Bắt Đầu Tại Thế Giới Hải Tặc

Chương 74: Hy sinh



Terank thở ra một hơi, mặt lộ vẻ hài lòng.

“ Đại thù được báo, cảm giác thật phê a! “

Một lúc sau, Kive cũng hồi phục.

Hít một hơi thật sau, Kive hoạt động một chút tứ chi.

Sau khi đứng người dậy, Kive nheo mắt chăm chú nhìn Terank.

Bị ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm, Terank cuối cùng cũng trở về hiện thực.

“ Ta, ta làm như vậy chỉ là đang giúp ngươi thôi, không hề có ý nghĩ gì khác, ngươi đừng qua đây! “

Thấy Kive đang đến gần, hắn đưa tay ra phía trước, ý bảo Kive đừng tới.

Kive nở nụ cười nguy hiểm nhìn hắn không nói gì.

Giải trừ Panther habit, đổi sang Mark 3, Kive lập tức bay lên.

Phía xa, Monta cùng Pinvi đang chiến đấu.

Nói là chiến đấu chỉ để cho sang mồm, sự thật là bọn hắn đang chơi đập ruồi.

Monta là ruồi còn Pinvi phụ trách đập.

Pinvi đập rất hào hứng, trông có vẻ như hắn rất có hứng thú với điều hắn đang làm.

Nhưng Monta thì không nghĩ vậy.

Từ đầu cuộc chiến đến hiện tại hắn đã mất rất nhiều thể lực, hiện tại còn phải ra sức thi triển Geppou tránh né Pinvi, vừa phải ra sức ổn định cơ thể để không bị cuồng phong từ những cú quạt của Pinvi thổi cho mất trọng tâm.

Vì vậy hắn chỉ đang cố gắng vắt kiệt một chút thể lực còn sót lại trong người hắn thôi.

Nhìn cách hắn nặng nề đạp Geppou, cùng với mồ hôi chảy ra như mưa, có thể biết được hắn không còn cầm chân Pinvi được bao lâu.

Xuống dưới đất đánh? Cũng là một cách. . . Để chết càng nhanh.

Từ lúc Pinvi biến lớn đến kích cỡ 15m như hiện tại thì thay đổi lớn nhất không phải kích thước cơ thể hay là hình xăm trên người hắn, mà là thứ gì đó, Kive chỉ có thể gọi nó là Aura.

Đúng vậy, là Aura.

Hoặc cũng có thể gọi nó là lĩnh vực.

Bởi vì nơi Pinvi đi qua, mặt đất đều trở nên khô cằn, rồi bằng mắt thường cũng có thể thấy được mặt đất biến thành một màu đen tuyền.

Nhìn thấy thứ như vậy, ai dám bước chân xuống đất?

Lỡ như có gì đó quái lạ thì hậu quả không thể tưởng tượng nổi.

Pinvi lại vung ra một tay.

“ Vù “

Monta khó khăn lắm né được đòn này, nhưng sau đó hắn cũng thoát lực mà rơi xuống.

Pinvi thấy vậy liền nở nụ cười.

Hắn vươn tay ra muốn bắt lấy Monta.

Đột nhiên, từng chùm tia sáng bắn vào mặt hắn.

“ Bùm Bùm “

Bị tập kích bất ngờ, Pinvi theo thói quen nhắm mắt lại, lấy tay che mắt.

Chớp lấy thời cơ, Kive bay đến tiếp lấy Monta rời đi.

Lấy tay chà nhẹ phần bị tấn công, Pinvi nhìn về phía Kive đang bay ở trên trời.

Kive tay một tay vác Monta, một tay khác khó khăn giữ tư thế đưng trên không trung nhìn Pinvi.

Thấy Pinvi ăn liền mấy phát từ tia Repulsor mà không hề hấn gì, hắn cũng không hề bất ngờ.

“ Thằng nhóc, ngươi tưởng biết bay là an toàn rồi sao? “

Nói xong, hắn cúi người xuống, làm tư thế muốn nhảy lên.

Thấy vậy, Kive liền vội vàng nhắc nhở Monta.

“ Giữ chặt ta! “

Nói xong, hắn đưa tay Monta đặt lên vai mình, để Monta tự giữ chặt lấy, xong hắn dùng hết tốc lực chạy sang một bên, tránh khỏi tầm đánh của Pinvi.

Một trên tránh, Kive cũng không có ý định dùng năng lượng chữa thương cho Monta.

Kive lạnh lùng nói:

“ Ngươi cũng biết tình thế hiện tại, ta có thể mang cha con ngươi đi, nhưng bọn hải binh thì. . . “

Kive bắt đầu muốn đánh trống lui quân.

