Bắt Đầu Từ Một Cái Giếng Biến Dị

Chương 84: C84



Một cửa hàng của hắn có thể kiếm lời 300 ngàn tệ trong một năm, cũng chính là khoảng 1 ngàn tệ một ngày. Một ngàn cửa tiệm là 1 triệu tệ, 7% là 70 ngàn tệ. Đừng tưởng thế là ít.

Nhưng nếu tổng hợp lại trong một năm thì sao? Đó chính là hơn 25 triệu!

Huống chi còn tiền bán hải sản của hắn nữa?

Mấy con cá con đã có thể mang tới tác dụng lớn như vậy rồi, thế còn cá lớn gì sao?

Khi đặt mấy con cá lớn ở trong bể cá trước cửa ra vào sẽ hấp dẫn sự chú ý. Sẽ có bao nhiêu người trẻ tuổi muốn mua thử một chút, lại tiện thể mua luôn hoa quả lạnh. Hứa Cẩm mới nghĩ một chút thôi mà đã không kìm được kích động trong lòng.

“Ông cứ có lãi là tốt rồi.” Nhìn dáng vẻ hưng phấn của Hứa Cẩm, Cổ Dục cũng cười một tiếng. Có thị trường là được. Hứa Cẩm có thị trường, cá cũng kiếm được lời. Hoàn hảo!


Hôm nay cá rất nhiều. Bởi vì cá quá lớn.

Một con cá Chình Moray nhỏ nhất cũng nặng khoảng 20 cân. Những loại hải sản khác nặng 25, 30 cân, thậm chí trên 50 cân cũng là chuyện quá bình thường. Cổ Dục còn lặng lẽ làm đầy bể cá một lần nữa.

Sau khi đổ đầy xe nước, Cổ Dục cũng nhận được tiền mua cá của Hứa Cẩm, khoảng 1 triệu 7. Được rồi, cái túi tiền sớm rỗng tuếch giờ đã được đổ đầy.

“Đúng, ngài Cổ. Tôi nghe Khổng Hạo Văn nói, ngài còn có cả loại Huyết Long hàng đầu sao?” Đang lúc Cổ Dục xem tiền, nghĩ xem mình có nên mua một chút trang bị ngoài trời không thì đột nhiên Hứa Cẩm mở miệng hỏi Cổ Dục.

“Đúng rồi. Ông có hứng thú với Huyết Long sao?” Nghe được hắn lời nói, Cổ Dục cũng gật đầu một cái.

“Tôi vẫn luôn nuôi cá Huyết Long để làm cá phong thủy. Nhưng vài ngày trước, ở chỗ khu công ty của tôi mất điện khoảng nửa ngày, khiến đống Hồng Long của tôi chết hết. Vốn mấy ngày nay còn muốn đi mua hai còn. Nếu như ngài có, vậy thì không gì có thể tốt hơn nữa.” Nghe thấy lời Cổ Dục, Hứa Cẩm bên này cũng cười nói.

“Vậy lên lầu cùng tôi!” Có người đưa tiền cho mình, Cổ Dục dại gì mà từ chối. Hắn nở nụ cười với Hứa Cẩm rồi dẫn Hứa Cẩm lên tầng hai, nơi hắn nuôi mấy con cá. Mấy ngày này, cá ở trong bể của hắn càng ngày càng nhiều.

Cá Đù Vàng đã tích được tới 8 con. Huyết Long cũng đã có tới 13 con. Nhưng những con cá Huyết Long này hắn đã sớm chia làm hai phần. Các con hắn câu được sớm nhất thì hắn bỏ vào trong một bể nước riêng. Bởi vì mấy con cá này càng ngày càng đỏ, hơn nữa càng ngày càng lớn, càng ngày càng đẹp. Lại bán được 600 ngàn tệ thì hơi thiệt thòi. Dù sao nó cũng uống nước giếng của mình nhiều ngày như vậy, giá cũng phải đắt hơn. Những con Huyết Long khác của hắn vẫn ở trong bể nước cũ.

