“ Để ta làm, ngươi ngồi đó đợi ăn đi.” Bưng tô canh tới, Quý Hi sợ Kiều Chi Du bị bỏng, không cho nàng chạm vào.
Có mấy cái này mà cũng không để cho mình làm, Kiều Chi Du nhịn không được nói: “ Trong mắt ngươi tay chân ta vụng về vậy sao.”
Chính là không lỡ, lại xấu hổ, Quý Hi không dám nói ra.
Tuy nàng so với Kiều Chi Du nhỏ tuổi hơn, Kiều Chi Du lại giống như một người chị, nhưng Quý Hi cũng không muốn để Kiều Chi Du chăm sóc mình theo lẽ thường, nàng hy vọng tự bản thân mình có đủ năng lực chăm sóc tốt Kiều Chi Du.
Màn đêm lặng lẽ buông xuống, Bắc Lâm vào ban đêm đèn đuốc sáng trưng, giống như một mảng sao trời rơi xuống đất.
Kiều Chi Du: “ Tặng ngươi món quà nhỏ, nhìn xem có thích hay không.”
Một hộp quà nhỏ tinh xảo được đóng gói cẩn thận, xung quanh còn tỏa ra hương thơm ngát. Quý Hi mở ra xem, là một đôi giày cao gót, cũng không tính là quá cao, ban ngày xỏ đi làm vừa vặn tốt, “ Thích.”
“ Nếu không thích thì nói lại với ta?”
Quý Hi không cần nghĩ nhiều: “ Ngươi tặng gì ta đều thích.”
Kiều Chi Du kéo Quý Hi ngồi xuống cạnh giường, sau đó ngồi xổm xuống, thật cẩn thận nâng chân Quý Hi lên, muốn giúp nàng đi thử giày.
Quý Hi né tránh, nói theo bản năng: “ Để ta tự làm.”
“ Đưa chân ra.” Kiều Chi Du lại cười nói, bàn tay nhẹ nhàng nắm lấy mắt cá chân mảnh khảnh của Quý Hi, tiếp tục giúp nàng thử giày. Mấy hôm trước, nàng có để ý thấy chân Quý Hi đi giày cao gót bị ma sát đến đỏ da, vì thế liền nghĩ tặng cho nàng một đôi đi vào thoải mái hơn.
Quý Hi cúi xuống, thấy Kiều Chi Du đang cẩn thận giúp nàng thay giày, trong lòng cảm thấy thật ấm áp, từ trước tới nay chưa từng có ai đối với nàng vừa tốt lại cẩn thận quá như vậy. Nhân lúc Kiều Chi Du ngẩng mặt lên, nàng liền cúi người xuống, đặt môi lên trán, cùng môi Kiều Chi Du hôn hôn xuống.
Hôn thoáng qua liền dừng.
Kiều Chi Du đứng dậy, hai tay chống xuống gường bao lấy Quý Hi, cúi người thuận thế hôn môi Quý Hi, đáp trả lại. Nàng phát hiện, Quý đáng yêu nhà nàng ngày càng ngọt ngào.
“ Ta cũng có quà cho ngươi.” Quý Hi lúc này mới nói.
“ Tặng quà gì vậy?” Kiều Chi Du tò mò.
Quý Hi đứng lên khỏi giường, đi đến bàn làm việc, từ trong ngăn kéo lấy ra một quyển gì đó thật dày, xoay người đặt vào tay Kiều Chi Du.
Kiều Chi Du nhìn kỹ, giống như một tập hình vẽ, được thiết kế tỷ mỉ rất đẹp. Nàng mở ra một trang.
Bên trong kẹp lại một vài bức tranh. Từ quán bar, sân thượng, đêm mưa, con mèo chiêu tài ở đầu giường, mặt cỏ sao trời, phố cũ trường học, đài phun nước quảng trường, vòng quay bánh xe, bệnh viện..........................
Còn nhiều hơn nữa.
Kiều Chi Du cẩn thận lật từng trang xem, dần dần, cảm động cười lên, mũi bắt lên men. Mới đầu xem trước hai trang còn không cảm nhận được gì, về sau xem tiếp, nàng mới hiểu được ý nghĩ đặt trong đó.
Mỗi một bức tranh, đều cất giấu một phần kỷ niệm.
Quý Hi mang khoảng thời gian các nàng tiếp xúc với nhau tích tụ lại vẽ thành tập tranh, từ khi quen biết đến thời điểm yêu nhau.
Đã từ lâu Quý Hi luôn suy nghĩ không biết lên tặng quà gì, nàng tự biết bản thân mình không am hiểu như thế nào là lãng mạn, nhưng nàng vẫn muốn đem tất cả sự hiểu biết về lãng mạn của nàng đều cấp cho Kiều Chi Du.
