Bắt Đầu Tại Thế Giới Hải Tặc

Chương 92: Trúng độc



Đơn giản là vì nếu có thứ đó, Kive sẽ rèn luyện càng có hiệu quả.

Hệ thống cấp độ: 4

Điểm năng lượng: 14,050/100,000

Kỹ năng: < Cố hoá >, < Bộc phát >

Năng lực: Fuku Fuku nomi

Đã cố hoá vật: Giày Vi, Maximus, Mark 3

Nhìn lại bảng hệ thống, Kive thầm than.

" Mặc dù không có bảng thuộc tính, nhưng nhìn số năng lượng cần thiết để chữa thương, thì cũng ước lượng được phần nào! "

Làm sao Kive có thể đoán được?

Đơn giản, lượng năng lượng cần thiết để chữa thương vào 2 ngày trước, lúc chiến đấu cùng Pinvi là 3 năng lượng một lần dùng.

Nhưng hiện tại là 4 điểm một lần.

Nhiêu này cũng có thể đoán được thực lực của Kive đã có tiến bộ rất lớn sau cuộc chiến với Pinvi.

Nên nhớ rằng 1 tháng trong tinh anh doanh, năng lượng chỉ tăng từ 1 điểm mỗi lần dùng thành 3 điểm mỗi lần dùng.

Còn Kive hiện tại chỉ mới ra biển được vài ngày đã tăng thêm 1 điểm, bằng với nửa tháng trạch ở trong tinh anh doanh của Kive, đủ hiểu Kive tiến bộ nhanh như nào.

Nhưng thu hoạch cũng đi đôi với trả giá.

Lúc trước mỗi lần rèn luyện xong, Kive chỉ mất có vài trăm năng lượng.

Nhưng hiện tại đã lập gấp 3, gấp 4 lần.

Nếu tương lai đạt đến tầm trung tướng, đại tướng thì chắc chắn sẽ là con số không nhỏ.

" Xem ra giấc mơ cosplay Kaido không dễ như ta đã từng nghĩ. . . "

Đây chính là hiện thật.

Từ lúc vừa mới chuyển sinh đến thế giới hải tặc, đạt được hệ thống, sở hữu năng lực chữa thương gần như bất tử.

Hắn cứ tưởng tương lai sẽ trở lên giống như Kaido, thậm chí hắn còn tự đại cho rằng nhờ vào năng lực của mình có thể 5 - 5 khai với Kaido.

Nhưng sau khi rời khỏi hòn đảo đó, giống như con ếch ra khỏi giếng vậy.

Hiện thực không ngừng cho hắn từng bạt tai, đánh văng sự tự đại của Kive ra khỏi đầu.

Ban đầu là về Vibranium, hiện tại là năng lực chữa thương của hệ thống.

Mặc dù vẫn bá đạo, nhưng để đạt tới ngưỡng bất tử thì đã không còn dễ dàng như Kive đã từng nghĩ.

" Không sao, có được năng lực này cũng coi như là có cơ sở rồi, chỉ cần không ngừng cố gắng thì có ngày ta vẫn sẽ đứng trên đỉnh thế giới này! "

Kive tự động viên bản thân.

Lúc này, Monta cũng từ xa đi đến, Terank lẻo đẻo theo sau, chỉ là tư thế đi của hắn không được tự nhiên.

Không cần nói cũng biến, đây là hậu quả từ chuyện tối qua.

" Ngươi rất liều mạng a, không hổ danh là thiên tài, mặc dù trong tình huống nào cũng không quên rèn luyện! "

" So với ngươi, ta cảm thấy ta vẫn chưa đủ liều, ít nhất bị trọng thương gần chết, vẫn còn một hơi như ngươi mà vẫn nhảy nhót tưng bừng như hiện tại thì ta không làm được. "

Đừng thấy Monta hiện tại nhẹ nhàng, hết đi huấn luyện hải binh lại đi bắt gian thằng con đi chơi gái.

Nhưng Kive thừa biết Monta bị thương nặng như thế nào.

Kive có thể tưởng tượng được từng bước đi của hắn đều kéo theo từng trận đau thấu tim.

Nhưng hắn vẫn mặc nhiên như không có chuyện gì cười nói với Kive, đủ hiểu ý chí của Monta cứng cỏi như thế nào.

Nghe thấy Kive nói vậy, Monta theo thói quen muốn cười lớn lên.

" Ha ha ha, khặc khặc. "

Nhưng bởi vì cười quá lớn, vết thương trên người lại tái phát, máu từ vết thương chảy ra thấm đỏ băng vải.

