Uy áp của Thanh Long Kiếm Vực đối với Trần Mục không có hiệu quả, hắn vung kiếm bổ về phía Long Ngạo Trần, người sau phản ứng rất nhanh nâng kiếm ngăn cản, nhưng mà lực lượng của Trần Mục giống như hung thú viễn cổ, kiếm của Long Ngạo Trần trực tiếp bắn ngược lại, kiếm của hắn chém trúng bả vai mình.
Trên người Long Ngạo Trần bắn tung tóe huyết hoa.
Trần Mục không dừng lại, thân ảnh thay đổi, không ngừng vung kiếm về phía Long Ngạo Trần, thân thể hắn ta rất nhanh đã có nhiều vết thương chồng chất, vết kiếm sâu có thể thấy được gân cốt.
Áo xanh vỡ vụn, máu thịt mơ hồ.
Long Ngạo Trần vẻ mặt dần dần suy bại, long nhãn màu xanh biến mất, vảy rồng màu xanh trên người cũng biến mất theo, nhưng cả người tràn ngập tiên quang màu xanh, có sinh mệnh năng lượng bàng bạc khiến cho hắn ta không ngã xuống.
Trần Mục chú ý tới "hạt giống" trong cơ thể hắn ta, nó đang phóng thích tiên quang che chở cho Long Ngạo Trần.
Ở trong cơ thể Long Ngạo Trần còn có đạo phiếm hoàng ấn ký, nếu như nguy hiểm đến tính mạng, chắc chắn sẽ kích hoạt lá bài tẩy bảo mệnh trong cơ thể hắn ta
Long Ngạo Trần cũng không phải thiên kiêu Tiên Giới bình thường, hắn ta có lai lịch kinh người: "hạt giống", ấn ký bảo mệnh, Thanh Long huyết mạch, đổi lại rất nhiều lão bối Kiếm Thánh căn bản không phải là đối thủ của hắn ta.
Cho dù Long Ngạo Trần có bối cảnh như thế nào, thân phận có ra sao thì sát ý của Trần Mục đã quyết.
Bên ngoài Thanh Long Kiếm Vực, mọi người chỉ có thể nhìn thấy thanh quang, cũng không thể nhìn thấy tình huống bên trong, Triệu Phi Yên mang theo Trần Dĩnh các nàng lùi ra xa.
Tần Nghê Thường nghe được động tĩnh đi tới gần đó
Trưởng lão Phượng các Mộc Lưu Huỳnh cũng đi tới gần đó xem xét tình huống, đại nhân vật các tông đều đang họp, nàng ta muốn ngăn cản cũng không có năng lực kia.
Long Ngạo Trần mặc dù không địch lại, nhưng biểu cảm của hắn ta dữ tợn, vẫn trêu chọc nói: "Ha ha ha, đến giết ta đi, có loại bản lĩnh đó thì giết ta đi."
Hắn ta còn có lá bài tẩy, hắn ta không sợ hãi.
Trong mắt Trần Mục mang theo sát ý, Thanh Vân kiếm của hắn đâm vào ngực của Long Ngạo Trần, xuyên qua da thịt, nhưng hoàng quang đáng kinh ngạc tràn ngập ra, một thân ảnh nguy nga cao hơn mười mét xuất thế.
Đó là bóng dáng lão giả.
"Làm càn!"
Âm thanh lạnh lùng vang vọng trong Thanh Long Kiếm Vực.
Lão giả cho Trần Mục cảm giác áp bách cực kì mạnh, nhưng ông ta rốt cuộc cũng chỉ là ấn ký, không có khả năng có được thực lực Kiếm Tiên đỉnh phong, Trần Mục không có e ngại.
Trần Mục thu hồi Thanh Vân kiếm.
Hắn bỗng nhiên bạo lui, hai tay kết ấn, mà đạo thân ảnh màu vàng nguy nga kia giơ tay lên, quang kiếm màu vàng gần trăm mét ngưng tụ thành hình.
Thanh Long Kiếm Vực cũng đang chấn động.
Trong mắt Long Ngạo Trần mang theo hưng phấn: "Tằng tổ, tên này nguy hiểm, tuyệt đối không thể giữ lại."
