Trong Thần Vương Tịnh Thổ khu vực, toàn bộ sức mạnh quyền lợi đều bị Nguyên Phương nắm giữ trong tay, tuy bây giờ hắn suy yếu đến cực điểm như chỉ còn một hơi sắp dập tắt, nhưng mà lúc này khi hắn mở ra đôi mắt thì ánh mắt kia dường như có thể nhìn thấu được thế gian vạn vật, trong đôi mắt tuy là ảm đạm nhưng mà chỉ trong giây lát này lại lộ ra quang mang đến cực hạng, cả cơ thể hắn mệt mỏi dựa vào phía sau cổ thụ khí huyết như là khô cạn, trên cây cổ thụ này nếu như bình thường thì nó tràn ngập lá xanh tượng chưng cho sinh cơ nhưng hiện giờ cây cổ thụ này chỉ còn dựa vào ba chiếc lá khô.
Nhất diệp nhất sinh, nhưng mà hiện giờ ba chiếc lá này không còn màu xanh của sinh cơ nữa mà là khô héo dường như chỉ cần một cơn gió liền có thể rơi rụng xuống, mà chỉ cần ba chiếc lá này rơi rụng xuống tịnh thổ thì chính là tượng chưng cho sinh cơ của Nguyên Phương đều sẽ bị dập tắt.
Nhưng mà lúc này ở trong nơi đây Thần Vương Tịnh Thổ, Lục Phong lúc này trong lòng cũng có áp chế rất là khó chịu, do Nguyên Phương trong lúc suy yếu nhất nhưng mà cái này dị tượng của Thần quá đặc biệt, dù cho hắn có b·ị t·hương đến cực hạng nhưng lại không ảnh hưởng gì đến đại quyền của nó, toàn bộ dị tượng cùng với quyền hạng trận pháp đều bị loại này quyền hành của Thần Vương Tịnh Thổ làm cho vô hiệu.
Vì vậy cho nên lúc trước Nguyên Phương giữ lấy một hơi thực hiện cùng một lúc với Ma Sĩ nếu không thì khó mà vượt qua kiếp nạn lần này, nếu như hắn thôi động dị tượng chậm hơn ma sĩ dù cho chỉ một giây thì liền bị Ma Sĩ dị tượng hấp thụ toàn bộ sinh cơ cùng với thần huyết, nhưng nếu thôi động Thần Vương Tịnh Thổ trước Ma Sĩ thì sẽ bị dị tượng quyền hành của Ma Sĩ bao bọc toàn bộ Thần Vương Tịnh Thổ, nếu như vậy thì không phải là Thần Vương Tịnh Thổ c·ướp lấy quyền hành của Huyết Tử Sinh Thu mà là Huyết Tử Sinh Thu c·ướp lấy quyền hành của Thần Vương Tịnh Thổ, chậm một giây cũng không được mà nhanh một giây cũng sẽ phải bị thất bại, cho nên đều phải cùng một lúc thực hiện Thần Vương Tịnh Thổ mới có thể thực hiện ra quyền hành đến đỉnh điểm.
Lúc này dị tượng Trăng Tròn Mọc Trên Biển của Lục Phong và Huyết Tử Sinh Thu đều bị cưỡng ép áp chế tan biến mất, mà ngay cả toàn bộ trận pháp huyết tế của Ma Linh Độ cùng với Huyết Đàm đều bị hóa giải, điều này khiến cho toàn bộ sinh linh ở đây đều thức tỉnh, nhanh chóng nhất là năm sinh linh ma tộc từ lâu đã thức tỉnh phóng lên song thẳng vào Thần Vương Tịnh Thổ toàn bộ lực lượng đều bộc phát ra kinh khủng.
Khủng bố một màn bắt đầu diễn ra, năm cái thân ảnh kinh khủng lộ ra Trúc Cơ Trung Kỳ tu vi mang theo sát cơ ngập tràn điên cuồng lao tới hướng Ma Linh Tu Sĩ.
'Oanh!'.
Một tiếng oanh minh thiên địa, Thần Vương Tịnh Thổ tuy là không có chút gì ảnh hưởng nhưng mà lại gây ra sung kích trên hư không kinh khủng đánh bay toàn bộ không khí.
'Phốc!'.
Năm người b·ị đ·ánh bay ra ngoài miệng phun tiên huyết thân hình chật vật b·ị t·hương cực nặng, nhưng mà bên trong đó có hai ba người gượng ép đứng dậy đôi mắt tinh quang chợt lóe, mạnh mẽ trong cơ thể ma quang trực tiếp hóa thành một thanh ma mâu rực rỡ mang theo sát ý cường đại phóng thẳng ra bên ngoài hướng đến Ma Linh Độ.
"Không biết lượng sức mình!".
Hừ lạnh một tiếng từ trong không trung, một giây lát này cơ thể của Ma Sĩ chợt xuất hiện tại ma linh độ một tay bóp một cái.
'Ầm!'.
Ma Châu bùng nổ ra bên ngoài, oán nghiệp bên trong oanh minh phóng ra Ma Linh Độ hướng đến nơi Ma Mâu giận dữ rít gào ăn mòn tại chỗ khiến cho ma quang cực hạng ảm đạm cho đến khi không còn.
Lúc này hai thân ảnh đột ngột xuất hiện phía sau của Ma Linh Sĩ, cơ thể hai người vậy mà ôm chặt lấy cực hạng cuồng bạo linh khí trong đôi mắt chứa đựng đỉnh điểm điên cuồng..
'Oanh!'.
