Lâm Dịch cau mày, trong lòng không thể giải thích được.
Hóa hình thuật, có thể vận dụng tất cả linh khí hóa thành hình thể, công kích hay thay đổi, trong mắt tất cả tu sĩ là thứ dễ tu luyện nhất.
- Lẽ nào bên trong Hóa hình thuật thông thường này ẩn chứa rất nhiều thứ sao? Vì sao Hóa hình thuật của trưởng lão này, bất kể là biến ảo thành hình thái gì thì đều có thể đánh nát được Hóa hình thuật của ta, trong này lại có đạo pháp gì chứ?
Ở trong lòng của Lâm Dịch, Hóa hình thuật căn bản không có bất kỳ giá trị gì cả. Cũng không cần thiết phải nghiên cứu, mặc cho pháp thuật của ngươi nghịch thiên ra sao, ta sẽ dùng một quyền đánh nát, nhất lực phá vạn pháp.
Nhưng trải qua nhiều lần chém giết, Lâm Dịch biết thân thể cũng không phải là toàn bộ của tu sĩ, pháp thuật, thần thông, thần thức không có thứ nào mà không phải là lợi khí trong tay của tu sĩ.
Lần đầu tiên, pháp thuật bình thường nhất như Hóa hình thuật này đã trở nên thần bí ảo diệu như vậy ở trong lòng của Lâm Dịch, dường như cất giấu một loại huyền cơ nói không rõ ở trong đó.
- Chỉ bằng vào loại Hóa hình thuật cấp bậc này của ngươi mà cũng xứng gọi nó là hóa hình thuật? Thiếu niên, ngươi biết từ cuồng vọng có nghĩa là gì không?
Lão nhân lôi thôi lần nữa châm chọc khiêu khích Lâm Dịch.
Cho dù trong lòng Lâm Dịch biết mình thua một bậc, nhưng nghe thấy lão nhân lôi thôi cười nhạo, hắn vẫn thấy giận dữ, hắn cãi:
- Coi như Hóa hình thuật của ngươi lợi hại hơn một chút, nhưng nếu như ta sử dụng thần thông thuật thì sẽ hoàn toàn nghiền ép pháp thuật của ngươi!
Lĩnh ngộ được Niết Bàn sinh tử luân là một trong những chuyện không nhiều lắm khiến cho Lâm Dịch tự ngạo.
Một lần kia, Lâm Dịch đã đi dạo một vòng ở địa phủ, tìm được đường sống trong chỗ chết, quả thực đã trải qua sinh tử. Khi đó mới chạm tới được thần thông chi đạo này.
Loại trải nghiệm này, hắn tin tưởng không phải tất cả tu sĩ đều có thể gặp phải, càng không phải tất cả tu sĩ đều có thể ngộ ra được thần thông trong lúc sống còn, tay sinh tử nhị khí trong cơ thể đã đạt đến cân đối, biến nguy thành an.
- Muốn dùng thần thông thuật để áp chế pháp thuật? Hừ hừ, ngươi có thể được áp chế ta, nhưng mà nếu như ngươi gặp phải thần thông thuật khác gì sao?
Lão nhân lôi thôi hỏi ngược lại.
Lâm Dịch không hề nghĩ ngợi, bật thốt lên:
- Vậy đương nhiên sẽ so đấu thần thông của người nào lợi hại hơn thôi.
- Ha ha ha ha!
Lão nhân lôi thôi chỉ vào Lâm Dịch cười nhạo một hồi, lắc đầu nói:
- Tư chất của thiếu niên nhà ngươi không được, vẫn không hiểu được tinh túy của Hóa hình thuật. Tu vi của ta và ngươi giống nhau, thủ đoạn giống nhau, vì sao ngươi thua?
- Đúng vậy, vì sao ta thua chứ?
Lâm Dịch sửng sốt, hai mắt dần dần lộ ra vẻ mờ mịt.
