Bất Hủ Thần Vương

Chương 482: Vạn năm Thụ kiếp, Thương Khung cao luận



Về Thủy Vân Thần Thụ, tư liệu mà Nhậm Thương Khung đạt được, là đến từ Vạn Dược Tôn, hôm nay tiến vào Thủy Vân Thần Thụ viên, kỳ thật là lần đầu kiến thức thập đại Thần thụ trong truyền thuyết này. Thủy Vân Thần Thụ truyền từ Thượng cổ, chắc chắn danh bất hư truyền.

Cấm chế Thụ viên vừa mở ra, Nhậm Thương Khung liền cảm giác được một cỗ khí tức Thượng cổ mãnh liệt, thập phần sung túc, ở trong Thần Thụ Viên truyền ra.

Thủy Vân Thần Thụ kia, ở trong cả khu vườn, giống như hạc giữa bầy gà, xa xa nhìn lại, một mảnh thủy sắc quang mang, thủy sắc không ngừng ba động, chói sáng làm cho người ta say mê

Chứng kiến thần thái kính ngưỡng kia của Nhậm Thương Khung, tam đại tông chủ đều có chút đắc ý. Cho dù Dược Thánh đại sư cũng không thể không kính trọng thần thụ, quả thật là kiêu ngạo của Thủy Vân Tông bọn họ.

Cành lá của Thủy Vân Thần Thụ thập phần tinh vi, từ tạo hình tượng, cho đến kết cấu, phân bố, tất cả đều rất hài hòa, lá cây giống như liễu rủ xuống, làm cho người ta có một cảm giác thích mắt.

Thủy Vân Thần Thụ này cao đến tận trời, cho nên nhánh cây buông thõng xuống, giống như nước từ ngân hà đổ xuống, thập phần đồ sộ.

Nhậm Thương Khung đi tới gần, cảm thụ được khí tức Thượng cổ bàn bạc này, tán thưởng tự đáy lòng:

- Không hổ là Thượng cổ truyền thừa, khí tức Thượng cổ của Thủy Vân Thần Thụ này, là ta cuộc đời ít thấy. Cho dù là Huyền linh cửu phẩm linh dược, chỉ sợ cũng khó có thể địch nổi quả của Thủy Vân Thần Thụ! Xem ra thần thụ này, quả nhiên là Thần cấp.

Thập đại Thần thụ, chính là Thượng cổ truyền thừa, có linh căn Thượng cổ Thần chủng, cho nên, nói chúng nó là Thần cấp, cũng không phải nói quá.

Bọn người Vân Hạc Tường, đều là vui mừng trong lòng. Lời bình của Dược Thánh đại sư, bình thường đều là rất khả quan công chính. Lời như thế này, bọn họ cũng từng nghe Đan Tiên Đông Điện Điện chủ Xích Hằng Vũ nói qua.

Cho nên, giờ phút này nghe Nhậm Thương Khung đánh giá, cũng rất tin không nghi ngờ, thực không cảm thấy Nhậm Thương Khung là khích lệ trái lương tâm.

Nhậm Thương Khung ở dưới tàng cây dạo một vòng, tam đại tông chủ tiếp khách, mà Vân Chiến Thiên, Thủy Dao hai hậu bối này, cũng có cơ hội đi theo.

Vân Chiến Thiên bởi vì cùng Nhậm Thương Khung không đánh không biết nhau, mấy người trẻ tuổi đã kết bái huynh đệ. Giao tình giữa hắn cùng với Nhậm Thương Khung, cũng là một chuyện mà Thủy Vân Tông thập phần coi trọng. Cho nên cho Vân Chiến Thiên đi theo, cũng là thâm ý sâu sắc.

Còn Thủy Dao, tam đại tông chủ trong lòng có ý tác hợp, mời Thủy Dao ở một bên đi theo, gần nhất là theo Dược Thánh đại sư học tập, để Thủy Dao đối với Nhậm Thương Khung sinh tâm bội phục, tán đồng Nhậm Thương Khung. Đồng thời, mỹ nhân ở bên, cũng là có ý tác hợp.

