Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULLNgay sau đó, hai cỗ lực lượng cực lớn bao phủ hoàn toàn cái kén lớn màu xám kia.
- Nhược Thủy...
Hai mắt Lục Thanh đỏ bừng, tâm thần giống như bị lợi kiếm cắt qua, cả người không kìm nổi trở nên run rẩy.
Nhưng chợt, ánh mắt hắn lập tức ngưng tụ, ngay cả bốn người Thần Vô Thương cũng lộ vẻ khiếp sợ.
- Không có khả năng, nàng rốt cuộc là ai...
Ma Vô Danh lạnh giọng quát một tiếng, trong lòng khó nên được kinh hãi.
Lúc này. Ở trung ương hư không Hỗn Độn này, một lốc xoáy Hỗn Độn cực lớn chậm rãi hình thành, chẳng nhưng là lực lượng của bốn Bản Nguyên, cho dù là Hỗn Độn do Phấn Toái Thời Không của Lục Thanh sinh ra, cũng bị cắn nuốt toàn bộ.
Sau mấy nhịp hít thở, lốc xoáy kia thu liễm lại, lại hiện ra kén lớn màu xám kia, cùng lúc trước so sánh, khí tức của kén lớn này tràn ra càng thêm uyên thâm khó lường. Cho dù là Lục Thanh, cũng cảm thấy một cỗ khí tức khiến tim đập nhanh.
Tiên lên trước một bước. Lục Thanh giơ tay hướng về phía kén lớn Hỗn Độn kia ấn đi, tuy nhiên tức khắc, từ trên kén lớn kia, một cỗ lực lượng mênh mông chấn động, không ngờ nháy mắt đẩy Lục Thanh lui hơn mười dặm.
Tâm thần lay động một trận. Lục Thanh rốt cuộc không chịu nổi phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trở nên tái nhợt.
- Lục đạo hữu...
Hỗn Độn mở ra, lập tức hiện ra thân hình ba người Viêm Vận. Trong mắt Viêm Lôi hiện lên một chút lo lắng rõ ràng mở miệng nói.
- Không sao.
Lục Thanh khoát tay, ánh mắt không rời kén lớn Hỗn Độn kia.
- Đây là, khí tức của mảnh vỡ quy tắc...
Ngay sau đó. Viêm Vận biến sắc, nhìn thẳng kén lớn Hỗn Độn kia, nhưng sau đó, bà dường như nghĩ tới cái gì. Liếc mắt nhìn Lục Thanh một cái thật sâu, lập tức quay đầu đi, nhìn về bốn người Thần Vô Thương, nói:
- Bốn vị, nếu mảnh vỡ quy tắc đã bị Lục đạo hữu chiếm được, chúng ta phải đi nơi khác tìm, tội gì ở nơi này lãng phí thời gian tổn thương tu vi chứ?
Hừ lạnh một tiếng. Thần Vô Thương nói:
- Viêm Vận bà nói thật dễ dàng, nhưng mảnh vỡ quy tắc trong hư không Hỗn Độn khó tìm cờ nào, bà không phải không biết, vận khí không tốt, lần này mở ra còn không biết có thể gặp được lần thứ hai không, lần sau chính là mười vạn năm, bà bảo chúng ta trở về chờ sao...
Thở dài một tiếng. Viêm Vận nói:
- Bốn vị làm gì phải chấp nhất như thể chứ, đều là Bỉ Ngạn, hay là lui một bước đi...
Ma Vô Danh cười lạnh một tiếng tiếp lời nói:
- Viêm Vận, xem ra mười vạn năm trấn áp của Đạo Tề Thiên đã khiến nhuệ khí của bà không còn, hôm nay mảnh vỡ quy tắc này, bốn người chúng ta bất kể thế nào cũng phải đạt được, nếu bà ngăn cản chúng ta, thì không chết không thôi!
Viêm Vận biến sắc trầm giọng nói:
- Ma Vô Danh, ngươi không ngờ nói như thế với ta!