- Nếu như thực sự gặp phải một ngươi có thần thông lực có thể sánh vai với ta, tu vi tương đồng, rất có thể ta sẽ rất bại. Đây là sự hiểu rõ về đạo và pháp, ai vận dụng càng sâu hơn thì sẽ mạnh hơn. Cho dù có Bất diệt kiếm thể cường đại, thế nhưng đối phương vận dụng và hiểu rõ về đạo và pháp còn sâu hơn ta. Như vậy sẽ có thể đánh ra công kích bạo phát mạnh mẽ, coi như Bất diệt kiếm thể có thể gánh chịu được pháp thuật công kích, thế nhưng nếu đối phương biết vận dụng nó lên trên thần binh lợi khí thì sẽ như thế nào chứ?
Vào lúc này, trong mắt của Lâm Dịch bỗng nhiên hiện ra một chút ánh sáng, nhưng lóe lên rồi biến mất, lại dẫn tới một tia ba động không thể xét ở trên hư không, một loại rung động mơ hồ.
Nhưng Lâm Dịch lại không hề phát hiện ra tất cả chuyện này, hắn đã rơi vào trong trầm tư.
Lão nhân lôi thôi cảm nhận được một tia ba động này, quang mang kỳ lạ trong hai mắt đại thịnh, sau đó lại nhanh chóng tản đi, lần nữa khôi phục lại ánh mắt vẩn đục.
Hôm nay Bất diệt kiếm thể của Lâm Dịch đã có thể có thể chịu đựng được toàn lực một kích của pháp thuật Huyễn Đan kỳ, thế nhưng nếu như pháp thuật của đối phương bạo phát mạnh mẽ hơn bình thường, hiểu rõ càng sâu về đạo pháp, đồng thời lại còn sử dụng linh khí tiến hành công kích Lâm Dịch. Như vậy cho dù Bất diệt kiếm thể ngạnh kháng được thì cũng sẽ bị thương.
Tình hình tương tự như vậy cũng có thể kéo dài đến lúc so đấu thần thông, nói gọn một chút, Lâm Dịch nắm trong tay không đủ sâu về đạo và pháp.
Cùng một tu vi, thủ đoạn giống nhau, đối thủ có thể ngăn chặn Lâm Dịch, đánh dư lực lên trên thân thể của hắn. Nếu như cỗ dư lực này vừa vặn, thân thể đủ mạnh thì có thể gánh chịu được. Thế nhưng nếu cỗ dư lực này đủ sức đả thương được Bất diệt kiếm thể, như vậy Lâm Dịch sẽ bị thua thiệt.
Trước đây Lâm Dịch chưa bao giờ gặp phải loại đối thủ này, nhưng không thể chứng minh được người như thế không tồn tại, nếu như gặp phải đối phương ở dưới tình huống mờ mịt không biết. Sợ rằng Lâm Dịch sẽ bị ngã rất thảm, ngay cả chuyện thân vẫn đạo tiêu cũng rất có thể.
Nghĩ đến đây, trên trán của Lâm Dịch dần dần toát ra tầng một mồ hôi lạnh, sắc mặt trở nên rất xấu xí.
Lão nhân lôi thôi lẳng lặng đứng ở một bên không quấy rối.
Nửa ngày sau, Lâm Dịch càng nghĩ lại càng không tìm được manh mối, tìm được xem rốt cuộc trong Hóa hình thuật này ẩn giấu huyền cơ gì.
Lão nhân lôi thôi chậm rãi nói:
- Ngươi có biết lý do Hóa hình thuật này tồn tại hay không?
Lâm Dịch phục hồi tinh thần, nhẹ nhàng lắc đầu.
Hai mắt của lão nhân lôi thôi nhìn lên trời, trong ánh mắt lộ ra một tia tang thương, trầm giọng nói:
- Hóa hình thuật được truyền thừa từ năm tháng cực xa xưa, thậm chí có thể truy đến thời đại Thái Cổ. Ta không biết tu sĩ sáng chế ra Hóa hình thuật là ai, nhưng ta có thể xác định, đây tuyệt đối là một tu sĩ kinh tài tuyệt diễm.
Trong ánh mắt của Lâm Dịch lộ ra vẻ chấn động, quả thực hắn chưa từng nghĩ tới, một chuyện vô cùng đơn giản như vậy, pháp thuật cấp nhập môn dễ tu luyện nhất lại tồn tại từ thời đại Thái Cổ.
