Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 651: Lĩnh vực chi lực!



Toái thạch nổi lên, toàn bộ Tử Hà phong giờ phút này rung động kịch liệt, vô số Động Hư Không Gian hẹp dài cùng không gian loạn lưu đem mọi thứ chung quanh thôn phệ vào.

Trên Tử Hà phong, nhiều đệ tử nội tông đời thứ mười bảy chấn động tâm thần, cảm thụ được mặt đất chấn động, lại nhìn đến không trung đột nhiên xuất hiện Động Hư Không Gian tối đen giống như vực sâu vô tận lộ ra tử khí thâm trầm.

Bên trong hư không, Kiếm Ý cuồn cuộn, hai cổ Kiếm Ý lăng không chạm nhau. Trong đó một cỗ ma khí thao thiên, Lôi Khí cuồn cuộn, mà một cổ khác tràn ngập Hạo Nhiên Chính Khí bàng bạc, đồng dạng có tiếng phong khiếu lôi minh vang tận mây xanh. Chỉ là so sánh với Kiếm Ý phía trước, đạo Kiếm Ý này rõ ràng rơi vào hạ phong, bất quá lại càng cứng cỏi, ngạnh sinh không thôi.

Trên chín tầng trời, hai phiến Lôi Vân bao phủ không trung, một bên Ma Lôi cuồn cuộn, một bên Thiên Lôi đề minh, cùng với vô số tối đen Động Hư Không Gian, hai phiến Lôi Vân ở bên trong hư không trực diện va chạm. Một mảnh không gian loạn lưu tối đen vắt ngang hư không, chư thiên linh khí, Thiên Địa nguyên khí đều bị giảo toái tán loạn.

Lục Thanh cảm thụ được lực xé rách càng lúc càng mãnh liệt, lĩnh vực chi lực giống như từng sợi tơ nhỏ bé sắc bén quấn quanh, cự lực hãi nhân phụ gia trên kiếm chỉ quả thật không thể đánh tam, ngược lại bị lĩnh vực chi lực quấn quanh bào mòn, thân thể mơ hồ cảm thấy đau đớn.

Lĩnh vực chi lực, hoàn toàn bất đồng với pháp tắc, uy nghiêm chứa đựng bên trong càng thêm thâm trọng, Lục Thanh chỉ có thể miễn cưỡng ngăn cản.

Mà ở phía Huyết Kiếm, Lục Thiên Thư cũng thầm khiếp sợ. Lục Thanh không rõ ràng, nhưng hắn như thế nào không biết, lĩnh vực chi lực đã là lực lượng siêu việt pháp tắc, pháp tắc bình thường, trừ phi tam đại tối cao Kiếm Khí, không thì căn bản không thể ngăn cản, mà cho dù là tam đại tối cao Kiếm Khí, nhiều lắm cũng chỉ làm được như Lục Thanh hiện giờ.

Càng khiến Lục Thiên Thư nghĩ không ra, ngắn ngủi không gặp Lục Thanh thế nhưng đã vượt qua hai lần lôi kiếp, đạt tới trình độ tam kiếp Kiếm Hoàng.

Mà một thân bạch sắc phong mang của Lục Thanh càng khiến hắn thêm chấn động. Bạch Linh Kiếm Thể, cư nhiên là Bạch Linh Kiếm Thể!

Ở trong trí nhớ của Lục Thiên Thư, lúc trước tựa hồ chỉ có Diệp Vô Tâm đạt tới trình độ như vậy, Lục Thanh bao nhiêu tuổi!

Áp lực trên kiếm chỉ của Lục Thanh càng lúc càng lớn. Lĩnh vực chi lực, cũng không phải lần đầu Lục Thanh tiếp xúc, bằng vào hồn thức ấn nhập, cấu tạo lĩnh vực trong đầu chậm rãi chảy xuôi. Tức khắc Lục Thiên Thư liền có chút kinh hãi phát hiện, kiếm chỉ cảu Lục Thanh có một chút biến hóa, biến hóa đó tuy rằng không lớn, nhưng mà lại mơ hồ đem lĩnh vực chi lực của hắn tá khai một tia.