- Không sai là sống là chết, phải xem chính mình rồi...
- Các vị, chỉ là một mảnh vỡ quy tắc, làm gì phải chắp nhất như thế chứ...
Lúc này một tiếng cười từ chỗ sâu trong Hỗn Độn truyền đen.
Tiếng cười này đã phá tan hết thảy hư vô, lại giống như không chịu hạn chế của Hỗn Độn này, rõ ràng truyền đến tai mọi người.
- Đạo Tề Thiên...
Lục Thanh trầm giọng quát một tiếng.
-Ong...
Lúc này, hư không Hỗn Độn ở trước mắt mọi người mở ra, thân ảnh của Đạo Tề Thiên chậm rãi đi ra, càng khiến mọi người kinh ngạc chính là, lúc này. Ở bên người lão lơ lửng tám mảnh vỡ quy tắc.
Tám mảnh vỡ quy tắc trong suốt màu xám vờn quanh Đạo Tề Thiên, lóe ra thần quang trong suốt, thần quang này cũng không đẹp mắt nhưng lại hấp dẫn đám người Thần Vô Thương thật sâu.
- Mảnh vỡ quy tắc, không ngờ có tám mảnh...
Trên mặt Ma Vô Danh lập tức lộ vẻ tham lam.
- Không sai đúng là tám mảnh.
Đạo Tề Thiên khẽ cười một tiếng:
- Không bằng đoạn ân oán này, để cho Đạo mỗ hóa giải, thế nào...
- Đạo huynh muốn hóa giải như thế nào?
Lúc này, Vũ Tổ hoàng bào kia trầm giọng nói
Đạo Tể Thiên vung tay lên. Ở bên người hắn bốn mảnh vỡ quy tắc bay ra, chậm rãi rơi xuống trước mặt bốn người, nói:
- Hóa giải như vậy, có được không?
Cho dù thân là Bỉ Ngạn Đại Năng, bốn người Thần Vô Thương lúc này cũng vì hành động này của Đạo Tề Thiên mà chấn kinh, bốn mãnh vỡ quy tắc cứ như vậy dâng tặng cho người.
Trong lòng nghĩ như vậy, tuy nhiên động tác của bốn người cũng không chậm, gần như đồng thời liền đem mảnh vỡ quy tắc trước mặt dung nhập vào trong cơ thể.
Ba người Viêm Vận đều nhướng mày, lại không nói gì thêm.
Nhưng sau đó. Đạo Tề Thiên lại vung tay lên, ba khởi mảnh vỡ quy tắc hướng về phía ba người Viêm Vận bay đến.
- Ba khối mảnh vỡ quy tắc này, tặng cho ba vị...
Viêm Vận trầm giọng nói:
- Đạo Tề Thiên, người đây là ý gì...
Đạo Tề Thiên thản nhiên cười, nói:
- Viêm Tổ cũng có thể biết, mảnh vỡ quy tắc mặc dù tốt, nhưng cho dù là Bỉ Ngạn Đại Năng cũng không thể cắn nuốt quá nhiều.
Gật gật đầu, nhưng lập tức. Viêm Vận liền biến sắc, nhìn chầm chằm Đạo Tề Thiên, nói:
- Manh vỡ quy tắc, mặc dù Bỉ Ngạn Đại Năng không thể cắn nuốt quá nhiều, nhưng tối đa là chín, lại vừa đủ chín khối, chẳng lẽ, ngươi đã cắn nuốt chín khối mảnh vỡ quy tắc...
Nhưng ngay sau đó. Viêm Vận lại lắc lắc đầu, nói:
- Không có khả năng, ngươi làm sao có khả năng tìm được nhiêu mảnh vỡ quy tắc như vậy...
- Đó là thu hoạch của Đạo mỗ mười vạn năm qua ở trong hư không Hỗn Độn này.
Cũng không giấu diễm. Đạo Tề Thiên liếc mắt nhìn bốn người Thần Vô Thương đang lâm vào trong đột phá, mở miệng nói.