Tam đại tông chủ giờ phút này, cùng Nhậm Thương Khung giống như tản bộ, biểu tình cũng rất hiền hoà, không có bộ dáng không kiên nhẫn.

Vào Thủy Vân Thần Thụ viên này, Nhậm Thương Khung hiện tại là diễn viên chính, bọn họ đều là phối hợp diễn xuất.

Nhậm Thương Khung chậc chậc tán thưởng, ở dưới Thủy Vân Thần Thụ đi một vòng, thực là có cảm giác kính ngưỡng. Ngửa đầu nhìn lại, mỉm cười hỏi:

- Ba vị tông chủ, nhìn bộ dáng quý tông, Thủy Vân Thần Quả trữ hàng không ít. Quả trên Thủy Vân Thần Thụ này, cũng không hái xuống.

Vân Hạc Tường mỉm cười:

- Thực không dám đấu diếm, lần này tuy đã tới lúc hái quả, nhưng bảy quả lần này, chúng ta chỉ mới hái ba quả. Còn lại bốn quả vẫn chưa động tới.

Nhậm Thương Khung gật gật đầu, như thế cũng không kỳ quái. Một tông môn, không có khả năng đem tất cả của cải lấy ra bán, này không phù hợp với phong cách hành sự của đại tông môn.

Thủy Dao đi theo Nhậm Thương Khung một hồi lâu, trong lòng cũng có chút buồn bực. Ngày đó nàng phái nha hoàn đi mời Nhậm Thương Khung, lại bị Nhậm Thương Khung cự tuyệt, nói thật, nữ hài tử đều có tự tôn, nhiều nhiều ít ít là cảm thấy bị mạo phạm.

Chỉ là, nàng hôm nay cũng coi như là thiên tài Linh dược giới, tự nhiên không thể biểu hiện quá mức. Dù sao, Thủy Dao nàng là tiểu thư khuê các, là tài nữ mà vạn chúng chú mục.

Giờ phút này thấy Nhậm Thương Khung nói chuyện tào lao, nhịn không được hỏi:

- Nhậm huynh, ta lắm miệng hỏi một câu, ngày đó thời điểm ngươi ở giao dịch hội, từng có lời hứa. Như vậy Thủy Vân Thần Thụ này, ngươi rốt cuộc có diệu pháp chữa khỏi không?

Nhậm Thương Khung thú vị nhìn qua nữ tử xinh đẹp này, không thể không nói, Thủy Dao này lớn lên rất xinh đẹp.

Nhất là đôi mắt long lanh kia, đã có một loại phong tình khác, không hổ là thiên sinh lệ chất.

Chỉ là, lúc này khoé miệng nàng có chút giương lên, cho thấy nữ tử trước mắt này, cũng không phải dễ dàng bỏ qua cho mình.

Nghĩ đến căn do, hắn cũng chỉ có thể cười khổ.

Đương nhiên, Nhậm Thương Khung sẽ không mất phong độ đi so đo chuyện này, nhàn nhạt mỉm cười:

- Thượng cổ thần chủng, nếu ta nói có nắm chắc tuyệt đối, đó là gạt người. Chẳng qua, Thủy Vân Thần Thụ này tuy là thần chủng, nhưng xét đến cùng cũng là Linh dược, nên vẫn có chút biện pháp có thể sử dụng

- Ân, ta là tò mò, ngươi có biện pháp gì có thể thực hiện. Phải biết rằng, Vạn năm Thụ kiếp này, dù là Đan Tiên Đông Điện Điện chủ Xích Hằng Vũ, cũng vô kế khả thi.

Thủy Dao trực tiếp lấy ra Xích Hằng Vũ, muốn đương trường khảo nghiệm ý tứ Nhậm Thương Khung.

Nhậm Thương Khung nhàn nhạt mỉm cười, nhưng không có cãi lại cái gì, mà đi đến dưới tàng cây kia, nhìn xem nhánh cây, lại nhìn lá cây, lại nhặt lên một lá cây rơi xuống đất, lại khơi lên một chút đất quanh cây nhìn nhìn, từng chi tiết đều rất tỷ mỹ

Thủy Dao vừa muốn thúc dục, lại bị Vân Hạc Tường cắt ngang, nhàn nhạt cười nói:

- Dao nhi, trước đừng có gấp, cho dù là Dược Thánh ra tay, cũng phải có quá trình xem xét. Trước chẩn đoán bệnh, sau đó mới chữa bệnh.

