Bí Thư Trùng Sinh

Chương 2731: Người có khả năng và tài năng (2)



Lúc này có không nhiều người bận tâm đến hội nghị thường ủy của Mật Đông, trong mắt nhiều người thì bây giờ hội nghị thường ủy Mật Đông khá hài hòa, chuyện gì cũng phải được hai thế lực đang cân đối thảo luận thông qua.

Lúc này hội nghị thường ủy đang diễn ra.

- Bí thư Sầm, chủ tịch Vương, tôi muốn nói hai câu. Khi đại đa số mọi người cho rằng hội nghị thường ủy sắp kết thúc, đúng lúc này Văn Thành Đồ lại mở miệng.

Văn Thành Đồ gần đây biểu hiện cực kỳ ẩn nhẫn trong hội nghị thường ủy, nhiều khi trạng thái của hắn còn kém xa phó chủ tịch thường vụ Hà Kiến Chương. Sau khi Văn Thành Đồ đi vào Mật Đông, ngoài ngẫu nhiên phát biểu vài câu, căn bản chỉ còn ba biểu hiện khác: Gật đầu, mỉm cười, vỗ tay mà thôi. Nhưng dù thế nào thì người này vẫn là lãnh đạo đứng hàng thứ ba trong tỉnh.

Văn Thành Đồ chợt mở miệng làm cho người ta giật mình, đồng thời cũng làm cho mọi người thu hồi tâm tư của mình. Sầm Vật Cương dùng ánh mắt bình tĩnh nhìn Văn Thành Đồ rồi nói: - Bí thư Văn, anh có gì cứ nói.

- Bí thư Sầm, lần này thường ủy đến tỉnh Mật Đông để kiểm tra chỉ đạo công tác, căn bản cho ra lời khẳng định toàn vẹn với tình hình phát triển của Mật Đông. Tôi cảm thấy bí thư Sầm nói rất đúng, đối mặt với thành tích này thì ban ngành tỉnh ủy cần phải duy trì đầu óc tỉnh táo, cần phải bình tĩnh nhìn thẳng vào sự thật. Văn Thành Đồ nói đến đây thì uống một hớp nước, sau đó lại nói tiếp: - Nhưng tục ngữ có câu có công có thưởng, nếu không thì sẽ phát sinh tình huống thưởng phạt không rõ ràng, sẽ làm ảnh hưởng đến tính tích cực của các đồng chí.

- Sự phát triển của thành phố Linh Long là quá rõ ràng rồi, tôi cảm thấy chúng ta nên ban thưởng cho các đồng chí này. Hơn nữa bây giờ kinh tế của thành phố Linh Long đã phát triển vượt bậc đứng đầu tỉnh, nếu không cho thành phố Linh Long quyền lên tiếng là không phù hợp. Thượng cấp đã có tinh thần chỉ thị rõ ràng, tôi cảm thấy tỉnh ủy chúng ta nên dựa theo tinh thần của thượng cấp, đề cử người lãnh đạo chủ yếu của thành phố Linh Long có vị trí quan trọng hơn.

Tuy chỉ có sáu chữ có vị trí quan trọng hơn, thế nhưng sáu chữ này có ý nghĩa rất nặng. Một người là bí thư thị ủy tiến vào trong thường ủy tỉnh ủy, như vậy vị trí ở trong tỉnh sẽ vượt qua một vị phó chủ tịch tỉnh bình thường.

Văn Thành Đồ nói xong làm cho bầu không khí trong phòng họp khá trầm mặc, không ít người đưa mắt nhìn Sầm Vật Cương và Vương Tử Quân.

Lúc này Văn Thành Đồ đột nhiên tập kích có ý nghĩa quá nặng, làm cho mọi người khó thể có tâm lý chuẩn bị để đối phó với điều này. Nhưng mọi người nhanh chong hiểu ý của Văn Thành Đồ: Người này sở dĩ nhắc đến chuyện của thành phố Linh Long, mục đích chỉ là vì nịnh nọt Sầm Vật Cương. Bí thư thị ủy Đồ Phấn Đấu của thành phố Linh Long là người của Sầm Vật Cương, tất cả mọi người đều hiểu Sầm Vật Cương luôn muốn đẩy người thuộc dòng chính của mình mà đặc biệt là Đồ Phấn Đấu tiến lên.

Tăng thêm một thường ủy tỉnh ủy chính là tăng thêm một phần sức mạnh cho Sầm Vật Cương, trước nay sự thật luôn quá rõ ràng, một bên tăng cường thực lực thì lực lượng của bên kia sẽ yếu đi, như vậy cán cân quyền lực cân đối ở Mật Đông sẽ nghiêng hẳn về phía Sầm Vật Cương.

Khi mọi người nhìn về phía Sầm Vật Cương, lúc này Sầm Vật Cương cũng nhìn mọi người. Dưới ánh mắt chăm chú của bí thư tỉnh ủy, mọi người có biểu hiện cực kỳ thản nhiên, thế nhưng gương mặt bí thư Sầm lúc này lại có một nụ cười thản nhiên.

Trong không gian trầm mặc, Sầm Vật Cương chợt mở miệng phá vỡ bầu không khí bình tĩnh: - Mọi người có ý kiến gì với lời đề nghị của bí thư Văn hay không?

