Mục tiêu đầu tiên hắn nhắm đến đầu tiên là những quán rượu gần biển hoặc bến cảng.
Lý do cũng rất đơn giản.
Đó là vì nó gần!
Một lý do khác là dù cho Monta có thoáng như thế nào, thì Kive không nghĩ hắn sẽ cho bọn hải tặc này được phép vào trung tâm của thị trấn Bible.
Nếu bên trong thị trấn không vào được, thì nơi được ưu tiên chắc chắn là những quán rượu cạnh biển.
Bị hàng chục ánh mắt nhòm ngó, Kive giả vờ ra vẻ sợ hãi, tay không ngừng nắm lấy áo sơ mi trắng của mình vò qua vò lại, hai chân không ngừng chà sát vào nhau.
Sau một lúc, Kive mở miệng với giọng nói đầy e thẹn.
" Ta. . . Ta muốn làm. . . Làm hải tặc, ở đây có ai tuyển. . . Tuyển thuyền viên không? "
Người trong quán rượu vẫn không có ai đáp lời Kive, chỉ có những ánh mắt đánh giá truyền tới.
Mặc một cái sơ mi, quần dài rách rưới, mặt hơi chút non nhưng cơ thể có vẻ như khá cường tráng, khuyết điểm duy nhất là hơi có chút. . . Nhỏ!
Sau một lúc, một tên hải tặc mặc quần áo 7 màu sặc sỡ, tay đeo trang sức đứng lên, đi đến bên người Kive nói:
" Hmmm, cơ thể ngươi rất tốt a, mặc dù tính cách không hợp để chiến đấu, nhưng ta cũng không cần ngươi chiến đấu, chỉ cần làm hài lòng ta là được! "
Vừa nói, tên này vừa đưa tay sờ lên ngực Kive, mặt lộ vẻ mê say!
Kive rùng mình, da gà đều nổi khắp người.
Tay như có phản xạ định ra đòn.
Đang lúc Kive sắp ra tay cho tên 3D này một trận thì một người đàn ông khác từ phía sau lớn tiếng nói:
" Tiểu tử, theo ta, ta sẽ giúp ngươi đạt được những gì ngươi muốn, theo Poma thì hàng đêm ngoài việc bị thông ra thì ngươi không được cái gì! "
Tên hải tặc tên Poma nghe vậy liền tức giận quay về phía người đàn ông chửi:
" Theo một tên khuyết tật như Tevi ngươi cũng không khá là bao, nhìn phải cụt của ngươi cũng đủ đoán được phần nào kết cục! "
Nụ cười trên mặt 4 tên hải tặc trước mặt Kive cũng chợt tắt.
Dù vậy, bọn hắn cũng không hề lập tức bỏ chạy.
“ Hải quân, ngươi đây là có ý gì? Là ý của Monta trung tá sao? Chẳng lẽ hắn định phá huỷ đi quy tắc hắn tự tạo ra? “
Nghe vậy Kive vội vàng xua tay.
“ Từ từ, đừng hiểu nhầm, ta là hải quân không sai, nhưng không phải là hải quân dưới trướng Monta trung tá, hiểu không? “
“ Ngươi là hải quân khu vực khác? Trưởng quan của ngươi đâu? “
Kive nhún vai nói:
“ Ta đi một mình! “
Nghe vậy, bọn hải tặc liền càng bối rối.
Ý gì, một thằng nhóc hải quân đến muốn xin làm hải tặc, sau đó lại bảo bản thân hắn là hải quân, quan trọng tên nhóc này còn là năng lực giả.
Khoan đã, năng lực giả?
Như nhận ra điều gì, Tevi dần dần lùi về phía sau, Pomi ở bên cạnh cũng đi theo Tevi cẩn thận từng bước từng bước lùi về, ý đồ muốn chạy ra khỏi quán rượu.
Nếu là năng lực giả, dù chỉ là con nít thì cũng không phải là người mà bọn hắn có thể dây vào.
“ Bộp “
Đột nhiên, một cơn gió thổi qua, sau đó là tiếng đập vai.
Pomi cùng Tevi bọn hắn nhìn về bàn tay đang khoắc lên vai của mình, lại nhìn chủ nhân của 2 cánh tay này.
Là Kive!
“ Hai vị không phải muốn tuyển ta làm thuyền viên sao? Ta còn chưa ra quyết định mà 2 vị đã về là như thế nào? Khinh ta phải không? “
Pomi cùng Tevi không ngừng chảy mồ hôi hột, cơ thể căng cứng lại, không ngừng run rẩy.
Tốc độ của Kive quá nhanh, bọn hắn thậm chí còn không kịp cảm nhận thấy gì thì Kive đã đến bên cạnh, khoắc tay lên vai bọn hắn.
“ Thực lực của tên nhóc này mạnh hơn nhiều so với ta! “
Cùng lúc, trong đầu 2 người đều có chung suy nghĩ.
Biết được đụng phải cường giả làm hải quân, 2 người bọn họ trong lòng thấp thỏm, vội vàng xua tay nói:
“ Ngài hiểu nhầm, bọn ta vừa nhớ ra thuyền có chút chuyện, về xử lý xong thì bọn ta sẽ đến tiếp ngài! “
Nói vậy nhưng trong lòng bọn hắn thầm nghĩ:
“ Bọn ta tuyển thuyền viên chứ không phải tuyển ôn thần! “
Kive cũng lười cùng bọn hắn dông dài, cầm một cái ghế đặt trước cửa ra vào, ngồi lên trên Kive nói:
“ E hèm! Chuyện là dạo này túi tiền của ta có chút eo hẹp, ban đầu dự định diệt hết các ngươi kiếm chút tiền của phi nghĩa.