Thấy đại tông chủ mở miệng, trong lòng Thủy Dao tuy rằng còn có chút khó chịu, nhưng không dám hối thúc Nhậm Thương Khung nữa.

Nhậm Thương Khung lại quanh Thủy Vân Thần Thụ đi vài vòng, góp nhặt một chút tiêu bản, vỗ vỗ thổ nhưỡng trên tay, mỉm cười nói:

- Ba vị tông chủ, trên cơ bản có thể xác định, Vạn năm Thụ kiếp này, ứng với vấn đề linh lực cung ứng không đủ. Thủy Vân Thần Thụ này, chính là Thượng cổ thần chủng, nếu không có che chở tỉ mỉ, cũng rất khó sống. Một gốc này của quý tông, xem như bảo hộ thích đáng.

- A? Cái gì gọi là linh lực cung ứng không đủ? Chúng ta ngày thường chăm sóc Thủy Vân Thần Thụ này, có thể nói là vô cùng cẩn thận. Hơn nữa, ngươi xem bốn phía Thần Thụ Viên, trồng nhiều linh dược trân quý như vậy, kỳ thật chính là vì cung cấp linh lực cho Thủy Vân Thần Thụ, cung cấp cho nó hấp thụ. Mấy linh dược trân quý này, chúng ta trăm năm đổi mới một lần, là bỏ cả vốn gốc đó.

Nhậm Thương Khung nhàn nhạt mỉm cười, cũng từ chối cho ý kiến.

Không thể không nói, Thủy Vân Tông che chở Thủy Vân Thần Thụ này, quả thật hạ vốn gốc, phương pháp cơ bản cũng không sai, nhưng mà loại phương pháp bình thường này, hiển nhiên không thể ngăn cản quy luật tự nhiên.

Nghĩ nghĩ tìm từ, Nhậm Thương Khung lúc này mới mở miệng nói:

- Nói như thế, Thủy Vân Thần Thụ này, chắc chắn là Thượng cổ thần chủng không thể nghi ngờ. Chẳng qua, căn cứ ta quan sát, Thủy Vân Thần Thụ này, chắc còn không phải cấp bậc trường sinh bất tử, không có khả năng cùng thiên địa đồng thọ, cùng nhật nguyệt trường tồn. Cho nên, Thủy Vân Thần Thụ, cũng có một tuổi thọ.

- Có tuổi thọ?

Biểu tình của tam đại tông chủ đều có chút mất mác, đồng thời cũng có vài phần ngạc nhiên.

- Ân, đương nhiên, Thượng cổ thần chủng, nếu có hoàn cảnh sinh tồn thích hợp, nói chung trăm vạn năm là hoàn toàn không có vấn đề. Hơn nữa, ở trong tiền kỳ mà nói, sẽ không tồn tại Thụ kiếp. Thần thụ một khi xuất hiện Thụ kiếp, cơ bản có thể tuyên cáo, thần thụ này đã tiến nhập hậu kỳ.

- Cái gì? Tiến vào hậu kỳ?

Tam đại tông chủ hai mặt nhìn nhau, nhưng nhìn biểu tình của Nhậm Thương Khung, cũng nhiều ra vài phần bội phục. Năm đó Xích Hằng Vũ quan sát, cũng đoán Vạn năm Thụ kiếp này, là bởi vì số tuổi thọ đã tới hậu kỳ.

Thần thụ lúc này cũng giống như người già, thường xuyên có bệnh là chuyện tất nhiên. Thần thụ này, truyền thừa hàng chục vạn năm, cũng tiến nhập lúc tuổi già rồi.

- Không sai, gốc Thủy Vân Thần Thụ này, ta quan sát thấy, thời gian truyền thừa, phải trên dưới bảy mươi vạn năm. Nói cách khác, Thủy Vân Thần Thụ này của quý tông, có thể nói là Thượng cổ kỳ hoa, phi thường khó được.

