Trên đường đi Trương Phàm đi đến linh khí càng lúc càng nồng nặc, đến nỗi hắn có thể cảm nhận thấy nơi này linh khí còn vô cùng thuần khiết cùng với dày đặc rất nhiều đổi với bên ngoài, đây đúng là động thiên phúc địa đối với hắn nếu như là tu vi của hắn không bị áp chế xuống phàm nhân.
Tuy vậy nhưng mà không phải là không thu hoạch được gì, lần này cơ duyên một phần Mị Cơ cũng sẽ được hưởng thụ, nơi này rất là thích hợp để cho nàng tẩm bổ tàn hồn của mình, cho nên lúc này Mị Cơ đang trong tình trạng ngủ say lâm vào hồi phục trạng thái.
Trương Phàm chỉ có thể tự mình cảm nhận hướng của linh khí đang chảy ra đầu nguồn, nơi đó giống như cơ thể hắn Nguyên Linh đầu nguồn vậy, đang chảy ra khắp động thiên bí cảnh ở nơi đây.
Nhưng mà loại lực lượng áp chế kia quá là lợi hại, dù cho hắn có cố đưa linh khí nơi này vào cơ thể nhưng đều thất bại, dường như có một đạo gông xiềng đang khóa chặt lấy thân thể và linh hồn hắn vậy, chỉ có thể nói Mị Cơ là cái dị loại hoặc là nàng do tu luyện tàn quyển của Bất Tử và Trường Sinh cho nên lực lượng từ bí cảnh nơi này không có áp chế mà ngược lại nàng như là cá gặp nước vậy, vô cùng có lợi.
Tuy hắn cũng là người tu luyện Trường Sinh Công nhưng mà cấp bật lỉnh ngộ quá thấp khó mà phá xích mà ra, lần này thật sự Trương Phàm cười khổ chỉ có thể tiếp tục đi hy vọng là trước mặt kia là của hắn cơ duyên.
Trương Phàm một lúc sau mới thấy cả người hắn tự động thôi động Trường Sinh Công, đây là một hiện tượng trái với lẽ thường vì trong hắn không có một chút linh lực nào cả, dòng suối linh nguyên trong cơ thể đã bị niêm phong thì làm sao có thể thôi động bí pháp, nhưng mà hắn vẫn cảm thấy Trường Sinh Công đang lan ra từng cái tế bào của hắn, loại này tốc độ gần như là gấp bội mỗi lần thôi động khác khi hắn có linh lực.
"Chẳng lẽ việc trong cơ thể Trường Sinh Công của ta có cộng minh với nơi này không phải là cơ duyên có chứa đựng sinh lực mới khiến Trường Sinh Công có cộng minh, nơi này thật sự có cơ duyên của thời đại trước để lại, rất có thể là Bất Tử Quyển đại năng đời trước để lại".
Trương Phàm trong lòng vui sướng không kìm được nỗi lòng, từng cái tế bào của hắn được Trường Sinh vật chất cho tẩy rửa khiến cho hắn thư sướng vô cùng, hắn dường như có cảm giác Trường Sinh Công đang tự động tiến bộ mà không theo hắn học hỏi, nó càng thêm tiến gần đến đại thành cảnh giới hơn, loại này thể nghiệm tăng lên từng phút từng giây mạnh lên khiến cho hắn sung sướng quên đi lối về.
Chỉ tiếc là Linh Nguyên hắn đã bị phong ấn không có cách nào tu luyện, nếu như hắn ở trạng thái bình thường rất có thể cảnh giới của hắn sẽ vụt tăng rất nhiều, đến lúc đó hắn chỉ cần tu luyện đến một lúc linh khí nơi này không còn tác dụng và Trường Sinh Công đại thành thì khi ra ngoài ai có thể cản bước chân hắn cơ chứ, chỉ sợ rằng hắn lúc đó có thể bay ra ngoài tinh không tìm về đường nhà.
Nhưng mà mọi chuyện chắc chắn sẽ không như trong mơ, ở nơi này hắn thật sự trở thành phàm nhân không cách nào có thể giúp hắn tu luyện, có thể thứ tiến bộ là Trường Sinh Công nhưng mà dù nó đại thành cũng phải mất đến mấy vạn năm dưỡng thành ở đây đi, nhưng mà hiện tại tuổi thọ của hắn cộng với sự trợ giúp của Trường Sinh Công thì chưa đến hai trăm tuổi cho nên nguyện vọng là mỹ hảo nhưng hiện thực là tàn khốc.
Trương Phàm tiếp tục bước lên từng ngọn núi đi qua từng cái hang động khác nhau ở đây, Trường Sinh Công càng là tiến bộ kinh người sắp sửa đại đột phá đến một bước kia, nếu như vậy tu vi của hắn sẽ được kéo lên nhờ Trường Sinh Công và mạnh mẽ mở ra giới bích.
