Bí Thư Trùng Sinh

Chương 920: Lãnh đạo là bá đạo



Dù Quách Tiên Vi là lãnh đạo phó chủ tịch tỉnh ủy, là người quyền cao chức trọng, nhưng nếu so sánh với đại tướng chấp chưởng một phương như Vương Tử Quân thì vẫn còn có chút chênh lệch.

Hai người nói đùa vài câu, sau đó Quách Tiên Vi chợt khẽ nói:

- Tử Quân, hôm nay bí thư Lục của thành phố La Nam vội vàng đến báo cáo công tác với trưởng phòng Hứa, tôi thuận tiện hàn huyên với anh ấy hai câu, xem ra thành phố La Nam có biến hóa rất lớn.

Những người nắm công tác tổ chức thường quen cách nói một nửa giữ lại một nửa, Quách Tiên Vi là một lãnh đạo phòng tổ chức tỉnh ủy, tất nhiên càng thêm ảo diệu hơn, càng nói với ý nghĩ sâu xa hơn. Ngoài miệng tuy nói đến phương diện biến đổi của thành phố La Nam, thế nhưng rõ ràng là ông say không phải vì rượu, Vương Tử Quân tất nhiên cũng hiểu rõ ý nghĩ này.

Vương Tử Quân hơi híp mắt, hắn cười cười nói:

- Cảm ơn lãnh đạo đã quan tâm, những biến đổi ở thành phố La Nam thật sự không thể nào rời khỏi sự quan tâm của lãnh đạo phòng tổ chức tỉnh ủy.

- Bí thư Vương, anh cũng đừng tâng bốc tôi, những lời này anh nói với trưởng phòng Hứa thì hay hơn. Khi bí thư Lục rời đi thì trưởng phòng Hứa cũng không nói gì thêm, thế nhưng vừa rồi anh ấy lại tìm về không ít sách báo nói về trình tự trong công tác tổ chức. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Quách Tiên Vi vẫn dùng giọng tràn đầy ẩn ý nói với Vương Tử Quân.

Lục Ngọc Hùng đi tìm Hứa Tiền Giang, hơn nữa sau đó tâm tình của Hứa Tiền Giang lại không tốt. Trong đám cán bộ tỉnh Sơn Nam, có nhiều người biết Hứa Tiền Giang nổi giận thường thích đọc sách, bây giờ trưởng phòng Hứa tìm đọc sách về trình tự tổ chức, như vậy đã đủ nói rõ trưởng phòng Hứa Tiền Giang đang cho ra lời phê bình kín đáo với phương pháp đánh giá dân chủ của mình.

Quách Tiên Vi gọi điện thoại đến nói một câu hai nghĩa với Vương Tử Quân, lại để lộ ra nhiều ý nghĩa quan trọng, thật sự là một người bạn thân thiết.

Vương Tử Quân hàn huyên thêm hai câu với Quách Tiên Vi, sau đó hắn cúp điện thoại. Hắn lại tiếp tục đấy con trai đi dạo trên đường, thế nhưng tâm tình có chút ảm đạm.

Vương Tử Quân đã sớm nghĩ đến tình huống Lục Ngọc Hùng sẽ phản ánh với thượng cấp, nhưng phản ứng của Hứa Tiền Giang thật sự vượt ra ngoài ý nghĩa của hắn. Hắn thấy trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy Hứa Tiền Giang gần đây đang chú trọng xu thế cải cách nhân sự, luôn mong có phương án phù hợp mà nhìn xa trông rộng, không ngờ bây giờ lại nghe được kết quả như vậy từ miệng Quách Tiên Vi.

Không thể nói ngộ tính của trưởng phòng Hứa là quá thấp, mà chính mình đang đứng trên một điểm quá cao. Vương Tử Quân cảm khái một câu, hắn khẽ ngồi xổm xuống, ngón tay sờ lên mặt con trai, sau đó mỉm cười nói:

- Con trai, con nói cho bố nghe xem, có phải càng lên cao càng lạnh không?

- A a!

Trưởng ban chợt dùng ánh mắt sáng ngời nhìn bố rồi lắc lắc chiếc chuông trong tay, xem như cho ra một câu trả lời với người bố là bí thư thị ủy. Vương Tử Quân nghe con trai cười giòn tan, cảm giác mờ mịt trong lòng chợt tan biến vài phần.

Khi Vương Tử Quân đang chìm đắm trong niềm vui thú của một người làm cha, điện thoại lại vang lên. Hắn bấm nút nghe, chợt nghe thấy từ bên kia truyền đến âm thanh của Đổng Trí Tân:

- Bí thư Vương, tôi là Trí Tân, vừa rồi văn phòng thị ủy vừa nhận được thông báo, nói rằng thường ủy tỉnh ủy, trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy Hứa Tiền Giang ngày mai sẽ đến thành phố La Nam chúng ta để nghiên cứu thị sát.

Vương Tử Quân ừ một tiếng tỏ vẻ đã hiểu, hắn trầm ngâm giây lát rồi mở miệng sắp xếp:

- Nói với trưởng phòng Tôn của phòng tổ chức, yêu cầu bọn họ cho ra báo cáo phương án đón tiếp trưởng phòng tổ chức Hứa Tiền Giang.

