Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 785: Vạn Thú Linh Kiếm Đồ (Hạ)



Giữa vầng ánh sáng vàng, trứng rồng nở ra, một con cự long màu vàng bay lên, sừng rồng màu vàng trong suốt như lưu ly, toàn thân đầy vảy vàng trân ngập một cỗ khí tức Man Hoang như tồn tại từ thời thượng cả. Long trào có chín ngón, sắc bén như kiếm, cắt qua không gian không tiếng động.

Long thân triển khai toát ra uy thế ngạo nghễ thiên hạ. Một tiếng long ngâm vang lên, cả đất trời trở nên u ám!

Hình ảnh cự long bay lên, dáng vẻ vô cùng ngạo nghề chiếu rọi vào lòng Lục Thanh. Lúc này bỗng nhiên hắn cảm thấy huyết mạch trong người xao động một trận, dường như có một luồng sức mạnh khó hiểu đang thôi thúc hắn, đỉnh đầu ngẩm ngẩm đau, dường như có thứ gì đỏ muốn phá thể mà ra.

- Long Hoàng!

Huyền Băng Hải Long Thú phủ phục trên không, hai mắt trợn trừng, gần như không thế nào tin được. Bóng dáng uy nghiêm thường hay lui tới trong ký ức truyền thùa của nó, giờ phút này xuất hiện rõ ràng ngay trước mắt.

Trên không, dưới biển, rất nhiều hung thú lộ vẻ kinh sợ. Hoàng giả thập giai, chính là mục tiêu theo đuổi cả đời bọn chúng.

Chỉ có Lục Thanh ở giữa vầng ánh sáng vàng mới mơ hồ cảm thấy, dường như cự long trước mắt hắn thiếu thiếu thứ gì.

Những chiếc vẩy vàng sáng chói dường như thiếu thốn sinh cơ, ngoại trừ khí Man Hoang nồng đậm, còn có một khí tức không hiểu chất chứa trong đó, không thề nhìn thấu.

- Ong. ..

Tiếng long ngâm nang trời thiên địa quay cuồng, ngay lập tức lôi văn tập trung dày đặc, cuồng phong dâng lên, mưa to dày đặc đồ ập xuống, lần này bao phủ trong phạm vi ngàn dặm. Dưới khí tức uy nghiêm của Long Hoàng, hung thú phủ phục. Ngay cả Hỏa Phượng vốn chống đỡ được một tiếng long ngâm đầu tiên, rốt cục không còn chịu nổi cũng phải phủ phục xuống.

Ngoài mấy vạn dặm. ..

- Đây là tiếng long ngâm!

Trung niên áo tím biến sắc, ngoài xa mấy vạn dặm. Long thân màu vàng khổng lồ trong mắt các Tông sư Kiếm Phách tựa như hiện ra rõ ràngngay trước mắt

- Không sai chẳng nhưng là tiếng long ngâm, hơn nữa không phải Chân Long thông thường!

Cạnh đó, lão nhân áo trắng lần đầu tiên lộ ra vẻ khiếp sợ trong mắt.

- Đây là Long Hoàng!

Trung niên áo tím gằn từng tiếng một- sắc mặt hết sức khó coi.

- Làm sao có thể như vậy được? Làm sao Long Hoàng có thể đi vào Man Hoang Kiếm Mộ, chẳng lẽ Long tộc dám vi phạm khế ước lúc trước? Chuyện này không có khả năng, Long Hoàng trấn thủ ở Long vực, không thể đi ra.

Bọn trung niên áo tím hiểu rất rõ ràng, nếu quả thật đó là Long Hoàng, bọn họ có bao nhiều người cũng bằng vô dụng. Linh Vực Thiên Đạo của Long Hoàng xuất hiện, dù là Kiếm Tổ tuyệt thế, Tâm, chín phần mười cũng chỉ có kết cục là chết, đừng nói là tông môn bọn họ chưa chắc đã có Kiếm Tổ tuyệt thế, dù là có, cũng không thể ra tay. Hung thú trời sinh được trời cao chiếu cố, huống chỉ là Chần Long nhất tộc, bản thân thừa mệnh Thiên Đạo mà sinh, một thân thần thông rất nhiều, dù là Hoàng giả trong loài hung thú là Tam Túc Kim ỏ cũng không sánh kịp. Từ thời kỳ thượng cổ Man Hoang, đã có câu này lưu truyền: Dưới cấp Kiếm Thánh, khó địch Long Hoàng!

Long Hoàng thập giai, bản thân tương đương với Kiếm Tổ đỉnh phong, hơn nữa có một thân thần thông thiên phú. Long thân hùng mạnh dù là thần kiếm cấp Tử Hoàng cũng không thề làm thương tổn mảy may, dù là Kiếm Thánh ra tay cũng phải hao tốn rất nhiều công sức.

- Đoạn huynh. Long Hoàng hiện thân, tất nhiên thứ kia cũng xuất thế. Chẳng lẽ cứ để mặc cho Long tộc lấy được hay sao?

