Hôm nay sau khi nhìn thấy người ở phía sau Sở Thẩm Lộ không phải Beta, mà là một Omega không biết từ đâu ra thì Cung Trầm hoàn toàn xác định một việc.
—— Bồ Dao Tri đang trốn tránh hắn, cũng không muốn gặp hắn.
Có lẽ là bởi vì cuộc điện thoại vô cùng khiến người bực bội 6 năm trước kia, hoặc là nói bởi vì đến nay hắn vẫn không thể tiêu tan việc vì sao Bồ Dao Tri không chịu giải thích với hắn. Ở những việc liên quan đến Bồ Dao Tri, thì người luôn điềm tĩnh khống chế mọi việc như Cung Trầm, lại không hiểu sao sinh ra một loại tâm lý phản nghịch.
Nếu không muốn gặp, vậy hắn liền buộc cậu không gặp không được.
......
Cùng thời gian.
Hai người Sở Thẩm Lộ và Địch An không hiểu ra sao mà rời khỏi tòa nhà Tập đoàn Minh Uyên, sau đó đồng loạt về tới công ty.
Sau khi hai người trở lại công ty, nhớ lại những lời vừa nghe được ở trong tòa nhà của Tập đoàn Minh Uyên thì ánh mắt hai người lập tức theo bản năng mà đồng loạt nhìn về phía Bồ Dao Tri một cách quái dị.
Nhận thấy được ánh mắt quái dị của hai người, người sau khó hiểu.
Bồ Dao Tri nhướng mày, hỏi: "Nhìn cái gì?"
Hai người nhíu mày không đáp, mà là đi tới trước chỗ làm việc của Bồ Dao Tri.
Hai người đứng trước bàn làm việc của Bồ Dao Tri, vuốt cằm, ánh mắt quét cậu một vòng từ trên xuống dưới.
Hai người quan sát Bồ Dao Tri một lát.
Một lát sau, Sở Thẩm Lộ trước nghi hoặc hỏi: "Dao Tri, cậu quen biết Cung tổng à?"
Bồ Dao Tri nghe tiếng ngẩng đầu.
Cậu nhướng mày nhìn về phía Sở Thẩm Lộ, vẻ mặt càng có vẻ quái dị hơn so với Sở Thẩm Lộ.
Bồ Dao Tri hỏi lại: "Anh cảm thấy tôi có thể quen biết sao?"
Sở Thẩm Lộ nghĩ nghĩ, cảm thấy cũng phải.
Nếu như Bồ Dao Tri quen biết lão tổng của Tập đoàn Minh Uyên còn có mối quan hệ không tệ, thì cần gì phải đến công ty nhỏ đến cả tiền lương cũng không trả nổi của hắn làm gì?
Truyện chỉ được đăng tại Wattpad phuthuytuyet07 và Wordpress ALice's House.
Trực tiếp đi cửa sau, làm việc ở Tập đoàn Minh Uyên không phải là được rồi à?
Nhưng Sở Thẩm Lộ vẫn cứ nghĩ không ra.
Sở Thẩm Lộ càng nghĩ càng không thể tưởng tượng được, hắn cau mày vẻ mặt rối rắm nói: "Vậy vì sao sau khi tôi và Địch An tới, thì Cung tổng lại lập tức bảo chúng tôi dẹp đường hồi phủ, còn bảo tôi lần sau phải dẫn cậu đi cùng nữa?"
Bồ Dao Tri nghe vậy liền ngẩn ra, vẻ mặt tức khắc càng thêm quái dị.
Cậu suy tư một lát.
Cậu chỉ nghĩ tới một cái khả năng.
Bồ Dao Tri chần chờ nói: "...... Hắn không thích Omega sao?"
Sở Thẩm Lộ sửng sốt, chợt bừng tỉnh đại ngộ.
Sở Thẩm Lộ vỗ tay, ngộ đạo: "Đúng nhỉ!"
Bên cạnh, Địch An không khỏi cảm thấy kỳ quái: "Cung tổng của Tập đoàn Minh Uyên không thích Omega á? Vậy chẳng phải hắn chỉ có thể đính hôn cùng Alpha hoặc là Beta thôi sao?"
