Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 990: Trao đổi thần quyết



Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://thegioitruyen.comĐạo Tề Thiên đứng sừng sững giữa hư không, người không hề toát ra chút lực Bản Nguyên nào, nhưng mang lại áp lực cho bón tên Đại Năng Bỉ Ngạn vượt xa Lục Thanh.

- Đạo Tề Thiên, rốt cục lão muốn thế nào?

Thần Vô Thương trầm giọng hỏi.

- Ta muốn thế nào ư?

Sắc mặt Đạo Tề Thiên bất chợt trở nên hết sức lạnh lùng:

- Ta nghĩ người muốn là các ngươi mới phải? Các ngươi muốn tuyệt đường Kiếm đạo nhất mạch của ta, quả thật vô cùng bá đạo ngang tàng, bốn tên Đại Năng Bỉ Ngạn vây công một tên hậu bối! Thể diện Đại Đạo Tinh Không này bị các ngươi làm cho mất sạch hết rồi!

- Lão…...

Sắc mặt Ma Vô Danh đỏ bừng. Thân là Đại Năng, chưa bao giờ bọn chúng bị người khác làm nhục như vậy. Tuy nhiên lúc này, trước mặt bọn chúng là đệ nhất nhân của Đại Đạo Tinh Không ngày xưa, là bậc cường giả Kiếm Đạo đã từng lấy một địch sáu, tung hoàng ngạo nghễ.

Kiếm Đạo Thời Không Đạo Tề Thiên!

Lúc này, lão nhân áo vàng từ đầu tới giờ vẫn im lặng, rốt cục tiến lên một bước, trầm giọng nói:

- Đạo Tề Thiên, hiện tại đã qua mười vạn năm, bao nhiêu ân oán trước kia bất quá chỉ là một phen xung đột mà thôi. Người nọ trước kia cũng đã bị lão đánh cho thần hình câu diệt, nếu không phải lúc ấy sát nghiệp của lão quá nặng nề, sáu người chúng ta cũng không ra tay. Đại Đạo Tinh Không sau mười vạn năm qua cũng chỉ còn lại bốn tên Đại Năng Bỉ Ngạn chúng ta, lão có thể hóa giải hiềm khích cũng Viêm Vận và Liệt Diễm, vậy chúng ta cũng không cần đánh một trận sinh tử. Dù sao chúng ta cũng truy tìm cảnh giới Tề Đạo vô thượng, mà cảnh giới Bỉ Ngạn, hiện tại cũng chỉ còn tám người chúng ta mà thôi. Thêm một người, ngày sau trên con đường cầu đạo cũng thêm được một phần tham ngộ, không biết Đạo huynh thấy lời ta nói có đúng không?

Trong Tinh Không, Lục Thanh trầm ngâm không nói, cũng không nhìn sang Đạo Tề Thiên, mà lăng không xếp bằng ngồi xuống, cần thận thể ngộ đột phá vừa rồi .

Nhìn sang Đạo Tề Thiên, lúc này chỉ thấy lão cười nhạt:

- Cũng không phải là không được, chỉ cần các ngươi đáp ứng với ta một điều kiện, nhưng ân oán trước kia sẽ hoàn toàn xóa bỏ.

- Điều kiện gì vậy?

Thiếu niên áo đen trầm giọng hỏi.

Kiếm chỉ điểm bốn người, Đạo Tề Thiên nhẹ nhàng nói.

- Thần Quyết của bốn Tinh Vực các ngươi!

- Chuyện này không có khả năng!

Ma Vô Danh hết to, nhưng ngay sau đó. Thần Vô Thương lại gật đầu:

- Được, có thể cho lão Thần Quyết, đạt tới cảnh giới Bỉ Ngạn, vạn pháp quy tông, cũng không tha thiết gì nữa. Ta biết lão muốn lãnh ngộ chút gì từ trong đó mà thôi.

- Thần Vô Thương...

Ma Vô Danh lạnh lùng nói.

- Ta đồng ý.

- Ta cũng đồng ý.

Hai người lão nhân áo vàng cũng đồng thời đáp ứng.

- Các ngươi...

Ma Vô Danh sửng sốt sau đó trở nên trầm tư.

- Tuy nhiên, chúng ta cũng có một điều kiện...

Thần quang chớp động trong mắt. Thần Vô Thương lại nói:

- Đại Diễn Tam Thập Lục Kiếm của lão, chúng ta cũng muốn tham khảo một phen.

Đạo Tề Thiên không do dự đáp:

- Được.

Dứt lời. Đạo Tề Thiên lật hữu chưởng ra, một điểm kiếm quang màu xám bạc chia ra làm bốn phần, bay về phía bốn người Thần Vô Thương.

Sau khi nhận lấy bốn điểm kiếm quang này, ba người Thần Vô Thương cũng tức khắc bắn ra ba quả cầu thần quang, rơi vào tay Đạo Tề Thiên. Sau đó. Ma Vô Danh nghiến rằng, sau đó cũng thả ra một quả cầu đen như mực, rơi vào tay Đạo Tề Thiên.

- Mười năm sau, vùng đất Thần cấm sẽ bạo phát các vị không nên bỏ lỡ.

Sau đó. Đạo Tề Thiên khẽ cười, lập tức giậm chân một cái, vung tay áo lên, ngay cả thân hình Lục Thanh cũng biến mất trong Tinh Không.

Một lúc sau, lão nhân áo vàng hít sâu một hít sâu một hơi.

- Trường ân oán này cuối cùng rồi cũng kết thúc. Như vậy, tâm trạng căng thẳng mười vạn năm qua rốt cục cũng đã có thể buông xuống nhẹ nhàng.

Thần Vô Thương gật gật đầu:

- Có Đại Diễn Tam Thập Lục Kiếm, lãnh ngộ của chúng ta với Đại Đạo Tinh Không sẽ tiến thêm một bước. Đợi tìm được sơ hở trong đó, dù là Đạo Tề Thiên lại ra tay, chúng ta cũng có thể đủ sức trấn áp lão ta.

- Không sai.

Lão nhân áo vàng gật gật đầu, nhưng lập tức mặt lộ vẻ lo lắng:

- Nhưng truyền nhân của Đạo Tề Thiên cũng không thể coi thường, kẻ này so với Đạo Tề Thiên lúc trước còn đáng sợ hơn. Thân thể như vậy không phải cảnh giới Bỉ Ngạn có thể tiêu diệt được, chỉ cần thân thể bất diệt vậy sẽ bất từ bất diệt. Đây là hắn vừa mới đột phá, với sự quỷ dị của Kiếm Đạo Thời Không, nếu có thêm thời gian, e rằng không bao lâu nữa sẽ có thể đạt tới Bỉ Ngạn đỉnh phong.

- Đạt tới Bỉ Ngạn đỉnh phong, ắt hắn sẽ mạnh hơn cả Đạo Tề Thiên, không phải cảnh giới Tề Đạo trong truyền thuyết, tuyệt đối không thể diệt được hắn. Thậm chí không thể làm tổn thương được một sợi tộc nào của hắn.

Thiếu niên áo đen cũng lên tiếng nói.

Thần Vô Thương khẽ cười:

- Bất quá cũng không cần lo lắng như vậy, Đại Đạo Tinh Không này hiện tại cái còn đủ sức hấp dẫn chúng ta cũng chỉ có cảnh giới Tề Đạo trong truyền thuyết, về điểm này, chúng ta đều giống nhau cả.

- Hiện tại cần lo lắng là vùng đất Thần cấm.

- Vùng đất Thần cấm...

Lão nhân áo vàng gật gật đầu:

- Căn cứ theo tra xét mấy năm qua, chúng ta cũng tìm ra được một chút quy luật của vùng đất Thần Cấm. Thời gian bạo phát lần sau là sau mười năm nữa.

