Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 631: Vô đề



Đọc Truyện Online Tại Truyện FULLNhưng mà giờ phút này, Lý Nguyên Bộ không khỏi thay đổi sắc mặt, hơi có chút không tin được vào mắt mình:

- Là ngươi?

- Không sai! Là Lục mỗ! - Xoay người lại, ánh mắt Lục Thanh bình thản nhìn Lý Nguyên Bộ nói:

- Không nghĩ tới ngươi lại tới nơi này.

Thần sắc Lý Nguyên Bộ biến ảo khôn lường, nhìn Lục Thanh trước mặt hắn làm sao có thể quên được chuyện ngày trước. Hết thảy những gì hiện nay không phải là do Lục Thanh ban tặng sao? Lúc đầu người này bí mật mang theo đại thế của một tông môn, mạnh mẽ áp chế hắn, làm cho đại điện chủ đuổi hắn ra khỏi Thanh Phàm Điện. Cừu hận như thế há có thể nói quên là quên? Chỉ là lúc trước khi còn ở Thanh Phàm Sơn có mấy vị điện chủ che chở, hắn lại bị đuổi đi nên mới mất cơ hội báo thù. Mà hắn chỉ có tu vi Kiếm Vương, làm sao có đủ dũng khí đơn thân độc mã xông vào Tử Hà Tông?

- Tốt. Không nghĩ tới ngươi lại tới tông vực Cổ Hà Tông, còn có người nào nữa thì đi ra đi. - Sắc mặt Lý Nguyên Bộ có chút âm trầm nói.

- Chỉ có một mình ta thôi, ngươi không cần thử dò xét.

Sắc mặt hơi đổi, Lý Nguyên Bộ lạnh lùng nói:

- Lúc trước ngươi dựa vào đại thế của tông môn mạnh mẽ trấn áp ta, hôm nay ngươi đã không còn đại thế, ngươi cho rằng chuyện ngày trước ta có thể dễ dàng bỏ qua sao?

- Lý điện chủ! Người này là. .. .. - Vũ tông chủ đột nhiên mở miệng hỏi, đối với Lục Thanh hắn không hề nhìn thấu được chút nào. Không sai. Bằng vào tu vi Kiếm Tông trung thiên vị của hắn lúc này không thể nào nhìn thấu được tu vi của Lục Thanh, thanh niên ở trước mặt hắn tựa hồ giống như một tảng đá. Không hề lộng lẫy bắt mắt, nhưng hắn cũng có thể nhìn ra tuổi của Lục Thanh, tuyệt đối không vượt quá ba mươi tuổi.

Trấn áp Lý Nguyên Bộ, điều này làm sao có thể?

Lúc này nghe Lý Nguyên Bộ mở miệng, Vũ tông chủ không khỏi hoài nghi vào lỗ tai của mình. Mà trong toàn bộ khoảng sân nhất thời an tĩnh xuống, mặc kệ là mượn cái đại thế, Lý Nguyên Bộ đã chính miệng thừa nhận từng bị thanh niên này trấn áp, như vậy đủ để chứng minh thực lực của thanh niên này cũng đã vào Kiếm Hồn cảnh?

Mấy tên tán tu trước đó bên cạnh Lục Thanh không khỏi hối hận trong lòng, mình vì sao không có nhãn lực tốt một chút để có thể thân cận với một người như thế.

- Ngươi đã ngưng kết Kiếm Hồn? - Đột ngột, Lý Nguyên bộ trầm giọng hỏi. Ánh mắt hắn nhìn về phía Lục Thanh có chút kinh nghi, nếu nói Lục Thanh lúc trước chỉ là giả hồn cảnh, thì cho dù bí pháp ẩn nặc có cao minh tới đâu cũng tuyệt đối không tể tránh khỏi ánh mắt của Kiếm Hồn cảnh đại sư. Nhưng hôm nay Lý Nguyên Bộ từ trên người Lục Thanh không nhìn ra được nửa điểm mánh khóe gì, như vậy thật sự có chút bất thường. Trừ khi. .. ..

