Bắt Đầu Tại Thế Giới Hải Tặc

Chương 72: Khổng lồ



" Ta có trực giác rằng từ ban đầu đến giờ, tất cả năng lực quỷ dị mà Pinvi thi triển đều phụ thuộc vào nó.

Ngươi không thấy sao? Mỗi lần thứ này phát sáng lên thì Pinvi đều có biến hóa, lúc hắn biến lớn cũng vậy, lần này của ta cũng vậy, nó đều sáng lên, không có chuyện trùng hợp như vậy được! "

Kive: ???

Thấy cái nịt!

Ta lại không có Kenbunshoku haki, làm sao có thể nhìn ra những tiểu tiết như là nó có phát sáng hay không?

Không phải là nó chỉ như vậy từ đầu đến giờ sao?

Không tiếp tục lãng phí thời gian, Kive ra hiệu cho Monta nhanh giải quyết bọn quái vật này để tiến đến kết liễu Pinvi.

Bọn quái vật giờ đây đã vây kín người Pinvi như đang bảo vệ hắn.

Kive cùng Monta bay lên rồi lao xuống với tốc độ cao nhằm hướng đầu của Pinvi.

Nhưng lũ quái vật lại như con thiêu thân lao lên, dùng thân của bọn chúng làm khiên thịt bảo vệ Pinvi.

Hai người ở trên không bị chặn lại, dù Monta cùng Kive có cố gắng đến đâu cũng không thể nào đến gần Pinvi được.

Giết xong con quái vật này lập tức lại có một con khác thế chổ.

Chợt, trong đầu Kive nảy ra một sáng kiến.

Kive ngừng lại việc giết chóc bọn quái vật, thay vào đó hắn không ngừng lao về phía Pinvi, mặc kệ bọn quái vật cắn xé.

" Oanh "

Bọn quái vật vừa tấn công Kive thì một lúc sau, Panther habit giải phóng năng lượng, hất văng chúng ra xa.

Thấy được cơ hội, Monta cùng Kive lập tức chạy tới.

" Năng lực của ngươi thật thuận tiện a! Vừa có thể thủ cũng vừa có thể công, còn có thể chạy, trái cây hữu dụng như vậy tại sao từ trước đến giờ ta lại không có ấn tượng? "

" Do ngươi bận nhận hối lộ, thời gian đâu chú ý những thứ này? "

Kive một bên chịu đòn của bọn quái vật, một bên cũng không bên dỗi Monta một phát.

Nghe vậy, Monta trừng hắn một mắt.

" Ngươi mẹ nó không còn câu nào khác sao? "

" Còn! "

" Còn? Ngoài hối lộ ra thì ta còn cái gì? "

" Ngu! Đưa cho Pinvi hơn 1,000 tên hải tặc, ngươi không ngu thì ta cũng không biết ai có thể ngu hơn, mà khả năng cao Pinvi mạnh như hôm nay cũng là nhờ 1,000 tên hải tặc này. "

Monta rơi vào trầm mặc.

Hắn đúng là sơ sẩy, nhưng cũng không trách hắn được.

Trên đời này làm gì có năng lực mạnh lên nhờ ăn thịt người?

Khống chế con người thì không ít nhưng mạnh lên nhờ ăn người thì nghe cũng chưa từng nghe qua.

Nếu biết thì hắn sẽ cho Pinvi 1,000 tên hải tặc sao?

Monta tự hỏi lòng.

Sau một lúc, câu trả lời là sẽ.

Nhưng sẽ không phải là 1 tên 1 triệu mà là 1 tên 10 triệu.

Cũng may cho hắn là Kive không biết được trong đầu hắn nghĩ gì, nếu biết thì Kive đã lập tức triệu hồi Mark 3, ngay lập tức bỏ chạy.

Nói ngươi ngu ngươi lại tự ái!

Kiếm nhiều tiền như vậy ngươi có mệnh để tiêu sao?

Trong đầu ngươi ngoài tiền còn có thứ gì khác không?

Có phải hay không nếu con của ngươi được giá thì ngươi cũng sẽ bán hắn đi?

. . .

Sau nhiều lần bùng nổ sóng âm, Kive cùng Monta cuối cùng cũng đã đến được nơi, đầu của Pinvi.

Hắn vẫn còn thở.

Đôi mắt đỏ như máu, tròng mắt hình thanh ngang kỳ dị nhìn về phía Kive cùng Monta.

Hắn mở miệng, giọng ồm ồm mang theo một chút khó khăn nói:

" Đây là. . . các ngươi ép ta! "

Nói xong, bộ giáp trên người hắn phát sáng.

