Bất Hủ Thần Vương

Chương 573: Đại quân tiếp cận, binh tới tướng đỡ



Đa Đầu Đại Thánh, lấy rất nhiều tầng quan hệ, mới có được cơ hội lần này. Nếu như không có thể ở bên trong thời gian ước định hạ Địa Chu phân đà. Đừng nói Đa Đầu Bộ sau này ở Tu La hải vực không thể lăn lộn, Đa Đầu Đại Thánh hắn cũng có thể bị phía trên hỏi trách, thậm chí là chém đầu tế cờ.

Yêu tộc là phi thường nói đại thế, thủ chiến thất bại, đối với yêu tộc mà nói, đã đánh mất tinh thần, tuyệt đối không thể khoan thứ, cho dù Đa Đầu Đại Thánh hắn không bị chém đầu, chỉ sợ cũng phải trở thành nước phụ thuộc cao tầng.

Cho nên, Đa Đầu Đại Thánh biết rõ là Địa Chu phân đà nhất định có vấn đề, nhưng mà trì hoãn không nổi.

- Truyền hiệu lệnh của ta, đại quân xuất phát, nối thẳng Vân La Thành, đạp bằng Vân La Thành!

Đa Đầu Đại Thánh là thật nổi giận, hắn không nghĩ tới, chỉ là một Vân La Thành, một địa phương nhỏ bé trong mắt của hắn, lại làm hắn hao binh tổn tướng, mười hai Thiên tướng, thậm chí đã chết bốn người!

Mặc dù tình báo truyền về, trận doanh đối phương cũng không có Đại Đạo cảnh cường giả, nhưng mà, Vân La Thành này, nhất định là chiếm được trợ giúp cường đại, hơn nữa là đối với bọn họ xâm lấn, sớm có chuẩn bị!

Nhưng mà, lần này bọn họ phát động Thánh chiến, có thể nói là thần không biết quỷ không hay, trước đó một điểm tin tức cũng không có tiết lộ, thế giới loài người làm sao có thể sớm đề phòng?

Nhìn tư thế kia của Vân La Thành, hiển nhiên là sớm có chuẩn bị, tất cả chiến thuật, tất cả chuẩn bị, tựa hồ là đợi bọn họ đến.

Nếu như nói Thiên Các sớm có dự liệu, sớm có chuẩn bị mà nói, vậy tại sao hai đại phân đà kia, một kích đã tan rã? Căn bản không có chống cự gì?

Đồng dạng là địa sát cấp phân đà, Địa Chu phân đà cũng không có thể cường đại hơn hai đại phân đà khác bao nhiêu.

Thậm chí xét đến trình độ trọng yếu, Địa Chu phân đà nằm ở đông nam, cùng tổng bộ Thiên Các cách xa nhất, ý nghĩa chiến lược thật ra còn không bằng hai phân đà kia.

Nhưng tại sao hết lần này tới lần khác là phòng ngự Địa Chu phân đà sâm nghiêm, mà hai phân đà kia một kích tan rã.

Đa Đầu Đại Thánh rất muốn biết đáp án, nhưng hắn lại không có thời gian đi chờ cái đáp án này, hắn quyết định, tự thân xuất mã, tự mình đôn đốc!

Trăm vạn tinh binh, mặc dù hao tổn hai mươi vạn, còn tám mươi vạn. Tạp binh cũng gần ngàn vạn, đồng loạt thúc đẩy, thanh thế lớn vô cùng.

Cả hải vực, nơi đều là yêu tộc, đông nghịt không thấy tận cùng.

- Báo cáo Thánh giả, phía trước chính là bến tàu Vân La Thành! Ghê tởm loài người Vân La Thành, lại đem thi thể yêu tộc chúng ta xây thành phòng tuyến, đem trọn bến tàu Vân La Thành ngăn chận. Muốn thanh lý sạch sẽ, lý phải cần đến hai canh giờ!

Đa Đầu Đại Thánh đi ra nhìn một chút, nhìn bến tàu chồng chất thi thể yêu tộc, xây thành tường thi lấp kín, mấy chục vạn thi thể chồng chất, đồ sộ cực kỳ.