Đạo quang kiếm trăm mét kia đánh tới về phía Trần Mục, không gian vặn vẹo, xé rách hư không, mang theo năng lượng hủy thiên diệt địa.
Không gian xung quanh Trần Mục đều bị quy tắc năng lượng đặc biệt tập trung, sắc mặt hắn không chút thay đổi.
Nhìn quang kiếm đánh tới, hắn thúc dục bản mệnh kiếm, bản mệnh kiếm màu vàng hơn ba trăm mét xuất thế, đây là chiêu thức mạnh nhất của Trần Mục, cách đó không xa trong mắt Long Ngạo Trần mang theo sự không dám tin, bản mệnh kiếm kia còn mạnh hơn rất nhiều nếu so với Kiếm Tiên.
Bản mệnh kiếm hơn ba trăm mét? Không đến hai mươi tuổi đã là Kiếm Thánh đỉnh phong?
Bản mệnh kiếm màu vàng va chạm với quang kiếm màu vàng.
Bản mệnh kiếm là chiêu thức mạnh nhất của kiếm tu, bản mệnh kiếm có lực lượng mạnh mẽ, nhưng bản mệnh kiếm nếu xảy ra chuyện, một thân tu vi sẽ uổng phí, nếu như không phải tuyệt cảnh, kiếm tu tuyệt đối sẽ không thúc dục bản mệnh kiếm.
Ầm ầm, không gian gợn sóng không ngừng khuếch tán, Phượng đài xuất hiện vô số vết nứt, Trần Mục không hề giữ lại mà thúc dục bản mệnh kiếm, cỗ lực lượng cường giả vượt xa Kiếm Thánh đỉnh phong, dưới cỗ năng lượng bàng bạc kia, quang kiếm màu vàng dần dần bị cắn nuốt tan rã.
Rắc rắc!
Thanh kiếm ánh sáng màu vàng bị vỡ.
Đồng tử của Long Ngạo Trần co rụt lại.
Lão giả nhấc kiếm lên, mạnh mẽ chống lại bản mệnh kiếm của Trần Mục, Trần Mục kinh hãi, ấn ký Kiếm Tiên vậy mà đều có loại lực lượng này.
"Tiểu tử, thu tay lại đi, nếu ngươi dám trêu chọc La Phù Động Thiên sẽ gây ra đại họa."
Sát ý Trần Mục đã quyết, hắn thúc dục toàn bộ lực lượng của bản mệnh kiếm, bản mệnh kiếm màu vàng phóng thích ra quang mang rực rỡ, thân ảnh gập ghềnh kia vặn vẹo trong kim quang, cuối cùng bạo nát.
Long Ngạo Trần cũng bị đánh ra ngoài mấy trăm mét, mà lục sắc tiên quang trên người hắn ta dần dần ảm đạm, hắn ta chật vật ngã ở Phượng đài.
Bản mệnh kiếm của Trần Mục cũng tiêu hao rất lớn, hắn thu hồi bản mệnh kiếm, tay cầm Thanh Vân kiếm xông về phía Long Ngạo Trần, muốn cho hắn ta một kích cuối cùng.
Trong mắt của Long Ngạo Trần mang theo sợ hãi, cho đến giờ phút này mới hối hận, hắn ta lập tức thu hồi Thanh Long Kiếm Vực, muốn tìm kiếm cứu viện.
Kiếm vực trong nháy mắt biến mất.
Tất cả mọi người đều nhìn thấy bộ dáng chật vật của Long Ngạo Trần, nhưng mà khi Trần Mục vung kiếm giết chết, thì lão giả tóc bạc vọt vào lôi đài, hét lớn: "Ngươi dám!"
Trần Mục và lão giả tóc bạc đối kiếm.
Lão giả tóc bạc trực tiếp lui về phía sau mấy chục mét, mà cánh tay của hắn cũng đang run rẩy.
Trần Hạo đừng nói vui vẻ như thế nào, ngay cả thiên kiêu Tiên giới cũng không phải là đối thủ của tam đệ.
Trần Dao cũng lộ ra nụ cười hiếm có.
Lạc Huyền ném ánh mắt kính nể với Trần Mục: "Thì ra hắn là nương tay với ta."
Lạc Vũ nhỏ giọng nói: "Ca ca, huynh không xứng với hắn, chúng ta nên trở về thôi."