Thời gian sau hắn cũng đã bước vào một cái khu rừng tre vô cùng lộng lẫy màu sắc hương thơm, sinh cơ từ trong những cây tre hiện ra cộng thêm độ nồng nàn của linh khí dày đặc khiến cho Trương Phàm cũng phải say mê, loại này sinh mệnh phát ra tuổi đời quá lâu rồi sợ rằng cũng có hơn ngàn năm trở lên.
Trương Phàm có chút hứng thú, tuy hắn không thể tu luyện nhưng mà loại này sinh mệnh áp suất trực tiếp với Trường Sinh Công của hắn khiến cho hắn cả thân người trong cơ thể trở nên thư thái hơn bao giờ hết.
Nhưng mà lúc này khi Trương Phàm xuất hiện hắn liền cảm giác lấy một loại sinh mệnh hoàn toàn khác, loại này sinh mệnh không có chịu Trường Sinh Công cộng minh, rất rõ ràng sinh mệnh tồn tại này là một loại sinh linh còn tồn tại khiến cho Trương Phàm cũng phải cẩn thận hơn.
"Là ai!".
Sinh Linh kia hình như cũng có phát giác, một tiếng quát lạnh mang theo sự mệt mỏi không chịu nổi, tiếng nói tuy là vẫn có sự diệu hiền nhưng mà lại mang theo một loại lạnh lẽo băng lãnh khó ai chịu nổi.
Trương Phàm không có hoảng sợ, nhiều năm tiếp xúc với Mị Cơ khiến cho hắn có một loại lơ đễnh khi đối trội với cường giả, dù sao Mị Cơ cũng là thời đại trước đại tu sĩ đã từng nghênh chiến với Đại Thiên Thế Giới Sinh Linh, nói chuyện với nàng tuy là Mị Cơ ra phong thái mị cốt cố ý chêu chọc hắn nhưng mà nàng vẫn toát ra một loại phong thái cao cao tại thượng, đừng thấy Trương Phàm không quan tâm bình thường nói chuyện với nàng nhưng mà Trương Phàm vẫn luôn cố gắng cẩn thận từng lời nói đối với Mị Cơ.
Trương Phàm quay mặt lại nhìn theo đầu nguồn phát ta âm thanh tiếng nói, hắn một mặt bình tĩnh cảm giác không quan tâm, chỉ thờ ơ nói ra một tiếng thì thào mà thôi.
"Ngươi lại là kẻ nào!".
Khí tức áp bách trong cơ thể hắn nổi dậy, một loại thuần túy của Trường Sinh Công đang cộng minh với ở nơi này trực tiếp hiện tại bộc phát ra, ở nơi này tu vi đều bị mất hết hắn tự tin dù cho là Kết Đan tới đây thì cũng phải c·hết dưới tay hắn không thể nghi ngờ.
Người kia dường như bị loại này áp bách làm cho kinh hãi, thần thái của nàng trở nên kinh hãi đầu óc oanh minh một cái, thân hình nàng lui lại phía sau khuôn mặt trở nên trắng bệt.
"Không có khả năng, tại sao ngươi lại tu vi không bị áp chế!".
Nàng sợ hãi lui về phía sau, nhưng mà nàng không có chạy trốn chỉ vì nàng cảm nhận được nếu như mình còn nhúc nhích thì liền sẽ bị trực tiếp miễu sát, loại cảm giác t·ử v·ong gần kề lần này khiến cho nàng tê cả da đầu.
Lần này khi Trương Phàm nhìn lại mới nhìn rõ lấy hình dạng thật sự của nữ tử kia, thân hình nàng mảnh mai da thịt trắng nhịn như là ngọc trai, đôi mắt xanh đang ảm đạm vì mệt mỏi cộng thêm vẻ mặt trắng bệt suy yếu lại làm nàng toát lên một vẻ cần được bảo vệ, y phục nàng dính máu tươi có thể là của nàng cũng có thể là kẻ địch, cộng thêm mái tóc màu tím trải dài qua nét áo kéo dài đến bờ eo thon thả kia khiến cho vẻ đẹp của nàng mang theo một chút mị cốt, cái gây ra chú ý nhất chính là cái kia hai cái chập chùng trước ngực khiến cho Trương Phàm có chút không nỡ rời mắt.
Trương Phàm thấy nàng thì cố gắng cảm nhận sinh cơ trong cơ thể của đối phương thì có chút sửng sốt, nàng tuổi thọ có đến hai trăm tuổi gần như chỉ có Luyện Khí Đỉnh Phong mới có thể kéo dài tới loại này tuổi thọ.