Một bể khác cũng không thể thiếu Kim Long, cũng là loại hắn mới câu được gần đây. Nhưng mấy con Kim Long này cũng phát sinh biến dị. Vảy sau lưng của nó ngày càng sáng, màu sắc cũng dần dần chuyển về bảy màu. Nếu như quả thực có thể trở thành Kim Long lưng bảy màu thì chắc hẳn sẽ bán được không ít tiền.

Nhưng chút tiền ấy, Cổ Dục có vừa ý hay không thì lại là vấn đề khác.

Khiến cho Cổ Dục hài lòng chính là mấy con Lịch kia. Chúng đã bắt đầu sinh sản rồi. Vấn đề ăn con Lịch sau này của hắn đã có thể giải quyết.


Mà khi Hứa Cẩm đi vào trong phòng của Cổ Dục, hắn liền bị choáng ngợp. Bởi vì nơi này thật sự rất đáng kinh ngạc, những con Huyết Long kia màu sắc thật là tuyệt vời.

“Ông chủ Hứa, ông muốn con nào?” Nhìn Hứa Cẩm còn đang ngơ ngác, Cổ Dục không khỏi mở miệng hỏi.

“Ngài Cổ, con Huyết Long Đỏ Ớt này bán ra sao?” Nghe thấy lời Cổ Dục, Hứa Cẩm mới giật mình quay về thực tại. Chỉ vào con cá lớn nhất trong bể, cũng là con Huyết Long Đỏ Ớt đẹp nhất mà hỏi. Vốn hắn còn tưởng rằng mấy con cá ngoài kia đã đáng tiền lắm rồi.

Nhưng không ngờ, so với mấy con cá này, mấy con cá ngoài kia...... Không bao giờ có tuổi!

“Bên này 850 ngàn tệ. Bên kia 650 ngàn tệ. Ông chủ Hứa xem như là khách quen của tôi, cái giá này cũng không quá cao!” Nhìn Hứa Cẩm, Cổ Dục suy nghĩ một lát. Mấy con cá nuôi lâu này bán thêm 200 ngàn tệ cũng là chuyện bình thường.

Quả nhiên, sau khi nghe được lời Cổ Dục, Hứa Cẩm cũng gật đầu một cái.

Hắn hiểu về cá. Hắn biết lấy con cá 850 ngàn tệ của Cổ Dục này ra ngoài đấu giá, bán được 1 triệu 5, triệu 6 là chuyện quá bình thường. Đương nhiên đó là giá của phiên đấu giá.


Nếu như chỉ bán bình thường, khoảng 1 triệu một con đã là giá hợp lý. Dù sao con cá này ở những nơi bán cá bình thường, với giấy tờ đầy đủ thì giá như vậy là hợp lý. Cái giá này của Cổ Dục thậm chí còn hơi thấp.

“Được rồi. Tôi muốn lấy hai con.” Hứa Cẩm càng xem càng thích mấy con cá này. Nghe được lời của Hứa Cẩm, Cổ Dục cũng nhún vai một cái. Không hổ là ông chủ hơn, vừa bỏ ra 1 triệu 7 để mua cá ở bên ngoài, vậy mà còn mua thêm luôn cả hai con trong này nữa.

Dưới sự lựa chọn của Hứa Cẩm, Cổ Dục lấy cho hắn hai con Huyết Long Đỏ Ớt có trạng thái tốt nhất. Quả thật chẳng có con Huyết Long Đỏ Ớt nào của Cổ Dục là không có trạng thái tốt cả.

Mấy con cá khi vừa câu lên có thể chưa tốt lắm. Nhung sau khi được Cổ Dục nuôi bằng nước giếng, mấy ngày sau bọn chúng đều đạt trạng thái hoàn hảo cả.

Hơn nữa lão Hứa Cẩm này cũng là một khách hàng lớn của hắn. Cho nên khi đưa cá, Cổ Dục cố ý cho thêm một chút nước giếng vào bên trong, để đảm bảo trạng thái của chúng trong thời gian ngắn sẽ không xảy ra vấn đề gì cả.

“Thật là tuyệt đẹp!” Nhìn hai con Huyết Long Đỏ Ớt trong túi, hai mắt của Hứa Cẩm có chút say mê không muốn rời.