Lần này không phải chỉ le lói một lúc rồi tắt, mà là sáng lên đến mức chiếu sáng cả một vùng.

Không phải loại ánh sáng màu vàng chói mắt, mà là loại ánh sáng màu đỏ nhu hòa.

Nhưng trong tình cảnh này, thì thay vì cảm thấy nhu hòa, Monta cùng Kive lại cảm thấy hoảng sợ.

Monta thấy không khí có chút căng thẳng thì mở miệng nói:

" Hiện tại thì không cần đến Kenbunshoku haki thì ngươi cũng có thể thấy được rồi! "

Kive trừng mắt nhìn hắn nói.

" Không biết pha trò thì làm ơn ngậm miệng lại! Trọng điểm không phải là ở điểm này! "

Kive cùng Monta chỉ từ từ lui lại mà không dám lao lên tấn công.

Tại sao cố gắng đi xa như vậy, nhưng khi đã đến nơi thì lại từ bỏ mà không lao lên kết liễu Pinvi?

Bởi vì 2 người bọn hắn đều cảm thấy không lành.

Đến cả người chưa thức tỉnh Kenbunshoku haki như Kive còn có thể cảm nhận được nguy hiểm.

Thì không có lý gì Monta không có, đầu tóc của hắn thậm chí đã dựng đứng, da gà nổi khắp toàn thân, nhìn còn tưởng lông trên người hắn chuẩn bị mọc chân chạy đi luôn rồi!

Hai người bọn họ lui lại nhưng bọn quái vật thì không.

Mặc kệ Kive cùng Monta, bọn chúng đua nhau lao về phía ánh sáng màu đỏ, rồi từng con từng con dần dần biến mất trong màn sáng đó.

Không khí chợt yên tĩnh, chỉ còn tiếng đất cát di chuyển.

Tiếng động này không phải đến từ bọn quái vật mà là từ Pinvi.

Cơ thể hắn đang biến lớn, dần trở nên khổng lồ.

“ Hít “

Pinvi hít vào một hơi thật sâu, sau đó thở ra.

“ Hà “

Kive cùng Monta thay vì lấy tay che gió thì bọn hắn lại lấy tay che mũi.

Đơn giản, Pinvi thở lên trời thì làm sao lại có gió được, nhưng mùi từ miệng hắn thì không. . .

Đây không phải là lần đầu tiên Kive ngửi được, nhưng hắn thề là dù có ngửi bao nhiêu lần vẫn không thể nào quen được.

Thấy thân thể Pinvi vẫn còn đang tiếp tục bành trướng, Monta vội vàng ra lệnh cho bọn hải quân đang xem cuộc vui lui lại.

“ Nhìn cái gì mà nhìn, không muốn chết thì khẩn trương lăn đi chuẩn bị đạn pháo, nhanh lên! “

Bọn hải binh nghe lệnh vội vàng chạy lên tàu.

12 nòng pháo đồng loạt nhắm về phía Pinvi phát ra.

“ Phanh Phanh Phanh “

“ Ầm Ầm Ầm “

Từng tiếng nổ vang lên, kéo theo là từng đợt bụi mù dần che khuất tầm nhìn.

Monta không hề chủ quan, ra lệnh cho hải binh tiếp tục lên đạn bắn.

Một lúc sau, pháo ngừng bắn, bụi mù cũng đã che kín toàn bộ khu vực bến cảng này.

“ Tại sao lại ngừng? Ta đã ra lệnh cho các ngươi ngừng sao? “

“ Báo cáo trung tá! Chúng ta đã hết đạn pháo rồi! “

“ Làm sao có thể hết nhanh như vậy được? Ta nhớ là chúng ta trữ hàng để ra biển trong 1 tháng cơ mà? “

“ Báo cáo, chúng ta đã dùng phần lớn đạn pháo để đối phó bọn quái vật giống nhím ban nãy, vì vậy đến lúc ngài đến thì đạn pháo cũng đã không còn bao nhiêu! “

Tên đội trưởng này vẫn trôi chảy đáp!

“ Ta hiểu rồi! “

Kive ở một bên không có cảm giác gì.

Có lẽ hắn là người duy nhất ở đây hy vọng Pinvi không chết vì đạn pháo, tốt nhất là tàn, còn không thì thực lực bị tổn hại cũng được, còn nếu lành lặn thì thôi, coi như hắn chưa nói. . .

Monta quay về phía Kive hỏi ý.

“ Đến kiểm tra tình hình? “

“ Để ta đi! “

Sau một hồi suy nghĩ thì Kive vẫn quyết định xung phong nhận việc.