Ngộ tính thật mạnh!

Trong lòng nghiêm túc, Lục Thiên Thư không hề lưu thủ, lĩnh vực chi lực bàng bạc lập tức bạo phát, tá khai vô cùng cự lực của Lục Thanh, trực tiếp trấn áp đến thân thể Lục Thanh.

Phốc --

Phun ra một ngụm máu tươi màu vàng tím nhàn nhạt, Lục Thanh tức khắc bay ngược ra ngoài, đâm vào vách núi cách đó không xa.

Hưu --

Huyết quang chớp động, nháy mắt ánh mắt Lạc Tâm Vũ vừa động, nguyên bản Lăng Ý ở bên cạnh lập tức tiêu thất không thấy, bên trong hư không phương xa chỉ thấy một đạo huyết sắc kiếm quang chớp động hai cái, liền biến mất không thấy.

"Lục Thanh!" Chỉ hơi ngẩn ra, ánh mắt mọi người liền chuyển tới địa phương Lục Thanh tiêu thất.

Ầm âm --

Sơn thạch bạo liệt, thân hình Lục Thanh từ bên trong hiện ra, thân hình chậm rãi hạ xuống mặt đất, cước bộ có chút lảo đảo.

"Lục đệ, ngươi không sao chứ?" Niếp Thanh Thiên vội vàng hỏi.

Lắc lắc đầu, Lục Thanh nói: "Ta không sao, Kiếm Phách tông sư quả nhiên lợi hại, lĩnh vực chi lực, uy năng phi thường. "

Tuy rằng Lục Thanh tự nhận không bằng, nhưng mấy người Tử Dương Kiếm Hoàng cũng phải cảm khái muôn phần. Có thể chiến đấu cùng Kiếm Phách tông sư đến trình độ như thế, Lục Thanh đã đủ để kiêu ngạo. Kiếm Phách cùng Kiếm Hồn chính là chênh lệch một cảnh giới Kiếm Đạo, tuyệt đối không phải có thể dùng ngôn ngữ để nói. Có thể nói, cho dù là mười mấy tên Kiếm Hoàng liên thủ, cũng tuyệt đối không thể chiến thắng một gã sơ tấn Kiếm Phách tông sư, đây đã không phải lượng chênh lệch, mà là chất khác nhau.

Ánh mắt hướng tới phương hướng Lăng Ý trước kia nhìn thoáng qua, trong lòng Lục Thanh đầy nghi hoặc, vì cái gì Lục Thiên Thư muốn cứu đi Lăng Ý?

Lục Thanh cũng sẽ không cho rằng, Lục Thiên Thư có nhận biết Lăng Ý, như vậy bên trong lại có gì đó kỳ hoặc.

"Trước tiên trở về đi. " Tử Dương Kiếm Hoàng trầm giọng nói.

Sau nửa canh giờ.

Lục Thanh từ trong tay hai người Niếp Thanh Thiên đón lấy Nhan Như Ngọc, đi trước trở về Triêu Dương trấn.

Bên trong sương phòng, từ trong ngủ say tỉnh lại, Nhan Như Ngọc mở ra hai mắt.

"Thanh nhi!"

Nhìn Lục Thanh trước mặt, Nhan Như Ngọc cả kinh nói: "Ngươi cũng bị bọn họ bắt tới!"

"Mẹ yên tâm, chúng ta đã trở về. " Đắp chăn cho Nhan Như Ngọc, Lục Thanh nhẹ giọng nói. Lập tức bưng lên tô cháo lõng đã chuẩn bị trước đó, Lục Thanh phát hiện thân thể mẹ mình có chút suy yếu, cũng là thời gian rất dài không có bổ sung thực vật. Kiếm giả không nhập Kiếm Hồn không thể tích cốc, cảnh giới Kiếm Nguyên tuy rằng có thể chống đỡ, nhưng mà thời gian cũng không thể quá dài.

