Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 398: Hai đại vực chủ (2)



"Các ngươi, hai cái ***vô liêm sỉ. Các ngươi muốn chết cũng được, đừng có kéo lão tử theo." Gã thủ vệ cầm đầu buồn bực quát lớn.

"Làm sao vậy lão Lạc, không phải chỉ là mấy đệ tử của tông môn khác sao. Ta thấy trên người bọn họ đều không có nửa điểm Kiếm Nguyên dao động, sợ là còn chưa Trúc Cơ thành công, sao phải phát hỏa như vậy?"

"Phát hỏa! Các ngươi này một đám đầu heo, có biết Tử Hà tông là nơi nào không? Đó là tông môn cấp Thanh Phàm ở ngoài hai nghìn dặm. Các ngươi có biết nàng kia vừa mới lấy ra cái gì không? Đó là kiếm ấn hộ pháp nhà người ta! Hộ pháp một tông môn cấp Thanh Phàm, các ngươi muốn chết phải không?" Gã thủ vệ cầm đầu liền cầm quyển sách trên tay ném ra. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

"Cái này...!"

"Này kia cái gì, các ngươi phải cẩn thận cho ta. Muốn sống sót ở Thần Phong vực thì cần phải có nhãn lực, mà không thể chỉ nhìn ở mặt ngoài, nếu không các ngươi sẽ chết rất nhanh. Làm việc gì cũng phải suy nghĩ, suy nghĩ thật cẩn thận, chuyện gì các ngươi có thể làm, có tư cách đi làm, có thực lực đi làm, bằng không có chết cũng không biết tại sao!" Gã thủ vệ cầm đầu một hơi mắng liên thanh, khuôn mặt cũng đỏ bừng lên.

"Nếu không phải năm đó năm tiểu tử các ngươi cứu lão tử, lão tử cũng không thèm quản. Đi theo các ngươi, mạng này của lão tử cũng khó giữ a!"

"Lão Lạc, bớt giận đi, chúng ta không phải chỉ là nhất thời hồ đồ sao. Ngài đại nhân đại lượng liền tha thứ cho chúng ta đi." Hai gã vừa bị đánh bay đi vội vàng tiến lên xin khoan dung tha thứ.

"Quên đi, quên đi! Gặp phải các ngươi xem như lão tử xúi quẩy." Gã thủ về cầm đầu thấy vẻ mặt hai ngươi cũng giận không nổi, phất tay nói.

"Lão Lạc, sáu người kia...?" Ở bên cạnh, một gã thủ vệ vẫn lẳng lặng đứng bỗng mở miệng hỏi.

Trong mắt chợt lóe tinh quang, gã thủ vệ cầm đầu nhìn phương hướng sáu người Lục Thanh rời đi, mở miệng nói: "Sáu người này không phải chúng ta có thể nhúng tay vào được, đợi lát nữa đi bẩm báo vực chủ đại nhân đi."

"Vực chủ đại nhân, lão Lạc, việc này có thể hay không vệc bé xé ra to."

Trong mắt gã thủ vệ cầm đầu chợt lóe thần quang, mở miệng nói: "Có thể khiến cho Phá Vân kiếm ngũ phẩm của ta run rẩy, thì bao kiếm sau lưng sáu người này hẳn rất bất phàm. Lúc trước Phá Vân kiếm của ta xuất thế, bởi vì tôi vào nước lạnh không tốt nên mới xuống ngũ phẩm, nhưng lại có phẩm chất của lục phẩm. Có thể khiến cho nó run rẩy, ta cũng chỉ gặp qua Trọng Thổ kiếm cửu phẩm."

Trong thành.

Sáu người Lục Thanh vừa bước vào trong, liền có cảm giác giống như vừa bước vào một trong năm tòa chủ thành của Tử Hà tông. Chỉ là Thần Phong vực này so với năm tòa thành chính của Tử Hà tông còn lớn hơn nhiều, nhà đá lầu các, quầy hàng, lò rèn, nơi nơi đều có cảm giác như đang ở trong một phường thị buôn bán lớn.