Lý do rất đơn giản, đó là vì hắn đang mặc Panther habit, nên sẽ an toàn hơn so với Monta.

Mặt khác, nếu Pinvi còn hấp hối thì hắn cũng có cơ hội kết liễu Pinvi, đúng không?

Monta cũng biết để Kive đi là thích hợp nhất, vì vậy hắn cũng không hề ngăn cản.

Hai bọn hắn cũng có thể chọn cách chờ bụi mù lắng xuống, nhưng ai đảm bảo rằng Pinvi không có năng lực hồi phục giống như Kive?

Ban nãy Pinvi cũng dùng máu để hồi phục lại 2 con mắt của hắn đấy thôi, vì vậy đi thăm dò tình hình của Pinvi là cần thiết!

Kive rón ra rón rén đi về phía Pinvi.

Nhờ vào khả năng hấp thụ âm thanh của Vibranium nên Kive có thể đi mà không hề phát ra một âm thanh nào.

Kive càng ngày càng gần Pinvi.

Chợt, hắn thấy được một thứ, một cái chân.

Chân dê!

Là của Pinvi!

Chiếc chân dê nhỏ xinh lúc nãy của Pinvi nay đã không còn, hiện tại là một cái chân dê có kích cở bằng với khổ người của Kive.

Chỉ nhìn cái chân này Kive cũng có thể tưởng tượng ra phần nào sự khổng lồ của Pinvi hiện tại.

Dọc theo cái chân, Kive đi hướng phần đầu của Pinvi.

Trên đường, Kive thấy được phần ngực của Pinvi.

Thay vì bộ áo giáp thì nay đã bị một hình xăm thay thế, hình xăm này không khác gì so với Bruno, điều khác biệt duy nhất là chữ ở trên đó có một chút khác biệt.

Phía trên hình xăm còn loan lỗ những hố lõm, cháy đen, Kive thậm chí còn ngửi thấy mùi thịt nướng.

Từ trong hình xăm của Pinvi xuất hiện từng dòng máu, chảy đến những vết thương này, dần dần những vết thương này cũng biến mất.

Những vết thương trên người Pinvi có rất nhiều, tất cả đều là vết đạn pháo, nhưng chúng đều đang dần hồi phục.

Kive thấy vậy cũng không tiếp tục đi tiếp, mà là điên cuồng lùi về phía Monta.

Chỉ cần nhìn phần thân thôi thì cũng đủ để kết luận Pinvi chưa chết, không chỉ thế, hắn còn trở nên càng thêm khổng lồ, so bọn hắn tưởng tượng càng khổng lồ.

Nhưng Kive sử dụng Soru chạy chưa được bao xa thì đột nhiên, một bàn tay từ trong bụi mù vương ra, dễ dàng tóm được Kive.

Bàn tay đó không hề nghi ngờ gì là của Pinvi.

Cầm Kive lên, Pinvi đưa hắn đến trước mặt mình.

Dùng đôi mắt khổng lồ của hắn nhìn chằm chằm vào Kive, Pinvi nói:

“ Tiểu tử, cơ hội cuối cùng, có muốn nhập bọn cùng ta hay không? “

Âm thanh ồm ồm của hắn vang lên.

Ở đằng xa Monta cũng nhìn thấy được tình huống đang diễn ra.

Từ lúc Pinvi chộp được Kive thì bụi mù cũng đã tán đi, không tán đi không được, Pinvi nhẹ nhàng vung tay đã đủ thổi bay hết bụi mù xung quanh, giúp bọn hắn lấy được tầm nhìn, nhưng lại mất Kive. . .

Nhìn Kive bị bắt, Monta cũng rơi vào tình huống tiến thoái lưỡng nan.

Lao lên thì đánh không lại, lùi thì cũng không biết đâu mà lùi. . .

Một bên khác, bị Pinvi cầm trên tay, sau câu hỏi đó của Pinvi, Kive không trả lời mà vội cúi đầu xuống.

“ Oẹ “

“ Oẹ “

Kive liên tục nôn khan, tiếp theo hắn không ngừng thở ra, dù phổi đã không còn khí nhưng hắn thà nín thở còn hơn.

Chờ một lúc cho không khí trong lành, Kive mới mở miệng nói:

“ Thuyền của ngươi có kem đánh răng không? Càng nhiều càng tốt! Nếu có thì ta sẽ gia nhập! “

“ Thật? “








27 đánh giá, 26 đánh giá 5 sao, 1 đánh giá 4.5 sao, truyện siêu chất lượng, chương cũng bao no, mời thưởng thức