Không có trả lời, Lục Thanh vẫn bình tĩnh nhìn chằm chằm vào Lý Nguyên Bộ.

- Tốt. Rất tốt. Ngày trước lão phu bị ngươi ép thua trong tay ngươi, ngươi đã bước chân vào Kiếm Hồn cảnh, mối nhục ngày đó lão phu phải đòi lại trong hôm nay. - Thấy Lục Thanh không nói lời nào, Lý Nguyên bộ tức giận cười nói.

- Lý điện chủ! - Vũ tông chủ ở bên cạnh thấy thế liền mở miệng.

- Vũ tông chủ không nên ngăn cản ta, mối nhục ngày trước hiện giờ đang ở trước mặt, nếu như Lý mỗ không thể đòi lại thì làm sao có thể lĩnh ngộ Kiếm Tông cảnh giới.

Lý Nguyên Bộ nói cũng không sai, thân là một kiếm giả nếu như trong lòng còn có khúc mắc thì tất sẽ trở ngại tới sự tăng tiến của tu vi. Nhưng Lý Nguyên Bộ chưa bao giờ nghĩ tới, chuyện ngày đó ở trong Thanh Phàm Điện là ai đúng ai sai,

Biết Lý Nguyên Bộ đã có quyết định, Vũ tông chủ cũng không tiện đứng ra ngăn cản, dù sao Lý Nguyên Bộ mặc dù đã bước vào Cổ Hà Tông. Nhưng cuối cùng thì hắn cũng có một thân phận, cho nên một khi đưa ra quyết định gì thì cho dù hắn có thân phận đứng đầu tông môn cũng không tiện ra mặt can thiệp nhiều.

Bên trên kiếm thai, đôi mắt đẹp của Tần Hà khẽ lưu chuyển, có chút không tin được nhìn vào Lục Thanh. Trước cùng đồng hành với nàng không ngờ lại là một gã Kiếm Hồn cảnh đại sư, buồn cười là lúc đầu hai vị cô cô của nàng còn có ý định đuổi hắn xuống thuyền. Bất quá, hắn sao lại có thể còn trẻ tuổi như vậy? Trong lòng Tần Hà có ch khó hiểu nhìn Lục Thanh. Nhiều nhất người này cũng chỉ mới hai lăm, hai sáu tuổi, vậy mà tu vi của hắn đã đạt tới Kiếm Hồn Cảnh, khiến cho bao nhiêu anh tài tông môn đang ở đây đều phải xấu hổ.

Đặc biệt là bên phía những nội môn đệ tử, nhìn thân ảnh lạnh nhạt tự nhiên gần kiếm thai, hắn không vì có nhiều ánh mắt nhìn mình mà tỏ ra bối rối. Khí chất lạnh nhạt tựa hồ giống như tảng băng ở trên đỉnh núi đã qua ngàn năm không ai có thể làm lay chuyển được.

Nhìn Lục Thanh trước mặt, Lý Nguyên Bộ trầm giọng nói:

- Chúng ta hãy ra ngoài đánh một trận.

Nhưng mà, Lục Thanh lại khẽ lắc đầu.

- Thế nào? Ngươi sợ sao? - Lý Nguyên Bộ cười lạnh một tiếng nói:

- Ngươi yên tâm. Ta sẽ tha cho ngươi một mạng.

- Ta là muốn nói động thụ luôn ở đây.

- Động thủ ở đây? - Lý Nguyên Bộ biến đổi sắc mặt, thanh âm có chút lạnh lùng nói:

- Lão phu cũng không nắm chắc sẽ đả thương tới những người ở xung quanh.

Ánh mắt Lục Thanh hơi đảo qua, lãnh đạm nói:

- Nếu như ngươi đả thương được một người thì xem như là ta thua.

Thanh âm của Lục Thanh cực kỳ bình thản, nhưng rơi vào tai mọi người thì phảng phất như một cỗ uy thế lớn lao. Uy thế này vô hình vô chất cứ như vậy in sâu vào trong lòng mọi người.