- Ngươi đã từng nghĩ tới, Hồng Hoang đại lục đã trải qua Thần Ma chi chiến, Nhân tộc và Yêu tộc sau chủng tộc đại chiến đã trải qua rất nhiều đau khổ, vì sao rất nhiều bí thuật thần thông đều thất truyền, duy chỉ có Hóa hình thuật này lại giữ lại hoàn hảo cơ chứ?
Ánh mắt của lão nhân lôi thôi xoay chuyển, nhìn về phía Lâm Dịch.
Lâm Dịch trầm ngâm nói:
- Bởi vì Hóa hình thuật đơn giản dễ hiểu, Ngưng Khí tầng một cũng đã có thể tu luyện được, rất khó để chặt đứt truyền thừa.
- Không sai, khẩu quyết phương pháp tu luyện của nó nhìn như đơn giản, nhưng trong này lại ẩn chứa một loại hóa phức tạp thành đơn giản, là một đại đạo. Quả thực Hóa hình thuật truyền thừa xuống được tưới nay, nhưng đạo trong này cũng không phải tất cả tu sĩ đều có thể hiểu được, đều có thể lĩnh ngộ được. Truyền thừa hình mà lại bỏ quên đi ý.
Lâm Dịch biết lời nói này của lão nhân lôi thôi không sai, ít nhất hắn còn chưa gặp phải tu sĩ có thể vận dụng Hóa hình thuật đến loại tình trạng này, hoặc là nói, cũng không có người đi đúng đường, cảm ngộ sâu về Hóa hình thuật.
Lão nhân lôi thôi từ tốn nói:
- Tiền bối sáng chế ra Hóa hình thuật, so với các tiền bối sáng chế ra thần thông bí thuật vô thượng còn làm cho người ta tôn kính hơn. Bởi vì hắn đã sáng tạo ra một loại pháp thuật cổ xưa, lại truyền thừa một loại đại đạo không kém bất kỳ thần thông bí thuật nào cả! Chỉ là hôm nay tu sĩ lại lãng phí một phen khổ tâm của vị tiền bối này, hầu như tất cả tu sĩ đều coi Hóa hình thuật xem như pháp thuật cấp nhập môn, học xong rồi bỏ qua.
Lão nhân lôi thôi dừng một chút, lắc đầu thở dài nói:
- Tu sĩ thường nói ngộ đạo, tu đạo, nhưng nếu ngươi không đi ngộ, không đi tu, đạo từ đâu tới chứ? Đạo, vốn là thứ nhìn không thấy, sờ không được, cho dù biết trong này có đại đạo, người không có thiên phú cơ duyên nghị lực thì sẽ không thể đắc đạo được. Huống chi đa số tu sĩ cũng không để mắt đến đạo ở trong Hóa hình thuật này.
Hải Tinh ở bên cạnh nghe vậy sửng sốt một chút, cảm giác rất chóng mặt, Hóa hình thuật này hắn cũng có dùng, nhưng lại không biết bên trong có nhiều đạo lý như vậy.
Lâm Dịch cúi đầu thật sâu với lão nhân lôi thôi, trong ánh mắt lộ ra vẻ tôn kính, nói:
- Xin tiền bối chỉ điểm.
- Chỉ điểm thì chưa nói, thứ như đạo, nói không được, chỉ có thể dựa vào bản thân để ngộ. Hiểu chính là hiểu, không hiểu thì ta có nói thế nào thì ngươi cũng sẽ không hiểu được.
Lão nhân lôi thôi trầm ngâm một chút, nói:
- Hóa hình thuật có một khẩu quyết, ngươi có biết không?
- Biến hóa vạn vật, đại đạo tỉ mỉ.
Lâm Dịch thốt ra, khẩu quyết Hóa hình thuật này mỗi một tu sĩ đều thuộc làu làu.
Lão nhân lôi thôi ừ nhẹ một tiếng, không nói thêm gì nữa.
Đột nhiên trong mắt Lâm Dịch trở nên khác thường, hình như có điều ngộ ra, thấp giọng lẩm bẩm nói: