Sau khi đẩy thú nuôi mới vào phòng, gia nhân hướng lồng giam Diệp Quân mở cửa. Tiếp đó bước vào trong, thanh âm lãnh đạm vang lên: " Ngươi được lão gia nhà chúng ta mua về làm thú nuôi, chính là phải biểu hiện sao cho tốt, phải đảm bảo bộ dạng của ngươi lúc nào cũng giống tiểu cẩu. Lão gia chúng ta là chủ nhân của ngươi, còn ta có nhiệm vụ giảng dạy quy tắc của thú nuôi cho ngươi. Bây giờ ta giải khai dây xích nối với lồng sắt sau đó ngươi cũng không cần đứng, cứ giữ nguyên tư thế như vậy bò ra ngoài. Hiểu rõ?" Diệp Quân nghe tên kia nói xong mặt hơi xám, gì chứ, coi ta là súc vật à, trò chơi có cần phải quá đáng vậy không, lão tử chẳng qua không muốn bị nhận thứ hình phạt ghê tởm kia thôi mới làm theo đấy, mấy người đang đọc kia chớ hiểu lầm là ta tiện, ta M. Vẫn là dối lòng gật đầu một cái, Diệp Quân theo gia nhân kia kéo dây xích, hướng bên ngoài bò ra. Gia nhân thấy Diệp Quân an ổn nghe theo không có vẻ chống đối như một số nô lệ khác hắn giảng dạy quy tắc trước đây, yên tâm thả lỏng một chút rồi bắt đầu nói tiếp: "Trước hết, ta nhắc lại, ngươi là thú nuôi do lão gia mua về, tất nhiên công việc của ngươi không gì ngoài ngoan ngoãn làm một con chó nhu thuận. Sau khi bước vào tòa lâu đài của chủ nhân, ngươi chính thức đã mất đi tự do của bản thân rồi, mọi điều ngươi đều phải nghe theo phân phó của lão gia_chủ nhân ngươi. Hành động phải giống tiểu cẩu, mà đã là cẩu nên ngươi cũng không thiết phải mang quần áo vướng bận, cứ để nguyên như vậy thôi, ngoài ra cũng không được phép nói chuyện hay đi bằng hai chân, theo lệnh của lão gia, ngươi phải di chuyển bằng tứ chi, khi nghe ai hỏi, đồng ý sủa một tiếng "gâu" , không đồng ý thì sủa hai tiếng. Đối với lão gia, ngươi tốt nhất chỉ nên đáp ứng ngài mọi thứ, chống cự sẽ phải trả giá đắt!" Gia nhân ngừng một chút, nhấp ngụm nước, thở một cái rồi lại nói tiếp: "Vì toàn bộ cơ thể ngươi đều thuộc về quyền sở hữu của lão gia nên trừ phi ngài cho phép thì ngươi hoàn toàn không được tự thõa mãn bản thân, nếu phát hiện sẽ nhận hình phạt thích đáng. Ngoài ra, thú nuôi mới đến sẽ được chúng ta chuẩn bị hạng quyển cùng các đồ vật khác nhưng coi bộ chỗ cũ của ngươi đã hoàn tất công việc từ trước rồi nên bây giờ ta chỉ cần thay lão gia xỏ cho ngươi một cái khuyên có tên ngài trên đầu vú nữa là xong việc, đã rõ chưa? Nếu rõ thì mau kêu một tiếng đi!" Diệp Quân dù trong lòng có phẫn nộ, dậy sóng đến đâu chỉ có thể cam chịu nhục nhã sủa một tiếng "gâu" coi như ngầm đồng ý. Gia nhân kia thập phần vừa mắt với biểu hiện của Diệp Quân, lấy một cái khuyên màu vàng có khắc chữ Claire rồi thoát cái khuyên cũ ở chợ nô lệ của Diệp Quân ra, đem cái mới thay vào. Gia nhân vô cùng thành thục, động tác nhanh gọn thay đổi xong xuôi, vẫn một cái mặt lạnh tanh như cũ mà nói tiếp: "Bộ dạng ngươi coi có vẻ tốt, cũng là thú nuôi ít chống đối nhất trong số 4 thú nuôi ta đã gặp qua. Số hiệu của ngươi ở đây là 004, trước ngươi còn có 3 cái vật nuôi. 001 và 003 đã bị lão gia loại bỏ, bây giờ đưa cho