Bí Mật Phù Thủy - Phần 2

Chương 37: CHAP 37





CHAP 37: ĐỊA ĐIỂM LUYỆN TẬP
Cuối cùng, buổi lễ cũng đi đến hồi kết.
Mỗi giáo sư và học viên dự thi sẽ tạo thành một đội, tổng cộng có cả thảy bốn mươi hai đội, mỗi đội đều có từ hai đến ba thí sinh. Trong thời gian một tháng sắp tới, tất cả các đội được tự do hoạt động dưới sự chỉ đạo và hướng dẫn của giáo sư mình đã chọn. Và, khi thời hạn một tháng đã hết, vòng loại đầu tiên sẽ diễn ra bằng cách cho các đối thi đấu trực tiếp với nhau.
Tất cả quy tắt, luật lệ lẫn hình thức thi đều đã được công bố rõ ràng dưới sự chứng kiến của toàn bộ giáo sư và học viên Witchard. Lúc này, mọi người được phép ra về để chuẩn bị cho tiết học buổi chiều, riêng một trăm thí sinh được đặt cách nghỉ học, việc luyện tập chi tiết như thế nào giáo sư hướng dẫn được toàn quyền quyết định.
Lúc này, Gin và Kai mới được rảnh rỗi. Ngay lập tức, mục tiêu của cả hai người là phải tìm nó và hắn ngay lập tức. Thế nhưng... mới vừa nãy hai người họ còn ở phía bên kia cùng thành viên trong đội mình mà lúc này đây đã biến đâu mất dạng.
Gin và Kai đứng cạnh nhau, không ngừng tìm kiếm nhưng vô ích. Hai bóng dáng ấy... không còn ở đây nữa. Thấy thái độ của cha mẹ mình, Shizuna lên tiếng:
- Cha, mẹ. Hai người... đang tìm ai à?
Gin gật đầu:
- Phải. Cha mẹ đang tìm R...
Gin sực nhớ ra mình không nên nói tên hai người nó và hắn vì không biết hai người đã muốn lộ diện thực sự hay chưa, kịp thời ngăn cản lời nói sắp phát ra thay thế bằng lời nói khác:
- À... cha mẹ đang tìm hai giáo sư mới đến lúc nãy.
Nyoko bên cạnh nghe vậy, lên tiếng:
- Lúc nãy con còn thấy họ ở bên kia mà. Nhưng cha Kai, mẹ Gin này, hai người có quen họ không? Họ... trông vô cùng hoàn mỹ, con chưa thấy ai đẹp bằng họ cả.
Kai khẽ bật cười, đáp:
- Dĩ nhiên không tìm được ai như họ rồi.
Haruko lạnh lùng nghe câu chuyện rồi cũng chịu lên tiếng:

- Con thấy họ dẫn theo thành viên của nhóm rời đi rồi, còn đi đâu thì... con không biết.
Gin buồn bã:
- Vậy sao...
Kan, một phù thủy cấp cao cũng thuộc đội của Gin lúc này mới lên tiếng:
- Giáo sư, khi nào chúng ta bắt đầu luyện tập.
Gin ngẫm nghĩ một lúc rồi đáp lời:
- Đáng lí ta muốn ngay chiều nay bắt đầu nhưng... giờ ta cần phải đến cung điện gấp. Sáng mai chúng ta bắt đầu nhé.
Cả đám người trong nhóm Gin và Kai gồm Nyoko, Kan, Takeyo, Shizuna, Haruko và Hisu đều khó hiểu nhưng dù sao thì Gin và Kai cũng là cận thần của quốc vương và hoàng hậu, chắc là cung điện có việc gì khẩn cấp cần hai người họ nên cũng thôi, không ai hỏi gì. Thế nhưng, không ai biết nguyên nhân thực sự khiến Gin và Kai muốn tức tốc đến cung điện chính là vì sự xuất hiện của nó và hắn.
Gin và Kai mỉm cười nhìn các học trò trong đội mình dẫn dắt:
- Về nghỉ ngơi đi, từ mai sẽ vất vả đấy.
Nói rồi, Gin và Kai nhìn nhau gật đầu. Cả hai lập tức triệu hồi chổi thần của mình, phóng đi bằng tốc độ nhanh nhất có thể.
Còn về phần nó và hắn.
Khi buổi lễ đến hồi kết, Gin và Kai còn đang vô cùng bận rộn thì nó và hắn đã nắm lấy tay các học trò của mình, dịch chuyển đến một nơi khác. Nơi đến của nó và hắn đều là một khu rừng vắng người, địa điểm lí tưởng để luyện tập nhưng lại là hai khu rừng hoàn toàn khác nhau. Nơi nó đến là khu rừng cấm ngày xưa nhưng đến tận bây giờ vẫn hiếm có ai dám đặt chân đến vì độ nguy hiểm của những sinh vật huyền bí trong khu rừng. Còn hắn chọn khu rừng phía bắc vắng vẻ, cũng là nơi hiếm có người xuất hiện.
Xuất hiện ở khu đất trống cạnh một dòng suối trong xanh, nó buông tay hai thành viên trong nhóm mình ra, tươi cười:
- Đây là nơi tập luyện của nhóm ta.
Hinata thích thú nhìn ngắm xung quanh. Nơi này... có gì đó vô cùng huyền bí và... cũng không kém phần nguy hiểm. Điều này khiến Hinata không khỏi cảm thấy... thích thú và hưng phấn.
Về phần Kiyoshi, vừa đặt chân đến đây, Kiyoshi chợt có cảm giác lạnh sống lưng, kèm theo một cảm giác gì đó vô cùng kì lạ. Ngẫm nghĩ một lúc, Kiyoshi mới giật mình thản thốt:

