Giản Việt dùng ngón tay thon dài của mình quấn sợi tóc của cô, không ai có ý định phá vỡ bầu không khí ái muội này giằng co một lúc. Cuối cùng Hà Lạc cũng không chịu nổi nữa, muốn hít thở không khí nhưng hai chân nhũn ra, gạch trong phòng bếp rất trơn làm cô trượt chân, cả người nhào vào lòng Giản Việt.
Giản Việt duỗi tay đỡ cô.
Bộ ngực đầy đặn của cô trực tiếp đụng thẳng vào khuỷu tay cường tráng của anh, đột nhiên bị đụng vào làm cho Giản Việt có thể cảm nhận được sự mềm mại của bộ ngực.
Thời tiết rất nóng, áo ngực Hà Lạc mặc không có miếng lót, chỉ có một lớp ren hơi mỏng.
Dưới động tác gợi tình này, núm vú của cô cương cứng cách một lớp vải cũng có thể cảm nhận được núm vú hồng nhạt hơi nhô lên.
Áo ngực ren trên sô pha…..
Mà áo ngực trên người Hà Lạc cũng là loại đó, nhưng bầu ngực của cô rất đầy đặn, loại áo ngực mỏng và xuyên thấu như vậy có thể nhét vào được sao?
Nghĩ tới đây, tay Giản Việt không tự giác nắm chặt lại.
Cả người cô gần như bị ép vào trong một góc, lúc Hà Lạc ngẩng đầu tóc ướt nhẹp, ánh mắt giống như một con thú yếu ớt. Cô sắp thở không nổi nữa rồi, cô nói với giọng cầu cứu: “Giản….Giản Việt…..”
Giọng nói của Giản Việt hơi khàn khàn: “Là tôi làm đau cô à?”
Cả người Hà Lạc run rẩy, cô không biết là do mình khẩn trương hay là sợ hãi, cô lắc đầu, giống như một con thuyền trên con sóng dập dềnh.
“Vậy sao chỗ này của cô, lại hồng vậy?”
“Cái gì……?”
Hà Lạc chỉ cảm thấy cả người cô rất nóng, từ mặt đến cổ, đều hồng từ cổ tới người nhưng cô không biết Giản Việt đang nói chỗ nào, đang muốn hỏi thì lòng bàn tay của người đàn ông đột nhiên sờ lên vú cô.
Vú rất lớn, cả một bàn tay anh cũng không che hết được, hơi nắm lại bầu ngực mềm mại biến dạng.
“Tôi đang nói chỗ này, cô xem núm vú đã cứng hết rồi.” Anh cố tình đè thấp giọng nói, cực kỳ mê hoặc lòng người.
“Ưm……” Hà Lạc không nhịn được mà rên rỉ.
Cốc nước ở phía sau bị tay cô đụng trúng, rầm một tiếng vỡ tan tành.
Nhưng động tĩnh này cũng không gián đoạn trạng thái giằng co của hai người.
Cơ thể cô rất mẫn cảm chỉ một cảm xúc dao động nhỏ cũng trở nên rõ ràng.
Lòng bàn tay người đàn ông lớn và ấm áp lại rất mạnh mẽ, rất giống với trong tưởng tượng của Hà Lạc.
Núm vú rất trướng cô chỉ có thể cam chịu, Hà Lạc chờ anh càng xoa bóp mạnh hơn như vậy sẽ hoàn toàn phá vỡ lớp giấy mỏng này, nhưng Giản Việt lại buông tay ra.
Bàn tay anh đi xuống, giữ chặt eo Hà Lạc, lúc cô còn chưa kịp phản ứng thì đã bị một tay Giản Việt ôm lên.
“A……”
Hà Lạc kêu lên một tiếng cô vội vàng vòng qua cổ người đàn ông.
Khi nhìn thấy Giản Việt đang đi về phía phòng ngủ của cô, trong lòng Hà Lạc lo lắng.
Trước giờ cô chưa từng lên giường với người đàn ông mình vừa gặp lần đầu tiên như thế này.
Trước khi chuyển tới đây, Hà Lạc đã sửa sang phòng ngủ lại trước, tuy là trang trí đơn giản nhưng những vật trang trí thú bông lông xù khiến căn phòng trở nên ấm áp hơn.
Giản Việt đặt cô xuống giường anh lấy cái khăn cô treo trên giá, rồi lau mái tóc đang ướt của cô.
“Thay đồ đi, mang dép vào rồi đi vào phòng bếp, coi chừng bị mảnh vỡ làm chảy máu.”
Hà Lạc chớp chớp mắt, hả? Chỉ vậy? Không có?? Nữa??
Vẻ mặt chờ mong và thất vọng của cô quá rõ ràng, Giản Việt hơi nhếch môi: “Cô đang nghĩ gì vậy?”
Mặt Hà Lạc đỏ lên: “Không có.”
Đánh chết cô cũng sẽ không thừa nhận là vừa rồi cô đã mong chờ sẽ phát sinh thứ gì……