Bên kia, Alpha Nghiêm Phàn Thần nghe được lời này cũng không để bụng, "Này có gì đâu mà khó nghĩ? Có lẽ người ta có lẽ không phải không thích Omega đâu, mà là không thích trên người có hương vị tin tức tố của Omega khác thôi. Sợ dính vào người khi trở về để vị hôn thê nghe thấy cũng sẽ không vui."
Vì thế tất cả thắc mắc đều có giải thích hợp lý.
Cho nên, mới bảo Địch An dẹp đường hồi phủ, lại bảo Sở Thẩm Lộ cần thiết phải dẫn theo Beta không có bất luận tin tức tố nào là Bồ Dao Tri đi mới được.
Mọi người ngộ đạo.
Sau khi có được đáp án, cuối cùng thì Sở Thẩm Lộ cũng không cần lại tiếp tục rối rắm về vấn đề này.
Sở Thẩm Lộ ánh mắt trông mong mà nhìn Bồ Dao Tri.
"Vậy ngày mai cậu lại đi một chuyến với tôi nhé?"
Bồ Dao Tri nhíu mày.
"Không được."
Sở Thẩm Lộ không dự đoán được mình sẽ bị cự tuyệt, đột nhiên không kịp phòng ngừa.
"Vì, vì sao vậy?"
Bồ Dao Tri vô cùng bình tĩnh nói: "Cần phải sửa lại kích cỡ của tây trang."
Sở Thẩm Lộ lúc này mới đột nhiên nhớ tới chuyện này.
"À đúng rồi, tây trang! Tôi thiếu chút nữa đã quên mất chuyện này." Sở Thẩm Lộ gõ đầu mình một cái, sau đó may mắn nói, "Còn may trí nhớ của Dao Tri tốt, ngày mai tôi lập tức cầm đi nhờ người sửa lại."
Nói xong, lại nói.
"Sửa tây trang cũng mất một ngày, vậy ngày mốt lại đi nhé?" Sở Thẩm Lộ lại lần nữa mắt trông mong mà nói.
Bồ Dao Tri thần sắc lạnh nhạt.
"Không được, phải một tuần sau."
"Một tuần á? Vì sao vậy?" Sở Thẩm Lộ khó hiểu.
Bồ Dao Tri nhìn máy tính, thờ ơ.
"Copy tất cả những tư liệu liên quan đến hợp đồng cho tôi, tôi cần một tuần để nhanh chóng quen thuộc và ghi nhớ."
Sở Thẩm Lộ một lòng vội vã muốn ký hợp đồng với Tập đoàn Minh Uyên, vô ý quên mất. Đến lúc đó Bồ Dao Tri đi theo hắn đến Tập đoàn Minh Uyên, thân phận của Bồ Dao Tri là bí thư, không chỉ phải hiểu mà còn phải nhớ kỹ nội dung hợp đồng và hàng loạt tư liệu của công ty nữa.
Sở Thẩm Lộ lập tức bị đánh thức.
"Sao tôi có thể quên mất chuyện này chứ, vẫn là Dao Tri cậu nghĩ chu đáo, vậy quyết định vậy nhé, một tuần sau lại đi!"
"Ừm."
"Nhưng mà......thật sự không thể lại dời lên trước hai ngày được sao?"
"Không thể."
"Ò......"
......
Tối.
Mấy năm nay, nội dung công việc mỗi ngày cậu phải làm vẫn luôn là những phương trình được mã hóa trên máy tính, nào có xem qua hợp đồng gì.
Lúc này, Bồ Dao Tri nhìn tư liệu hợp đồng trên bàn trà trước mắt, không khỏi đau đầu mà đỡ trán.
*
Cung Trầm biết Alpha kia rốt cuộc có bao nhiêu bức thiết muốn mời được đầu tư.
Loại công ty bị gãy chuỗi tài chính này, vì có thể mời được Tập đoàn Minh Uyên đầu tư để tục mệnh cho công ty mình mà lần nữa da mặt dày đến tòa nhà của Tập đoàn Minh Uyên cầu gặp hắn, hắn đã từng gặp qua không biết bao nhiêu.
