Bé Con, Chú Không Thể Chờ

Chương 551



Chương 551:

 

Mặt nạ trên mặt bung ra, bà không thể tin được.

 

Người phục vụ bên cạnh tháo mặt nạ cẩn thận và nhanh chóng.

 

“Tống Ân!” Tư Nguyệt nói tiếp: “Dì à, dì chắc là không thường xuyên xem tin tức giải trí, cũng không biết đến Tống Ân. Đời tư của cô ấy rất tệ. Hiện tại chúng cháu đang ở cùng một đoàn phim. Cháu biết rõ tính cách của cô ấy.

 

Một thời gian trước, cháu đã liên lạc với các diễn viên nam trong đoàn, nhưng cháu không biết chuyện gì đang xảy ra, vì vậy thực sự đã cô ấy đã dụ dỗ anh Minh. ” Trần Phương Linh trong lồng ngực có chút ngột ngạt.

 

Cô không thể tin rằng những lời Tư Nguyệt nói là sự thật. Bà hỏi: “Cháu có chắc không, chính chính thằng Minh nhà dì đã yêu nó?”

 

“Đương nhiên là chắc chắn ạ” Tư Nguyệt lại đổ thêm dầu vào lửa và ghen tuông, đồng thời giải thích cặn kế việc Lê Tiến Minh thậm chí không để ý đến tính mạng muốn lên núi cứu Tống Ân trong cơn bão mấy ngày trước.

 

Trần Phương Linh sợ hãi và tức giận. Con trai tôi suýt chết vì người đàn bà đó, có đáng không?

 

Hơn nữa con người phụ nữ này vẫn như vậy!

 

Bà cúp điện thoại của Tư Nguyệt, nhanh chóng gọi cho Lê Tiến Thành để xác nhận.

 

Lê Tiến Thành lúc đầu vẫn im lặng.

 

Cuối cùng, mới nói thẳng: “Lời Tư Nguyệt nói là thật ạ. Thím à, thím còn nhớ ngày ăn cơm ở nhà mình không? Ngay khi cô ấy đi, anh Minh đã đuổi theo cô ấy ra ngoài. Họ đã ở cùng nhau đêm đó!” Trần Phương Linh tức giận đến mức máu đồn lên, tay chân tê dại.

 

“Tùy tiện! Thật quá tùy tiện!” Người phụ nữ này nóng nảy như thế nào muốn chia tay với Tiến Thành rồi ngủ trên giường của Tiến Minh?

 

Là một cô gái nghiêm túc không thể làm những chuyện như vậy!

 

Ngoài ra, không người phụ nữ nghiêm túc nào có thể là một người phụ nữ đã mang thai với người khác mười năm trước và bị sẩy thai?

 

“Cháu luôn nghi ngờ rằng ngay cả trước khi cháu và cô ấy chia tay, cô ấy có thể đã ở bên Tiến Minh. Hơn nữa, có vẻ như lần này Tiến Minh vẫn đang ở trong một cái bẫy sâu.” Trần Phương Linh ôm chặt lồng ngực của bà: “Trái tim bà rất đau, cháu đừng nói nữa!” Lê Tiến Minh đã ba ngày không gặp Tống Ân.

 

Thông tin của đoàn sẽ được đăng lên theo thời gian. Để quảng bá cho bộ phim, đội tuyên truyền hàng ngày sẽ gấp rút từ thôn núi lên thành phố để tung tin tức.

 

Lê Tiến Minh thấy Tống Ân lại ra trận. Hơn nữa, những cảnh quay ngày nay còn nguy hiểm hơn.

 

Anh nhờ Trần Phong đặt vé bay đến thành phố Bắc An.

 

Trần Phong sửng sốt: ” Không phải anh vừa mới trở về sao?”

 

“Tại sao lại là vừa, đã ba ngày rồi.

 

Tôi sẽ đi thăm xem chân cô ấy đã lành chưa” Với lại…

 

Anh muốn biết người phụ nữ nhãn tâm, vô lương tâm kia có nghĩ đến anh ta không!

 

Tôi sợ không có ail Trái tim của cô ấy làm bằng gì vậy!

 

Lê Tiến Minh luôn nghĩ đến Tống Ân, luôn tức giận và bất lực. Không có cách nào để đưa cô ấy đi.

 

“Được rồi, em sẽ đặt vé cho anh ngay lập tức” Trần Phong vừa đặt vé, vừa lắc đầu: “Đơn giản là anh đã mắc vào bãy tình rồi rồi, em nghĩ bây giờ anh cần phải suy nghĩ kỹ xem nên giải thích với anh thành và cô như thế nào.” Lê Tiến Minh suy nghĩ một chút, nhìn Trần Phong, nghiêm túc nói: “Tống Ân là một cô giái rất tốt. Ít nhất, những gì tôi biết về cô ấy, cô ấy hoàn toàn khác với những tin tức giải trí. Những bản tin trước đây, nó hoàn toàn đều là vu khống cô ấy.”

 

“Em biết, em biết biết” Trần Phong gật đầu: “Lúc yêu sẽ có thần tiên trong mắt, vì anh thích cô ấy, đương nhiên cho rằng nàng cái gì của cô ấy cũng đều tốt” Lê Tiến Minh nhẹ nhàng rút một tập tài liệu và ném nó lên đầu Trần Phong. Trần Phong xoa xoa sau đầu của kêu một tiếng “Ai ya”

 

“Em nghĩ cô Tống khá tốt. Cô có thể phá vỡ nguyên tắc đàn bà có thể xấu ở đâu? Nhưng tôi biết điều đó vô dụng, nhưng chú Lê và cô Lê mới là quan trọng.” Tron tâm trí Lê Tiến Minh bắt đầu vô thức phác thảo ra bức tranh Tống Ân khi nhìn thấy cha mẹ mình.

 

Nhưng hình ảnh về nỗi nhục nhã của Lê Tiến Thành lần trước cứ lởn vởn trong tâm trí anh.

 

Cho đến bây giờ, tôi không thể quên những giọt nước mắt trên khuôn mặt của cô ấy. Thật độc ác, thật oan trái, thật đau lòng….

 

Nếu bây giờ bị đem ra làm cha mẹ như thế này, cô ấy sẽ phải đối mặt với điều gì?