- Khu rừng cấm.
Nhìn thái độ bàng hoàng tột độ của Kiyoshi, nó không khỏi cảm thấy buồn cười, đáp lời:
- Đúng là vậy. Nhưng phép thuật hắc ám nơi đây đã bị thanh tẩy rồi, đây... bây giờ cũng chỉ là khu rừng bình thường thôi.
Kiyoshi vẫn giữ thái độ bàng hoàng:
- Nhưng ai cũng biết rõ, nơi này vẫn còn rất nhiều những sinh vật huyền bí nguy hiểm. Đến tận bây giờ, cũng chẳng ai dám đặt chân đến đây. Chẳng lẽ... giáo sư không biết cả điều đó mà đi chọn nơi này làm nơi luyện tập???
Nó tiến lại một tảng đá gần đó, thản nhiên ngồi xuống rồi nhìn Kiyoshi, lên tiếng:
- Đây là một nơi luyện tập vô cùng lí tưởng. Không có gì phải lo cả. Chẳng lẽ... chỉ mới biết đây là nơi luyện tập mà em đã sợ rồi sao???
Nói rồi, nó quay sang nhìn Hinata, tươi cười:
- Hinata, con thấy nơi này thế nào?
Hinata vẫn đảo quanh ánh mắt thích thú nhìn ngắm xung quanh, cười rạng rỡ:
- Rất tuyệt vời. Luyện tập ở đây sẽ lí tưởng lắm đấy!!! Con nghĩ... chiến đấu với những sinh vật huyền bí gì đó thì chắc chắn kĩ năng của phù thủy sẽ được nâng lên rất nhiều. Đúng không m... à không, giáo sư?
Hinata thở phào. May mà kịp thời nhận thức, nếu không đã để lộ ra Hinata và nó là mẹ con trước mặt Kiyoshi rồi.
Nó hài lòng nhìn con gái rồi quay sang nhìn Kiyoshi. Kiyoshi sững người nhìn Hinata, vô cùng kinh ngạc. Luyện tập ở nơi quái quỷ này mà Hinata còn thấy thích thú đến vậy sao???
Kiyoshi đang vô cùng hoài nghi, liệu vị giáo sư có ngoại hình hoàn mỹ này có tài năng như thế nào mà dám chọn nơi này luyện tập??? Lỡ may bị quái vật cao cấp nào đó tấn công, liệu vị giáo sư xinh đẹp này có đối phó nỗi hay không? Kiyoshi... đang vô cùng nghi ngờ năng lực của nó.
Nó hoàn toàn hiểu Kiyoshi đang nghĩ những gì trong đầu. Nhẹ đứng dậy tiến lại cạnh Kiyoshi, nó đặt tay lên vai Kiyoshi, ánh mắt xoáy sâu vào đôi mắt xanh, giọng nói vô cùng êm tai:
- Tôi không ngu ngốc tự tìm đường chết cho mình và học trò đâu. Cứ yên tâm.