lính canh làm thịt chậu, nhà vệ sinh, bất quá là do bọn hắn cố tình chống đối không nghe lời nên mới có kết cục như vậy. Còn 002 thì vẫn đang trải qua huấn luyện với điều giáo sư, về cơ bản là vẫn còn quá nhỏ để đủ sức phục vụ lão gia. Ngươi coi như là may mắn nhất đi, hiện tại chỉ còn mình ngươi ở bên cạnh giúp lão gia giải trí. Biểu hiện tốt một chút thì sẽ có cơm ăn, chỗ ở tốt, cũng không nên dại dột như đám người kia." Đoạn, gia nhân ngừng lại, nhìn vào cái đồng hồ quả lắc cũ kĩ trong tay, đứng thẳng dậy, hướng Diệp Quân dây xích cổ cầm lên sau đó nói: " Bây giờ đã quá trưa, ta dẫn ngươi đến chỗ ở tạm thời, làm chút công tác vệ sinh sạch sẽ, đem ruột ngươi tẩy rữa, nhịn một bữa cơm, chiều nay sẽ đưa ngươi đến ra mắt lão gia. Có chút đau thì cố mà chịu, lão gia nhà chúng ta vẫn là thích sạch sẽ, bộ dạng ngươi thế này không thích hợp để gặp mặt ngài đâu." Nói rồi bước đi trước, tay kéo Diệp Quân đang lầu bầu trong lòng theo sau. Trên đường đi, gia nhân có dắt Diệp Quân rẽ vào một khúc ngoặt, ở đó có một căn phòng cũ, sau rồi dừng lại. Bọn họ ở bên ngoài chờ đợi một lúc, cánh cửa kia bổng hé mở, bên trong có hai tên lính cao to thô kệch bước ra, nghiêng đầu lướt thoáng bọn Diệp Quân một cái rồi đi thẳng. Gia nhân thấy người vừa ly khai xong, hắn mở rộng cánh cửa ra một chút rồi cùng Diệp Quân vào trong. Bên trong căn phòng chính là một mùi tanh hôi khó tả, sàn nhà tuy đã lót thảm nhưng vẫn có cảm giác lành lạnh từ dưới dâng lên. Gia nhân đem rèm cửa kéo ra một chút, ánh nắng mặt trời theo đó chiếu vào thì mới lờ mờ thấy được có hai thân ảnh đang bị cố định ở trên tường lớn. Cả hai bộ dạng thê thảm vô cùng, tóc tai rối bù cùng với thân thể đầy vết xanh tím đã sớm ngất đi. Trên ngực bị mang vào hai cái chuông màu bạc, phần đuôi có một sợi dây mảnh kéo dài xuống nối với cái khuyên xỏ ở mã mắt (đầu đỉnh của trym_tránh lặp từ thôi), phân thân đang bị dây thừng cột chặt, cương cứng, liên tục rỉ ra dịch thể trong suốt, run rẫy giữa không khí. Bụng bọn họ đã sớm trướng lớn, ở hậu huyệt bị một cái giang tắc (anal plug_ dành cho các bạn ko biết) cắm chặt, dường như muốn chặn những thứ chứa trong bụng không cách nào thoát ra ngoài, trông qua vừa nhầy nhụa lại thảm thương vô cùng. Gia nhân muôn đời một biểu cảm gương mặt, ngón tay hướng cái chuông xuyên trên đầu vú họ đẩy vài cái, phòng nhỏ im ắng bổng vang lên tiếng "đinh đang" trong trẻo rồi thờ dài nói: " Đây chính là 001 và 003, hai cái thú nuôi bị biến thành thịt chậu. Ngươi xem cho kĩ, bụng họ chính là chứa tinh dịch cùng nước tiểu của đám lính canh và gia nhân như chúng ta, lúc trước bất quá một tháng mới được lão gia cho phép tiểu tiện cùng tháo giang tắc tẩy rữa một lần, dạo gần đây ngoan ngoãn hơn nên giảm còn 2 tuần 1 lần. Tuy nhiên lão gia ưa chuộng sạch sẽ nên bọn hắn có muốn làm thú nuôi như trước cũng là vô pháp, chỉ có thể làm nhà vệ sinh đến chết. Hãy coi đó là bài học cho ngươi, tốt nhất là an phận làm cẩu đi, một năm ở đây thải ra không ít mạng