Chỉ là trong Thần Phong vực này huyết tinh thập phần dày đặc, như là trải qua tích lũy hàng năm, khiến sáu người nhịn không được nhíu mày.

Không nói đến những kiếm giả đi qua bên đường, đến những những quẩy hàng người dân bình thường săn bắn, Lục Thanh cũng cảm nhận từ trên người bọn họ dầy đặc sát khí. Sát khí này không phải trải qua giết chóc dã thú hay Linh Thú đơn thuần, ở bên trong rõ ràng dày đặc nhân khí.

Trên tay những người này, đúng là phần lớn dính đầy máu tanh.

Thần Phong vực, phủ đệ của vực chủ.

"Những lời các ngươi nói là thật!" Một thân ảnh cao to đứng giữa đại điện, toàn thân khí thế như bao phủ một tầng khí màu hồng nồng đậm, từng đạo sát khí càn quét trong cả đại điện khiến cho người ta không rét mà run.

Bên dưới đại điện, một gã kiếm giả tầm trung niên đang khom người đứng, hai chân có chút run rẩy, bất quá vẫn có gắng duy trì bình tĩnh trong lòng.

Rốt cuộc, thân ảnh cao to kia xoay người lại, khí thế cả người lập tức thu liễm lại, lộ ra tướng mạo người ở bên trong. Đây là một thanh niên tướng mạo lạnh lùng, thân hình cao ngất, trong đôi con ngươi đen nhánh để lộ tia khí bức người, mới nhìn một cái liền khiến cho trung niên kiếm giả phía bên dưới kinh hãi trong lòng.

"Những câu đó của thuộc hạ là thật, sáu người kia đúng là đang ở Thần Phong vực chúng ta."

"Nga! Thú vị đây." Thanh niên kia lộ ra vẻ tươi cười, lập tức phất tay nói: "Ngươi có thể lui xuống, đến Vệ Bộ xin cấp lệnh bài ngũ trưởng đi!"

"Đa tạ vực chủ!" Trung niên kiếm giả nhất thời mừng rỡ, liên tục khom người bái ba lễ rồi mới lui ra ngoài.

"Tử Hà tông, Kim Thiên sứ giả sao?" Người thanh niên đưa tay sờ sờ thanh kiếm lộ ra tia khí sắc bén màu hồng của Thần Kiếm sau lưng, thấp giọng lẩm bẩm nói: "Ta thật muốn xem xem, các ngươi có thể có bổn sự gì?"

"Như thế nào, có chuyện gì cư nhiên có thể gây hứng thú cho ngươi vậy?" Lúc này, từ bên ngoài điện một gã đại hán chậm rãi bước vào. Đại hán này, cả người cơ bắp lực lưỡng, da thịt toàn thân như bao phủ một tầng lưu quang màu vàng, quanh người tản ra khí hệ Kim cùng tia khí sắc bén. Tại nơi hắn vừa đi qua, không khí như bị xé rách phát ra tiếng vang phần phật.

"Di! Không nghĩ tới mới một tháng không thấy, cảnh giới của ngươi lại tăng lên không nhỏ. Chờ cho ngươi dung nhập cả khí hệ Kim cùng tia khí vào bên trong, hỗn ngưng nhất thể, sợ cũng là lúc đạt tới trung thiên vị." Trên mặt thanh niên lộ vẻ tán thưởng, mở miệng nói.

Nhịn không được bĩu môi một cái, đại hán trầm giọng nói: "Ngươi còn hơn cả ta, nửa năm trước ngươi đã cùng Sát Lục khí hòa hợp nhất thể, đạt đến cảnh giới giết chóc tùy tâm, tu vi cũng đã đạt tới trung thiên vị, ta làm sao có thể so với ngươi."

