Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 359: Tình Hoa, Chân Tình Kiếm Khí!



Phất tay đem cánh cửa lớn mở ra, Liệt Thiên tam lão liền cất bước đi vào. Nơi này chính là chỗ căn bản của cung Liệt Thiên, đại điện Liệt thiên.

Vừa tiến vào bên trong, Lục Thanh liền cảm thấy một tầng tia khí sắc bén đập vào mặt mà đến. Tầng tia khí này so với ở bên ngoài đại điện Liệt Thiên còn mạnh mẽ hơn nhiều. Lục Thanh phỏng chừng, sợ là không có tu vi Kiếm sư thì đừng nghĩ bước vào trong này.

Mọi người phân chủ khách ngồi xuống, đại trưởng lão liền mở miệng trước: "Ngày gần đây tông chủ bế quan, cho nên hiện giờ ở tông môn là do ba chúng ta làm chủ. Liệt Thiên tông chúng ta cũng không có được thứ tốt gì, ở đây có một lọ Hỗn Nguyên đan, có thể tẩm bổ ngũ tạng lực phủ, tẩy luyện kinh mạch, các vị cứ ở ngay trong đại điện này tĩnh dưỡng nửa ngày đi."

Nói xong, ở bên cạnh nhị trưởng lão lấy từ trong lòng ra một lọ đan dược, phất tay ném cho Lục Thanh.

Vốn nghĩ chỉ là đan dược hạ phẩm chữa thương, nhưng Lục Thanh vừa mở nắp ra, một đoàn khí trắng ngưng tụ thành dạng vụ dâng lên từ trong miệng bình.

Dược khí thành vụ, đây là trung phẩm đan dược!

"Ân cứu mạng của ba vị Đại Sư còn chưa hồi báo, sao có thể nhận đan dược này."

Lục Thanh nói xong liền đem lọ Hỗn Nguyên đan muốn trả lại cho nhị trưởng lão.

Đại trưởng lão liền khoát tay nói: "Kiếm Đạo của Liệt Thiên tông chúng ta chú trọng cương trực, không thích quanh co, đó mới phù hợp với tâm ý dũng mãnh tinh tiến. Đã đem những gì cho đi thì không bao giờ có đạo lý thu hồi lại. Huống chi các ngươi đã giúp Liệt Thiên tông chúng ta giải quyết đại địch là Vong Tình tông, đây là Liệt Thiên tông chúng ta vẫn còn thiếu các ngươi."

Nghe thấy đại trưởng lão nói như vậy, Lục Thanh cũng không nhún nhường nữa, đổ ra mấy viên rồi chia cho mỗi người một viên, chính hắn cũng dùng một viên rồi tiến nhập cảnh giới không minh.

Không hổ là trung phẩm đan dược, bên trong đúng là có sinh cơ cường đại. Đan dược mới vừa vào trong bụng, liền tiêu tán tản ra khắp kinh mạch da thịt, làm dịu cùng nối liền lại những chỗ bị thương.

Hơn nữa Lục Thanh có năng lực khôi phục cường hãn của thân thể tương đương thanh kiếm cửu phẩm. Chỉ qua nửa canh giờ, thân thể Lục Thanh đã hoàn toàn khôi phục lại. Đến Kiếm Chủng bị chấn động cũng được dược lực tràn ngập sinh cơ làm dịu lại. Đồng thời dược lực của Hỗn Nguyên đan tựa hồ còn dư lại hóa thành một luồng nhiệt khí du đãng trong cơ thể, khiến toàn thân Lục Thanh có cảm giác nóng lên.

Thời gian tàn nửa hương sau, khi nhiệt khí tan hết, Lục Thanh liền cảm thấy cả người tràn ngập lực lượng, trong lòng hắn không khỏi vui vẻ. Không nghĩ tới, Hỗn Nguyên đan này có thể tẩy luyện cơ thể. Tuy rằng với kiếm giả bình thường thì cũng chỉ có thể làm cường thân kiện thể thêm vài phần, nhưng đi tới Lục Thanh lại khác. Lúc này luồng nhiệt khí đã giúp hắn loại bỏ một ít tạp chất rất nhỏ trong lục phủ ngũ tạng ra, đến tận đây thân thể cửu phẩm của hắn mới xem như hoàn toàn viên mãn, trong ngoài như một.

Lúc này năm người Niếp Thanh Thiên đều chưa tỉnh lại, Lục Thanh liền hỏi vài vấn đề với Diệp lão.

"Ngươi là nói Tinh Kim Kiếm Khí sao?" Diệp lão trầm ngâm một lát rồi nói: "Tinh Kim Kiếm Khí, có thể nói là một Kiếm Khí thuộc hệ Kim. Giống như là ngươi lúc trước thấy qua Thiên Phong, còn có Cương Phong Kiếm Khí của Phù Vân tông. Tốn Phong trải qua rèn luyện thì đi ra Thiên Phong, Thiên Phong đem rèn luyện thì tối tinh hoa là Cương Phong. Tinh Kim Kiếm Khí này cũng đồng dạng như thế, bởi vì là tinh hoa nên uy lực vượt xa Kiếm Khí hệ Kim bình thường. Đương nhiên khi tiếp dẫn mầm mống lực lượng thì phiêu lưu mạo hiểm cũng lớn hơn."