Nhưng trước khi đi, hắn muốn cứu Monta cùng Terank, đây là cách duy nhất Kive có thể nghĩ ra được.

Ý nghĩ ban đầu của Kive là bỏ chạy một mình, mặc kệ Monta bọn họ sống hay chết.

Nhưng khi hiểu thêm về Monta thì Kive nghĩ lại, ít nhất hắn sẽ cho Monta một cơ hội, cơ hội để hắn quyết định vận mệnh của bản thân.

Dù sao cũng là trong khả năng của Kive, hắn tự tin rằng chỉ cần bay lên khoảnh cách 300m thì Pinvi sẽ không làm gì được hắn, mà độ cao 300m đối với Mark 3 chỉ là muỗi, thế nên nếu mang cha con Monta theo cũng không có ảnh hưởng quá lớn.

Nhưng câu hỏi là Monta sẽ đồng ý sao?

Nghe được lời Kive nói, Monta rơi vào trầm mặc.

Hắn hiểu Kive có ý gì.

Kive có thể mang cha con bọn hắn đi, nhưng hải binh trên thuyền thì phải ở lại.

Đối mặt với hung thần là Pinvi, không hề có nghi ngờ gì, bọn hải binh sẽ sống không quá 5 giây.

Trong lòng hắn không ngừng đấu tranh tâm lý.

Nhưng không được bao lâu, hắn thở ra một hơi, giọng lộ vẻ nhẹ nhàng nói:

“ Mang Terank đi a! Ta là trưởng quan của bọn hắn, cũng là đồng đội của bọn hắn, không có chuyện gặp nguy hiểm ta lại bỏ chạy để giữ mạng, muốn chết thì phải cùng đồng đội của ta cùng chết! “

Kive nghe vậy không nhịn được nói:

“ Con của ngươi không phải là lính rồi? “

Nghe vậy, Monta cười lớn.

“ Ha ha ha. . . Hắn vừa là lính, cũng vừa là con của ta, ta có một chút tư tâm cũng là phải. Mặc khác, ai bảo ta chức vị cao a! Nếu về sau ngươi lên trung tướng thì cũng có thể làm được như ta a! Ha ha ha! “

Mặc dù Monta cười, nhưng Kive thấy đây là nụ cười cay đắng hơn là vui vẻ.

Một trung tá hải quân ăn hối lộ không biết bao nhiêu tiền của hải tặc, hy sinh không biết bao nhiêu mạng người chỉ vì tiền.

Nhưng giờ đây hắn lại tình nguyện cùng binh lính của mình chôn cùng, những người mà nếu so sánh một cách phũ phàng thì là mạng của 1,000 người bọn họ gộp lại cũng không sánh bằng mạng của một tên trung tá.

Kive biết mạng của mình giá trị sao?

Hắn chắc chắn biết, nhưng hắn lựa chọn không từ bỏ binh lính của mình.

Một người không từ thủ đoạn như Monta tại sao có thể hy sinh vì người khác? Không phải rất mâu thuẫn sao?

Không hề mâu thuẫn, mà ngược lại rất hợp lý.

Hành động của Monta mặc dù không có gì gọi là chính nghĩa, nhưng mục đích và kết quả của hắn đều có đích đến là vì chính nghĩa.

“ Ta biết việc ta làm rất không ra gì, nhưng đây là hiện thực, không phải ta vô tình, chỉ là ta đi trước thời đại mà thôi.

Chính nghĩa luôn là từ được gắn cho hải quân chúng ta, hải quân chúng ta cũng lấy nó làm vinh, nhưng ai hiểu được đằng sau 2 từ này là cái gì?

Ngươi hiểu được cảm giác một con đom đóm lạc trong đêm tối sao? Hải quân chúng ta là con đom đóm đó, còn bóng tối kia là tất cả.

Hải tặc, chính phủ, quý tộc,. . . Tất cả đều là hiện thân của bóng tối, ngăn cản đom đóm phát sáng.

Mục đích bọn chúng giữ chúng ta lại chỉ là vì để cho những người dân khổ cực phía dưới thấy được một tia hy vọng, hy vọng rằng ngày mai sẽ khác.

Nhưng tất cả chỉ là tự bọn hắn mê hoặc bản thân. Làm gì có chuyện ngày mai sẽ khác, mọi người đều biết ngày mai vẫn sẽ như vậy, ngày kia, ngày mốt, ngày sau nữa vẫn sẽ như vậy nếu bóng tối không được xua tan.