- Loài người đê tiện! Bản Đại Thánh công phá Vân La Thành, nhất định phải làm cho các ngươi chó gà không tha!

Tất nhiên Đa Đầu Đại Thánh không thèm để ý tạp binh cấp thấp sống chết, nhưng mà Vân La Thành làm như vậy, không thể nghi ngờ chính là cố ý bạt tai hắn, là khiêu khích Đa Đầu Đại Thánh hắn!

- Không cần thanh lý, toàn bộ quăng xuống biển. Nếu đã chết, xác thuộc về biển rộng, coi như là quy túc bọn họ.

Khẩu khí Đa Đầu Đại Thánh u ám.

Thủ hạ chúng tướng, đều là hai mặt nhìn nhau, biết lúc này Thánh giả rất tức giận.

- Chương Du, Cổ Địch, hai người các ngươi, dẫn dắt tinh binh hai mươi vạn, tạp binh sáu mươi vạn, đem Vân La Thành bao vây cho ta, sau đó cường công, dùng thời gian nhanh nhất công phá Vân La Thành! Bản Thánh tự mình áp trận cho các ngươi!

Vân La Thành này nhỏ như vậy, mấy trăm vạn binh mã không thể nào cùng nhau xông lên. Hơn nữa đây cũng không phải là đạo dụng binh. Dù sao Vân La Thành chỉ là một thành nhỏ, đối với Địa Chu phân đà mà nói, cũng chỉ là một tòa thành thị bình thường mà thôi. Đa Đầu Đại Thánh phái ra hai đại chính tướng, có thể nói là đủ coi trọng.

Chỉ so với hắn tự thân xuất mã hơi thấp một bậc mà thôi.

Chương Du là đệ nhất hãn tướng của Đa Đầu Bộ, nhe răng cười hắc hắc nói:

- Thánh giả yên tâm, trận chiến này, thuộc hạ nhất định lấy cả vốn lẫn lời!

Cổ Địch lại càng đằng đằng sát khí, bởi vì Cổ Nhung trong mười hai thiên tướng, là đệ đệ của hắn, một đệ đệ cùng mẹ!

Đệ đệ ngoài ý muốn chiến bại bị giết, trong lòng Cổ Địch tự nhiên là tràn đầy lửa báo thù. Hắn cũng không nghĩ ra, đệ đệ thiện chiến như vậy, lại là trung cấp Yêu Vương, không ngờ lại ở Vân La Thành bỏ mình!

Mấy chục vạn thi thể yêu tộc, muốn thanh lý sạch sẽ là rất khó khăn.

Dù sao đường cũng không lớn, mười mấy vạn đại quân không thể nào nhanh chóng thông qua.

Chương Du tự mình mở đường, pháp thân thúc dục, hóa làm một người khổng lồ cao gần mười thước, nhìn chằm chằm vào một thủ cấp, dưới đầu là vô số xúc tu phất phới. Xúc tu kia đón gió cuốn động, so với vòi voi còn lớn hơn.

Ngay tại lúc này, trong bụi cỏ hai bên đường phía trước, bỗng nhiên toát ra một loạt đầu người.

- Không tốt, có mai phục!

Chương Du hét lớn một tiếng, chân lớn hung hăng bước trên mặt đất, lực lượng cường đại theo mặt đất trùng điệp đi ra, chấn đắc làm mặt đất ầm ầm lay động, vung lên một tầng sương khói.

Chương Du này, cũng là thập phần giảo hoạt. Biết loài người ở chỗ này mai phục, nhất định là muốn tập kích bất ngờ bọn họ. Cho nên, một mảnh sương khói này vung lên, cách trở tầm mắt song phương, loài người muốn đánh lén, sẽ tương đối khó khăn rồi.

- Giết!

Sưu sưu sưu!

Trong hư không, thật giống như vô số châu chấu bay trên trời...

Vũ tiễn, lại là vũ tiễn.

Từng đợt vũ tiễn bén nhọn, không ngừng hướng bên này chào hỏi tới. Vũ tiễn dày đặc, thế công lạnh thấu xương, giống như ác quỷ lấy mạng, không ngừng chào hỏi ở trên người đại quân yêu tộc.