Nghe Diệp lão nói như thế, Lục Thanh coi như hiểu được. Kia Kim Thiết thạch vốn có ẩn chứa khí hệ Kim, trải qua Tinh Kim khí tẩy luyện, đương nhiên sẽ tăng phẩm chất lên.

Trong lòng Lục Thanh vừa động, lại mở miệng nói: "Sư phụ, Phong Lôi Kiếm Khí của con có thể tiến thêm một bước nữa được không?"

"Tiến thêm một bước?" Hiển nhiên Diệp lão không ngờ Lục Thanh lại hỏi vấn đề như vậy, nhưng lập tức lão liền hiểu được ý tưởng của Lục Thanh: "Cũng không phải không có khả năng. Nhưng mà nếu muốn vậy thì phải tiếp dẫn mầm mống lực lượng lại một lần nữa. Tuy rằng biết là có nhưng ta cũng chưa từng thấy qua. Nếu dựa theo suy nghĩ của ngươi, tinh luyện lại thuộc tính của Kiếm Khí, ta nghĩ cũng không có vấn đề gì, nhiều nhất là phải trải qua quá trình thống khổ một chút. Nhưng lấy thân thể cửu phẩm đã viên mãn của ngươi, thừa nhận thống khổ là không có vấn đề gì."

Nghe Diệp lão khẳng định, Lục Thanh không khỏi vui vẻ trong lòng. Dựa theo ý tưởng của hắn thì sẽ một lần nữa tiếp dẫn lực lượng của Thiên Lôi và Thiên Phong, đem Phong Lôi Kiếm Khí của mình tăng lên một bậc khác. Nếu như thành công thì chỉ luận uy lực của Kiếm Khí mà nói, chỉ sợ không có Kiếm Khí nào có thể vượt qua Phong Lôi Kiếm Khí của hắn. Cho dù là cùng với Ngũ Hành Kiếm Khí so sánh cũng không hề thua kém.

Hiện giờ nghe Diệp lão nói không vấn đề gì, Lục Thanh liền quyết định, sau khi trở về tông môn liền tiến hành tinh luyện khí thuộc tính. Dù sao chuyện này làm càng sớm càng tốt, nếu đợi cho tiến vào cảnh giới Kiếm Hồn mới tiến hành, khi đó Kiếm Khí ngưng luyện thành Kiếm Cương, khí thuộc tính trong Kiếm Khí càng thêm dày đặc. Đến lúc đó muốn thay đổi lại thuộc tính thì cũng chỉ có thể dựa vào khổ tu trường kỳ, mất rất nhiều thời gian.

Gần hai canh giờ sau, rốt cuộc năm người Niếp Thanh Thiên cũng tỉnh lại. Mọi người cũng đem tâm thần căng thẳng khi bị đuổi giết buông lỏng xuống.

Thấy sáu người đồng thời tỉnh lại, ba người Liệt Thiên tam lão vẫn nhất trực ngồi xếp bằng tĩnh tu cũng đồng thời mở hai mắt ra.

"Thế nào, đã khôi phục toàn bộ chưa?" Đại trưởng lão cầm đầu ôn tồn hỏi.

"Đa tạ ba vị Đại Sư quan tâm, chúng ta đã khôi phục?" Lục Thanh liếc mắt nhìn năm người Niếp Thanh Thiên một cái lập tức mở miệng nói.

Đại trưởng lão gật gật đầu, trầm ngâm một lát rồi nói: "Các ngươi cứ yên tâm mà đi! Chung quanh Liệt Thiên tông chúng ta có bày ra Duệ Kim Kiếm Trận, chỉ cần ba lão già kia tới gần lập tức sẽ bị chúng ta phát hiện ra. Đến lúc đó, chúng ta sẽ thay các ngươi cản bọn họ lại, chính là đường đi về sau các ngươi phải tự mình cẩn thận rồi."

Sáu người Lục Thanh nhìn nhau một cái rồi đồng thời mở miệng nói: "Đa tạ ba vị Đại Sư tương trợ!"

Như chợt nghĩ tới cái gì, Lục Thanh lại nói: "Hình như lúc trước khi ba vị Đại Sư đến cứu trợ, ta nghe trong lời nói tựa hồ như không phải giao thủ lần đầu, chẳng lẽ ba vị Đại Sư cùng ba người kia đã từng có xung đột?"

"Xung đột!" Nhị trưởng lão lắc đầu rồi nói: "Không phải xung đột gì, mà là Vong Tình tông bọn hắn vẫn mơ ước một số đồ vật khu vực tông môn chúng ta. Thường xuyên có kiếm giả của Vong Tình tông bọn họ lẻn vào ăn trộm, rơi vào đường cùng chúng ta mới bày ra Duệ Kim Kiếm Trận, chính là phòng ngừa kiếm giả của Vong Tình tông bọn họ. Trong này đương nhiên ba lão già kia cũng tự mình xuất động. Trước kia chúng ta cũng đã giao thủ qua tám lần, lần này đã là lân thứ chín trong mười năm qua."

