê với chiếc sừng dài chỉa ra 2 bên trái phải.

Điều kỳ quái là con dê này có phần thân dưới là một con người.

" Có vẻ như đây là Pinvi! Nhưng như này là thế nào? "

Vừa nhìn bức tranh này Kive liền nhận ra đây là Pinvi, hải tặc bị truy nã 130 triệu mà hắn đang tìm kiếm.

Nhưng cái khiến Kive bất ngờ là hắn đang. . . Ăn người?

Không, chính xác hơn là đang ăn con gì đó có phần giống như tên Bruno trên tay Kive.

Bởi vì nét vẻ nghuệch ngoạc nên Kive cũng không nhìn ra được gì.

Sau một hồi tìm kiếm không có kết quả thì Kive rời khỏi hang động.

Kive mang theo Bruno đi ra quầy rượu.

Ở đây, Monta, Terank cùng đám hải quân cũng đã tập hợp ở trước quán rượu Anord.

Thấy Kive mang trên người một con quái vật, Monte vội vàng hỏi:

" Trên tay của ngươi là thứ gì? "

Kive đánh giá Monta cùng bọn hải quân một hồi, không thấy có gì bất thường liền nói:

" Ta không biết, ta tìm thấy hắn ở trong bếp, ban đầu hắn có ý định tập kích ta! "

Miệng thì nói nhưng Kive vẫn không ngừng đánh giá Monta bọn họ cùng tình huống xung quanh.

Hắn không thể không cảnh giác, càng ngày tình huống hiện tại càng có điềm.

Kive bị một tên người không ra người, quỷ không ra quỷ tập kích.

Hắn còn nhắc Kive phải nhanh rời đi hoặc trốn đi.

Xong đi xuống khám phá căn cứ của tên này thì phát hiện hắn ăn người.

Bên trong còn vẽ bức tranh Pinvi ăn " người ".

Càng ngày càng giống môtip trong các bộ phim kinh dị.

Vì vậy Kive cũng không thể không cảnh giác được.

" Tên này có một chút vấn đề về tinh thần nên tạm thời ta vẫn chưa hỏi được gì, ta chỉ mới đánh ngất hắn mang ra đây để xem các ngươi có cách nào cậy mồm hắn không! "

Kive không nói sự thật rằng hắn tra được một ít thông tin từ tên này.

Đơn giản là Monta trung tá không đáng tin, thậm chí Kive nghi ngờ hắn có liên quan đến sự mất tích của dân trên đảo.

Một hòn đảo hơn 100 người mà hắn lại không biết gì ư?

Không thể nào! Hắn phải biết gì đó, thậm chí có thể là kẻ chủ mưu.

. . .

Nghe Kive nói vậy, Monta trung tá nhẹ nhàng thở ra một hơi.

" Không sao! Chúng ta có nhiều thời gian. Trời cũng tối rồi, ngươi muốn ngủ trên thuyền hải quân hay về lại thuyền ngươi? "

Suy nghĩ một chút, Kive vẫn quyết định lên thuyền hải quân.

Tại sao không?

Monta nếu muốn hại hắn thì cũng không cần phiền phức như vậy.

Thay vì từ chối lời mời khiến Monta nghĩ rằng Kive cảnh giác hắn thì không bằng lên thuyền hải quân ngủ khiến hắn nghĩ rằng Kive không hề nghi ngờ hắn.

Nhưng lý do lớn nhất khiến Kive đưa ra quyết định này đó là. . .

Ở trên thuyền hắn hay thuyền hải quân có gì khác nhau sao?

Nếu Monta đã muốn hại hắn thì trốn thế nào cũng không thoát.

Rất phũ phàng nhưng đây là sự thật.

Đã ở đâu cũng không khác nhau thì không bằng lên tàu hải quân, cơ sở vật chất đầy đủ không sướng sao?

Kive cũng không có hứng ngủ trên con tàu hôi thối đấy, mặc dù nhờ Mark IV hắn sẽ không ngửi được mùi hôi nhưng rất không thoải mái a! ! !