Ánh mắt trung niên áo tím nhìn châm chú vào Long thân ẩn hiện ở xa xa một lúc làu, sau đó mới nói:

- Chí bảo bậc này vốn do Kiếm Đạo ta sinh ra. Linh Đạo nhất mạch bọn chúng cho dù có người tinh thông Kiếm Đạo cũng khó lòng khống chế. Trước mắt chúng ta cẩn phải biết lần này rốt cục Long Hoàng xuất hiện là vì mục đích gì.

- Mục đích gì ư? Mục đích đã quá rõ ràng, nếu lấy được chí bảo này, nhất định Long tộc có thể sánh ngang với năm đại thánh địa. Chúng không tuân thủ khế ước, còn có ý nghĩa gì nữa? Tâm ma. ., chẳng lẽ Đoạn huynh nghĩ rằng tâm ma có thể làm khó được Chân Long nhất tộc hay sao? E rằng ngay cả Ma Vương Tu La trong Vực Ngoại Thiên Ma cũng khó lòng lay động tổ khiếu long châu của chúng. Khế ước kia có thể ràng buộc được hung thú khác, nhưng quyết không ràng buộc được Long tộc.

- Vậy theo ý của Bạch lão, chúng ta phải làm sao? Trung niên áo tím hừ lạnh một tiếng:

- Long Hoàng hiện thân, nếu chúng ta tùy tiện chạy tới đó, chỉ là đi chịu chết mà thôi.

- Chẳng lẽ Đoạn huynh đã quên chúng ta còn có một phương pháp cuối cùng ư? Lão nhân áo trắng đột ngột ngẩng đầu lên, hai mắt rực sáng. Trung niên áo tím lộ ra vẻ không thể nào tin được, hỏi lại:

-Ý của Bách lão là. ..

- Hiện tại Long Hoàng hiện thế, cũng chỉ còn có cách này.

Chuyện này chỉ cần người có ý là có thế ngầm hiểu với nhau, lúc này nghe hai người nói vậy, những Tông sư Kiếm Phách đã hiểu rõ ràng, giữa bảy tên Kiếm Tôn, lập tức có hai tên biến sắc. Năm tên Kiếm Tôn còn lại đi ra, chính là đại diện cho tông môn năm đại thánh địa.

-Bạch lão. ..

- Nên làm mà không làm. ăt sẽ bị hại! Đây là Đoạn huynh nói nếu như để Long tộc lấy, không bằng để chúng ta tranh đoạt, tối thiểu đây cũng là giữa tông môn nhân tộc chúng ta. Ba vị, các vị nghĩ sao?

Ba tên Kiếm Tôn bên cạnh đều trầm ngâm.

- Ba vị, thời gian không còn nhiều nữa, nếu còn tiếp tục trì hoàn. e rằng đến lúc đó đã muộn màng!

-Ong. ..

Lúc này, lại một tiếng long ngâm từ ngoài mấy vạn dặm vang lên, long uy mênh mông cuồn cuộn trấn áp về phía này. Cả hai mươi bảy người đồng thời biến sắc, lập tức rời xa mấy trăm dặm mới ngừng lại. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

- Uy nghiêm của Long Hoàng quả thật vô cùng đáng sợ!

- Bốn vị có thể quyết định, nếu không, một mình lão phu sẽ động thủ!

- Được!

Trung niên áo tím nghiến răng nghiến lợi, liếc nhìn lão nhân áo trắng một cái thật sâu:

- Quả nhiên Bạch lão có dũng có mưu, qua hôm nay nhất định Đoạn mỗ sẽ đi tìm Bạch lão nâng chén vui vầy!

-Nói hay lắm!

Lúc này, ngoài mấy vạn dặm, thân hình Long Hoàng đã xuất hiện hoàn toàn. Long thân dài chừng vạn trượng gần như nổi liền giữa trời với đất. Vẩy vàng đầy người nuốt chửng ánh nắng, ánh sáng vàng rực rỡ chiếu sáng vạn dặm hải vực, Long thân khổng lồ xoay vòng, che lắp cả đất trời.

Trong cùng lúc ấy, dưới đây biên trung ương hải vực, trong một cái hang tối om hổn độn vang lên một tiếng kiếm ngâm thâm trầm. Lúc đầu tiếng kiếm ngâm này nhè nhẹ như mưa phùn, chỉ trong nháy mắt đã vút cao, mênh mông cuồn cuộn hóa thành một thanh cự kiếm vô hình, rẽ nước biển mà ra.

- Rào. ..

Nước biển giông như sôi trào, vô số bọt trăng từ đáy biển dâng lên, nổi cuồn cuộn trên mặt biển.

- Không xong!

Chỉ trong thoáng chốc, ba mươi ba hung thú bát giai bọn Hỏa Phượng đồng thời biến sắc, nhưng thấy Long thân khổng lổ đang xoay quanh trước mặt như hiểu ra chuyện gì, cho nên không có hành động gì khác.

- Đó là cái gì?

Thân là Tông sư Kiếm Phách, với ý chí Kiếm Đạo hùng mạnh của Lục Thanh, cùng cảm ứng nhạy bén của Kiếm thể Bạch Linh, tự nhiên phát hiện được biến động đang xảy ra quanh mình.