Sầm Vật Cương nói chưa hết lời thì thư ký trưởng Phương Anh Hồ chợt nói: - Bí thư Sầm, tôi đồng ý với ý kiến của bí thư Văn. Có công thì có thưởng, có thưởng phải có phạt, đây chính là nguyên tắc cơ bản của chúng ta. Các vị đồng chí thành phố Linh Long những năm qua cố gắng mọi khả năng để tận lực công tác, nếu như chúng ta không cho ra câu trả lời hợp lý, chỉ sợ sẽ làm ảnh hưởng đến các đồng chí tích cực khác.

Nếu như nói Văn Thành Đồ là một vị lãnh đạo đứng hàng thứ ba trong tỉnh, như vậy lời nói của Phương Anh Hồ vào lúc này đại biểu cho ý nghĩ của Sầm Vật Cương. Hơn nữa dù Phương Anh Hồ không lên tiếng thì những người khác cũng hiểu ý nghĩ của bí thư Sầm trong vụ này là gì.

- Tôi cho rằng lời nói của bí thư Văn không phải là không có lý. Thành phố Linh Long có được thành tích như lúc này là không dễ dàng gì, ngay cả thượng cấp cũng cảm thấy tình hình phát triển của thành phố Linh Long lúc này không thể tách rời khỏi sự phấn đấu của ban ngành thành phố Linh Long. Hơn nữa bây giờ thành phố Linh Long đã phát triển đứng đầu Mật Đông, thậm chí đã là thành phố trung tâm trong ba tỉnh giáp ranh. Lúc này có nhiều thành phố ở các tỉnh hàng xóm bị thành phố Linh Long bỏ xa sau lưng, bây giờ nếu chúng ta không cho lãnh đạo đứng đầu Linh Long tiến vào ban ngành lãnh đạo chủ chốt, như vậy chỉ nói rõ một điều, đó là chúng ta ép ngựa chạy mà không cho ăn cỏ. Trưởng phòng tổ chức Uông Thanh Minh nói rất dõng dạc, thậm chí nói xong còn dùng tay gõ ly trà xuống bàn, dùng thái độ này để biểu hiện tình cảnh khó thể chờ thêm được nữa.

Vẻ mặt Kim Chính Thiện căn bản là không được tốt, tuy Uông Thanh Minh không nói ra tên của hắn, thế nhưng trong nhiều thành phố bị thành phố Linh Long bỏ qua có cả Rừng Mật. Dù sao thì hai thành phố cùng tồn tại trong tỉnh Mật Đông, người mất tự nhiên nhất phải là thành phố Rừng Mật.

Kim Chính Thiện trầm ngâm giây lát, hắn định mở miệng, thế nhưng còn chưa kịp lên tiếng thì trưởng phòng tuyên truyền Xà Lê Hoa đã nói: - Tôi cảm thấy trưởng phòng Uông nói rất đúng, cũng cùng một điều kiện thế nhưng vì sao có địa phương làm tốt, có nơi không tạo ra điểm sáng, không chế tạo được thành tích? Đây chính là vấn đề về thái độ, có nơi đặt tâm tư lên con đường thực tế, xem trọng lợi ích của quần chúng, cho nên bọn họ mới có được thành tích tốt như vậy.

- Nhưng nếu đối xử ngang nhau thì không được, chúng ta cần phải ban thưởng cho các đồng chí làm tốt công tác, như vậy mới tạo nên tác dụng làm mẫu, tạo nên tấm gương cho các nơi khác cùng cố gắng phát triển.

Vài vị thường ủy lên tiếng, lúc này càng nhiều người nhìn về phía Vương Tử Quân. Sự kiện Đồ Phấn Đấu của thành phố Linh Long tiến lên đã được bàn thảo vài lần, đám người nơi đây đều hiểu thái độ của chủ tịch Vương có sự khác biệt.

Trước kia Đồ Phấn Đấu có vài lần sắp tiến lên thường ủy tỉnh ủy thế nhưng vì vài sai lầm nhỏ mà bị Vương Tử Quân áp chế, bây giờ sự việc lại được đào móc.

Cái gì là lãnh đạo thượng cấp tán thưởng sự phát triển của thành phố Linh Long? Nguyên nhân chủ yếu của sự kiện lúc này là tin tức Sầm Vật Cương sắp tiến lên. Sầm Vật Cương là người công tác trong tỉnh Mật Đông nhiều năm, bây giờ nếu tiến thêm một bước thì chỉ sợ lực lượng sẽ càng thêm mạnh.

Vương Tử Quân ngồi bên kia dùng ánh mắt nhàn nhạt nhìn những gì đang diễn ra. Văn Thành Đồ đột nhiên phát uy, mặc dù điều này làm cho hắn có chút bất ngờ, thế nhưng nó vẫn nằm trong dự đoán. Dù sao thì bây giờ đại thế của Sầm Vật Cương đã hoàn thành, Văn Thành Đồ tiến lên nịnh nọt Sầm Vật Cương cũng là bình thường.

Không phải là Vương Tử Quân không thể nói ra lời phản đối, thế nhưng phía bên kia có khí thế quá hung hăng, chỉ sợ sẽ không cho ra đối dãi nhẹ nhàng với mình.

Khi Vương Tử Quân đang lẳng lặng bàng quan, lúc này Sầm Vật Cương chợt hỏi Lý Chinh Siêu: - Bí thư Lý, anh có ý kiến gì với lời đề nghị của bí thư Văn không?

Lý Chinh Siêu đang ghi chép thứ gì đó, thực tế biểu hiện ghi chép như vậy là cách thức giữ im lặng tốt nhất, muốn tránh qua chuyện này. Thế nhưng lúc này hắn bị Sầm Vật Cương điểm danh, gương mặt không khỏi có vài phần khó xử.