Con chó vui mừng thè lưỡi liếm tay cô mấy cái rồi quay qua cọ vào chân chủ nhân.
Bảo Hân khẽ hất đầu về phía nó:
- Dắt Bông Cải đi dạo thôi. Cậu ở đây làm gì?
Hắn còn chưa kịp trả lời cô gái đã lên tiếng:
- Ai vậy anh Nam?
Lúc này con bé mới chú ý tới cô gái, khuôn mặt non nớt nhưng rất thanh tú. Thoạt nhìn vẻ yếu đuối của cô đã muốn che chở. Bảo Nam vuốt con chó, hướng mắt về phía Bảo Hân:
- Là chị Bảo Hân sao? Chào chị. Em là Kim Anh.- Trần Kim Anh vui vẻ chào hỏi.
Con bé nhìn ra chút gì đó gượng gạo trên mặt cô gái, nó càng nhìn ra cô gái kia đang cố tỏ ra thân thiết. Nhưng nó rất dị ứng với kiểu chào hỏi chị em này nên không mặn mà đáp lại:
- Chào em.- Rồi hướng Bảo Nam nói- Cậu đưa nó về được không. Tôi về chuẩn bị đi làm.
- Được rồi. Cậu đi đi. Lát tôi tự cho nó ăn.
Hắn khẽ gật đầu cầm đầu dây xích.
Con bé trước khi đi nói thêm một câu:
- Tạm biệt.
- Chào chị. Gặp lại sau nha- Kim Anh nói với theo sau con bé.
Nó rời khỏi công viên, suy nghĩ trong lòng phức tạp. Cái tên Trần Kim Anh rất quen thuộc. Cầu mong cho cô ta, rằng cô ta không phải con gái của Trần Thế Sơn.