người đâu." Diệp Quân cực lực chảy mồ hồ hôi lạnh, hắn đã từng xem qua đam mỹ điều giáo, nhưng cũng chỉ dám đọc loại nhẹ, là một hủ nam ngây ngô cuồng ngốc bạch ngọt, hắn thực sự run rẫy a, có thể đối xử bệnh hoạn như vậy cũng chỉ là lần đầu trải nghiệm. Ai da, hy vọng thượng đế sẽ chúc phúc cho các ngươi, nhị vị huynh đệ! Còn ta bây giờ sẽ an phận làm chó ngoan ha ha, ít nhất còn bớt thảm hơn các vị đây. Cáo từ cáo từ! Nói rồi Diệp Quân cũng bò theo chân của gia nhân hướng ra ngoài ly khai. Xuyên qua những dãy hành lang đầy hoa lệ, cuối cùng gia nhân cũng dừng chân, Diệp Quân cũng là lần đầu cảm thụ cái hoạt động quỳ bò này, mệt muốn rã, đằng sau, chuỗi hạt châu cứ theo nhịp bò của hắn mà trượt vào điểm g, dâm dịch đã sớm như suối nhỏ róc rách tuôn ra đầy thảm lót. Gia nhân kia mở ra một cánh cửa, bên trong có 2 cái lồng sắt hình hộp cao bằng hắn, ở trong lồng sắt là tấm nệm được trải sẵn cùng với cái bát đựng thức ăn cho thú vật có để một ít nước. Cái lồng bên tay trái đã sớm có một thiếu niên tầm 12,13 tuổi đang nằm tư thế giống chó thở dốc. Để ý một chút sẽ thấy phía sau của đứa nhỏ, tại hậu huyệt đang hàm chứa 3 cái dương cụ giả rung lắc kịch liệt, dâm thủy đã sớm chảy tràn lan ra ngoài. Ở miệng, thiếu niên bị đeo vào một tiểu cầu tròn tròn lỗ rỗ, nước giãi theo đó cũng nhầy nhụa ra hết, mặt mày đỏ ửng, mắt nhắm chặt rên "ư ử". Gia nhân vừa mở cửa lồng còn lại vừa nói: "Giới thiệu với ngươi, đây là 002, hắn bị mua về từ năm 9 tuổi, vì còn quá nhỏ tuổi nên vẫn chưa tiếp nhận được lão gia, đến nay đã gần 3 năm được điều giáo, để giúp hắn nới rộng hậu huyệt cùng với tăng khả năng phục vụ, điều giáo sư vẫn luôn nâng mức hàm chứa bên trong của hắn lên. Mới đầu là bút cùng với que nhỏ, sau đó tăng dần lên thành dương cụ giả, đến cuối tháng sau là có thể ra mắt chủ nhân. Từ giờ cũng sẽ là bạn cùng phòng với ngươi." Diệp Quân chép miệng một cái, trong lòng phỉ nhổ cái tên bá tước dâm tặc, đến cả trẻ con cũng không tha! Gia nhân sau khi để Diệp Quân an ổn vào trong lồng sắt, vẫn để cửa mở rồi nhanh nhẹn chuẩn bị công tác tẩy rửa. Trước hết, gia nhân đem cơ thể Diệp Quân lau sạch bằng khăn ấm một lượt, sau đó thoát cái đuôi chó của Diệp Quân ra, đem ống dẫn sáp vào huyệt hắn, bắt đầu rót nước sạch vào, tẩy rữa hậu huyệt. Diệp Quân sau năm sáu lần bị gia nhân rót nước vào bụng rồi lại bị ấn bụng đẩy nước thoát ra ngoài, cuối cùng cũng thở hỗn hễn nhận lại hạt châu, sáp nhập vào hậu huyệt, dùng tư thế giống như của thiếu niên bên cạnh, uể oải nằm xuống chợp mặt một lát. Diệp trạch nam thực sự là mệt muốn đuối luôn, vừa muốn bắn vừa muốn tiểu mà chỉ có thể nhẫn nhẫn nhịn nhịn kiềm hãm, đợi thời cơ. Diệp Quân tự ngẫm, có khi hắn so với hai nhà vệ sinh huynh đệ ban nãy còn khổ sở hơn nhiều! Ngoài lề chút: chỉ là sợ nếu có bạn thắc mắc thì mị nói luôn, Diệp Quân không cần trải qua điều giáo mới tiếp nhận được của quý của ông bá tước vì đơn giản ẻm đã được cải tạo xong xuôi, trong cái sổ tay của ông mặt nạ ở chợ nô lệ, ẻm