“ Ở mặt sau vẫn còn nhiều chỗ để cho thêm tranh vào, về sau ta sẽ từ từ vẽ thêm.” Quý Hi mở ra, nghiêm túc nói cho Kiều Chi Du nghe, nàng chậm lại nửa nhịp hỏi, “...... Thích không?”
Về sau, chậm rãi vẽ thêm.
Giống như một lời hứa hẹn tương lai sau này.
“ Thích, đặc biệt rất thích.” Cũng không là đã bắt đầu vẽ từ bao giờ mấy bức tranh này, Kiều Chi Du tạm bình tĩnh xuống, “ Nhưng mà __________”
“ Sao vậy?”
“ Một quyển không đủ.” Kiều Chi Du nói, ôm Quý vào trong ngực, dán môi vào lỗ tai Quý Hi, nỉ non nói: “ Ta còn muốn lâu dài về sau nữa, muốn được vẽ cả đời.”
Nghe Kiều Chi Du nói lại muốn được vẽ cả đời, Quý Hi cười ngây ngốc, hai tay ôm chặt lấy thân Kiều Chi Du, cái ôm khắng khít không kẽ hở.
Kiều Chi Du nhắm mắt lại, cong môi lên, yên lặng ôm chặt lại người trong lòng. Cả đời nói ra thì xa xôi, nhưng thật ra cũng không xa xôi như vậy. Từ khi nàng xác định mình đã gặp đúng người, nàng liền nghĩ đến muốn cùng người đó đi hết cuộc đời.
Ôm một hồi lâu. Quý Hi ngẩng đầu lên, nhìn Kiều Chi Du, ấp ủ một lát mới nói, “ Trước kia khi chúng ta mới ở bên nhau, có phải hay không ngươi cảm thấy thực tủi thân? Ta biết trước kia là ta làm không tốt, về sau.............”
“ Ngươi đã tốt rồi.” Kiều Chi Du đánh gãy lời Quý Hi, nghe thấy Quý Hi tự trách mình làm không tốt, nàng đau lòng.
“ Vẫn luôn làm thực tốt, ta đều biết, ta có thể hiểu cho ngươi.” Kiều Chi Du nhấn mạnh nói, nếu không phải Quý Hi đáng giá, làm gì có chuyện nàng nguyện bỏ ra nhiều ôn nhu cùng kiên nhẫn như vậy, nàng biết hũ nút nhà nàng đặc biết tốt, không ai có thể so sánh được.
Có thể gặp được người vừa yêu mình lại hiểu rõ mình, thật sự quá may mắn. Quý Hi đặt cằm lên vai Kiều Chi Du, tham lam ôm chặt. Nàng thích ôm, tựa như hai trái tim được dán chặt lấy nhau, đem lại cảm giác an tâm lại kiên định.
Màn đêm ngày càng muộn hơn.
Nói là hẹn hò, cuối cùng Quý Hi cùng Kiều Chi Du chỗ nào cũng không đi, liền ở nguyên trong nhà. Hai người ngồi không một chỗ, không ai làm phiền ai, uống rượu cũng được, nói chuyện cũng được. Làm cái gì đều thấy vui.
Cả Kiều Chi Du và Quý Hi đều là người không yêu thích sự ồn ào. Thêm chuyện trải qua một số việc, hai người cũng không muốn có người ngoài xen vào. Đối với các nàng, hai người đều thích ở riêng với nhau, nhàn nhã bình dị, một ngày chỉ cần 3 bữa cơm, đó chính là điều lãng mãn tốt đẹp nhất.
Trong phòng chỉ mở đèn trần mở ảo, ánh sáng ấm áp chiếu xuống sô pha, có cảm giác càng thêm ôn nhu. Máy chiếu trên tường đang chuyển động hình ảnh, một bộ phim điện ảnh đang được mở phát ra âm thanh.
Quý Hi nói có thể xem phim kinh dị, Kiều Chi Du nói không muốn xem. Quý Hi không có ý kiến gì, Kiều Chi Du muốn xem gì, nàng liền xem cái đó. Cuối cùng quyết định chọn mộ bộ phim tình cảm.
Rửa sạch trái cây, Quý Hi đang chuẩn bị ngồi xuống sô pha, tay nàng bị Kiều Chi Du nắm lấy, nàng lập tức hiểu ý, dựa sát vào Kiều Chi Du ngồi xuống. Vừa ngồi xuống, cơ thể nàng lập tức bị ấm áp cùng mùi hương vây quanh
Cho dù mỗi ngày đều gặp mặt, nhưng cơ hội ở riêng của hai người ít đến đáng thương. Mỗi lần được ở riêng với nhau đều thật quý trọng thời gian.