Đổng Trí Tân lên tiếng đồng ý, khi Vương Tử Quân định cúp điện thoại thì Đổng Trí Tân chợt hỏi:

- Bí thư Vương, tôi cảm thấy lần này trưởng phòng Hứa đến thành phố La Nam chúng ta kiểm tra nghiên cứu, chúng ta cần phải cực kỳ coi trọng.

Vương Tử Quân cười cười nói:

- Tôi biết rồi.

Đổng Trí Tân biết Vương Tử Quân hiểu rõ ý của mình, hắn cũng không nói nhiều mà nhanh chóng cúp điện thoại.

Sau khi Đổng Trí Tân cúp điện thoại, Vương Tử Quân chợt suy nghĩ, sau đó hắn gọi điện thoại cho Hứa Tiền Giang. Điện thoại vang lên vài tiếng, chợt nghe đầu dây bên kia vang lên giọng của thư ký Hứa Tiền Giang.

- Chào anh, tôi là Vương Tử Quân của thành phố La Nam, xin hỏi trưởng phòng Hứa có rảnh không?

Vương Tử Quân thấy điện thoại nối thông thì nhanh chóng hỏi đầu dây bên kia.

Thư ký bên kia biết Vương Tử Quân là ai, thế là trong điện thoại truyền đến một âm thanh khách khí:

- Chào bí thư Vương, xin ngài chờ một lát, tôi sẽ đi báo cáo với trưởng phòng Hứa.

Nửa phút sau đầu dây bên kia đã vang lên tiếng cười đầy vui vẻ của Hứa Tiền Giang. Đến cấp độ của Hứa Tiền Giang, dù trong lòng lão có thật sự không vừa mắt với anh như thế nào, chỉ sợ khi nói chuyện thì vẫn ấm áp như mùa xuân tỏa nắng. Vương Tử Quân có quan hệ bình thường với Hứa Tiền Giang, bây giờ Hứa Tiền Giang lại căn bản không thích trò cải cách nhân sự của Vương Tử Quân ở thành phố La Nam.

Tuy Vương Tử Quân dùng phương án cải cách kia để đối phó với Tôn Chiêu Hi, thế nhưng Lục Ngọc Hùng lại nói một câu trúng tâm ý của Hứa Tiền Giang, đó là bầu bí thương nhau. Dù sao Hứa Tiền Giang cũng là trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy, lão nói phương án không thể bảo chứng tính chính xác, như vậy chắc chắn sẽ không phát sinh vấn đề.

- Bí thư Tử Quân, có chuyện gì sao?

Vương Tử Quân nghe giọng điệu ôn hòa như gần như xa của Hứa Tiền Giang, hắn chợt cười nói:

- Nghe nói trưởng phòng Hứa muốn đến thành phố La Nam chúng tôi nghiên cứu thị sát, thế cho nên tôi thật sự kích động. Trưởng phòng Hứa, hành động của ngài lần này thật sự đã tăng thêm một phần lực trong công tác giúp đỡ phát triển kinh tế thành phố La Nam chúng tôi.

" Thật sự là gặp quỷ! "

Hứa Tiền Giang không cần suy đoán cũng biết Vương Tử Quân đang nói lời không thật lòng. Cũng may Hứa Tiền Giang đã quen thói khách sáo, lão cười nói:

- Bí thư Tử Quân, dù cậu có thật lòng chào đón toi hay hông, tôi cũng thật sự rất vui.

- Xem trưởng phòng Hứa nói gì kìa, thành phố La Nam chúng tôi nào thoát khỏi sự giúp đỡ của ngài, mà tôi cũng làm gì dám nói dối trước mặt lãnh đạo cho được?

Vương Tử Quân nói càng làm cho Hứa Tiền Giang nở nụ cười cởi mở, hai người hàn huyên giống như bạn chí cốt gặp nhau. Nhưng cả hai người đều có khúc mắc, thế cho nên cũng không thể vì nụ cười ngoài mặt mà xóa tan khúc mắc trong lòng.

- Trưởng phòng Hứa, thật sự lời nói của tôi vừa rồi có nửa phần nói dối.

Vương Tử Quân vừa cười vừa nói tiếp:

- Tôi gọi điện thoại cho ngài, mục đích là hoan nghênh ngài đến thành phố La Nam, đồng thời cũng có một vấn đề cần thỉnh giáo.

" Vấn đề cần thỉnh giáo? "

Hứa Tiền Giang nắm chặt điện thoại, trong đầu quay cuồng. Lão biết rõ lúc này Vương Tử Quân đang chuẩn bị nói ra mục đích thật sự của mình.

- Bí thư Tử Quân cứ nói, nhưng cậu cũng nên chuẩn bị tư tưởng, ngàn vạn lần không nên hy vọng xa vời là có thể dựa giẫm vào tôi để tìm ra đáp án, tôi cũng không phải là từ điển đâu nhé.

Giọng nói của Hứa Tiền Giang có vẻ rất hiền hòa, trong lời nói càng mang theo vài phần ẩn giấu.
— QUẢNG CÁO —