Kiyoshi thoáng rùng mình. Đôi mắt tím đó... đầy mi hoặc, dường như có thể đâm thấu tâm can của người khác. Kiyoshi lãng tránh ánh mắt đó, đáp lời nó:
- Được rồi. Dù sao cũng chọn người làm giáo sư hướng dẫn nên con sẽ tuân theo mọi quyết định của người.
Ngừng một lúc, Kiyoshi nói tiếp:
- Người... có thể giới thiệu về bản thân không. Vì là giáo sư mới nên... con chưa biết người là ai.
Nó khẽ mỉm cười, đáp lời:
- Tên ta là... Ryu. Cứ gọi ta là giáo sư nhé, ta... rất thích được gọi như vậy. Con giới thiệu về mình đi, càng chi tiết càng tốt, như vậy ta mới có thể biết nên làm gì với con.
Kiyoshi gật đầu, bắt đầu giới thiệu về bản thân:
- Giáo sư cứ gọi con là Kiyoshi, con là người của gia tộc Taku, những người bảo vệ thành viên gia tộc Kamana từ rất lâu đời. Con là một phù thủy trung cấp, có thể dùng nhiều loại phép thuật nhưng sở trường của con là phép thuật hệ thủy và kiếm thuật cũng không tệ. Còn về điểm yếu, con không giỏi dùng phép thuật ánh sáng và nhắm mục tiêu cũng không chuẩn xác.
Nó gật đầu, đi quanh Kiyoshi quan sát tỉ mỉ, khóe môi nó khẽ kéo lên:
- Con... có chắc mình là phủ thủy trung cấp???
Kiyoshi giật mình, khóe môi giật giật. Nó lên tiếng tiếp:
- Dựa theo dòng chảy phép thuật trong con, chắc chắn con là phù thủy cấp cao. Tuy không biết vì sao con lại học lớp phù thủy trung cấp nhưng... dù sao thì ta cũng đã hiểu biết chút ít về năng lực của con.
Nói rồi, nó nhìn về phía Hinata, dõng dạt:
- Hinata, Kiyoshi, chiều nay bài luyện tập sẽ bắt đầu, địa điểm là ở ngay đây, hãy nhớ lấy. Bắt đầu từ 1 giờ, không được đến trễ.
Hinata "vâng" rõ to, Kiyoshi cũng gật đầu tuân theo lời nó. "Có thể cảm nhận được dòng chảy phép thuật... giáo sư hướng dẫn này chắc chắn không tầm thường." - Kiyoshi nghĩ thầm.
Nó lại lên tiếng tiếp:
- Rồi, giờ về nghỉ ngơi đi.
Kiyoshi "vâng" rồi dịch chuyển trở về. Nó tiến đến bên con gái, cười dịu dàng:
- Con gái, sẵn sàng cho bài tập chưa nào?

Hinata tươi cười, gật đầu đầy tự tin. Nó xoa đầu con gái mình đầy tự hào rồi dịch chuyển trở về kí túc xá.
Về phần đội của hắn.
Hắn ngồi dưới một gốc cây, lạnh lùng nhìn hai học trò cũng đang tỏa ra hàn khí không kém gì hắn, lên tiếng:
- Địa điểm tập, đừng quên.
Cả hai người Yuu và Ray cũng chỉ gật đầu, không ai đáp lời.
Hắn cũng gật đầu, nói tiếp:
- Bắt đầu từ 1 giờ chiều nay. Có thắc mắc gì không?
Ray im lặng, đáp lại cha mình bằng cái lắc đầu, tỏ ý không có vấn đề gì. Yuu sau một thoáng suy nghĩ quyết định lên tiếng:
- Tò mò về giáo sư mới.
Hắn khẽ cười khẩy nhìn Yuu đang đứng trước mắt. Hắn tự hỏi Yun rõ ràng vô cùng thân thiện, hòa nhã, Saphia cũng rất hoạt bát, vui tươi, sao con trai họ lại chẳng giống ai trong số họ mà lại hệt như con trai hắn vậy không biết. Thế nhưng... hắn lại rất thích điều này. Hắn đáp lời Yuu:
- Ren.
Hắn chỉ đáp lại bằng một từ ngắn gọn rồi lại nhìn hai học trò của mình, ánh mắt xoáy sâu:
- Giờ thì giải tán.
Không đợi ai phản đối, hắn đã nhanh chóng dịch chuyển đi mất. Ray khẽ nhíu mày nhìn cha mình, nói đi là đi ngay, thật đúng là phong cách của hắn. Rồi, Ray cũng nhanh chóng dịch chuyển trở về kí túc xá.
Còn lại Yuu, Yuu vẫn đứng yên tại chỗ. "Ren" cái tên này... chẳng phải là...
Nghĩ đến đây, Yuu lập tức triệu hồi chổi thần, phóng đi bằng tốc độ nhanh nhất có thể. Ngay lúc này, Yuu đang muốn trở về cung điện để gặp cha và mẹ ngay lập tức. Cái tên này... rốt cuộc chỉ là giống nhau hay thực chất... chính là người đó???
Phải. Yuu cần kiểm chứng ngay lập tức.
==============================ENDCHAP37==================