Nhiệt độ không khí Bắc Lâm hôm nay lại giảm, bất quá hai người co rúc ở sô pha đều không còn lạnh, ôm ôm có thể sưởi ấm tới tận tâm hồn.
“ Muốn ăn dâu.” Kiều Chi Du nói.
Quý Hi lấy một quả dâu đút đến bên miệng Kiều Chi Du. Đại khái là do trước kia ăn mặc tiết kiện đã thành thói quen, ngày thường nàng cũng không mua mấy trái cây mắc tiền để ăn, nhưng chỉ cần Kiều Chi Du thích ăn, nàng một chút cũng không cần nghĩ đến.
Kiều Chi Du đặt cằm trên vai Quý Hi, chủ động dùng miệng ăn luôn, cắn đi nửa quả.
“ Ngọt không?” Quý Hi hỏi.
“ Tự mình ăn thử đi.” Kiều Chi Du thấy Quý Hi không ăn, “ Ghét bỏ ta đã ăn rồi sao?”
“ Nào có.” Quý Hi ăn luôn nửa quả còn lại Kiều Chi Du đã ăn qua, nghĩ thầm hôn qua nhiều lần rồi, còn để ý cái này sao.
Đút Kiều Chi Du ăn dâu xong, Quý Hi tiếp tục quay qua xem phim. Vừa nhìn vào phim, Quý Hi lại tiến vào trạng thái tập trung.
Nàng làm gì đều vậy, hoặc là không làm, hoặc là làm không chút cẩu thả.
“ Diễn viên này đẹp sao?” Kiều Chi Du nhẹ nhàng hỏi, âm thanh mềm như bông, nàng nhìn thoáng qua khóe miệng Quý Hi vừa ăn dâu xong còn dính nước, ngón tay vươn ra xoa xoa đi, tiện thể vuốt ve cánh môi mềm mại.
Động tác vuốt ve môi làm cho Quý Hi thất thần, “............. Nhìn cũng được đi.”
“ Phải không?”
“ Ân.” Quý Hi thừa nhận đêm nay chính mình cũng không đặc biệt “ tập trung hoàn toàn”, bởi vì nàng cảm nhận được bộ ngực mềm mại của Kiều Chi Du đang gắt gao dán chặt vào phía sau lưng nàng, còn có Kiều Chi Du nói chuyện nỉ non, như có như không cố ý vô tình thở mạnh vào cổ.
Kiều Chi Du trộm cười thầm, nàng rất thích câu dẫn Quý Hi đến khi đỏ mặt lên, nhưng vẫn còn giả bộ tỏ ra nghiêm trang, nàng là người thù “ rất dai ”, còn nhớ đêm đó Quý Hi uống say quyến rũ nàng thế nào, đêm nay, nàng phải đòi lại gấp đôi.
Nội dung phim là gì giờ không còn quan trọng nữa, tâm tư của Quý Hi giờ không còn đặt ở trên phim, tâm nàng đã sớm bị Kiều Chi Du câu đi rồi.
Lại qua vài phút.
Một loạt tiếng thở dốc chui vào tai.
Trên màn hình, hai nhân vật chính đang ôm nhau, hôn môi cuồng nhiệt ướŧ áŧ. Chất lượng hình ảnh của máy chiếu không tệ, màn hình lại lớn, hình ảnh chân thực rõ ràng.
Vẫn là bị ảnh hưởng bởi bộ phim. Bầu không khí thoáng chốc nóng bỏng lên.
Quý Hi lúc này càng xem càng không ăn nhập vào, còn có chút vô thố. Cố tình lúc này, Kiều Chi Du ôm nàng chặt hơn, xoa nắn eo nàng, chóp mũi cọ cọ vào lỗ tai.
Động tác thực nhẹ, nhưng giờ làm gì, đều như chất xúc tác làm cho lửa cháy toàn thân.
Quý Hi quay đầu lại, đúng lúc đối diện với chóp mũi Kiều Chi Du, não bộ thoáng chốc đình chệ, nàng lập tức lấp kín môi đỏ của Kiều Chi Du, một bên hôn không rời, một bên xoay người, áp Kiều Chi Du nằm xuống ghế sô pha.
“ Ân _____” Kiều Chi Du không có cơ hội nói chuyện, bờ môi vừa hở ra, Quý Hi liền lập tức luồn lưỡi tiến công vào.
Quý Hi ôm lấy mặt Kiều Chi Du, hôn không ngừng, càng hôn càng thở dốc mãnh liệt, biết rõ là Kiều Chi Du cố ý trêu chọc mình, mọi cảm xúc tích tục nãy giờ không nhịn nữa mà tuôn trào ra __________