Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 100: Tăng lên tới cực hạn



Màn đêm bắt đầu xuống, Lục Thanh ở tại cửa hàng bán kiếm của Lục gia, trong căn phòng phía Tây hậu đường.

Một ngày trôi qua, Lục Thanh vẫn đóng cửa tu luyện. Đám người Đoạn Thanh Vân không muốn ảnh hưởng đến Lục Thanh, cùng Cổ Kiếm Phong trở về phủ thành chủ.

- Cái gì? Tên ngốc muốn cùng Tư Đồ đại trưởng lão quyết đấu sinh tử hay sao? - Bên trong phủ thành chủ, Minh Tuyết Nhi không thể tin được vào tai mình mà hét to. Đám người Đoạn Thanh Vân nghe vậy cũng chỉ biết cười khổ. Ngay cả bọn họ cũng không biết vì sao Minh Tuyết Nhi gọi Lục Thanh là tên ngốc, rồi từ đó về sau dường như cũng không thay đổi.

Nhưng hiển nhiên tới giờ phút này đám người Dịch Nhược Vũ cũng không có thì giờ để ý chuyện bên này. Bởi vì họ đã nắm được tin tức Lục Thanh đánh bại Tư Đồ Long trước đó. Hơn nữa qua người đã chứng kiến miêu tả, khiến cho bọn họ rất có hứng thú với Lục Thanh. Thân thể mạnh như vậy dường như không kém gì với sức mạnh tấn công cũng như phòng ngự của nhị giai linh thú .

Liệt Phong đứng bên ánh mắt đảo liên tục. Hắn không ngờ sau khi đã trải qua sinh tử của lần huyết tế mà Lục Thanh lại tiến bộ như vậy. Lúc này, hắn sực nhớ tới Lục Thanh nói tình cờ ăn Thiên địa kỳ trân nào đó, cũng tăng cường sức mạnh cùng thể chất một bậc.

Vốn hắn còn có chút khinh thường, dù sao hôm nay Thiên địa kỳ trân tại Thập vạn đại sơn có thể nói là vô cùng hiếm có, Lục Thanh đâu có thể dễ dàng có được. Chỉ sợ nhiều nhất cũng chỉ là một ít loại Linh tuyền địa nhũ, linh vật bình thường thôi.

Sau khi nghe thấy chiến tích hôm qua của Lục Thanh, mới biết rằng bản thân vẫn đánh giá thấp đối phương. Nếu nói ngày đó tại Tử hà phong nguyên nhân do hắn khinh xuất, không dốc toàn lực đối phó ngay từ đầu, để cho Lục Thanh bằng vào tốc độ và sức mạnh từng bước áp sát mà thua trận.

Nhưng bây giờ, hắn còn xa mới là đối thủ của Lục Thanh. Dù sao gia tộc Tư Đồ cũng là một trong năm gia tộc lớn, nên có được số lượng Kiếm nguyên công cùng với kiếm pháp tinh thâm cũng không kém năm ngọn núi chính là bao nhiêu. Vậy mà Tư đồ long bị Lục Thanh đánh bại một cách tuyệt đối. Như thế thì cho dù hôm nay hắn dốc toàn lực ứng phó, sợ rằng kết quả cũng không khá hơn.

Làm thế nào tiểu tử này lại có thể có được may mắn ghê gớm như vậy?

Trong lòng Liệt phong giờ phút này chỉ có một sự đố kỵ. Mặc dù ở nơi này thực lực của hắn không phải là cao nhất, nhưng là tại trước kia với vị trí thứ mười sáu trong Long phượng bảng, mọi người cũng phải để mắt tới hắn. Nhưng bây giờ, ánh mắt mọi người chỉ tập trung vào tên tiểu tử kia. Còn bản thân mình thì trở thành một tảng đá lót được cho tên tiểu tử đó. Trận thua của hắn đã trở thành chiến tích của tên tiểu tử đó.

