Bé Con Của Tổng Giám Đốc Phúc Hắc

Chương 48: Mang thai



"" phu nhân chỉ vì quá mệt mỏi mà ngất đi thôi, Nghiêm tổng không cần lo lắng "" bác sĩ đứng kế bên giường sau khi kiểm tra cho Vy Vy xong mới nói cho Bắc Nghiêm biết tình trạng của cô, cả người ông ta đổ mồ hôi hột, thật đáng sợ, bộ dạng lúc nãy của Nghiêm tổng thực sự đáng sợ a

"" vậy sao cô ấy lại chưa tỉnh? "" Bắc Nghiêm đen mặt lạnh lùng nhìn bác sĩ nói 

"" A..chuyện đó để cho phu nhân ngủ một giấc chắc chắn sẽ không sao đâu "" 

"" được rồi "" Bắc Nghiêm định phất tay cho ông ta ra ngoài thì thấy bộ dạng muốn nói rồi lại thôi của ông ta 

"" chuyện gì? "" anh lạnh lùng hỏi 

"" chuyện là..chuyện là hiện tại thai nhi còn nhỏ chuyện phòng the phải hạn chế một chút... không..nên để cho phu nhân mộ mỏi dễ động thai khí "" ông bác sĩ ấp a ấp úng nói chỉ sợ ánh mắt của Nghiêm tổng lại nhìn mình 

"" đi đi "" Bắc Nghiêm phất tay cho ông ta đi ra ngoài

Ông bác sĩ thở phào nhẹ nhõm, ôm hòm thuốc của mình chạy như điên ra ngoài, đoán nếu ở lại thêm giây phút nào nữa khẳng định sẽ bị tổn thọ từng ấy mất 

Trong phòng một mình Bắc Nghiêm còn đứng sững sờ ngay tại chỗ đại não hiện tại đang phân tích lời nói của bác sĩ " thai nhi còn nhỏ " còn có " hạn chế chuyện phòng the..".... là thế nào? 

"" có thai "" bỗng nhiên hai mắt Bắc Nghiêm sáng lên rồi lại nhìn cô gái đang ngủ trên giường, cả người lâng lâng như say rượu khóe miệng nở nụ cười ngây ngô, nếu để nhân viên của anh biết được anh có bộ dạng như vậy phỏng chừng sẽ sợ hãi mà chết mất 

"" bé con có tiểu bảo bảo..ta sắp được làm cha.. "" Bắc Nghiêm cưng chiều vuốt chiếc bụng phẳng lì của Vy Vy thì thầm nói, khuôn mặt không cầm được mà vui mừng như điên, nhìn chỗ vòng eo nhỏ nhắn của Vy Vy anh lại đang tưởng tượng có một sinh linh bé nhỏ đang được hình thành đó là kết tinh của tình yêu của hai người họ đó là đứa con đầu tiên của anh với cô...

Vậy là đại tổng tài ác ma trong truyền thuyết hiện tại đang ngồi cười ngây ngô trên giường giống như một đứa trẻ vừa được nhận quà 

----------------

Khi Vy Vy tỉnh dậy đã là sớm hôm sau vì cái bụng nhỏ nhắn đang kêu mới chịu thức dậy, ngủ đủ khiến cả người cô đều thoải mái, đang định đứng dậy đi vào nhà vệ sinh thì phát hiện có chuyện gì đó không đúng, trên người cô mặc một chiếc đầm ngủ màu trắng trên chân đầy rẫy vết hôn chi chít, khuôn mặt cô đỏ ửng lên nhưng cả người ngoại từ dấu hôn thì không còn gì khác nha không lẽ bước cuối cùng kia ông xã của cô lại chịu dừng lại hả 

Chuyện là đại Boss Nghiêm cực kì rất uất ức vì lời dặn chuyện phòng the phải đợi qua 3 tháng mang thai mới được làm nếu không bảo bảo sẽ xảy ra chuyện anh sẽ ăn sạch sành sanh cô như hiện tại lại không thể cho nên cả đêm phải đi tắm nước lạnh, theo chủ nghĩa không ăn cơm được cũng phải được ăn nhẹ mới miễn cường thỏa mãn cho nên trên người cô chỉ có vết hôn mà thôi chỉ là Vy Vy vẫn không biết hiện tại mình đã mang thai mà thôi 

"" bảo bối tỉnh? "" Bắc Nghiêm từ bên ngoài vào đã thấy cô gái ngồi trên giường ngơ ngẩn, chiếc váy ngủ không đủ để che hết những dấu hôn trên người cô khiến cả người anh lại khô nóng không dấu vết nuốt một ngụm nước miếng nhưng trong lòng lại đang thầm kêu gào " cô hiện tại không được " 

"" a.. Nghiêm "" ngeh thấy tiếng gọi ôn nhu của anh trong lòng cô lại âm thầm thỏa mãn, mỉm cười thật tươi về phía anh 

"" đáng chết "" dục vọng đang áp chế sắp thành công của Bắc Nghiêm lại một lần nữa dâng lên chỉ vì một nụ cười của cô, chết tiệt khi nào mà anh lại mất kiềm chế đến như vậy hả, bình tĩnh...bình tĩnh không thể để tiểu bảo tổn thương được nhưng mà ăn đậu hũ chắc là được nhỉ 

Nghĩ là làm anh tiến lên ôm cô vào lòng cưng chiều hôn lên miệng cô, nụ hôn rất nhẹ nhàng ôn nhu, thế giới chìm lặng chỉ còn tiếng rên nhẹ của Vy Vy mà thôi 

Hôn xong cả người cô vô lực tựa vào lồng ngực của anh nhắm mắt lấy lại hơi thở 

Bắc Nghiêm nhìn thiên hạ trong lòng cười nhẹ một tiếng sủng nịch vuốt mái tóc của cô, cúi người tựa cằm vào vai cô khiến cô nhột nhột cả người 

"" bé con..tiểu bảo bối... anh sẽ không bao giờ để em gặp lại chuyện như hôm qua nữa "" có trời mới biết khi cô bị bắt cóc anh đã tưởng tượng đến bao nhiêu tình huống xấu nhất trong đầu khi nhìn thấy tấm anh kia cả người anh đều đau như cắt hận không thể nhào đến nơi ôm cô vào lòng 

"" vâng "" Vy Vy gật đầu rồi lại chui vào lồng ngực của anh tham luyến hơi thở nam tính trên người anh 

"" bé con... chúng ta sắp làm cha làm mẹ rồi "" Bỗng nhiên Bắc Nghiêm ô lấy vai cô đối diện với mình hưng phấn nói 

"" vâng "" 

"" A... làm cha? làm mẹ? "" sau một hồi tiêu hóa Vy Vy hét lên kích động nhìn anh 

"" đúng vậy em có bảo bảo rồi "" nhìn hành động đáng yêu của cô Bắc Nghiêm bất giác cười rộ lên, bé con của anh ngày càng khả ái đáng yêu thật hận không thể giấu cô đi chỉ một mình anh chiêm ngưỡng 

"" em..em có thai sao? "" đôi mắt lấp lánh của Vy Vy nhìn vào bụng mình nhẹ nhàng vuốt ve, bên trong này đang có sự hiện diện của một sinh linh bé nhỏ sao? 

"" ừm "" Bắc Nghiêm sủng nịch ôm chặt lây cô đang ngây ngốc, trong lòng thầm la hét anh phải đi nói cho đám người xấu tính kia biết bảo bối nhà anh có bảo bảo rồi nha