"Chúng ta không giống nhau!" Sắc mặt thanh niên đột nhiên trầm xuống.

Nhìn thấy biến hóa đột nhiên của thanh niên, đại hán cuối cùng thở dài một hơi, nói: "Ngươi thật sự đã quyết định!"

Gật gật đầu, thanh niên nói: "Chỉ có lấy được Địa Nguyên quả, dựa vào sinh khí ẩn chứa trong đó, ta mới không bị Sát Lục khí xâm nhập tâm thần, thuận lợi đột phá đến đại thiên vị."

"Bất quá, trên Thân Phong lĩnh, ba con súc sinh kia không phải lần đầu tiên chúng ta giao thủ. Muốn lấy Địa Nguyên quả từ tay chúng nó bảo hộ, chỉ sợ vô cùng gian nan. Mấy năm nay chúng ta đều thử qua, ba con vật đó đều bảo thủ không tiến, căn bản không đồ vật gì có thể đả động được chúng nó."

"Đả động chúng nó?" Trong mắt thanh niên hiện lên sát khí lăng lệ: "Ba con súc sinh đó cùng chúng ta dây dưa ba năm, cũng nên có chấm dứt đi. Lấy Địa Nguyên quả này, là ta ở vào tình thế bắt buộc."

Cau mày, đại hán mở miệng nói: "Tuy rằng ngươi đã tiến vào trung thiên vị, nhưng cho dù chúng ta liên thủ cũng không thể đánh vỡ được phòng thủ của chúng, tiến vào bên trong."

Trên mặt lộ ra nụ cười lạnh lùng, khuôn mặt của thanh niên cũng lộ ra khí tức của người đứng trên cao.

"Hai người chúng ta liên thủ không được, nhưng nếu có hơn mấy người nữa."

"Hơn mấy người nữa?" Đại hán không khỏi sửng sốt: "Ngươi gọi được người trợ giúp!"

Thanh niên lắc đầu nói: "Ta còn không có bổn sự đó, bất quá nếu là bọn họ thì ta có năm thành nắm chắc."

Trong mắt hiện lên một đạo tinh quang, thanh niên nói từng chữ một: "Tử Hà tông, Kim Thiên sứ giả."

"Tử Hà tông, Kim Thiên sứ giả!" Đại hán đầu tiên sửng sốt lập tức trầm giọng nói: "Ngươi chiếm được tin tức gì sao?"

Bước lên vài bước, thanh niên tấp giọng hô: "Ám Kiếm!"

Ngay sau đó, từ phía sau thanh niên chợt vang lên tiếng kiếm ngâm rất nhỏ, lập tức một gã kiếm giả cả người mặc đồ đen xuất hiện ở bên cạnh thanh niên.

"Hướng nhị vực chủ bẩm báo tin tức các ngươi vừa mới nhận được."

"Dạ!" Một tiếng đáp khàn khàn từ trong miệng người này truyền ra. Nếu không phải nhìn gã thì rất khó có thể phân biệt giọng nói là nam hay nữ.

Sắc mặt lộ ra thần sắc kinh dị, đại hán mở miệng nói: "Hảo cho một cái Ám Kiếm. Không nghĩ tới ngắn ngủn một năm không thấy, ngươi cư nhiên đột phá đến Kiếm Chủ đại thiên vị, xem ra ngộ tính của ngươi thật sự bất phàm."

"Đều là do vực chủ tài bồi!" Thanh âm khàn khàn vang lên không có nửa điểm hỗn loạn gì.

"Hảo! Ngươi nói xem Kim Thiên sứ giả có chỗ nào đặc biệt."

"Kim Thiên sứ giả, xuất từ Tử Hà tông, tông môn cấp Thanh Phàm. Tử Hà tông, chính là có Kiếm Tông Lạc Thiên Phong ở bên trong, cùng có sáu gã Đại Sư cảnh giới Kiếm Hồn, trong đó còn sót lại một kỳ tài của đời thứ mười bốn, nhị kiếp Kiếm Hoàng."