- Đó là chí bảo của tầng bốn kiếm mộ chúng ta. Huyền Băng Hải Long Thú lên tiếng giải thích:

- Toàn bộ hung thú chúng ta ở tầng bốn kiếm mộ ngày đêm không ngừng dùng linh huyết nuôi dưỡng nó, sớm đã viên mãn, nhưng vẫn chưa xuất thế.

- Vẫn chưa xuất thế ư?

Lục Thanh sửng sốt:

- Vì sao vậy?

- Bởi vì đó không phải là chí bảo của Linh Đạo, mà là một món Kiếm Bảo!

Lục Thanh nghe vậy thầm khiếp sợ trong lòng, không biết là Kiếm Bảo gì, cần tất cả hung thú trong tầng bốn kiếm mộ ngày đem nuôi dưỡng không ngừng trong năm vạn năm. ..

- Trận đồ Hoàng giai. Vạn Thú Linh Kiếm Đồ! Thì ra là Kiếm Bảo Hoàng giai!

Kiếm Bảo chỉ có thủ pháp của Tông sư Kiếm Phách mới có thể luyện chế. Kiếm Bảo thượng phẩm chỉ có Kiếm Tổ mới có thề luyện chế, mà Kiếm Bảo Hoàng giai, nếu không có cơ duyên dù là Kiếm Thánh cũng không thể luyện chế.

Phải biết rằng khi Kiếm Bảo đạt tới thượng phẩm sẽ sinh ra Bảo Linh, không cần người khống chế, có được uy nâng hết sức lớn lao.

Trong trí nhớ của Lục Thanh, lúc trước Ma Vô Thường khống chế một Huyết Hải Lan Can Đồ nho nhỏ, cũng đã dễ dàng bao vậy mấy tên Tông sư Kiếm Phách, thậm chí trong số đó còn có Kiếm Giả cái thế như Lôi Thiên. Từ đó có thể thấy được, trận đồ Hoàng giai hoàn chỉnh sẽ có uy năng lớn tới mức nào. E rằng ngay cả Kiếm Giả tuyệt Thế cũng khó lòng chống nổi.

- Vạn Thú Linh Kiếm Đồ này sắp sửa xuất thế!

- Không sai, chủ nhân, Long Hoàng đại nhân ngài…..

Trong lòng Huyền Băng Hải Long Thú cảm thấy nghi hoặc vô cùng, , nó ký kết khế ước với Lục Thanh, nó có thể cảm ứng được. Sự xuất hiện của Long Hoàng, theo như nhận thức của Huyền Băng Hải Long Thú, e rằng nhất định có liên quan với Lục Thanh.

Lục Thanh không đáp, chỉ ngửa cổ nhìn lên không. Giờ phút này, Long Hoàng thoát ra từ một cỗ quan tài bằng đồng xanh trông rất thật. Trên cỗ quan tài bằng đồng xanh cũng đã mất đi bóng dáng Long Hoàng, rõ ràng là đã sống lại. Như vậy, là do Long Hoàng dẫn động Vạn Thú Linh Kiếm Đồ này ư? Trận đồ Hoàng giai!

Lục Thanh thoáng động trong lòng, chí bảo như vậy, nếu nói không động tâm là giả. Nhưng Lục Thanh cũng hiểu rằng muốn lấy được nó không dễ chút nào, hơn nữa có bảo vệ nó được hay không cũng là một vấn đề.

Vừa nghĩ tới đây, Lục Thanh chợt nhớ tới Thiên Đạo đồ mà hắn lấy được ở Thiên Linh tộc trước đây: Thiên Đạo Tru Thần Kiếm trận!

Đáng tiếc với thực lực của hắn lúc ấy, căn bản không thể nào khống chế, giữ trong người chỉ chuốc họa vào thân.

Nhưng bây giờ đã khác xưa, với cảnh giới tu vi của hắn hiện tại, chỉ cần chiếm được Vạn Thú Linh Kiếm Đồ này, uy năng Kiếm Tổ không dám tưởng tượng tới, nhưng Kiếm Tôn, dù là Kiếm Tôn đỉnh phong, hắn cũng có thể có lực để đánh một trận. Thậm chí muốn thắng cũng không phải không có khả năng.

Nghĩ tới đây, Lục Thanh cảm thấy chấn động tâm thần, vội vàng vận chuyển Kiếm Hồn Kinh trấn áp dao động trong lòng.

Dường như cảm ứng được khí tức của Vạn Thú Linh Kiếm đồ, Long Hoàng đang quay cuồng lại phát ra một tiếng long ngâm rung trời. Sóng âm kinh khủng xé nát hư không, lập tức xuất hiện một không gian Động Hư chu vi trên dưới trăm dặm, không gian loạn lưu đen ngòm bay ra, xé nát mây mù xung quanh.

Đuôi rồng khổng lồ đong đưa trên không, vẽ ra một đạo sóng khí màu trắng, khiến cho trên mặt biển dậy sóng cao vạn trượng.