Bí Thư Trùng Sinh

Chương 2738: Trao đổi bị động (1)



Đám người bốn phía biết chủ tịch và phó chủ tịch thường vụ có chuyện cần nói với nhau, thế nên nhanh chóng rời khỏi phòng bệnh. Hà Kiến Chương nhìn thoáng qua Vương Tử Quân rồi khẽ nói: - Chủ tịch Vương, lần này tôi bệnh không đúng lúc.

Vương Tử Quân nhìn về phía Hà Kiến Chương rồi cười cười nói: - Chủ tịch Hà, bây giờ anh không nên nghĩ nhiều như vậy, thực tế bệnh này phát hiện sớm tốt hơn muộn, anh nói xem có đúng không?

- Đúng vậy, nhưng nó lại đến không đúng lúc. Hà Kiến Chương nhìn Vương Tử Quân rồi dùng giọng không chút che giấu nói: - Lúc này là thời điểm quan trọng của chủ tịch, sức khỏe của tôi lại xảy ra vấn đề. Ôi, ngay cả tôi còn muốn theo ngài công tác cho tốt, thế nhưng bây giờ thì tốt quá rồi, chỉ sợ sẽ cung cấp cho người ta cơ hội cực kỳ tốt.

Vương Tử Quân nâng ly lên uống một ngụm rồi cười nói: - Chủ tịch Hà, anh muốn nói gì thì tôi hiểu rõ, nhưng anh yên tâm, tôi có thể gánh vác được những chuyện này.

- Chủ tịch, tôi tin tưởng năng lực của ngài. Hà Kiến Chương nói đến đây thì khẽ nói: - Nhưng tôi cảm thấy vấn đề này căn bản là không tốt.

- Từ khi tỉnh lại tôi vẫn nghĩ về vấn đề của mình, nếu như tôi có thể phát bệnh muộn hai năm, đợi đến khi chủ tịch Trương Tề Bảo có lý lịch, tất cả không là vấn đề. Thế nhưng bây giờ lý lịch của Trương Tề Bảo là không đủ, chưa nói đến phương diện tiếp nhận vị trí của tôi, dù là tiếp nhận vị trí của Cố Tắc Viêm cũng có vấn đề.

Vương Tử Quân khẽ gật đầu, hắn cũng có suy xét về những gì Hà Kiến Chương vừa nói.

- Chủ tịch, tôi cảm thấy ngài nên đẩy chủ tịch Trương Bản Tiến tiến lên, còn vị trí của anh ấy, ngài không cần quan tâm. Hà Kiến Chương nói đến đây thì trầm ngâm giây lát, sau đó lại nói: - Nếu như bí thư Sầm không thèm quan tâm đến vị trí của Trương Bản Tiến, như vậy có thể cho bí thư Lý đổi vị trí.

Hà Kiến Chương nói đến bí thư Lý, chính là bí thư ủy ban tư pháp Lý Chinh Siêu. Lúc này Hà Kiến Chương cho ra lời đề nghị với Vương Tử Quân, chính là muốn giữ lại vị thế của mình ở ủy ban nhân dân tỉnh. Nếu như có thể đổi vị trí chủ tịch mặt trận tổ quốc của Trương Bản Tiến lấy phó chủ tịch thường vụ, như vậy thì quá tốt.

Nếu như không được, Hà Kiến Chương đề nghị đổi vị trí bí thư ủy ban tư pháp và phó chủ tịch thường vụ. Vị trí của Lý Chinh Siêu là quan trọng, Sầm Vật Cương hẳn là có ý nghĩ với vị trí của Lý Chinh Siêu. Tuy điều chỉnh như vậy sẽ làm cho lực lượng của Vương Tử Quân co rút lại, thế nhưng lại đảm bảo quyền lên tiếng của Vương Tử Quân ở ủy ban nhân dân tỉnh.

Hà Kiến Chương đang mang bệnh còn có thể suy nghĩ cho Vương Tử Quân, điều này không khỏi làm cho Vương Tử Quân cảm động, hắn gật đầu nói: - Thật ra tôi cảm thấy đưa vị trí phó chủ tịch thường vụ cho Sầm Vật Cương cũng không phải là chuyện gì lớn.

Hà Kiến Chương nhìn bộ dạng hời hợt của Vương Tử Quân, hắn biết rõ vị chủ tịch tỉnh này cực kỳ tự tin, biết đâu tự tin là tư chất tự nhiên của Vương Tử Quân? Hắn nhìn nụ cười nhàn nhạt của Vương Tử Quân, thế là không khỏi nghĩ đến tình cảnh vị chủ tịch này năm xưa một mình đến Mật Đông.

Đúng vậy, thực tế thì Vương Tử Quân có thể vẫn là người chủ đạo hướng đi của ủy ban nhân dân tỉnh, người này chủ yếu là dựa vào năng lực của bản thân mình. Mình ở bên cạnh Vương Tử Quân tuy có vị trí quan trọng, thế nhưng thực tế chỉ là một tồn tại cao cấp ở bên cạnh Vương Tử Quân mà thôi.