Chương Du quát to:

- Thuẫn binh, trọng giáp binh, bảo vệ tốt trận hình. Đây là trúc mũi tên, lực sát thương không lớn. Ngừng thở, không nên hít không khí vào!

Đa Đầu Bộ bên này, trước kia ăn thiệt thòi Tùng Vân Tán, cho nên đối với loại độc chất này, cũng có một loại kiêng kỵ bản năng.

Nhưng mà lần này, Vân La Thành hoàn toàn không vận dụng Tùng Vân Tán.

Dùng qua một lần, lập lại chiêu cũ, nhất định là không có hiệu quả.

Lần này, kế hoạch của Mộ Dung, thuần túy chính là vì ngăn chặn thế tiến công của yêu tộc một lát, cho đối với phương một hạ mã uy.

Cho nên, hắn đầu nhập vào mấy vạn binh lực, toàn bộ là dùng mũi tên trúc. Mỗi tên cung tiễn thủ, trang bị ba mươi mũi tên trúc.

Bắn xong liền lui.

Vũ tiễn kết thúc, liền có tiếng hô lớn:

- Rút lui trở về thành!

Sau khi hoàn thành kế hoạch ngăn chặn, đội quân ngăn chặn này, căn bản không lưu lại, nhanh chóng theo đường cái rút lui.

Lúc này, võ giả loài người được huấn luyện nghiêm chỉnh thể hiện đi ra.

Ngay khi trận thế yêu tộc bên này đại loạn, đội ngũ loài người đã bắt đầu đâu vào đấy rút lui, mấy vạn nhân mã, mặc dù cũng không ít, nhưng mà rút lui rất ngay ngắn, cũng không có bất kỳ cảm giác trì trệ.

Chờ bên yêu tộc ổn định trận cước, thanh điểm tổn thất, mấy chục vạn tạp binh cơ hồ tổn thất một phần ba, mà đội ngũ tinh nhuệ, bởi vì bị bắn nơi yếu hại, tổn thất gần một thành.

- Ghê tởm loài người! Nhân loại đáng chết!

Chương Du giận dữ, đầu ngẩng cao, ngửa mặt lên trời rít gào, xúc tu hung ác kia đón gió bay múa, màu da bởi vì phẫn nộ biến thành đỏ ngầu đáng sợ.

- Xông lên cho ta, nghiền nát Vân La Thành!

Nói đến yêu tộc, trừ cường công, cũng thật không có chiến thuật gì. Yêu tộc Thánh chiến, vốn là không thế nào dạy chiến thuật, dựa vào đúng là nhiều người, dựa vào đúng là đại thế quét hết thảy này.

Nếu như số lượng không chênh lệch, dưới điều kiện ngang nhau, yêu tộc trên căn bản là không thể nào thắng được nhân loại.

Yêu tộc nhiều lần thánh chiến có thể chiếm được tiện nghi, dựa vào đúng là ưu thế nhân số, dựa vào đúng là sai khiến loài người, ưu thế bào chế yêu hóa khôi lỗi, dựa vào là có thể ngay tại chỗ tiếp viện.

Huyết nhục loài người, chính là tiếp tế tốt nhất của yêu tộc!

Chương Du cùng Cổ Địch, đều là thượng phẩm Yêu Vương, là tứ đại chính tướng mạnh nhất của Đa Đầu Đại Thánh, thực lực không phải chuyện đùa, thủ hạ chính là tinh nhuệ, so sánh với La Giải cùng Đấu Bức mạnh hơn không ít.

Mặc dù gặp phải ngăn chặn, nhưng vẫn một đường đẩy mạnh, rất nhanh liền đến dưới thành.

Phía trên Vân La Thành, vốn là có mười vạn tinh binh, hơn nữa đội ngũ không ngừng gấp rút tiếp viện đến, cùng võ giả dân gian tổ chức đội ngũ, hôm nay lực chiến đấu cũng có trên hai mươi ba vạn.

Dĩ nhiên, Nhậm Thương Khung bên này, cũng không tính toán cùng yêu tộc liều mạng.