Mười vạn năm!
Viêm Vận ngẩn người, liên hiếu ra, cười khổ nói:
- Thì ra là thế, xem ra lúc trước, chúng ta ngược lại đã lựa chọn sai nơi trấn áp...
Viêm Vận cũng không nói sai, lúc bà vừa tới, đã nhìn thấy một kiếm Phấn Toái Thời Không kia của Lục Thanh, có một kiếm như vậy, Phấn Toái Thời Không, Hỗn Độn mới sinh ra, đủ để ngăn cản cắn nuốt của hư không Hỗn Độn này.
Dùng thời gian mười vạn năm đề tìm mảnh vỡ quy tắc, mà không cần phải chờ hư không Hỗn Độn này tự nhiên mở ra, chẳng nhưng cần thời gian mười vạn năm, hơn nữa mỗi một lần mở ra chỉ có một năm, cho nên Đạo Tề Thiên có thể đạt được nhiều mảnh vỡ quy tắc như vậy cũng là bình thường.
Không hoài nghi nữa. Viêm Vận giơ tay bắt lấy một mảnh vỡ quy tắc, dung nhập vào cơ thể.
Bên cạnh, hai người Viêm Lôi theo động tác của Viêm Vận, cũng lấy một khối dung nhập vào cơ thể, ba người đồng thời làm vào trong đột phá.
Hư không Hỗn Độn này, lúc này chỉ còn lại hai người Lục Thanh
- Đạo Tề Thiên...
Lục Thanh trầm giọng nói.
- Lão rốt cuộc đã làm gì với Nhược Thủy...
Trên mặt lộ ra chút ý cười. Đạo Tề Thiên nói:
- Ngươi không thấy rằng như vậy tốt lắm sao?
Ánh mắt đánh giá trên dưới cái kén lớn Hỗn Độn. Đạo Tề Thiên mở miệng nói:
- Lúc trước quả nhiên không có nhìn lầm. Hỗn Độn, chính là sinh ra như thế, hiện tại xem ra, khoảng cách đột phá Tề Đạo cũng không xa rồi
Lời nói của Đạo Tề Thiên, lập tức khiến Lục Thanh trở nên cảnh giác, nhưng lập tức, liền nhìn thấy Đạo Tề Thiên vung tay lên, một khối mảnh vỡ quy tắc cuối cùng liền bay tới trước mắt hắn.
- Mảnh vỡ quy tắc này, là của ngươi.
Đạo Tề Thiên nhìn Lục Thanh.
- Yên tâm, ngươi cùng ta đều ở Kiếm Đạo Thời Không, đột phá cảnh giới Tề Đạo, ta sẽ cho ngươi nhìn thấy. Đại Đạo Hỗn Độn này, ngươi cũng là người duy nhất có cơ hội có tư cách chứng kiến ta đột phá...
Lục Thanh biến sắc, mở miệng nói:
- Lão muốn làm gì...
Giơ tay chỉ bảy người Viêm Vận. Đạo Tề Thiên cười nói:
- Ngươi cho rằng, ta vì sao phải cho không bảy người bọn họ mảnh vỡ quy tắc?
Tâm thần lung động, ngay sau đó, dường như nghĩ tới điều gì, trên mặt Lục Thanh cũng đồng dạng lộ vẻ hoảng sợ.
- Lão muốn cắn nuốt bọn họ mượn lực đột phá...
- Ngươi nói đúng một nửa...
Đạo Tề Thiên cười lớn.
- Chẳng nhưng là bọn họ, ta còn muốn mượn tám người trong Thế giới Thời Không của ngươi dùng một chút...
Nói xong. Đạo Tề Thiên vung tay lên, một cỗ lực lượng Kiếm Đạo Thời Không không gì sánh kịp trấn áp tới trên người Lục Thanh.