Nói tới đây mắt lão nhân áo vàng bất chợt lóe sáng:

- Vùng đất Thần Cấm bạo phát tuy là tai họa, nhưng cũng là kỳ ngộ. Nơi đó chính là trung Tâm của Đại Đạo Tinh Không, ẩn chứa quy tắc mở ra Đại Đạo. Nếu trong lần bạo phát này có thể nhặt được mảnh vỡ quy tắc, cho dù không đột phá tới cảnh giới Tề Đạo, cũng tuyệt đối có thể bước một chân vào trong đó, ngày thăng tiến sẽ không còn xa.

- Quy tắc của Đại Đạo..

Ba người Thân Vô Thương đồng thời lộ ra khát vọng trong mắt. Ngay sau đó, bốn người gật đầu nhìn nhau, biến mất trong Tinh Không.

Trong một khoảng không gian Động Hư đen ngòm.

Hai người Lục Thanh đứng đối diện nhau, trước mặt Lục Thanh có bốn điểm sáng lơ lửng. Bốn điểm sáng này chính là Thần Quyết của bốn Tinh Vực, lúc trước Đạo Tề Thiên lấy được từ tay bốn tên Đại Năng Bỉ Ngạn.

- Bốn Thần Quyết này có chút ích lợi cho ngươi, lãnh ngộ lực Bản Nguyên không phải là đơn giản.

Nhìn Lục Thanh thần sắc bình thản trước mặt. Đạo Tề Thiên cười nói:

- Ngươi không cần suy nghĩ quá nhiều, bốn Thần Quyết này* là muốn đổi lấy Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh của ngươi.

Nét mặt Lục Thanh thoáng động, sau đó kiếm chỉ điểm ra, một quả cầu kiếm quang màu xám bạc lơ lửng bay ra, đồng thời hắn cũng thu về bốn quả cầu Thần Quyết.

Lục Thanh cũng không sợ Đạo Tề Thiên sẽ tu luyện Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh. Đạt tới cảnh giới Bỉ Ngạn, đạo của mỗi người đã cố định, muốn tu luyện Thần Quyết của bọn Chúng cũng không được. Cho dù hai người Lục Thanh có Kiếm Đạo tương đồng cũng không được, Kiếm Đạo Thời Không của hai người cũng không hoàn toàn giống nhau.

Đạo Tề Thiên chuyên tu Kiếm Đạo Thời Không, Đạo Pháp thâm sâu, lấy kiếm pháp làm chủ, dùng pháp chứng kiếm, Từ đó chứng đạo. Còn Lục Thanh chuyên tu Kiếm thể, thể pháp cùng tụ dùng lực chứng đạo, về điểm này, Lục Thanh có vẻ gần gũi cùng Thần tộc

Tiếp lấy quả cầu màu xám bạc của Lục Thanh. Đạo Tề Thiên nói tiếp:

- Mười năm sau ở vùng đất Thần cấm, ngươi không nên đề lỡ. Hãy nhớ sáu vị huynh đệ của ngươi, sẽ có chút cơ duyên, nếu như bỏ lỡ, vậy sẽ không bao giờ xuất hiện.

Lục Thanh thoáng động trong lòng, cất tiếng hỏi:

- Phải chăng lão đã nhìn thấy được chút gì?

- Thấy gì ư?

Ánh mắt Đạo Tề Thiên lộ vẻ trêu chọc:

- Ta có thể nhìn thấy được những gì, chẳng lẽ hiện tại ngươi không biết?

Dứt lời. Đạo Tề Thiên xoay người mở ra một khe nứt màu xám bạc, lập tức biến mất vào trong.

- Ta thấy được gì vậy?