Nhưng sau đó vì nể mặt Monta trung tá nên ta quyết định cho các ngươi cơ hội! “
Vừa nghe câu đầu tiên, cả lũ hải tặc trong quán rượu đều suýt nữa sợ tè ra quần, nhưng sau khi nghe câu sau thì bọn hắn lập tức thở ra một hơi.
Trong lòng bọn hắn đều có chung suy nghĩ.
“ Monta trung tá vẫn còn hữu dụng là có cơ hội sống! “
Pomi vội vàng đi tới trước mặt Kive, thấp hèn nói:
“ Đại ca ngài cần tiền đúng không? Yên tâm, ta đảm bảo làm ngài hài lòng! “
“ Rầm “
Đáp lại Pomi là một chân đạp thẳng vào mặt hắn.
“ Cút xa một chút, nhìn mặt ngươi ta lại thấy buồn nôn! “
Đạp Pomi xong, Kive liền nhớ lại thời điểm Pomi sờ ngực hắn.
Lại một cảm giác lạnh lẽo chạy dọc sống lưng.
Nhìn Pomi, Kive do dự có nên giết hắn luôn hay không.
Sau một lúc suy nghĩ, Kive quyết định không giết.
“ May cho ngươi! “
Xong, Kive nhìn sang những tên hải tặc còn lại đang hoảng sợ nhìn Kive.
“ Tên này chỉ là ngoại lệ, các ngươi yên tâm, ta rất nói chữ tín, chỉ cần đưa tiền thì các ngươi sẽ an toàn rời khỏi đây. “
Một lúc sau, Tevi lấy hết dũng khí mở miệng hỏi:
“ Xin hỏi, ngài cần của chúng ta bao nhiêu? “
“ Không nhiều, mỗi người 50% tổng tài sản a! “
Hải tặc: “ . . . “
“ Vừa mở mồm muốn hết một nửa gia sản, ngươi còn bảo không nhiều? Không nhiều mẹ ngươi! “
Bọn hải tặc trong lòng không ngừng chửi thầm Kive tham lam.
Nhưng chỉ đến thế mà thôi, nên mất tiền thì vẫn phải mất, coi như của đi thay người.
Một tên hải tặc vội vàng đứng ra xung phong.
“ Ngài yên tâm, đảm bảo 5 phút sau tiền sẽ đến trước mặt ngài! “
Nói xong, hắn định vòng qua Kive rời khỏi quán rượu.
Kive thuận tay túm cổ hắn lại.
“ Ngươi đi đâu? “
“ Ta đi lấy tiền đưa ngài a! “
“ Thuyền viên của ngươi đâu? “
“ Bọn hắn. . . Bọn hắn không có ở đây! “
Hắn ánh mắt không ngừng nhìn xung quanh, giọng chần chờ trả lời câu hỏi của Kive.
Thấy dáng vẻ này của hắn, Kive thần thở dài.
“ Vì sao luôn có những tên ngu luôn tự cho mình là đúng? Ngươi bước ra cửa này thì ta tìn ngươi kiểu gì? Ngươi tưởng ta ngu sao? “
Nói xong, Kive một chân đạp vào bụng hắn, đưa hắn sang một bên nằm cùng với Pomi, tư thế đó. . . Đẹp tới mức làm Kive không dám nhìn nhiều.
“ Ai là thuyền viên của tên khôn lõi này? “
“ Là. . . Là ta thưa ngài hải quân! “
Một thanh niên với khuôn mặt hèn mọn từ trong đám hải tặc đi ra.
“ Ngươi cùng vài người nữa đi mang một nữa gia sản của hắn sang đây, các ngươi cũng có thể chạy, nhưng hậu quả ta nghĩ các ngươi cũng đoán được! “
“ Ngài yên tâm, đảm bảo sẽ xuất sắc hoàn thành nhiệm vụ! “
Nói xong, hắn cùng 3 người khác lậo tức rời đi.
Nhìn những tên còn lại, Kive nói:
“ Chờ cái gì? Cần ta lặp lại sao? 5 phút nữa mà ta không thấy thứ ta cần thì các ngươi chuẩn bị tinh thần đi đầu thai đi! “
“ Vâng ạ! “
“ Ngài yên tâm! “
“ Sẽ ở đây trong 5 phút! “
“ . . . “
Bọn hắn vội vàng cử người ra đi lấy tiền.
Một lúc sau, liên tục có vàng bạc châu báu được mang tới, chất kín cả quán rượu.
Theo sau là từng đoàn từng đoàn hải tặc theo sau, bọn hắn cũng tò mò tại sao những tên này lại mang nhiều vàng bạc như vậy ra làm cái gì.
Khoe giàu ư?
Bởi vì tò mò lý do đằng sau việc này, vì vậy bọn hắn mới kéo nhau đi theo xem chuyện gì xảy ra.
Biết đâu lại hốt được một bút!
"Tự do! sao có thể dựa vào kẽ địch ban phát! tự do chính bản thân mình giành lấy"
" Tự Do nào mà không cần phải trả giá - Thái Bình nào không nhuốm mùi máu tanh ?"