Dựa theo trình độ bức thiết của Alpha kia, thì hắn tin chắc ngày hôm sau đối phương liền sẽ mang theo Bồ Dao Tri lại đây tìm hắn.
Cung Trầm tin tưởng không nghi ngờ, cực kỳ tự tin đối với phán đoán của mình.
Cho nên.
Lúc Cung Trầm tự tin mười phần kiên nhẫn ngồi trong văn phòng công ty đợi một ngày, mà vẫn không nhìn thấy bóng dáng của Bồ Dao Tri, thì hắn không khỏi lâm vào trầm mặc.
Có lẽ chỉ là lâm thời xảy ra môt chút sự cố, cho nên mới vô ý trì hoãn một ngày.
Cung Trầm nghĩ như thế.
Nhưng.
Ngày hôm sau, Alpha kia vẫn chưa mang theo Bồ Dao Tri xuất hiện.
Sau đó.
Ngày thứ ba......
Ngày thứ tư......
Bồ Dao Tri vẫn không xuất hiện như cũ.
Giống như là đã mai danh ẩn tích vậy.
Đợi ước chừng bốn ngày, sự nhẫn nại của Cung Trầm cũng cạn kiệt.
Tuy rằng hắn cũng không có phương thức liên hệ của Bồ Dao Tri, cũng không biết tên công ty cậu đang làm việc là gì. Nhưng lấy nhân mạch và thủ đoạn của Cung gia, nếu muốn tra được những thứ này thì cũng không phải việc khó.
Nhưng vì sao hắn phải chủ động liên hệ một Beta?
Còn là một Beta cấp thấp nữa?
Nếu Bồ Dao Tri không muốn thất nghiệp từ công ty đang làm hiện tại, nếu muốn giữ được công ty của cấp trên của cậu thì hẳn là cậu phải chủ động lại đây cầu hắn mới đúng.
Để hắn chủ động đi liên hệ Bồ Dao Tri, bảo cậu lại đây tìm hắn sao?
—— hoang đường.
Hắn đường đường là CEO của Tập đoàn Minh Uyên, không chỉ phái người đi tra phương thức liên hệ của một Beta cấp thấp không nói còn chủ động gọi điện thoại qua đó, thật sự là việc quá hoang đường.
Hiện tại hẳn là Bồ Dao Tri lại đây cầu hắn, mà không phải hắn đi cầu Bồ Dao Tri mới đúng.
Cung Trầm càng nghĩ thì lửa giận càng tăng.
Rất tốt.
Vậy để xem thử, xem ai càng có thể nhẫn nại hơn.
Hắn cũng không tin, cấp trên của cậu có thể trơ mắt nhìn công ty của mình cứ như vậy mà đóng cửa giải tán.
*
Một tuần sau.
Bồ Dao Tri tới công ty.
Đáy mắt của cậu xanh đen, vẻ mặt buồn ngủ, bộ dáng nghiễm nhiên là ngủ không ngủ đủ giấc.
Nhìn thần sắc của Bồ Dao Tri, mọi người trong công ty đều bị dọa nhảy dựng. Từ trước đến giờ bọn họ còn chưa từng thấy sắc mặt của Bồ Dao Tri khó coi đến vậy.
Địch An thấy thế, vội vàng xoay người lấy túi trang điểm, tiến lên một bước muốn đánh phấn phủ che đi màu xanh đen dưới mắt của Bồ Dao Tri.
Địch An một bên cẩn thận bổ trang cho Bồ Dao Tri, một bên lại lải nhải với với Sở Thẩm Lộ bên kia.
"Sếp, anh nhìn xem anh khiến Dao Tri vất vả thế nào nè. Nếu hợp đồng thật sự được ký, vậy tháng này anh phải phát tiền thưởng cho Dao Tri đó!"
Bên cạnh, Sở Thẩm Lộ lập tức giơ tay thề: "Chắc chắn! Tuyệt đối sẽ phát tiền thưởng cho Dao Tri!"
......