Trầm ngâm chốc lát, Lạc Tâm Vũ mở miệng nói:

- Chờ ngày mai thôi. Nếu đó là sự thật, chúng ta cũng không có biện pháp gì thay đổi, chỉ mong Lục sư đệ có thể bảo toàn tính mạng. - Nói xong thoáng liếc mắt nhìn bốn ngưởi Đoạn Thanh Vân một cái, cuối cùng dừng lại trên mặt Nhiếp Thanh thiên trong chốc lát. Sau đó, mọi người đều tự động tán đi.

- Nhược Vũ! Ngươi hiểu rõ Lục Thanh kia sao? - Ngay khi chỉ còn lại Dịch Nhược Vũ và ba cô gái vẫn đi theo, nữ tử xinh đẹp vẫn đi sau Tố Vân mở miệng hỏi.

- Không rõ ràng lắm, nhưng người này có thể nói là bất phàm. Bất luận là chiến đấu hay hòa khí cũng hơn người. Tóm lại, Nhược Vũ cảm giác trên người hắn tựa hồ ẩn chứa một bí mật nào đó không thể hiểu được. - Nghe được câu hỏi của nữ tử, Dịch Nhược Vũ vội trả lời ngay, thậm chí lời nói còn chứa đựng vạn phần cung kính. Lúc này Minh Tuyết Nhi ở một bên cũng đã chớp mắt dè dặt nhìn.

Mà nhìn qua nữ tử tuổi này cũng chỉ mười bảy mười tám tuổi, không ngờ làm cho một đại đệ tử như Dịch Nhược Vũ cung kính như thế. Ba người Dịch Nhược Vũ kể cả Minh Tuyết Nhi ngày thường cũng không đề cập đến nàng một chút nào. Vì vậy mà cho nên đến hôm nay đám người Đoàn Thanh Vân cũng không biết tên của nàng.

Mà giờ phút này trong cửa hàng kiếm của Lục gia, Lục Thanh đang đến gần thời điểm quyết định. Trong căn phòng, Lục Thanh ngồi xếp bằng trên giường, cả người tỏa ra hào quang lờ mờ đỏ như máu. Trong các tia sáng đó mập mờ ẩn chứa phong lôi kiếm khí màu xanh tím. Tốn phong cùng tia sét quấn xung quanh.

Lúc này, nhìn Lục Thanh giống như chiến thần từ thủa xa xưa giáng trần, mái tóc dài trên đầu phất phơ, tỏa ra một khí thế thần bí. Theo thời gian, khí thế trên người Lục Thanh càng ngày càng mạnh. Những tia chớp to như ngón tay lóe lên liên tục trên người Lục Thanh. Tốn Phong có màu xanh vờn quanh, cả cả phòng cũng bắt đầu có chút rung chuyển.

- Tiểu tử chuẩn bị tốt chưa? - Trong đầu Lục Thanh, thanh âm Diệp Lão có chút ngưng trọng vang lên.

- Chuẩn bị tốt rồi. - Lục Thanh đáp lại

Hôm qua, khi cùng Tư Đồ Trọng ước hẹn, Lục Thanh cũng đã có ý định như vậy. Hắn muốn dựa vào Tử Hoàng Kiếm Thân kinh tăng tu vi lên trước thời hạn. Ít nhất thực lực có được Kiếm khách đại thiên mới có thể chắc chắn đánh bại Tư Đồ Trọng có tu vi Kiếm Sư tiểu thiên vị. Đây là hôm qua trước khi đi Cổ Kiếm Phong nói cho Lục Thanh biết. Đồng thời hắn còn nhắc nhở Lục Thanh đặc biệt phải cẩn thận với kiếm khí hệ Kim cùng kiếm pháp tinh thâm Huyền kim đại chân kiếm.