- Lục Thanh cười khổ, hai mắt chợt ngưng thần. Không gian Động Hư trước mặt hắn lập tức hiện ra một Thời Không Luân Bàn rộng vài thước. Lúc này Thời Không Luân Bàn chậm rãi xoay tròn. Ở giữa dần dần nứt ra một khe hở, một cảnh tượng mơ hồ chậm rãi hiện ra.

- Bất chợt một mảng Hỗn Độn ập vào mặt Lục Thanh, khiến cho hình ảnh kia lập tức tan biến. Lúc này Thời Không Luân Bàn trước mặt Lục Thanh cũng rung động kịch liệt, tức khắc vỡ nát thành hư vô.

- Thân hình Lục Thanh chớp lên một cái, hắn thở dài sắc mặt lại tái đi một chút.

- Sau đó, kiếm chỉ Lục Thanh điểm ra liên tiếp sâu cái, hư không trước mặt lập tức mở ra lối ra. Thế giới Tinh Không me rờ lai xuất hiện trước mắt

Nhìn bóng của sáu đại Tinh Vực xa xa, trong mắt Lục Thanh không khởi lộ ra vẻ nghi hoặc:

- Sáu đại Tinh Vực này chẳng lẽ là nơi sáu vị chí cường giả cảnh giới Tề Đạo biến hóa mà ra? Nhưng vì sao bọn họ đã đạt tới cảnh giới Tề Đạo, vẫn chưa thoát khởi thế giới Đại Đao này? Lúc này bon ho đang ở đâu?

Dưới ánh mắt của Lục Thanh, sáu lối ra trước mặt dần dần khép lại, không gian xung quanh lại khôi phục một màu đen như trước.

Lục Thanh xếp bằng ngồi xuống, trên người hắn dần dần nổi lên một lóp kiếm quang màu xám bạc pha vàng. Kiếm quang Thời Không vặn vẹo này khiến cho không gian Động Hư xung quanh Lục Thanh trở nên vặn vẹo, thỉnh thoảng có một đạo không gian loạn lưu lọt vào trong đó, cũng trở nên chậm rãi vô cùng.

Thời gian ba năm trời qua rất nhanh.

Thời gian ba năm đối với Đại Đạo Tinh Không chỉ như muối bỏ bể, bất quá biến hóa trong ba năm này cũng là lớn nhất ở Đại Đạo Tinh Không trong mười vạn năm qua.

Ba năm trước. Kiếm Đạo nhất mạch của Tinh Vực Cổ Thần có Kiếm Giả cái thế xuất hiện ngang trời, đánh bại Đại Thần Vương của Thần tộc, đoạt được vị trí thứ nhất trên Cổ Thần bảng. Sau đó lại đột phá, bước vào cảnh giới bá chủ của Đại Đạo Tinh Không, trở thành một vị Đại Năng Bỉ Ngạn, có khả năng nghịch chuyển sinh tử, uy năng tày trời.

Lúc này sáu đại Tinh Vực lại có thêm một vị bá chủ Tinh Không. Đại Nâng Bỉ Ngạn.

Chính là Kiếm Đạo Thời Không Lục Thanh!

Mà sau đó, năm vị Đại Năng Bỉ Ngạn đánh nhau một trận, kết quả thế nào không ai biết được. Tuy nhiên không thể phủ nhận rằng. Kiếm Đạo nhất mạch trong ba năm qua đã trở nên hưng thịnh.

Thời gian ba năm, trong một khoảng không gian Động Hư cũng sinh ra biến hóa không nhỏ. Một vùng Thời Không vặn vẹo màu xám bạc pha vàng không ngừng xoay chuyển trong đó. Đồng thời có một Thời Không Luân Bàn trên mặt có kiếm văn màu vàng dày đặc chậm rãi xoay tròn, toát ra khí tức huyền ảo.

Thời gian ba năm, vùng Thời Không vặn vẹo kia càng ngày càng trở nên rộng lớn, không gian loạn lưu tiến vào trong đó giống như từng chiếc xúc tu đen như mực, bị giam cầm bên trong.