Bé Chanh Siêu Chua

Chương 39: (H)



Đứt quãng làm không biết bao nhiêu lần, cuối cùng Cố Ninh giống như từ trong nước vớt ra, ướt đẫm, lại giống như được người lấy ra từ trong lò nướng, cả người đỏ ửng khác thường.

Cái thứ đó của Trần Tùng vẫn còn đang nhét trong huyệt nhỏ của cô, hai người làm làm, làm đến quay về trên giường.

Anh rút khăn giấy lau sạch mồ hôi trên da của Cố Ninh, lại vươn tay lấy điều khiển bên cạnh giường bật điều hoà, điều chỉnh nhiệt độ không quá lạnh cũng không quá nóng.

Lại ôm người vào phòng vệ sinh, cẩn thận tắm rửa sạch sẽ, đương nhiên là lại ở bên trong hung hăng làm cô một lần nữa.

Sau khi kết thúc, Trần Tùng ôm người đi ra.

Cố Ninh mềm nhũn nằm sấp lên trên giường ngủ.

Dáng người cao lớn của Trần Tùng đè lên phía sau cô, côn th*t dừng trong âm đ*o, không động, chỉ muốn nhét vào bên trong mà thôi, anh vừa mê luyến và yêu thích hôn lên tấm lưng mảnh khảnh xinh đẹp của cô.

Dấu hôn phủ một lượt.

Cố Ninh vừa mệt vừa buồn ngủ vô thức lầm bầm mấy câu, chân nhỏ hướng ra sau đá người đàn ông đang đè lên người mình, không có sức, giống như gãi ngứa vậy.

Trần Tùng thích muốn chết, côn th*t tuy không động, nhưng ở bên trong vẫn tiếp tục sưng to.

Huyệt nhỏ của Cố Ninh lại bị kéo căng ra một chút, cô chìm trong giấc mộng giống như nức nở mấy tiếng, còn vặn vẹo mông, muốn ép vật lạ trong cơ thể mình ra ngoài.



Mông còn đang vặn.

Trần Tùng bị động tác này của cô làm cho cả người sắp bùng nổ, vội vàng dùng tay đè eo và mông của cô lại, không cho cô động đậy loạn nữa.

Anh không có khả năng tiếp tục làm nữa, nói đến cùng là làm quá nhiều rồi, Cố Ninh cũng không thể chịu nổi, càng đừng nói là cô đã mệt đến mức ngủ luôn rồi. Nếu như lại tiếp tục để cô vặn vẹo mông tiếp, anh không dám đảm bảo đâu.

Lúc trước làm xong, Trần Tùng sẽ dành chút thời gian vuốt ve Cố Ninh.

Nhưng còn lâu mới kéo dài như lần trước, cho dù cô đã ngủ, không thể tiếp tục làm nữa, Trần Tùng vẫn muốn nhìn cô, vuốt ve cô.

Cái kiểu thay đổi này không biết từ lúc nào nảy sinh, Trần Tùng không bài xích, lại còn hơi khao khát, mong muốn, anh lại hôn hôn lên xương cánh bướm sau lưng Cố Ninh, còn luyến tiếc rút côn th*t ra.

Đằng nào thì bọn họ cũng ăn tối rồi, cho dù tối nay ngủ sớm một chút cũng chẳng sao.

Nửa đêm, Cố Ninh xoay người sang bên cạnh, côn th*t bị rút ra phần lớn, Trần Tùng nửa tỉnh nửa mê, thuận theo tự nhiên thẳng eo đâm đến, nhét dương v*t vào lại.

Sáng sớm ngày hôm sau tỉnh dậy, Cố Ninh cảm thấy có thứ gì đó ở bên dưới giật giật.

Cô mê man mở mắt ra, mở chăn trên người ra, nhìn xuống dưới, phát hiện cái thứ đó của Trần Tùng chặn ở bên dưới, trong tích tắc mặt đỏ đến mức không thể đỏ hơn.

Lại có thể cắm vào cả đêm.



Cố Ninh đang định dịch người, kéo giãn khoảng cách giữa hai người, Trần Tùng đã vươn tay ôm lấy eo cô kéo lại. Đàn ông mà, gần như sáng sớm đều sẽ chào cờ.

Lúc không có vợ bên cạnh, chỉ có thể để nó tự nhiên hạ xuống, nếu không thì sẽ dùng tay tuốt mấy cái. Chưa kể bây giờ côn th*t của Trần Tùng còn đang cắm trong cơ thể của Cố Ninh, trực tiếp làm là được rồi.

“Em phải…em phải quay về trường.”

Trần Tùng híp mắt tìm điện thoại, thấy mới sáu giờ rưỡi sáng, lại bỏ điện thoại xuống, tập trung đâm cô: “Làm đến bảy giờ, nửa tiếng, anh sẽ cố gắng xuất ra.”

Bảy giờ sáng.

Chân Cố Ninh mềm nhũn đúng giờ được xuống giường, Trần Tùng cũng dậy, muốn ôm cô đi đánh răng rửa mặt. Cô không cho, kiên quyết muốn tự mình đi.

Trong lúc cô làm mọi thứ thì Trần Tùng cũng xuống dưới tầng mua bữa sáng lên.

Cố Ninh không thích uống nước đậu lắm, Trần Tùng mua sữa chua cho cô.

Lúc ăn bữa sáng, điện thoại của Cố Ninh vang lên, màn hình hiển thị tên lưu là Tạ Tử Tô. Trần Tùng ngồi ngay bên cạnh cô liếc mắt là thấy.

Cố Ninh do dự có nên nhận hay không, hoặc là có nên đi ra chỗ khác nghe điện thoại hay không. Trần Tùng cắm ống hút vào trong sữa của cô, giọng điệu lạnh nhạt: “Nhận đi, sao lại không nhận?”

Cô nhận rồi.