Với sự phỏng đoán của Diệp Lão , thì hôm nay Phong lôi kiếm khí của Lục Thanh chỉ có thể chống lại một chiêu của Kiếm sư tiểu thiên vị tu luyện kiếm khí thuộc ngũ hảnh . Nhưng mà so với sức công phá cực mạnh của Kim hành kiếm khí còn chưa đủ. Hơn nữa đối phương đã ngưng tụ đủ Kiếm Chủng trở thành Kiếm Sư nên kiếm nguyên còn hùng hậu hơn tám lần. Phong lôi kiếm khí thật sự là rất khó công phá kiếm khí hộ thể của Tư Đồ Trọng. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://thegioitruyen.com

Trầm ngâm chốc lát Diệp Lão mở miệng nói:

- Ngươi đã quyết định rồi thì hãy làm đi, ta sẽ hết sức bảo vệ ngươi. Nhưng ngươi phải chuẩn bị sẵn sàng rằng thân thể ngươi vẫn chưa đạt tới mức có thể vận dụng Tử hoàng thân kiếm kinh tăng lên tu vi lên. Bây giờ tăng lên sớm sẽ làm ngươi mất ít nhất nửa năm nữa để củng cố thân thể, thậm chí còn có thể bị thương tổn. Tu vi tạm thời cũng không thể tăng lên nữa.

- Nửa năm sao? - Lục Thanh lẩm bẩm nói, gần nửa năm vẫn chưa vượt qua điểm mấu chốt. Ánh mắt tỏ ra kiên định:

- Ta quyết định rồi! Diệp lão.

Trong phút chốc, những tia sáng đỏ như máu kèm theo Tử điện và Tốn Phong hoàn toàn biến mất. Trên làn da của Lục Thanh có thể nhìn thấy chúng chui vào bên trong thân thể. Vào lúc này, thân thể hắn chợt phát ra nhưng tiếng răng rắc, toàn thân đột nhiên to lên thêm một phần. Một dòng khí vô hình lưu chuyển khiến cho làn da của Lục Thanh cũng phập phồng theo, giống như có một con mãng xà đang xuyên dưới da của hắn vậy.

Cả sương phòng phía tây lúc này phát ra những tiếng ong ong , dường như sau phút chốc sẽ sụp đổ vậy. Điều này làm cho Thúc Nguyên canh giữ ở cửa cảm thấy vô cùng khiếp sợ. Bởi vì hắn cảm nhận được trong sương phòng, khí thế Lục Thanh đang tăng lên với tốc độ nhanh khủng khiếp.

Chỉ hơn mười lần hít thở sau, trên mặt Thúc Nguyên đầy mồ hôi, sắc mặt cũng bắt đầu tái đi vì bị khí thế Lục Thanh dồn ép. Hắn mới gần đạt đến cảnh giới tu vi Kiếm giả trung thiên vị nên cơ bản là không thể chịu đựng được, lảo đảo lùi ra hơn mười trượng. Thúc Nguyên không dám tới gần căn phòng nữa, chỉ đứng từ xa chờ đợi, trong lòng đầy kính sợ. Đối với hắn, vị thiếu chủ thần bí nói không chừng thực sự có thể tạo lên kì tích.

Lúc này phía trong căn phòng phía Tây, không khí không ngừng chuyển động, bất luận từ ấm chén, bàn ghế cũng bắt đầu bay lên. Kể cả Lục Thanh rõ ràng ngồi xếp bằng trên giường cũng bay dời khỏi mặt đất chừng ba tấc.

Rắc rắc.

Mái tóc của Lục Thanh bay phất phơ. Trên mặt đất xuất hiện những tia Phong Lôi kiếm khí. Một luồng kiếm khí mạnh mẽ từ thân thể Lục Thanh bắn ra ngoài.

Ầm...

Không chịu nổi áp lực từ Lục Thanh phát ra, trong nháy mắt chiếc giường vỡ vụn, bay toán loạn.