có thể hàm chứa đến 16 cái xúc tua cở nhỏ nên ok hết nhé. Quân đều chấp tất! Với lại đây là truyện H phi logic, không có cái vụ hậu huyệt nới lỏng, thiếu tềnh thú đâu, chư vị hủ nam hủ nữ hãy yên tâm mà đọc tiếp. Nếu lỡ có thích ba cái màn nới lỏng thì cũng chịu nhé, mị rất tiếc nhưng mà mị sợ con trai mình giống đồ hỏng, mấy em quần chúng góp vui lỏng ass thì còn ok, chứ Diệp Quân tuyệt đối not nhé! :))) Mấy bạn lại tiếp tục đọc đi, mị biến đây! Vừa nhắm mắt, thoáng cái đã hơn hai tiếng đồng hồ trôi qua. Diệp Quân đang ngon giấc thì được gia nhân lúc trước gọi dậy. Nằm tư thế úp cả người này làm hắn không khỏi tê cứng tay chân, phải mất một lúc duỗi tay vươn chân các kiểu mới ngáp ngắn ngáp dài bò ra khỏi cửa lồng giam đã sớm được mở từ trước. Gia nhân thấy Diệp Quân đã ra ngoài liền cầm lấy dây xích cổ, đem cửa lồng đóng lại rồi kéo Diệp trạch nam, à không, bây giờ là Diệp tiểu cẩu mới đúng, một đường đến dãy nhà chính rồi tiến đến trước cửa phòng Bá tước Claire. Diệp Quân bất quá chỉ mới nghe tên, cũng còn chưa biết chủ nhân mới của mình tròn méo ra sao nên có chút hồi hộp cùng hưng phấn đan xen, thực tò mò chết. "Đồ họa game đẹp, đã thật đến vậy, có lẽ vị kia sẽ không phải là mấy lão già béo ú phì mỡ jj ngắn thua mình đâu nhỉ?"_Diệp Quân tơ tưởng một chút. Gia nhân quỳ xuống theo kiểu mấy tên hiệp sĩ trong phim hay làm, giọng nói vang hơn bình thường, mang theo mấy phần cung kính cùng sợ hãi: "Thưa lão gia, tiểu nhân đã mang vật nuôi 004 đến theo lệnh ngài, ngài còn gì cần phân phó nữa không ạ?" Đằng sau cánh cửa lớn kia, một giọng nam trầm thấp vang lên: "Đem cửa mở ra, để vật nuôi tự bò vào, sau đó đóng cửa rồi bảo gia nô trong dãy chính này lui sạch qua nhà phụ, ngươi cũng ly khai đi! Sáng mai quay lại đem vật nuôi về!" Gia nhân điệu bộ cẩn thận hết sức, "dạ" môt tiếng, đem cửa lớn nặng nề đẩy ra, đưa dây xích đến trước miệng Diệp Quân ra hiệu cho hắn ngậm vào một đoạn. Diệp Quân dù không cam tâm tình nguyện gì cho lắm nhưng vẫn luôn nhớ về hình ảnh của hai vị Toilet Huynh đệ, khó khăn cúi đầu ngậm sợi dây lạnh ngắt kia, e dè bò vào. Trong lúc dịch chuyển còn có thể loáng thoáng thấy cái đuôi xù lông đã bị dâm thủy làm ướt một đoạn dài, phần còn lại theo biên độ rung động của cơ thể mà lắc lư giữa không khí. Gia nhân kia thấy Diệp Quân đã hoàn toàn vào trong, nhanh chóng đóng cửa lớn lại ly khai, bóng người từ từ khuất trong dãy hành lang dài ngoằn rộng lớn. ------------------------------------------------------- Và chủ tớ cuối cùng đã gặp nhau. Hôm nay cũng chính là ngày cuối trong kì lễ Quốc Khánh a! Coi như mị viết nhanh cái chương ít H này tặng các bạn, chúc mấy bạn ở chiến trường Sách Vở năm nay thành công, bạn, anh/ chị, cô /chú nào đi làm rồi mà có ghé truyện mị đọc thì cũng chúc mọi người cuối tháng 9 nhận lương quý 3 thuận lợi, tiền vô như nước, ra như lũ lớn. Vậy thôi đó, mị hết lời rồi. À quên, nhớ cmt cho mị có động lực gõ chữ hoặc vote truyện để mị lên dây cót tinh thần! Bye bye ^3^"