Hôm nay Lương Huân Thần gọi Omega của hắn dậy thật sớm, cùng nhau ăn sáng ngon lành rồi thuận lợi lái xe đến nơi vốn dĩ họ phải đến từ lâu.
Làm một việc hệ trọng.
Tai nạn ngoài ý muốn kia đã xảy ra khi bọn họ đi đến công ti hôn lễ dự tính kỷ niệm 5 năm ngày cưới.
Trì hoãn đã lâu, bọn họ cuối cùng cũng đến nơi này.
Mà bây giờ, hắn và Uông Mộc Nhan đang ngồi trong phòng tiếp khách tại công ty hôn lễ nghe quản lý tư vấn.
Tiếp đãi bọn họ là một vị Beta tiên sinh họ Đào nhã nhặn, quản lý Đào là quản lý hàng đầu của công ty hôn lễ này.
Ông ta đã nghiên cứu rất sâu với buổi lễ kiểu Trung Hoa này, vô cùng am hiểu lễ mừng mang phong cách đông phương cổ điển.
Ông ta mặc âu phục vừa người lộ ra nụ cười thân thiện.
“Hai vị muốn phong cách kiểu Trung hoa hay là kiểu phương Tây đây?”
Lương Huân Thần nhìn sổ tay đang mở ra trên bàn nhíu mày.
Đau não quá, cái nào cũng muốn.
————
Uông Mộc Nhan nhìn giới thiệu trước mặt cũng có chút do dự.
“Em thấy hay là…” Cậu nhìn Alpha mình, kéo tay áo Lương tiên sinh, “Thôi bỏ đi.”
Bây giờ mà bọn họ tổ chức lễ kỷ niệm này thì có được gì đâu. Hơn nữa, còn hai ngày nữa thôi là kỷ niệm 5 năm tròn, căn bản là không kịp nữa, đành hoãn lại tiệc rượu thôi.
Uông Mộc Nhan thoáng chùn bước, bây giờ Lương Huân Thần đã bằng lòng cùng cậu sống thật tốt qua ngày, cậu không gì không thỏa mãn cả, ngược lại có chút sợ hãi sẽ có rắc rối phát sinh. Cho nên cậu rầu rĩ nói.
“Cũng không có ý nghĩa gì…”
“Sao lại không?” Lương Huân Thần trực tiếp từ chối, hắn biết Uông Mộc Nhan bây giờ vẫn chưa có cảm giác an toàn, chỉ đành nói bông đùa an ủi lòng đối phương, “Tiền cũng bỏ ra rồi, lại không thể lấy lại, không có lời.”
“Anh tiếc khoản tiền kia thôi à.” Uông Mộc Nhan miễn cưỡng cười một cái, liếc mắt nhìn về phía hắn.
“5 năm đầu tiên, xứng đáng để kỷ niệm.” Lương Huân Thần giải thích, “Tổ chức một chút cũng đâu mất mát gì, tốt quá chừng.”
Uông Mộc Nhan cũng không phải thật lòng muốn chống đối, bị khuyên như vậy cũng ngoan ngoãn tiếp nhận.
“Thật ra thì, nếu lựa chọn kiểu hôn lễ phương Tây tôi có thể giới thiệu cho hai vị một quản lý nghiệp vụ khác của công ty chúng tôi, anh ta vô cùng am hiểu kiểu hôn lễ phương Tây…”
Vị quản lý này là một vị Alpha tiên sinh, anh ta vừa du học từ phương Tây về nước, đối với việc bố trí hỗ lễ phương Tây đặc biệt thành thạo.
Quản lý Alpha tiên sinh này anh tuấn, nho nhã hơn nữa còn đang độc thân.
Lương Huân Thần đã tiến hành so sánh cuối cùng chọn buổi lễ kiểu Trung Hoa.
Sính ngoại phương Tây cái gì chứ! Không muốn!
Đẹp trai thế làm quản lý chi vậy?
Định cướp dâu hay gì.
————
Nhưng mà trong lòng Uông Mộc Nhan lại muốn hôn lễ kiểu phương Tây.
Cậu làm vẻ mặt đáng thương nhìn Lương tiên sinh độc tài.
“Sao thế?”
“Lần đó bọn mình kết hôn là kiểu Trung Hoa ấy, mặc dù giờ anh không nhớ ra…” Uông Mộc Nhan nói đến đây lại ỉu xìu, “Em không có gạt anh mà, ở nhà còn có video xem lại.”
Uông Mộc Nhan thoáng khổ sở, hiện tại cậu sợ Lương Huân Thần không tín nhiệm cậu, cậu đã làm sai đi lừa gạt người ta, nhưng chỉ có một lần ấy thôi vì sau đó là thật lòng chung sống, cậu không muốn Lương Huân Thần từ đây sẽ treo bảng ‘tên nói dối’ lên cổ cậu đâu.
“Vậy thì kiểu phương Tây, kiểu phương Tây tốt mà.”
Đừng có đột nhiên tủi thân như vậy, không biết trong lòng hắn luống cuống như nào đâu.