Bắt Đầu Từ Một Cái Giếng Biến Dị

Chương 276: Bây Giờ Đã Có?



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Không thể không nói con chồn này rất thông minh, đáng chú ý nhất là móng vuốt của chúng và tay người rất giống nhau, đều có năm ngón, hơn nữa đặc biệt nhạy bén.  

Rất nhanh nó đã tìm thấy chốt của chiếc lồng, sau đó nó nhẹ nhàng đem chốt rút ra. Lúc chiếc lồng mở ra, nó còn cẩn thận không mở cửa ra ngay, mà quan sát bốn phía xung quanh có các loại mai phục hay không.  

Vài phút trôi qua, xác định bên ngoài an toàn, nó mới nhảy ra ngoài. Sau đó nhẹ nhàng rón rén bò qua tường gạch nhà rồi lập tức nhảy vào rừng cây phía sau nhà Cổ Kiến Quân.  

Thấy như vậy, Cổ Dục và Cổ Kiến Quân đều cùng lúc nở nụ cười, nó mắc câu rồi.  

“Chuẩn bị làm việc!” Vỗ vai Cổ Dục một cái, Cổ Kiến Quân đứng lên. Trước tiên Cổ Kiến Quân gọi một cuộc điện thoại tìm một ít người trung niên trong trấn đến.  

Mấy người này là Cổ Kiến Quân đã tìm xong trước đó, không đến 10 phút sau mấy người này đều cầm túi, xẻng sắt đi đến. Sau đó một đoàn người đi theo sau sáu con chó của Cổ Kiến Quân tiến vào núi.  

Không thể không nói bọn này tìm chỗ đúng là rất tốt. Khu vực này cách trong thôn không tính là xa, nhưng vì bị mấy cái sườn núi nhỏ che khuất nên lúc bình thường sẽ rất ít người đến đây.  

Xét cho cùng tỉnh Hắc Long nằm trên bình nguyên. Không có ai sẽ cố ý đi khai phá những sườn núi nhỏ này, mấy con chồn trốn ở chỗ này là vô cùng đúng đắn.  

Bên dưới ánh sáng rất tốt, lại rất an toàn, hơn nữa có rừng rậm nguyên thuỷ bên cạnh, việc lên núi rất thuận tiện.  

Đáng tiếc là vận khí của tụi nó không được tốt lắm, đụng phải mấy người Cổ Dục.  

Một đường đuổi theo, đoàn người Cổ Dục rất nhanh đến chỗ này, hơn nữa còn tìm được thông đạo đi xuống dưới lòng đất của mấy con chồn. Nhưng thời điểm nhìn thấy lối vào, không chỉ có Cổ Dục mà ngay cả Cổ Kiến Quân và những người trẻ tuổi khác đều có chút choáng váng.  

Vì trước mặt bọn họ không phải là một cái hang do chồn đào ra, mà là một cái miệng hang không thể coi là nhỏ, hướng hơi nghiêng xuống. Gỡ đám cỏ dại trước cửa hang ra, bọn họ phát hiện cái hang động này có thể để một người chui qua.  

Thấy tình cảnh như vậy, tất cả mọi người liếc nhau, có thể thấy trong mắt đối phương đều hiện lên  vẻ nghi hoặc và mê mang. Vì bọn họ cũng không biết đây  rốt cuộc là hang gì.  

Nhưng  dù sao Cổ Dục cũng từng đã trải qua khảo nghiệm của tiểu thuyết, lúc này hướng về phía đám người nói.  

“Có khả năng là một cái hang mộ đã bị trộm…” Kết hợp một chút những gì chính mình đã xem qua ở tiểu thuyết, còn có phim truyền hình, Cổ Dục không chắc chắn nói.  

“Hang trộm? Trộm gì? Ở phía dưới mặt đất? Trộm mộ sao?” Nghe Cổ Dục nói, Cổ Kiến Quân sửng sốt một chút. Sau đó đột nhiên nhớ lúc trước khi tham gia quân ngũ có nghe qua chiến hữu đồn thổi qua, có một chút khiếp sợ hỏi.  

“Có thể là thế, chúng ta cẩn thận một chút, cháu gọi người đem thiết bị thu hình đến đây.” Nhìn Cổ Kiến Quân, Cổ Dục khẽ gật đầu. Sau đó lập tức gọi điện cho Phùng Thư Nhân.  

Phùng Thư Nhân nghe Cổ Dục muốn trực tiếp xuống dưới khám phá cổ mộ, lập tức chạy thật nhanh tới. Khi cô nhìn thấy cái hang, cô cũng  không kìm được mà hưng phấn.  

“Này! Cháu không thể xuống, muốn xem náo nhiệt thì đứng bên cạnh nhìn, thứ này không thích hợp để con gái đến.” Cổ Dục xoa xoa đầu cô vừa cười vừa nói. Sau đó mang camera phía sau, hắn cũng thuận tay mở luôn livestream của Phùng Thư Nhân.  

Vừa mới mở trực tiếp đã có rất nhiều vào, nhưng lúc bọn họ thấy một cái hang đen như mực và một mảnh đất hoang vu bọn họ cũng ngây cả người, đây là muốn làm gì?  

“Mọi người! Lại là tôi, lần này muốn để cho mọi người hỗ trợ chứng kiến một chút. Hôm nay thôn chúng tôi có chồn đi vào, được chỉ thị trên trấn  đem bắt bọn này về núi. Nhưng mà chỗ trốn của bọn chúng hình như là trong một cái mộ. Đây là một cái mộ đã bị trộm, chúng tôi bây giờ chuẩn bị đi xuống xem một chút. Nếu có đồ giá trị chúng tôi sẽ báo cáo lên quốc gia, nếu như không có chúng tôi sẽ bắt chồn, bây giờ đang quay chính là chứng cứ.”  

Nhìn thấy mấy người xem đang nghi ngờ, âm thanh Cổ Dục cũng đồng thời truyền tới.  

“CMN! Đệt, đệt đệt! livestream trộm mộ sao?”  

“Quá trâu bò! Quá k1ch thích thích rồi?”  

“Lầu trên không có lỗ tai à? Không phải đã nói nếu có đồ vật sẽ liên hệ chính phủ sao? Huống chi chú Dục còn là triệu phú, chú ấy sẽ quan tâm những thứ này sao?”  

“Quỷ mới tin! Chuyện này một vị triệu phú làm thế nào lại đến đây, không biết chừng có lẽ vì trộm mộ mà tới.”  

“Phát hiện một quả chanh, đi chuẩn bị ngay hồng trà, một lát nữa pha trà chanh.”  

“Quả nhiên, mỗi lần chú Dục cất lời đều mang đến điều bất ngờ.”  

“Ồ! Không được rồi, tôi sắp hưng phấn chết mất, trong mộ có cái gì? Có thể gặp phải bánh chưng hay to không?”  

(+)Bánh chưng to: ý là cương thi.  

“Nhắc tới mới nhớ là sắp tới tết Đoan Ngọ rồi, loại bánh chưng ngày xưa ăn có ngon không?”  

“Lầu trên, bạn thật sự quá ác đó nha…”  

Nghe được lời nói của Cổ Dục, toàn bộ kênh livestream nổ tung. Đùa sao, có lẽ đây là lần đầu tiên có người livestream dưới mộ.  

Lập tức những người này bắt đầu đi làm quảng cáo, các kênh livestream lớn đều xuất hiện hình ảnh những người này. Khi những người kia nghe nói bọn Cổ Dục chuẩn bị xuống mộ, tất cả đều hưng phấn, không nhịn được mà chạy sang truy cập vào kênh livestream.