Ta muốn đập nát cái bóng tối này, thay đổi cái thời đại này, nhưng có vẻ như ta chỉ có thể ngừng ở đây! Ước mơ của ta vẫn là quá xa vời a! “

Kive mặc dù bận né tránh các đòn tấn công của Pinvi nhưng cũng nghe lọt từng câu từng chữ của Monta, hắn đáp:

“ Đừng có trăn trối với ta, đi mà trăn trối với con của ngươi, còn nếu ngươi muốn truyền đạo cho ta, muốn ta là người đập tan cái bóng tối kia thì rất xin lỗi, ta không có hứng thú.

Lý tưởng cao đẹp như vậy thì chỉ giành cho anh hùng đi, giun dế như ta thì chỉ muốn chết già thôi là đủ hài lòng rồi! “

“ Ta tin ngươi không phải là con người như vậy, qua hành động của ngươi ta có thể hiểu được. . . “

“ Ngừng! “

Kive vội chặn họng Pinvi.

“ Đính chính một điểm là ngươi không hề hiểu gì về ta cả, hành động hiện tại của ta chỉ là đang thương hại các ngươi chứ không hề có mục đích vì chính nghĩa, vì vậy đừng hiểu lầm, ta không hề tốt đẹp như ngươi nghĩ! “

Lúc sắp chết nói những lời trăn trối cuối cùng, sau đó truyền lại lý tưởng của bản thân cho ta? Ngươi nghĩ ngươi là ai? Ta cho ngươi mặt đúng không?

Dựa vào gì ta phải làm theo lý tưởng của ngươi? Chỉ vì ta là hải quân? Xin lỗi, ta vào hải quân chỉ vì muốn sống tốt hơn mà thôi, còn bên ngoài âm u như nào, chỉ cần không phải chuyện của ta thì liên quan gì đến ta?

Không khí trở nên yên lặng.

Sau một lúc tránh né mà vẫn không có cách nào thoát khỏi Pinvi, Monta chủ động xung phong:

“ Để ta đi kiềm hấp dẫn sự chú ý của Pinvi, ngươi nhanh xuống mang Terank rời đi nơi này! “

Nói xong, hắn lậo tức buông tay, chân đạo Geppou hướng về phía Pinvi bay đi.

Thấy Monta đột nhiên lao về phía mình, Pinvi cũng không hề nghĩ ngợi đuổi theo, tiếp tục chơi trò đập ruồi cùng Monta.

Thấy vậy, Kive dứt khoát lao lên tàu hải quân.

Vừa lao lên, Kive không nói không rằng tóm lấy Terank, Kive đột nhiên xuất hiện trước mặt, doạ hắn giật bắn cả người.

Nhưng khi thấy Kive đưa tay đến định bắt lấy mình thì Terank lập tức sử dụng Soru biến mất tại chổ.

Xuất hiện ở một chổ khác, Terank nói:

“ Ngươi đang làm cái gì? Tại sao không hổ trợ ba ta mà lại đến đây bắt ta, ngươi có ý gì? “

Vừa nói xong, Terank như đã đoán được mục đích Kive xuất hiện ở đây, mắt hắn đỏ lên quay về phía Kive lớn tiếng nói:

“ Ta không cần ngươi cứu, ngươi có thể rời đi, ta muốn ở lại đây cùng mọi người! “

Vừa nói, hắn vừa ra thế phòng thủ, đề phòng Kive ra tay đánh lén.

Thấy tình huống như vậy, Kive liền muốn quay đầu lập tức bỏ đi.

Nhưng khi nghĩ lại Monta thì hắn lại do dự, đây là yêu cầu cuối cùng của Monta trong vị trí là một người cha, Kive mặc dù tự tư những không đến mức vô tình.

“ Rầm “

Đang lúc Kive do dự thì một thân ảnh từ xa bay đến, đập vào lô cốt trên thuyền hải quân, khiến cho lô cốt làm bằng thép này cũng phải biến dạng.

Nhìn lại thì thấy đó là Monta, hắn bị Pinvi đập trúng, mặc dù còn thở nhưng cũng đã hấp hối.

Lúc này, Linvi nhàn nhã từ xa đi đến.

“ Rầm “

“ Rầm “

Từng bước hắn bước ra, không chỉ mặt đất run rẩy mà tim của mọi người đều đi theo run rẩy.

Đến nơi, Pinvi nhìn Kive cười nói:

“ Ka ka ka, đã cho ngươi cơ hội mà ngươi không biết trân trọng, vậy thì theo bọn hắn cùng chết đi! “

Nói xong, hắn đưa tay định đánh xuống.

Kive đã đang chuẩn bị tóm theo Terank bỏ chạy thì đột nhiên, một vệt sáng từ đâu xuất hiện!







truyện hot tháng 9