Nhưng Lục Thanh không bị ảnh hưởng một chút nào, vẫn bồng bềnh trên không. Y phục vốn bó chặt trên người vào lúc này phồng lên. Toàn bộ tinh thần của Lục Thanh tập trung vào đan điền, chăm chú theo dõi quả cầu phong lôi kiếm nguyên đang xoay tròn. Vô số nhưng tia Phong Lôi kiếm nguyên tinh khiết từ trong đan điền chui vào trong quả cầu.

Lúc này, hắn vận chuyển toàn lực Tử Hoàng kiếm thân kinh đưa chất dịch Kiếm Nguyên và Huyết Sát trong cơ thể chui ra, sau đó chuyển hóa thành kiếm nguyên để tăng tu vi. Vào lúc này, tu vi của Lục Thanh tăng lên với một tốc độ rất nhanh.

Thời gian từ từ trôi đi. Trong căn phòng của Lục Thanh, tất cả mọi thừ đều chậm rãi xoay tròn. Thân thể Lục Thanh cũng xoay tròn theo hướng ngược lại. Khí thế của hắn ngưng tụ thành một cơn lốc cao khoảng trượng rồi phóng lên cao.

Ầm..

Mái nhà của căn phòng bị đục thủng một lỗ to. Cánh cửa sổ rung lên bần bật. Đồng thời, toàn bộ kiếm giả đã Trúc Cơ thành công chợt cảm thấy một luồng uy áp vô hình từ hậu đường của cửa hàng Lục gia dâng lên, giống như có một ngọn núi cao ép lên người họ.

Phốc....

Phốc....

Mấy kiếm giả mới đạt tới cảnh giới tiểu thiên vị không chịu nổi áp lực như vậy, tâm thần chấn thương phun ra máu tươi.

Phủ thành chủ, Kiếm Thần Điện.

Cổ Kiếm Phong cùng Ô Thiết Đồng cùng ngẩng đầu lên, nhìn về hướng phường thị, hai mắt lộ vẻ nghi hoặc.

Trong cửa hàng của Lục gia, tu vi của Lục Thanh nhanh chóng tăng lên, không lâu sau đã đột phá tiểu thiên vị đạt tới trung thiên vị. Nhưng vẫn không có bị dừng lại như trước, trong cơ thể hắn tàng trữ dịch chất dịch Kiếm Nguyên và Huyết Sát có thể nói là vô tận. Phong lôi kiếm nguyên không ngừng bị chuyển hóa đưa vào đan điền.

Ba canh giờ sau, Lục Thanh đang ngồi xếp bằng, thân thể đột nhiên run nhẹ. Lục Thanh cảm thấy thân thể dường như xuất hiện một sự tán loạn, hắn biết do tu vi của mình tăng lên quá nhanh nên đành dừng lại. Hắn vận chuyển tầng thứ nhất Tử hoàng thân kiếm kinh để củng cố, ổn định lại sự run rẩy của thân thể. Nếu như hắn dựa theo phương pháp của Diệp Lão, củng cố trong nửa tháng nữa sẽ không gặp phải tình huống như vậy rồi.

Nhưng trong thời khắc này hắn không còn sự lựa chọn nào khác. Nếu như không chèn ép xu thế của gia tộc Tư Đồ ngay từ hôm nay thì rồi sẽ có thế lực thứ hai sẽ ra tay với sản nghiệp của Lục gia. Lục gia của hắn có nghiệp chú kiếm khiến cho các gia tộc khác phải đỏ mắt. Trong Thập Vạn đại sơn, kiếm chính là trụ cột cơ bản, thậm chí trong gia đình của một tông dân bình thường cũng có một hai thanh kiếm. Cho dù đó chỉ lá kiếm sắt rẻ nhất.

Vì vậy mà cho dù thế nào thì Lục Thanh cũng phải dập tắt hiểm họa ngay từ trong trứng nước.