Trong lúc Trần Mục va chạm với Khương Vũ Thần hoàn toàn không rơi vào thế hạ phong, vẻ mặt của những thiên kiêu lúc đầu chế giễu Trần Mục đều hoảng hốt, Khương Sinh Yên che cái miệng nhỏ nhắn: "Sư đệ của tỷ tỷ mạnh quá, cư nhiên lại có thể lợi hại như vậy."
Vẻ kinh ngạc lộ rõ trên mặt Lôi Hoan Âm, dù cho Thanh Nguyệt Thần hoàng bảo nàng ta kết giao với Trần Mục, cũng không nghĩ tới hắn sẽ có sức mạnh cường đại như thế.
Lấy thân xác của phàm nhân để chống chọi với Thần tử Thần tộc.
Trần Mục thôi động thần lực toàn thân cũng miễn cưỡng ngang sức với Khương Vũ Thần, sức mạnh trong cơ thể đang nhanh chóng tiêu hao, hắn cùng lắm chỉ có thể kiên trì thời gian nửa nén hương nữa.
Khương Vũ Thần không biết Trần Mục có thể chống đỡ bao lâu, cho dù biết hắn vẫn còn có thể chống đỡ được nửa nén hương, thì cũng không có khả năng chờ lâu như vậy, hắn ta là Thần tử? muốn tốc chiến tốc thắng.
Hắn ta tập trung tất cả thần lực ở trên trường thương ngân sắc, đột nhiên chĩa về phía Trần Mục, Trần Mục không chút do dự tránh đi, đối thủ càng gấp gáp, hắn lại càng thong dong.
Huyền Vận Thần hậu mỉm cười nói: "Tiểu Trần rất có thiên phú chiến đấu, biết tiến lui, mới thể hiện thông minh."
Trường thương của Khương Vũ Thần không thu lại được, trực tiếp rơi xuống Quang Minh đài, đá phiến không thể phá cũng xuất hiện vết nứt, Trần Mục thừa cơ kéo dài khoảng cách.
Mũi nhọn của Xích Long Thần Mâu mang theo ánh sáng chói lọi, rất nhiều người đều phát giác được năng lượng kinh khủng, trong quá trình tránh né Trần Mục ấp ủ ý phản kích.
Mũi thương mang theo sức mạnh đáng sợ, không ngừng nén lại ngưng tụ, muốn ngưng tụ sức mạnh lại một điểm, cực kỳ khó làm được, vả lại là phải không ngừng nén sức mạnh.
Trần Mục dùng Xích Long Thần Mâu phóng ra Trích Tinh Kiếm Kỹ.
Ánh sáng chói lọi xé rách không gian, Khương Vũ Thần quay người lại đâm thương vào kẻ địch, mũi của ngân thương vừa vặn va phải cái tia sáng chói lọi kia, thân thương của trường thương ngân sắc cong đi.
Giây phút ấy, trường thương ngân sắc tuột tay bay ra, Khương Vũ Thần cũng bị bắn lui ra ngoài mấy chục trượng.
Kỹ xảo của Trần Mục nhỉnh hơn một chút.
Trong mắt Hạ Trúc Vân chứa đựng vẻ kích động, nàng ta không dám reo hò, thị nữ chung quanh cũng không dám kêu, bọn họ chỉ có thể hò hét Trần Mục cố lên dưới đáy lòng.
Đinh~
Trường thương ngân sắc cắm ở phía xa, đã ở bên ngoài Quang Minh đài, mà Khương Vũ Thần còn trên đài, trong mắt của hắn ta ẩn chứa sự tức giận, giao đấu với Chu Hành Vân cũng không có chật vật như vậy, lại bị Trần Mục trêu đùa, hắn ta đương nhiên không phục.
Khương Phục Tiên nhẹ giọng nhắc nhở: "Mẫu hậu, so tài đến điểm là dừng, ta thấy đủ rồi."
Vị hôn phu chiếm được lợi, Khương Phục Tiên rất hài lòng, Trần Mục và Khương Vũ Thần tiếp tục tranh đấu, kết quả rất khó nói, nàng ta không muốn vị hôn phu và đệ đệ lưỡng bại câu thương.
Trên mặt Huyền Vận Thần hậu nở nụ cười: "Xem tiếp xem, ta rất mong chờ biểu hiện tiếp theo của Tiểu Trần."
Lâu Tương Thần hậu cười gật đầu: "Vũ Thần còn chưa thi triển thần thông của Thần tộc, kịch hay còn ở phía sau."
Biểu hiện trên đài của Trần Mục khiến cho thiên kiêu Thần tộc lặng ngắt như tờ, ngay cả Diệp Hâm Nhiên cũng trở nên căng thẳng.
Cơ Thanh Vân và Khương Hiên đưa mắt nhìn nhau, thổ dân nhân gian vốn bị bọn họ xem thường, vậy mà lại có thể mạnh như vậy, nếu bọn họ lên đoán chừng đã bị đánh ngã.
Chu Hành Vân là người không muốn Khương Vũ Thần thua nhất, hắn ta đã đủ mất mặt rồi, không muốn càng mất mặt hơn.
Khương Vũ Thần mất đi trường thương ngân sắc, vẫn lao về phía Trần Mục, sau lưng hắn ta thần lực ngưng tụ thành tám cánh tay ngân sắc vừa dài lại khỏe, cánh tay cao nhất chắp trước ngực, sau đó có cái nắm tay, có cái xoè tay, có cái duỗi tay.
Đinh! Đinh! Đinh!
Lần này Trần Mục bị áp chế, mất đi không gian tránh né, rất nhanh bị ép đến ven rìa Quang Minh đài, hắn chỉ có thể lấy Thanh Vân kiếm ra, hắn rút kiếm nhanh như tia chớp, ánh kiếm đột nhiên ngang trời, sau đó tiếng sấm nổ vang lên.
Cánh tay ngân sắc duỗi ra của Khương Vũ Thần bị chém đứt, Thanh Vân kiếm sắc bén hơn Xích Long Thần Mâu, càng thích hợp để chặt đứt, phối hợp với Kiếm Thiểm bùng phát, nháy mắt chém đứt bốn cánh tay ngân sắc, Trần Mục có được cơ hội tránh né, hắn dùng tốc độ nhanh nhất kéo dài khoảng cách, trở lại chính giữa Quang Minh đài.
Khương Vũ Thần dốc hết sức, cánh tay ngân sắc sau lưng hắn ta biến mất thần văn, giữa hàng mày phóng ra ánh bạc chói lọi, Quang Minh Thần tướng lại lần nữa xuất hiện, mang theo uy áp hủy thiên diệt địa.
Trần Mục cảm giác được áp lực đáng sợ, ở trước mặt Thần tướng, các tầng áp chế khiến hắn khó có thể trốn tránh, va chạm chính diện căn bản chính là châu chấu đá xe.
Thần tướng đỉnh thiên lập địa, giống như chiến thần, hắn ta nhấc chân đạp xuống Trần Mục, vẻ mặt của thiên kiêu chung quanh kích động, nghĩ thầm Vũ Thần Thần tử sử dụng Thần tướng, nhất định có thể nhẹ nhàng nghiền ép tu tiên giả kia.
Nếu như Trần Mục dùng bản mệnh kiếm chống đỡ, bản mệnh kiếm có thể sẽ vỡ nát, không khác nào châu chấu đá xe, hiện tại thi triển kiếm kỹ thực sự là quá muộn.