Hai tiếng đồng hồ sau.
Sau khi tới nơi, hai người đứng dưới tòa nhà của Tập đoàn Minh Uyên, ngước nhìn lên tòa nhà trước mặt.
Sở Thẩm Lộ nuốt một nước miếng, lòng bàn tay đổ mồ hôi.
"Dao Tri, tôi vẫn có chút khẩn trương á......"
Bồ Dao Tri mặt liệt, trực tiếp nhấc chân liền đi.
"Đi thôi."
"Ò......"
Cùng thời gian.
Trên lầu.
Một tuần qua đi, ngay lúc Cung Trầm gần như nhận định Bồ Dao Tri sẽ không lại xuất hiện trước mặt hắn nữa, thì bí thư Khương Thâm đột nhiên gọi điện thoại tới.
"Cung tổng, hai vị tiên sinh kia tới rồi, ngài muốn gọi bọn họ lên gặp ngài bây giờ sao?"
Hai vị tiên sinh?
Ai?
Cung Trầm ngạc nhiên.
Hắn ngạc nhiên một lát, không quá hai giây liền nhanh chóng ý thức được, hai vị tiên sinh kia trong miệng bí thư kia là chỉ ai.
Cung Trầm một tiếng buồn cười.
Có thể thấy rõ khinh thường nơi đáy mắt.
Hắn còn tưởng rằng, người nào đó có bao nhiêu kiên cường cơ đấy.
Cuối cùng còn không phải như hắn dự đoán
Cuối cùng vẫn phải ngoan ngoãn tới đây à.
Cung Trầm cười lạnh một tiếng, buồn bực và không vui tích góp trong một tuần này tức khắc không còn sót lại chút gì.
"Để cho bọn họ lên đi."
"Đúng vậy."
Bên kia.
Dưới lầu.
Omega lễ tân mặc đồng phục hơi hơi mỉm cười với Sở Thẩm Lộ và Bồ Dao Tri.
"Hai vị tiên sinh có thể lên rồi."
"Mời đi thang máy đến tầng 36."
Sở Thẩm Lộ lễ phép nói tiếng cảm ơn, rồi sau đó gấp không chờ nổi mà cất bước liền đi.
Bồ Dao Tri ăn mặc tây trang, xách theo máy tính an tĩnh đuổi kịp.
Bồ Dao Tri ăn mặc tây trang, lưng thẳng thắn, thần sắc lãnh đạm ung dung.
Trong thang máy, Sở Thẩm Lộ lén lút liếc mắt nhìn Beta một cái, trong lòng không khỏi cảm thán.
Thật giống quá.
Người không biết còn tưởng cậu thật sự là bí thư của hắn đó.
Còn may là có Dao Tri ở đây.
Chỉ cần cậu ở đây thì cho dù là bất cứ việc gì, thì đều có thể khiến hắn an tâm kiên định hơn không ít.
Đinh.
Cửa thang máy mở ra.
Hai người đến tầng 36.
Đây là lần thứ ba Sở Thẩm Lộ đến nơi này, đối với nơi này, hắn đã hoàn toàn không còn xa lạ nữa.
Vừa đến tầng 36, Sở Thẩm Lộ liền dẫn theo Bồ Dao Tri quen cửa quen nẻo mà đi tới trước mặt bí thư Khương Thâm.
Sở Thẩm Lộ thật cẩn thận hỏi: "Hiện tại chúng tôi có thể đi vào sao? Hay là phải ở bên ngoài đợi thêm lát một nữa?"
Khương Thâm theo bản năng liếc mắt nhìn về phía sau lưng Sở Thẩm Lộ.
Là Beta đã gặp hôm bọn họ đến đây lần đầu tiên kia.
Có thể yên tâm.
Nhưng mà, mối quan hệ giữa cậu và Cung tổng đến cùng là......
Khương Thâm không chút dấu vết mà liếc mắt nhìn Bồ Dao Tri một cái, theo sau lại tươi cười lễ phép một cách công thức hóa với hai người.
"Cung tổng đang chờ ở trong văn phòng, hai vị tiên sinh có thể trực tiếp đi vào."