Ăn từng ngụm cháo loãng Lục Thanh đưa đến bên miệng, khóe mắt Nhan Như Ngọc lộ ra vẻ vui mừng, nhưng Lục Thanh lại phát hiện trên khóe mắt mẹ mình có một nếp nhăn khó phát hiện. Lúc trước cho dù Nhan Như Ngọc đã phục hạ Duyên Thọ Đan, nhưng mà mấy năm nay vất vả chăm lo gia nghiệp, Lục Thanh biết, mẹ hắn đã chịu rất nhiều cực nhọc. Vì dùng toàn bộ thời gian đi tu luyện, quản lý toàn bộ gia nghiệp Lục gia hắn đều rơi xuống trên vai mẹ hắn cùng Dịch lão.

Hơn nữa gần mấy năm nữa tông môn sắp di chuyển, rất nhiều thứ cần phải thu lại, tạp vật bên trong cần xử lý càng là nhiều không kể xiết.

"Mẹ. .. !" Lục Thanh gọi nhẹ một tiếng.

"Ân, ta ăn được, ngươi đi nghỉ ngơi đi, nhìn mặt ngươi có chút xanh xao, về sau tu luyện không nên vất vả như vậy, ngươi đã có tu vị như vậy, co giãn có độ mới là phải. "

Đem lời nói trong miệng nuốt xuống, Lục Thanh gật gật đầu, nói: "Vậy mẹ nghỉ ngơi cho tốt đi!"

"Đi thôi. " Nhìn Lục Thanh rời khỏi sương phòng, Nhan Như Ngọc lắc đầu mỉm cười.

Ngồi xếp bằng ở trong sương phòng, Lục Thanh vận chuyển Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh, khí huyết dũng động, đem lĩnh vực chi lực thâm nhập vào cơ thể bài trừ ra ngoài.

Nhưng mà lập tức Lục Thanh liền phát hiện, sau khi ĩnh vực chi lực bị bài xích ra bên ngoài cơ thể lại không lập tức tiêu tán, mà là ở trong sương phòng quấn quanh, mơ hồ lấy Lục Thanh làm trung tâm chậm rãi xoay tròn.

Khí huyết dũng động, phải sau một canh giờ, mới bài xích được toàn bộ lĩnh vực chi lực của Lục Thiên Thư.

"Nếu không phải Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh, lĩnh vực chi lực này ta cũng khó trục xuất. " Mãi đến khi đem toàn bộ lĩnh vực chi lực bài trừ ra bên ngoài cơ thể, Lục Thanh mới hở phào nhẹ nhõm.

"Lĩnh vực chi lực, là lực lượng như thế nào?" Trong lòng Lục Thanh nghi hoặc, lực lượng này đúng là vượt qua pháp tắc.

Đặc biệt là pháp tắc hắn có được hiện giờ, tuy rằng Lục Thanh cũng không hoàn toàn chưởng khống, nhưng mà trải qua kinh lịch Kiếm Cốc hư không, Lục Thanh cũng biết pháp tắc của hắn sợ là loại cường đại vô cùng hiếm có

Không phải sao? Tập hợp Động Hư Khí, Luân Hồi Khí cùng với Phong Lôi nhị khí, Lục Thanh cũng không biết, hắn đến tột cùng bao nhiêu loại pháp tắc, hay vẫn chỉ là một loại.

Nhưng mà Lục Thanh cũng mơ hồ có ý tưởng, ở giữa ba loại lực lượng trên tựa hồ có một liên hệ khó hiểu, mới khiến chúng nó tụ tập cùng một chỗ mà không có bất kì xung đột gì. Mà đợi đến khi chúng nó hoàn toàn dung hợp cùng một chỗ, hắn sẽ hàn toàn nắm giữ được pháp tắc này. Đến lúc đó, chân diện mục của pháp tắc này sẽ chân chính hiển hóa trước mắt.