Hà Kiến Chương nghĩ như vậy mà không khỏi cười nói: - Chủ tịch nói rất đúng, chỉ cần còn có ngài, tôi cảm thấy phía ủy ban nhân dân tỉnh không thể bùng lên con sóng gì lớn.

Vương Tử Quân nâng ly lên uống một ngụm rồi nói tiếp: - Chủ tịch Hà, bệnh đến như núi sập, bệnh đi như kéo tơ, khoảng thời gian này anh cứ an tâm dưỡng bệnh, tôi sẽ căn cứ vào ý kiến của anh mà trò chuyện với bí thư Sầm.

Hà Kiến Chương nhìn vẻ mặt của Vương Tử Quân, hắn khó thể ném đi hết lo lắng trong lòng. Hắn tuy có ý tưởng tốt, thế nhưng bây giờ Sầm Vật Cương không còn như trước. Nếu như tin tức Sầm Vật Cương tiến lên một bước còn chưa được truyền đến, như vậy bí thư Sầm sẽ tình nguyện đạt đến thế cục bây giờ với Vương Tử Quân, nhưng bây giờ tin tức kia càng thêm nặng nề, có xu hướng ván đóng thuyền.

Bí thư Sầm còn có thể thỏa mãn với một vị trí phó chủ tịch thường vụ nữa không?

Sau khi an ủi Hà Kiến Chương một phen thì Vương Tử Quân rời khỏi phòng bệnh. Khi hắn hỏi thăm giám đốc Mã về tình hình bệnh của Hà Kiến Chương, lúc này Phương Anh Hồ từ đầu hành lang đi đến, khi thấy Vương Tử Quân thì nhanh chóng tiếp cận.

- Chủ tịch Vương, tôi biết ngài đến nên đặc biệt đến chào hỏi. Phương Anh Hồ nhìn Vương Tử Quân rồi vừa cười vừa nói.

Lúc này Hà Kiến Chương đã tỉnh, vì vậy có nhiều người đến thăm. Dù sao Hà Kiến Chương cũng không phải bị bệnh nan y, không ảnh hưởng đến nụ cười của đám người này.

Vương Tử Quân bắt tay Phương Anh Hồ rồi nói: - Thư ký trưởng anh đến khi nào vậy?

- Tôi vừa mới đến, bí thư Sầm hôm nay tiếp kiến khách đến từ nước Mỹ, yêu cầu tôi thay mặt đến thăm chủ tịch Hà, để xem chủ tịch Hà bên này có cần gì hay không? Phương Anh Hồ cung kính đứng ở phía đối diện với Vương Tử Quân rồi khẽ nói.

Vương Tử Quân có cảm giác không tệ với Phương Anh Hồ, người này ít nhất cũng có phẩm hạnh tốt, thế nên cười nói: - Chủ tịch Hà đã khá hơn, rõ ràng là có phúc bình an.

- Đúng vậy, chủ tịch Hà bị bệnh là lời cảnh báo cho chúng ta, người một khi đã cao tuổi thì nên chú ý sức khỏe. Phương Anh Hồ nói rồi lại cảm khái.

Dù sao thì Phương Anh Hồ cũng là thư ký trưởng của Sầm Vật Cương, Vương Tử Quân và người này cũng không có gì để nói. Vì vậy sau khi nói vài câu thì Phương Anh Hồ đi về phía phòng bệnh của Hà Kiến Chương.

Vương Tử Quân từ bệnh viện quay về thì tham gia hai hội nghị, khi có chút thời gian nhàn rỗi thì gọi điện thoại cho Thạch Kiên Quân, muốn thông báo với Thạch Kiên Quân về sự kiện lần này. Dù thế nào thì người khống chế cuối cùng cũng là ban ngành lãnh đạo thượng cấp.

Thạch Kiên Quân bên kia vẫn bận rộn nhiều việc, dù sao thì hắn cũng vừa mới tiến vào đơn vị, hơn nữa lại là một đơn vị quan trọng nhất của trung ương, không biết có bao nhiêu vấn đề nhân sự cần phải giải quyết. Trưởng ban Thạch bây giờ cần phải giải quyết nhiều việc, hơn nữa còn có nhiều người nhìn chằm chằm vào ban ngành này.

Sau khi nói hai câu thì Thạch Kiên Quân khẽ nói: - Tử Quân, tôi nghe nói chủ tịch Hà Kiến Chương đổ bệnh có phải không?

Chưa đến một ngày mà ngay cả Thạch Kiên Quân cũng đã biết, Vương Tử Quân không khỏi cảm khái, đồng thời khẽ nói: - Chủ tịch Hà thật sự có chút không khỏe.

- À, Hà Kiến Chương phối hợp với anh rất tốt, anh ấy đổ bệnh thì anh nên tính toán cho tốt. Thạch Kiên Quân nói đến đây thì do dự giây lát rồi nói: - Lúc này lãnh đạo tôn trọng ý kiến của tỉnh Mật Đông, tôi cảm thấy anh ở sự kiện này nên liên hệ tốt với bí thư Sầm Vật Cương, chỉ khi nào hai anh tạo nên sự nhất trí thì tôi mới dễ làm những công tác còn lại.