" Ba, chú ý một chút, đừng cười chết, ta không muốn sau này người ta lấy cái này đi gièm pha ta a! "

Nghe vậy, Monta trừng mắt nhìn hắn.

" Chân ngươi lại ngứa đúng không? "

Terank lập tức im miệng.

Kive thấy đôi cha con này như vậy cũng không nhịn được cười.

Nhất là Terank con hàng này.

Từ lúc bị Kive khám phá bản chất xong thì hình tượng cool ngầu của hắn trong đầu Kive cũng đã sụp đổ.

Dùng từ bựa thôi cũng không đủ để miêu tả con hàng này.

Trừng Terank xong, Monta một bên vỗ ngực thể hiện mình vẫn khoẻ, một bên nói:

“ Chút thương tích này chỉ là muỗi, trước đây ta còn bị thương nặng hơn như này nhiều! “

Monta cũng nhân cơ hội khoe khoang chiến tích của hắn.

Nghe vậy, Terank con hàng này lại ngứa mồm.

“ Ba, ta nhớ hôm trước ngươi cùng Dragon trung tướng nói chuyện, lúc đó ngươi còn nói đây là lần bị thương thảm nhất mà đúng không? Chẳng lẽ ta nghe nhầm? “

Monta: “ . . . “

Hiện tại Monta hiểu vì sao Kive cứ thích nhổ răng con hàng này.

Hiện tại hắn chỉ muốn khâu miệng thằng ngu này lại!

Terank ngu sao?

Dĩ nhiên là không, tất cả đều là do hắn cố ý.

Ban đầu, Monta sai hắn đi lấy lòng Kive.

Hắn làm theo!

Đến lúc hành động thì lại bị Monta cho lôi cổ về, không chỉ ăn một đốn đánh, còn phải mất 10,000 Belly.

10,000 Belly a!

Tương đương với 1 tháng lương của hắn.

Vì vậy trong lòng hắn thầm hận, thù này không trả thề không làm người.

Terank nghĩ: “ Nhiều lắm ăn thêm một đốn đánh, dù sao cũng không chết được! “

Monta vội vàng giải thích.

" Khụ khụ, ngươi đừng nghe hắn nói bậy! "

Terank đang định mở mồm ra nói gì đó, thì đột nhiên một bàn tay xuất hiện, bóp lấy cổ hắn.

" Ồn ào! "

Monta nhấc Terank lên như một con gà rồi ném ra xa.

Phủi phủi tay, Monta tự nhiên nói:

" Ngươi tính khi nào rời đi? "

" Như nào? Không chào đón ta ở đây? "

" Ta thì không có vấn đề, nhưng ngươi thật sự sẽ ở lại đây sao? "

" Ngày mai, chờ thuyền đến ta sẽ rời đi! "

Monta gật gù.

Hắn cũng không hỏi thuyền của Kive ở đâu ra hoặc là vì sao không nhờ hắn giúp đỡ.

Nếu nói với người khác một câu hỏi đơn giản như vậy thì người đó sẽ cảm thấy được quan tâm.

Nhưng nếu Monta hỏi câu này với thằng nhóc trước mắt, thì kiểu gì hắn cũng sẽ ngay lập tức bắt lấy cơ hội ra sức chửi.

Không thể không nói, trải qua bao nhiêu lần bị Kive không ngừng nói móc, cuối cùng Monta cũng đã hiểu được một phần bản chất độc miệng của Kive.

Không phải là Kive không muốn thân thiện với Monta.

Chỉ là ấn tượng ban đầu của Kive đối với Monta quá xấu.

Vã lại ban đầu cũng độc mồm quen rồi, nhất thời không sửa lại được.

Kive cũng thấy như vậy cũng tốt, ít nhất hắn thấy như vậy càng tự nhiên hơn.

Hắn cũng không thích kiểu nói chuyện quá gò bó, câu nệ.

" Có chuyện này ta muốn hỏi! "

" Có rắm mau thả! "

" Terank. . . Hắn. . . Ngươi cho hắn uống thuốc độc là thật hay là giả? "

" Đương nhiên là giả, ta đi ra ngoài bắt hải tặc, mang theo thuốc độc làm cái gì? "

" Vậy thứ ngươi cho hắn ăn là gì? "

Nhìn Terank đang cà nhắc cà nhắc đi về phía này, Kive liền nở một nụ cười xấu xa.

" Phân a! "

Kive nói.

Lúc này, Terank cũng vừa mới đi tới, không biết chuyện gì.