Cả sáu người đều sửng sốt, có thể khiến Vong Tình tông điên cuồng như thế thì rốt cuộc là loại bảo vật gì? Nhưng lúc này sáu người đều không tiện mở miệng hỏi.

"Giống như phát hiện băn khoăn của sáu người, đại trưởng lão lắc đầu cười khổ một tiếng rồi nói: "Kỳ thật thì cũng không phải vì cái gì trân quý hay linh dược chí bảo gì, chỉ là một loài hoa trong một sơn cốc mà thôi."

"Hoa?" Cả sáu người đều sửng sốt. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

"Không sai chính là hoa. Chỉ là loài hoa này có một chút đặc thù." Tam trưởng lão liền tiếp lời nói: "Loại hoa này diễm lệ phi thường, có quả, hoặc chua, hoặc ngọt, hoặc đắng hoặc không có vị. Ở nhị hoa có độc được gọi là độc Tình Hoa. Loại hoa này cũng là một kỳ vật trong trời đất. Độc Tình Hoa khiến cho người trúng độc không thể động tình, một khi động tình liền thấy đau lòng khó nhịn, cũng gặp phải đủ các loại ảo giác. Bất luận là tu vi cao thấp thế nào đều không thể chống lại được, qua bảy bảy bốn mươi chín ngày sẽ bởi vì tâm lực tiêu hao quá độ mà chết."

Gật gật đầu, đại trưởng lão lại nói tiếp: "Tình Hoa này đối với chúng ta là vô dụng, thậm chí có thể nói là đại hại. Nhưng nó đối với kiếm giả của Vong Tình tông lại là chí bảo. Kiếm giả của Vong Tình tông tu luyện một loại Kiếm Khí gọi là Chân Tinh Kiếm Khí, đúng như tên gọi, Kiếm Khí chính là đem chân tình khí trong thất tình lục dục tiếp dẫn vào bên trong. Chân tình tự thân càng thâm hậu thì uy lực càng lớn, tu vi tăng tiến cũng càng nhanh chóng."

Dừng một chút, đại trưởng lão lại tiếp tục nói: "Bất quá khi chân tình dung nhập Kiếm Khí hóa thành thuộc tính của Kiếm Khí thì chân tình cũng không còn tồn tại nữa. Một kiếm giả tu luyện Chân Tình Kiếm Khí khi tu vi càng cao thi chân tình khí trong Chân Tình Kiếm Khí càng thêm mạnh mẽ, mà nữ nhân lúc trước vì hắn động chân tình càng thêm khốn khổ, mà bản thân hắn cũng bởi vì chân tình khí khô kiệt mà mất đi trí nhớ."

"Trên đời thế nhưng còn loại Kiếm Khí như thế. Mà vì sao nữ tử biết rõ kiếm giả vì tích lũy chân tình khí để thành tựu Chân Tình Kiếm Khí mà còn động chân tình với hắn." Dịch Nhược Vũ không nhịn được mở miệng nói.

Lắc đầu, nhị trưởng lão lại nói: ""Đó chính là chỗ gian xảo của Vong Tình tông. Nội tông đệ tử của bọn họ, toàn bộ đều chuyên môn tuyển chọn cặp vợ chồng trẻ tuổi, cũng không phải là chuyên môn thu đồ đệ. Chỉ cần biết một đôi vợ chồng nào có tình nghĩa sâu nặng, liền mạnh mẽ thu làm đệ tử, chia tách hai người ra. Như thế ngược lại có thể làm cho tốc độ thành tựu Chân Tình Kiếm Khí tăng hơn nhiều."

Đê tiện!

Lúc này, trong lòng sáu người không hẹn mà cùng vang lên hai chữ này.

"Tình hoa thì có tác dụng gì với kiếm giả của Vô Tình tông?" Như thầm đoán được, Lục Thanh mở miệng nói.

Thở dài một hơi, đại trưởng lão giải thích: "Đặc tính của Tình Hoa này, tuy kỳ độc vô cùng, nhưng đối với kiếm giả đã thành tựu Chân Tình Kiếm Khí là vật đại bổ. Khi ăn vào chẳng những không bị trúng độc mà còn có thể dựa vào đó tăng cường chân tình khí, đề cao uy lực của Chân Tình Kiếm Khí. Như tân tấn Kiếm Vương Ly Tử Tân của Vong tình tông đó, chính là bởi vì ăn vào mười đóa Tình Hoa, hiểu ra chân tình căn nguyên, mới bước vào cảnh giới Kiếm Hồn. Mà ở trong Đoạn Tình cốc của tông chúng ta, có hơn vạn đóa."

Hơn vạn đóa!

Sáu người không khỏi khiếp sợ nhìn nhau.

Lục Thanh nhướng mày kỳ quái nói: "Nếu Tình Hoa đối với Vong Tình tông trọng yếu như thế vì sao quý tông không hủy diệt hoàn toàn đi?"