Ở Thiên Trạch thế giới, có một thuyêt pháp được mọi người chấp nhận, chính là mười vạn năm trước, gọi chung là thời đại Thượng cổ. Mà năm trăm vạn năm trước, thì trở thành thời đại Thái cổ.

Trên cơ bản, bảy mươi vạn năm, đã là một con số phi thường đáng sợ. Có thể truyền thừa đến ngày nay, ngoại trừ chủng thần thụ này có tuổi thọ lâu dài, cũng còn có rất nhiều nguyên nhân khác.

Thời đại Thượng cổ là thời đại huy hoàng nhất, nhưng cũng có rất nhiều thiên tai, hoặc là tiến vào những vị diện cao cấp khác, khó có khả năng truyền thừa đến nay.

- Bảy mươi vạn năm? Nói như vậy, nếu là trăm vạn năm tuổi, chẳng phải ít nhất còn có ba mươi vạn năm sao? Nhưng mà Vạn năm Thụ kiếp này, vạn năm thiếu một quả, lấy chúng ta xem, bảy vạn năm sau, Thủy Vân Thần Thụ này đã trở thành bài trí.

Vân Hạc Tường thập phần thổn thức, nếu là ba mươi vạn năm mà nói, mặc dù có chút mất mác, nhưng mà không đến mức tuyệt vọng. Dù sao, đạo thống truyền thừa của Thủy Vân Tông, không cân nhắc đến ba mươi vạn năm sau.

Chuyện xa xôi như vậy, bọn họ cũng không muốn đi quan tâm.

Nhưng mà, hôm nay Thủy Vân Thần Thụ này, là mỗi ngày mỗi yếu, bọn họ không thể không đối mặt vấn đề này.

- Vạn năm Thụ kiếp, khi trải qua chuyện này, cũng không ảnh hưởng tới quả sinh trưởng. Bằng không chúng nó như thế nào có thể gọi là thượng cổ Thần thụ? Tuy quả cùng Thụ kiếp cũng có chút liên hệ, nhưng căn bản mà nói, vẫn là vấn đề cung ứng linh lực. Bởi vì thần thụ này nhận linh lực có hạn, thu chất dinh dưỡng ít, chỉ có thể kết xuất bấy nhiêu quả đó. Đương nhiên, vấn đề cung ứng linh lực này, kỳ thật cũng bị Thụ kiếp quấy nhiễu. Xét đến cùng, vẫn là có quan hệ, chỉ có điều không phải quan hệ trực tiếp.

Nhậm Thương Khung lại ở dưới Thủy Vân Thần Thụ đi một vòng, khẽ cười nói:

- Mấy Linh dược này, tuy rằng linh lực đầy đủ, nhưng mà linh lực rời rạc, không đủ tập trung. Thủy Vân Thần Thụ niên kỉ không ngừng tăng trưởng, lực hấp thu đã giảm xuống. Cho nên, phải nghĩ biện pháp để nó có thể thoải mái hấp thu linh lực. Như thế, mới có thể phá giải ảnh hưởng Vạn năm Thụ kiếp mang đến.

Đạo lý này, giống như người tới lúc tuổi già, sức ăn cùng lực tiêu hóa bị ảnh hưởng, hấp thu dinh dưỡng không bằng thời điểm tuổi trẻ.

Kỳ thật quy luật sinh trưởng của Thần thụ, cùng vạn vật tự nhiên giống nhau, đều có quy luật.

Nhậm Thương Khung ra mấy kết luận này, một nửa là từ Vạn Dược Tôn chỉ điểm, một nữa khác, chính là từ quan sát của hắn.

Ba vị tông chủ lẫn nhau cùng hy vọng, trong lòng đều sinh ra một cảm giác khác thường. Không thể không nói, Nhậm Thương Khung nói như vậy, là rất hữu lý, không phải ăn nói lung tung!

Ở giờ khắc này, bọn họ cũng không thể không thừa nhận, người trẻ tuổi đứng ở trước mắt bọn họ, giống như chỉ điểm giang sơn, khí khái vô cùng!