Mở ra hai mắt, Lục Thanh liền ngạc nhiên, cảm ứng được lĩnh vực chi lực trong sương phòng thế nhưng còn không có thối lui.

Sao lại thế này?

Có chút nghi hoặc, nhưng mà lập tức, một trận âm vang dồn dập từ bên trong đan điền truyền đến.

"Kiếm Chủng!" Trong lòng vừa động, hồn thức Lục Thanh chìm vào bên trong đan điền. Nguồn: http://thegioitruyen.com

Giờ phút này Kiếm Chủng màu tím bạc không ngừng chấn động, từng vòng sáng khuếch tán ra, linh tính của Kiếm Chủng vẫn luôn im lặng lúc này bạo phát ra.

Muốn sao?

Trên mặt Lục Thanh lộ ra thần sắc cổ quái, ý thức đơn thuần của Kiếm Củng đúng là muốn đem lĩnh vực chi lực này hấp thu vào.

Vốn thật vất vả đem lĩnh vực chi lực trục xuất ra ngoài, lĩnh vực chi lực chấn động trong huyết nhục cho dù là Bạch Linh Kiếm Thể, Lục Thanh cũng có chút không chịu được. Giờ phút này Kiếm Chủng của hắn thế nhưng muốn đem hấp thu vào, điều này thật sự khiến hắn khó có thể lựa chọn.

Ngâm --

Tiếng kiếm minh không ngừng thúc dục, trong lòng Lục Thanh quyết định, không gian Kiếm Chủng thần bi, vẫn luôn khiến hắn khó có thể suy đoán, Phong Lôi quyết vận khởi, trong lúc nhất thời, lĩnh vực chi lực bên trong sương phòng giống như trăm sông đổ về một biển hướng tới Lục Thanh chen chúc mà đi.

Lập tức, cả người Lục Thanh bành trướng một vòng, lĩnh vực chi lực mãnh liệt tiến nhập đan điền, quang mang xung quanh Kiếm Chủng đại thịnh, toàn bộ lĩnh vực chi lực dũng mãnh tiến vào bên trong.

Hồn thức Lục Thanh theo sau tiến vào bên trong không gian Kiếm Chủng.

Hư không Kiếm Chủng, trên màn trời tối đen, vô số tinh quang các màu điểm xuyết trên màn trời. Kiếm Hồn màu tím bạc lơ lửng bên trong hư không, bên cạnh, một đạo kiếp lôi màu tím đen quấn quanh ôi Thần chùy. Lôi Thần chùy lúc này như lúc trước tại Tử Lôi Cốc, lĩnh vực chi lực vô hình tức khắc hướng tới bên trong Lôi Thần chùy mãnh liệt chui vào.

Đây là. .. ?

Giờ phút này Lôi Thần chùy biến hóa, khiến Lục Thanh đối với Lôi Thần chùy yên lặng đã lâu lại chú ý lên.

Lôi Thần chùy, trong thượng cổ truyền thuyết là binh khí của Lôi Thần. Lôi Thần, chẳng lẽ trừ bỏ Kiếm Thần, vẫn tồn tại thần khác sao? Dưới Thiên Đạo, thật chỉ có một đường Kiếm Đạo thôi sao?

Trong đầu hồi tưởng, Lục Thanh không khỏi nghĩ tới Linh Đoạn sơn mạch, Thiên Linh tộc cư trú bên trong sơn mạch, cái gọi là võ đạo hiện giờ nghĩ đến cũng là bác đại tinh thâm.

Đem lĩnh vực chi lực thuần túy thôn phệ vào, mà chân ma tà khí chứa đựng ở bên trong bị bài xích ra ngoài, một cổ lực đạo vô hình hấn động, tức khắc đem chân ma tà khí chấn vỡ.

Ngay sau đó, Lôi Thần chùy lại khôi phục bộ dáng trước đó, yên lặng lơ lửng bên cạnh Kiếm Hồn.