"Nhị kiếp Kiếm Hoàng!" Đại hán trầm giọng nói, trong mắt lộ ra tinh quang: "Không biết được ta có thể tiến lên từng bước hay không!"

"Có cái gì là không được." Thanh niên cười lớn một tiếng nói: "Chỉ cần chúng ta có thể có được Địa Nguyên quả, dựa vào sinh khí trong đó. Tuy rằng sinh khí trong đó còn kém Mộc Linh quả, nhưng cũng đủ để kéo dài tuổi thọ của chúng ta thêm năm mươi năm. Kiếm giả đột phá cảnh giới, trừ bỏ truy tìm đỉnh cao Kiếm Đạo, còn không phải là theo đuổi trường sinh sao."

"Địa Nguyên quả!" Nghe xong lời của thanh niên, hai mắt đại hán bắn ra tinh quang chói mắt: "Đúng vậy. Nếu lấy được Địa Nguyên quả, cho ta thêm năm mươi năm, ta nhất định có thể đạt tới Kiếm Hoàng."

Nói tới đây, ánh mắt đại hán lại chuyển hướng nhìn về gã được gọi là Ám Kiếm, nói: "Tiếp tục nói đi!"

"Kim Thiên sứ giả gồm sáu người, trong đó lấy Luyện Tâm kiếm Lục Thanh cầm đầu, nửa bước Kiếm hồn, đã lĩnh ngộ Kiếm Hồn đạo. Ở Tuyết Sơn cuối Linh Thú Sơn Mạch đã cùng với Ly Tử Tấn, một Kiếm Vương mới tiến giai của Vong Tình tông đánh một trận, lưỡng bại câu thương. Lúc sau vào trong Linh Đoạn Sơn Mạch, được Thiên Linh tộc tiếp dẫn, bất quá Linh Đoạn Sơn Mạch quỷ dị phi thường, đám người thuộc hạ không dám tiến vào bên trong."

"Tiếp tục nói!"

"Lúc sau, sáu người tiến vào biên giới Nhược Thủy môn, đi qua Bích Lạc hải. Mà không biết duyên cớ vì sao Bích Lạc hải sinh ra dị biến, bốn gã Đại Sư cảnh giới Kiếm Hồn của Nhược Thủy môn cùng xuất động. Mà sáu người kia cũng bị hai gã Kiếm Vương trung thiên vị của Sinh tử môn đánh lén. Ngày đó tiếng sấm vang vọng, huyết khí đầy trời, khí thế rất mãnh liệt, chúng thuộc hạ cũng vô pháp tới gần, cũng không biết kết quả ra sao. Bất quá đợi khi nhìn thấy sáu người đi tới Nhược Thủy môn, đều là hoàn hảo không có tổn hao gì."

"Hoàn hảo không tổn hao gì!" Trên mặt đại hán đầy vẻ kinh ngạc: "Lúc hai gã kia đánh lén thì bốn Đại Sư cảnh giới Kiếm Hồn của Nhược Thủy môn cũng tiến vào sao?"

"Không có, sau khi đại chiến xảy ra, bốn người đó mới cùng nhau tiến vào."

Nghe được như thế, trên mặt đại hán lộ ra vẻ ngưng trọng: "Có thể từ trong tay hai Kiếm Vương trung thiên vị mà toàn thân trở ra, xem ra sáu người của Tử Hà tông quả nhiên có thủ đoạn. Ta thấy, cho dù là ta cũng khó có thể làm như vậy."

Nói tới đây, đại hán quay đầu nhìn về phía thanh niên, mở miệng nói: "Ngươi muốn mời bọn họ liên thủ sao?"

"Không sai, chỉ cần bọn họ liên thủ, ta nghĩ đột phá bảo hộ của ba con súc sinh kia hẳn là không khó." Thanh niên trầm giọng nói.