Máu tươi xuất hiện mưa vũ bay phất phới trên bầu trời tạo thành cảnh tượng mưa máu, kinh khủng sung kích lực lượng mang theo cực hạng vỡ nát không khí khiến cho ngay cả Thần Vương Tịnh Thổ cũng phải run chuyến mội cái, không gian oanh minh đều bị kinh khủng hủy diệt làm cho vỡ nát.
Tự bạo, hai tên ma tu mang theo tu vi Trúc Cơ Trung Kỳ vậy mà tự bạo tại chỗ không một chút gì chậm trễ khiến cho Ma Linh Sĩ không kịp đề phòng mà bị ăn trọn khiến cho thân hình hắn máu me lan tràn, khuôn mặt giận dữ nhìn về phía chúng tu.
'Phốc!'.
Thần Vương Tịnh Thổ bị run chuyển khiến cho Nguyên Phương cơ thể lộ ra vết nứt dường như là muốn sụp đổ, nhưng phía sau hắn đại thụ phát ra ánh sáng tẩm bổ cho nhục thân cho hắn, nhưng dù là như vậy thì hắn cũng đã đôi mắt ảm đạm khó chịu không có chút gì chóng đỡ.
Lam Thanh, Giao Tiên, Lục Phong, ba người lúc này đi đến nơi đại thụ nhưng cũng chỉ đứng phía sau lưng toàn tâm đề phòng hộ pháp cho Nguyên Phương.
"Nguyên Phương, còn không mau thực hiện!".
Ba tên Ma Tu còn lại đều gầm lên, bàn tay liên tục kết ra ấn quyết, ngập tràn kinh khủng sức mạnh bắt đầu xuất hiện nơi đây, cuồng b·ạo l·ực lượng thổi bay oán nghiệp phóng tới.
Lúc này Nguyên Phương dựa vào cổ thụ khóe miệng lại thở ra một hơi dài, bố cục thì ai cũng biết cho nên Nguyên Phương muốn cho tên kia một đòn khó chịu nhất, mà tự bạo một màn chính là bố cục của Nguyên Phương muốn trực tiếp oanh sát Ma Sĩ.
"Nhất Diệp Nhất Sinh!".
Theo lời nói của hắn xuất hiện tại Thần Vương Tịnh Thổ, kinh khủng sinh cơ bắt đầu xuất hiện tại nơi đây, trên đầu hắn chính là ba chiếc lá của đại thụ khô héo cũng bắt đầu run lên một cái, mà một cái này run lên thì chiếc lá cũng bắt đầu rơi xuống, một chiếc lá này rơi rụng xuống đất liền trong thoáng chóc toàn bộ sinh cơ trong chiếc lá đều bị chuyền tống vào cái kia mưa máu, khiến cho cái kia mưa máu bắt đầu ngừng lại mà chỉ trong nháy mắt nó lại ngưng tụ lại sương mù máu tươi.
"Đừng hòng!".
Giận dữ tiếng nói từ trong miệng của ma linh sĩ hét lên, kinh khủng hủy diệt lực lượng mang theo mảnh liệt nguy cơ bộc phát ra bên ngoài, nhưng không đợi hắn t·ấn c·ông tới sương mù máu thì vô số ma quang mang theo sát ý cường đại nhất xé rách bàn tay của ma linh sĩ, nhưng mà từng đòn một đánh tới bàn tay kia đều gần như là bị hóa giải, đến lúc hai mươi ba đòn ánh sáng bắn tới thì một màn diễn ra khiến cho Ma Linh Sĩ đôi mắt tràn ngập ra tơ máu điên cuồng giận dữ.
'Oanh!'.
Lại thêm một t·iếng n·ổ tung, mà lần này chính là hai mươi ba cái ma quang vậy mà đan xen vào sương mù máu, lại một cái tự bạo từ sương mù máu trực tiếp bộc phát ra, lực lượng hủy diệt cường đại vậy mà còn hơn xa lúc nãy tự bạo.
'Ầm!'.
Trong nháy mắt này Thần Vương Tịnh Thổ bị trực tiếp sụp đổ đi mất, toàn bộ yên bình địa phương bị tan biến mất, quyền hành của Nguyên Phương đều chuyền vào hai cái ma tộc làm nước cờ tự bạo kia khiến cho dị tượng của hắn không thể giữ được lâu.
Thân ảnh Lam Thanh, Giao Tiên, cùng với Lục Phong phóng thẳng ra ngoài, mà trên tay các nàng đều đang dùng pháp lực bao bọc lại một thân ảnh đã rơi vào trạng thái ngủ say đi mất, mà lúc này nếu nhìn lại hắn thì một thân huyết bào bao bọc lại thân ảnh này, đầu tóc trắng bạch khiến cho hắn càng lộ ra yếu ớt, máu tươi từ miệng hắn không có đình chỉ mà chảy ra, cực thảm, thỏa thỏa ngọn nến dập tắt.
Bên ngoài xuất hiện ba cái thân ảnh đều là ma tộc người, mà nếu nhìn kỹ lấy ba người bọn họ bên cạnh đều có hai cái mờ ảo Linh Thể ảm đạm nhưng mà sinh cơ tất nhiên vẫn còn, hai cái này sinh linh chính là hai ma tu tự bạo hai lần vậy mà còn có thể còn sống, đây là việc Nguyên Phương giữ đúng quy ước dùng toàn bộ cuối cùng quyền hành của Thần Vương Tịnh Thổ chuyền cho hai người, việc đó khiến cho hắn mới trở nên không chịu nổi, toàn bộ thần huyết trong cơ thể trực tiếp bị rút khô, hai chiếc lá cuối cùng của Thần Vương Tịnh Thổ tượng chưng cho sinh mạng của hắn cũng rơi xuống đất.