Sắc mặt ngưng trọng, ngay sau đó, toàn thân Lục Thanh, khí Phong Mang màu vàng xám bắn ra, ngạnh kháng lực lượng Kiếm Đạo Thời Không của Đạo Tề Thiên ở trong hư không.
- Hay một Bất Diệt Kiếm Thể...
Đạo Tề Thiên cất tiếng cười to.
- Đáng tiếc chính là. Bất Diệt Kiếm Thể của ngươi còn có chỗ thiêu sót, mặc dù thân thể bất hủ, nhưng không có lĩnh ngộ lực lượng Bản Nguyên, hồn phách dĩ nhiên sẽ mục...
Ngay sau đó, chỉ thấy Đạo Tề Thiên kiếm chỉ điểm liền chín lần, lập tức. Ở quanh người Lục Thanh, Tâm khối mảnh vỡ quy tắc bay ra, tính cả một khối vốn ở trước mặt Lục Thanh kia, đồng thời phóng ra một cỗ lực lượng to lớn, lực lượng này cắn nuốt hết thảy, cắn nuốt khí Phong Mang trên toàn thân Lục Thanh không còn, ngay cả lực lượng Kiếm Đạo Thời Không cũng bị mạnh mẽ trấn áp ở trong cơ thể.
- Đạo Tề Thiên...
Không để ý Tới Lục Thanh. Đạo Tề Thiên kiếm chỉ lại dẫn động, lập tức. Ở trước mặt Lục Thanh, một cái khe Thời Không hiện ra, tám đạo kiếm quang bị lấy ra.
Gật gật đầu, Đạo Tề Thiên nói:
- Không tồi, ngươi quả nhiên có chuẩn bị. Tu vi của bọn họ đều đạt tới Mệnh Hà thất trùng thiên, không tồi như thể chính hợp ta dùng...
Ngay khi Đạo Tề Thiên vừa nói dứt lời, trong cái kén lớn màu xám vốn vẫn yên lặng kia, một tiếng kiếm ngân kinh người vang lên, tiếng kiếm ngân này lớn vô ngần, cho dù là chín khối mảnh vỡ quy tắc kia đều trở nên chấn động.
Chẳng qua hết thảy nhưng việc này đều ở trong không chế của Đạo Tề Thiên, chỉ nghe lão trầm giọng nói:
- Đạo của ngươi, chính là ta sáng tạo, ngươi cho rằng, ngươi có thể phản kháng sao...
Kiếm chỉ điểm động, ngay sau đó, ba khối mảnh vỡ quy tắc lơ lửng bay ra, mạnh mẽ gia cố giam cầm, mặc cho kén lớn màu xám kia không ngừng cắn nuốt, cũng không thể xé rách
Lực lượng trong cơ thể không thể vận dụng một chút nào, nhìn hết thảy phát sinh trước mặt- hai mắt Lục Thanh đỏ bừng, tâm thần hùng mạnh tích lũy năm tháng lâu dài ở giờ phút này hoàn toàn sụp đổ.
Ngay sau đó, Đạo Tề Thiên xoay người bước chân đi tới trước mặt bốn người Thần Vô Thương.
- Ngày xưa Cổ Thần và Cổ Ma cũng là một người, Thiên nhân phân hai một phần là Thần, một phần là Ma. Thần Ma hợp nhất thành Hỗn Độn...
Trong mắt Đạo Tề Thiên bùng lên tinh quang:
- Hôm nay, thân thể Thần Ma sẽ củng cổ cho huyết mạch Đạo Tề Thiên ta...
- Vọng tưởng...
Giờ khắc này, hai người Thần Vô Thương lại đồng thời tinh lại. Ở trước mặt hai người, hai khối mảnh vỡ quy tắc di động bay ra.
- Các ngươi không cắn nuốt mảnh vỡ quy tắc.
Đại Tề Thiên trầm giọng nói.
- Không sai…...
Hai người Thần Vô Thương giờ phút này cũng không vui không buồn, ngay cả thanh âm đều trở nên giống nhau như đúc.