Vừa nghe tới từ phân, hắn liền tò mò hỏi.

" Phân? Ở đâu? "

Không ai trả lời câu hỏi của hắn.

Monta im lặng, Kive thì chỉ nghiềm ngẫm nhìn hắn.

" Các ngươi nhìn ta là có ý gì? Mặt ta có gì sao? "

Nói xong, hắn đưa tay lên sờ mặt.

" Vẫn không có gì a! "

Thấy Monta không có ý định nói, Kive đành tự thân xuất mã.

" Bọn ta đang nói về thuốc độc mà lúc trước ta cho ngươi uống! "

Nghe vậy, Terank liền trợn to mắt lên, vẻ mặt lộ vẻ bất ngờ.

Đúng vậy, đến hiện tại hắn mới nhớ hắn bị Kive hạ độc.

Ban đầu có nhiều chuyện xảy ra quá nên hắn quên mất, nếu Kive không nhắc thì hắn còn quên mình đang bị hạ độc đâu!

Terank vội vàng thúc giục Kive.

" Nhanh, giải độc cho ta, độc của ngươi bao lâu mới phát tác?

Hèn gì ta cảm thấy dạo gần đây làm gì cũng không khỏe, thì ra là bị trúng độc.

Có phải ta gần chết rồi không?

Ta đột nhiên cảm thấy đau đầu, ta sắp chết rồi sao?

Nhanh, đưa ta thuốc giải! ! ! "

Terank càng nói càng thái quá.

Hắn không ngừng tìm ra điểm bất thường của bản thân, thậm chí đến cả cái chân bị gảy do Monta gay ra cũng bị hắn nói là trúng độc.

Mội bên không ngừng khóc lóc, Terank vẫn không quên vội vàng lăn lê bò lết đến bên chân của Kive, kéo ống quần của hắn, cầu xin thuốc giải.

Monta ở một bên dùng tay che mặt.

Hiện tại hắn chỉ hận vì sao hồi đó không bắn con hàng này lên tường.

" Haiz! Vì sao ta lại sinh ra một đứa con như này a, tạo hóa thật biết trêu người! "

" Ha ha ha "

Kive thì cười không nhặt được mồm.

Thấy mình sắp chết mà Kive vẫn còn cười, Terank khóc càng thảm.

Hắn cố gắng đứng lên túm lấy áo của Kive, một bên chùi nước mũi một bên không ngừng van xin,

" Đại ca, ta xin ngài, nể tình ta dẫn ngài đi chơi gái, mặc dù không thành, nhưng không có công lao cũng có khổ lao a! "

Nhắc đến vụ này Kive liền tức giận.

" Móa, ngươi không nhắc thì ta kém chút quên. Tên nào hôm qua bán đứng ta? "

Terank: " . . . "

Terank không trả lời, hắn chỉ mở mắt to tội nghiệp nhìn Kive, cũng không quên quay sang nhìn ba của hắn.

Thấy Terank nhìn mình, Monta lập tức trừng trở về.

Terank cứ tưởng Monta mặc kệ hắn sống chết.

Lập tức, mắt hắn như mở van nước, liên tục trào ra.

Hướng về Kive kể khổ.

" Oa, ba ta không cần ta nữa rồi. "

Khóc một lúc, Terank như nhớ ra cái gì, hắn lập tức nín khóc, kề miệng đến bên tai Kive nhỏ giọng nói:

" Bao nhiêu tiền? "

Kive: " ? ? ? "

" Ngươi cũng có tư cách nói chữ tiền trước mặt ta? Chẳng lẽ ngươi còn có quỷ đen?

Không đúng, ngươi mà có thì kiểu gì cũng tiêu hết vào việc chơi gái rồi mới đúng! "

Nhìn Monta một mắt, Terank ra vẻ cảnh giác, nhưng trong giọng nói của hắn Kive có thể nghe được vẻ đắc ý.

" Ta không có tiền, nhưng ba ta có a! Ta biết một nơi hắn giấu đồ, ta hoài nghi đó là nơi giấu tiền của hắn! "

Kive nhìn hắn với ánh mắt nghi ngờ.

" Không phải 2 ngày trước ngươi còn khóc lóc cầu xin Monta trước khi chết chỉ ra tiền hối lộ hắn giấu ở đâu sao? Sao hiện tại ngươi lại biết là thế nào? "

Terank: " . . . "








Bị giết liền có thể phục sinh, đạt được chiến thắng đối phương tùy cơ năng lực. Từ đó, hắn chờ đợi sự tình cũng là bị giết