"Ta thấy chỉ sợ khó mời được bọn họ." Đại hán trầm ngâm một lát, mở miệng nói: "Tử Hà tông đang trong lúc tiến giai, mà đường đi tới Kiếm Thần chủ điện xa xôi, khó khăn trùng trùng điệp điệp. Nghìn năm qua, kể cả Tử Hà tông nữa, có khoảng mười tông môn tiến giai lên Kim Thiên, nhưng chân chính bình yên tới được Kiếm Thần chủ điện chỉ được có bốn tông môn, khó khăn nguy hiểm trong đó thật sự là khó nói hết."

"Mà trên Thần Phong lĩnh có ba con súc sinh đó, nếu chỉ có lợi thì sáu người kia còn có thể đáp ứng. Nhưng mà trên Thần Phong lĩnh phải có trên ngàn con Thần Phong ưng, sợ là Thần Phong ưng của cả Thanh Phàm giới đều tụ tập đến đây. Không nói tam giai Thần Phong ưng, cho dù là tứ giai Cụ Phong ưng cũng có trên hai mươi con, hơn nữa còn có ba con súc sinh Thiên Phong ưng, chỉ sợ bọn họ sẽ không đáp ứng đi trêu chọc chúng."

Nghe đại hán nói như thế, thanh niên nhướng mày, trong mắt hiện lên sát khí dày đặc: "Tới Thần Phong vực chúng ta cũng không phải bọn họ có thể làm chủ."

"Nhưng mà ngươi chớ quên kiếm dụ của Kiếm Thần điện." Đại hán nhắc nhở nói.

"Kiếm dụ!" Thanh niên cười lạnh một tiếng: "Kiếm Thần chủ điện phát kiếm dụ chính là để các đại tông môn xem. Chỉ cần bên đường các thế lực tông môn hành động bí mật một chút, ngươi cho là Kiếm Thần điện có thể thật sự truy cứu sao. Trên đại lục này, thấy vẫn là thực lực, không có thực lực, như vậy cũng sẽ không được coi trọng, kiếm dụ này cũng chỉ là trấn an mà thôi."

"Kim Thiên sứ giả, ta thật muốn đích thân đi gặp xem sao. Nếu bọn họ đáp ứng vậy đó là bằng hữu. Nếu họ không đáp ứng, như vậy trong Thần Phong vực ta, sinh tử đã không phải do bọn họ.

Thanh niên cười lạnh vài tiếng, lập tức bước ra đại điện. Mà Ám Kiếm lại lui về sau vài bước, lần nữa ẩn trong bóng tối.

Nhìn theo bóng dáng của thanh niên, trên mặt đại hán lộ ra vẻ bất đắc dĩ: "Thiếu chủ, hi vọng ngươi đúng."

Về phần sáu người Lục Thanh, lúc này đang hành tẩu trong Thần Phong vực. Trong Thần Phong vực này tụ tập kiếm giả của rất nhiều tông môn, những thứ có thể thấy tự nhiên cũng có đủ loại. Kiếm pháp cao thâm, Kiếm Nguyên công, linh huyết, bì giáp của Linh Thú, tài liệu rèn kiếm, thậm chí có cả linh dược trân quý. Chỉ là giá cả của mỗi thứ đều rất đắt, thậm chí có một số thứ không bán lấy tiền mà chỉ đổi vật lấy vật.

Đối với sáu người Lục Thanh mà nói, những thứ này đương nhiên bọn họ không để vào mắt, chỉ có chút tò mò thôi. Dù sao bọn họ cũng là lần đầu tiên đến một bán tông vực, có rất nhiều thứ đều chưa từng nghe từng thấy. Nơi này không chỉ có kiếm giả Thiên Đạo, thậm chí là tùy ý cũng có thể thấy được kiếm giả Nhân Đạo.