Liều mạng, võ giả loài người là vĩnh viễn không bằng yêu tộc. Yêu tộc là toàn dân đều binh, loài người có thể ra chiến trường, mười không tồn tại một.

Không hao tổn chiến, như vậy nhất định là chém tướng. Yêu tộc thờ phụng cường giả, cường giả ở trong đội ngũ, có lực hiệu triệu chí cao.

Nếu như cường giả bị giết, sĩ khí yêu tộc tất nhiên gặp phải ảnh hưởng.

Mộ Dung đứng đầu tường, trận chiến này, trên danh nghĩa hắn vẫn là chỉ huy. Giờ phút này, Mộ Dung quát lên:

- Bọn đạo chích Yêu tộc, dám tới lãnh thổ của nhân loại, các ngươi muốn gì đây?

- Tiểu tử, nói nhảm nhiều quá đó! Yêu tộc thánh chiến ta mở ra, thế giới loài người chính là dàn tế thánh chiến, máu của loài người đê tiện, chỉ xứng dùng để làm nền cho thánh chiến quang huy! Các huynh đệ, xông lên cho ta!

Hai chân Chương Du đạp mạnh, vô số xúc tu cao cao vung lên, hướng trên đầu thành bay tới, bắn ra vô số đạo khí lưu màu đỏ, hướng Mộ Dung bên kia bắn qua, Chương Du là thượng phẩm Yêu Vương, thực lực cùng Càn Nhất Tam huynh đệ không phân cao thấp. So với Mộ Dung là mạnh hơn một bậc.

Bất quá, trên đầu thành Vân La Thành lúc này, Nhậm Thương Khung, Đế La Vũ Hậu cũng thình lình ở trong, sao lại để Chương Du này đánh lén thành công?

Nhậm Thương Khung hừ nhẹ một tiếng, bàn tay một trảo, một đạo Cửu Dương Đại Thủ Ấn ầm ầm phun ra. Đại thủ ấn này lớn chừng bằng cửa thành, giống như một tấm bia to khổng lồ để ngang đầu tường, đem vô số khí lưu này ngăn trở!

- Sách sách, quả nhiên có mấy cường giả trấn giữ, khó trách có thể diệt sát La Giải! Ha ha, huyết mạch Thần Thông hậu kỳ cường giả, dùng để tế ngũ tạng Chương Du ta, quả thực là tuyệt không thể tả!

Chương Du chẳng những không hãi sợ, ngược lại hướng đầu tường không chút kiêng kỵ vọt lên.

Bên kia, Cổ Địch cũng không yếu thế, quát lên:

- Các huynh đệ, xông lên thành!

Yêu tộc đại quân khởi động, mấy chục vạn đại quân giống như thủy triều hướng tường thành lao tới.

Mà hai đại chính tướng, liền hướng đầu tường bay vút qua, hiển nhiên là chuẩn bị áp dụng kế hoạch chém đầu!

Nhậm Thương Khung cười ha ha một tiếng:

- Tới tốt!

Thân thể hóa thành một đạo lưu quang kim sắc, nghênh hướng Chương Du kia.

Chương Du cười hắc hắc quái dị:

- Tiểu tử, ngươi muốn chết sao!

Cái đầu lay động, xúc tu thật dài kéo dài thêm, biến thành vô số đạo xúc tu hướng trên người Nhậm Thương Khung xoắn tới.

Xúc tu đáng sợ này, chừng hơn trăm cái, mỗi một cái cũng có thể khai sơn liệt thạch, môt khi bị xúc tu này quấn lấy, chỉ sợ gân cốt sẽ bị chặt đứt.

Nhậm Thương Khung cười lạnh một tiếng, bỗng nhiên tại chỗ gia tốc, Đại Ngũ Hành Lôi Âm Trúc Kiếm trong tay vung lên, kim mang xẹt qua trường không, một đường vòng cung quỷ dị nhằm trời cao bắn tới.

Sau một khắc, hơn trăm cái xúc tu của Chương Du nhất tề gảy lìa, huyết vũ hòa với xúc tu, rối rít rơi xuống.