Đây là cuồng vọng? Hay là hắn tuyệt đối tự tin vào thực lực của mình.

Nghe xong lời của Lục Thanh, trên mặt Lục Thanh nhất thời hiện lên một tia sát ý:

- Ngươi đừng tưởng rằng bằng vào chút tu vi mới thành tựu của mình mà đã có thể coi thường người trong thiên hạ. Hôm nay ngươi không còn đại thế chẳng lẽ còn vọng tưởng vào việc có thể thắng ta? Bất quá ngươi đã muốn chết thì bổn điện chủ sẽ thành toàn cho ngươi.

Lập tức, từ trên người Lý Nguyên Bộ tỏa ra một cỗ khí thế mạnh mẽ, sự trầm ổn, hùng hậu của hành thổ khí dần hội tụ về phía hắn.

Tức thì uy áp từ Kiếm Vương đại thiên vị phóng ra, thiên địa lực trong phương viên vài dặm nháy mắt đã hội tụ lại trấn áp về phía Lục Thanh. Giờ phút này mái tóc hoa râm trên đầu Lý Nguyên Bộ không có gió tự động bay lên, y bào lay động, uy nghiêm của Kiếm Vương đại thiên vị phát tán ra tứ phía.

- Lý điện chủ! - Trong lòng Lý điện chủ có chút cả kinh, ngưng mà lúc này cũng không biết Lý Nguyên Bộ thực hiện động tác thế nào mà trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Lục Thanh. Thanh hạ phẩm Kim Thiên cấp thần kiếm trong nháy mắt đã rời khỏi vỏ, hành thổ kiếm cương cơ hồ trong nháy mắt đã tiến tới trước mặt Lục Thanh. Hành thổ kiếm cương phá vỡ chân không, làm cho không gian xung quanh xuất hiện những gợn sóng lờ mờ.

Lại nói đến thân thể kinh khủng của Lục Thanh thì trước kia khi giao thủ ở trong Thanh Phàm Điện Lý Nguyên Bộ vẫn còn phải sợ hãi. Sau khi hao tổn trăm phương ngàn kế hắn mới tới Hư Không Kiếm Vực của Kim Thiên Giới đổi được một thanh thổ hệ Kim Thiên cấp thần kiếm.

Hơn nữa tu vi bản thân hôm nay đã đạt tới Kiếm Vương đại thiên vị, đối mặt với Lục Thanh lúc này tựa hồ như hắn đã nắm chắc phần thắng. Vừa ra tay Lý Nguyên Bộ đã đem toàn bộ lực lượng phát ra, một kiếm không hề gặp trở ngại đánh tới trước ngựa Lục Thanh, Thổ hệ kiếm cương thò ra thụt vào muốn xuyên thủng ngực của đối thủ.

Ngoại trừ ba người Vũ tông chủ có tu vi Kiếm Hồn cảnh đại sư thì những người còn lại chỉ nhìn thấy một đạo quang mang màu vàng đất chợt lóe lên đã mất dấu thân ảnh Lý Nguyên Bộ.

Thật nhanh a!!!!

Cơ hồ trong nháy mắt mọi người xung quanh, ngay cả Tần Địa ở trong kiếm thai cũng quyên cả hô hấp. Thế nhưng, Lục Thanh ở trước mắt một kiếm này cước bộ hắn vẫn không di động một chút nào.

Phảng phất như thân thể đã mất đi sự khống chế, chỉ có thể trơ mắt nhìn một kiếm đang lao tới.

Chính lúc này một đạo thanh âm thanh thúy vang lên, thanh âm giống như phát ra từ một chiếc cổ cầm, mà trước mặt mọi người nhanh chóng xuất hiện một đạo thân hình. Chỉ thấy Lý Nguyên Bộ đứng yên giữa không trung như trên đất bằng, thần kiếm của mình một bên do tự tay nắm lấy, còn một bên lại bị hai ngón tay kẹp lấy ở giữa.

Cái gì?

Trong lòng Lý Nguyên Bộ vô cùng kinh hãi, tay phải nhanh chóng vận khởi kiếm nguyên để rút kiếm về. Nhưng làm cho người ta kinh hãi chính là một kiếm này của hắn tựa như bị một hòn núi cao ngàn trượng trấn áp, cho dù hắn vận khởi toàn bộ kiếm nguyên cũng không thể lay động.

- Cùng một sai lầm, ngươi không ngờ lại phạm phải lần thứ hai. - Nhìn Lý Nguyên Bộ ở phía trước, Lục Thanh nhẹ giọng nói.

"Phịch" một tiếng vang lên, thanh Kim Thiên cấp thần kiếm không ngờ lại bị Lục Thanh bẻ gẫy. Kiếm chỉ bắn ra, lập tức Lý Nguyên Bộ cảm thấy một cỗ lực lượng không thể chống đỡ nổi từ thân kiếm truyền đến.

Chuôi kiếm này trong nháy mắt đã thoát ra khỏi tay nện vào ngực của hắn.

Một vòi máu phun ra, cả thân hình Lý Nguyên Bộ bay thẳng về phía sau.

"Rầm"

Nền điện cứng rắn vang lên một tiếng nổ, Lý Nguyên Bộ trực tiếp va mạnh vào cánh cửa điện sau đó mới rớt xuống đất.

- Lý điện chủ! - Ba người Vũ tông chủ kinh hô lên một tiếng, ánh mắt bọn họ nhìn về phía Lục Thanh trở nên vô cùng ngưng trọng.

Tiếng hô hấp nặng nề vang lên khắp sân, Lý điện chủ là một gã Kiếm Hồn cảnh đại sư mà nhanh như vậy đã thất bại. Ngay cả thần kiếm tùy thân cũng bị đối phương dùng hai ngón tay bẻ gẫy.

Lúc này, ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Lục Thanh, thân thể của hắn như thế nào mà ngay cả Kim Thiên cấp thần kiếm cũng không thể thương tổn được chút nào?

Nguyên bổn hai người Tần, Ngô đang ngã ngồi trên mặt đất cũng cảm thấy tâm thần rung động. Thật không ngờ trong lúc vô ý nhận thức một thanh niên có tu vi Kiếm Vương đại thiên vị? Hay là có thể đạt tới Kiếm Tông cảnh giới giống như Vũ tông chủ.

Tiểu thư được cứu rồi!!!!

Giờ phút này, hai người Tần, Ngô nhìn nhau, đồng thời nhìn ra được suy nghĩ của đối phương.

Khụ khụ. .. ..

Chống tay ngồi dậy, khóe miệng Lý Nguyên Bộ tràn ngập một màu đỏ tươi. Hắn từ trong đống đổ nát đi ra, nhưng tất cả mọi người đều nhìn thấy giờ phút này Lý Nguyên Bộ hẳn là đã bị đánh gẫy vài cái xương sườn. T

- Ngươi. .. . Ngươi. .. Không ngờ ngươi lại không bị thiên địa lực ảnh hưởng tới. Ngươi bây giờ đã đạt tới tu vi gì? - Trong ánh mắt không khỏi xuất hiện vẻ nguội lạnh, ánh mắt Lý Nguyên Bộ nhìn chằm chằm về phía Lục Thanh.

- Lý điện chủ! Ngươi không sao chứ? - Vũ tông chủ ở bên cạnh mở miệng nói, đồng thời từ trong lòng lấy ra một chiếc bình ngọc đưa tới:

- Đây là trung phẩm Hoàn Nguyên Đan của nội tông, Lý điện chủ mau phục dụng đi.

Cũng không từ chối, Lý Nguyên Bộ tiếp nhận bình ngọc nói:

- Tính mạng Lý mỗ còn không yếu ớt như vậy, đa tạ Vũ tông chủ đã quan tâm. ..