Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 476: Không làm nam phụ trung khuyển 9



Edit: Trieumen

Beta: Sakura

“Không nghĩ tới ngươi cũng biết đến Lâm Kiều tiểu thư.” Thanh niên kia nghe được Bách Hợp nói ra được tên của Lâm Kiều, khinh miệt nhìn Bách Hợp một cái: “Thế nhưng hôm nay ngươi nói sai rồi, bây giờ Lâm gia đã không gọi là phủ Bá tước nữa, bởi vì Lâm Kiều tiểu thư thu phục Cự long, cũng trở thành người duy nhất có được  Cự long làm kỵ sĩ trong Khải Sâm Đế quốc của chúng ta, do đó Lâm Kiều tiểu thư được đích thân Hoàng đế triệu kiến, Lâm gia cũng được phong làm Công tước, thậm chí hôm nay, ngay cả Hoàng thái tử cũng đang đeo đuổi Lâm Kiều tiểu thư, nhưng Lâm Kiều tiểu thư cũng không vì quyền thế mà dao động, nàng ấy vĩ đại như vậy, thật sự là tấm gương mẫu mực cho tất cả danh môn khuê tú của Khải Sâm đế quốc chúng ta.” Thanh niên kích động nói xong lời này, mới nhìn Bách Hợp cười lanh: “Tiểu bạch kiểm, xem bộ dạng nông thôn của ngươi, sẽ biết Cự long là cái gì sao? Đấy là Cự long chân chính nha, cũng không phải là những Á Long rác rưởi kia có thể so sánh, Lâm Kiều tiểu thư thật sự thu phục được dũng sĩ Cự Long tộc, xem bộ dáng quê mùa của ngươi, sợ là nghe đến “Long” thì đã bị dọa cho toàn thân run rẩy nha.”

Vào lúc này sắc mặt Bách hợp tái nhợt, tay cô nắm chặt thành nắm đấm, gần như cảm giác tức giận càng ngày càng tăng không thể khống chế được, lúc này nàng không thèm để ý đến vẻ mặt say mê của thanh niên này khi nói đến Lâm Kiều, ngược lại quay đầu nhìn thiếu nữ Maya nói:

“Không biết bộ dáng Cự long này như thế nào..?”

Nàng với thiếu nữ mới vừa rồi còn có thái độ lãnh đạm, vào lúc này lại không ngại chủ động nói chuyện cùng thiếu nữ, đáy mắt  Âu Lôi An đứng bên cạnh liền lộ vẻ giận dữ, không đợi thiếu nữ mở miệng, liền nắm quả đấm hướng Bách Hợp đi tới, trong miệng hét lớn: “Tiểu trùng tử, cút ngay!”

Vào lúc này Bách Hợp đang lo lắng suy nghĩ của mình có phải đã thành sự thật hay không, vì vậy lúc một quyền của thanh niên kia đi tới. Sắc mặt cô tối tăm lại, không chút nghĩ ngợi duỗi tay ra, liền bắt được một quyền của hắn, người chung quanh đang cười cợt, vỗ tay: ” Âu Lôi An giết chết hắn!”

Lời nói chưa dứt, Bách Hợp liền khẽ nắm tay lại, chỉ nghe ‘Rắc rắc ‘ hai tiếng vang đến, trong miệng  Âu Lôi An thét lên thảm thiết, những kẻ vốn đang định cười nhạo Bách Hợp liền ngây dại, Bách Hợp dễ dàng kéo  Âu Lôi An lại gần mình. Nâng lên chân trái lên, dùng sức đạp vào bụng của hắn: “Tạm thời chỉ cho ngươi một cái cảnh cáo!”

Thanh niên kia bị cú đá này, không cách nào khống chế được thân hình mà bay ra phía sau như một mũi tên bị bắn ra ngoài, một đường đụng ngã nhiều dong binh to lớn, những người phía sau hắn cũng không thoát khỏi bị bắn ra ngoài, Một cước này của Bách Hợp không chỉ đem người nhìn qua to lớn, mạnh mẽ hơn cô đá bay, hơn nữa một dong binh ở giữa đoàn dẫn theo mấy người chạy lại đỡ hắn cũng không thể giúp hắn dừng lại được. Những dong binh này thường đều để ý đến sắc mặt của người khác, vào lúc này biết được  Âu Lôi An có thể đã chọc phải một người không thể chọc, vừa rồi còn thay hắn vỗ tay liền thức thời im lặng, thậm chí rất nhiều người nghĩ so sánh cùng thực lục của  Âu Lôi An, theo bản năng càng cúi thấp đầu xuống.

Con đường phía trước cổng thành lập tức yên tĩnh đến lợi hại, lúc này, những người vừa mới vỗ tay hô hoán kia chỉ hận không thể làm cho ánh mắt Bách Hợp không nhìn đến họ. Thiếu nữ bên cạnh có chút kính sợ nhìn Bách Hợp. Cắn răng khom lưng hướng Bách Hợp lúng túng hành lễ, gật nhẹ rồi xoay người về phía sau, lặng lẽ đến nơi  Âu Lôi An ngã xuống đỡ hắn đứng lên

“Cam nguyện trở thành nô lệ của Lâm Kiều là Cự Long như thế nào?” Bách Hợp cũng không thèm nhìn người bị một cước của mình đạp bay. Lại đem lại vấn đề lúc nãy mình vừa hỏi, lần này không ai dám bỏ qua lời của cô, chẳng qua là người chung quanh cũng lẫn tránh, vị thiếu niên ma pháp học đồ có gương mặt trẻ con khẩn trương nhìn chung quanh một chút, thấy xung quanh không có ai vội nuốt nước miếng một cái, cắn răng nhỏ giọng nói:

“Các hạ Tôn quý, Cự long theo Lâm Kiều tiểu thư chúng ta cũng không có may mắn chính mắt thấy. Nhưng nghe nói là một Cự long Hỏa hồng, ta đã từng hỏi qua…” Thiếu niên thận trọng nhìn Bách Hợp sắc mặt có chút âm trầm. Lúc nói đến Cự long Hỏa hồng, hắn thấy ánh mắt cô đen lại, không khỏi sợ hết hồn, câu nói kế tiếp tự nhiên cũng không nói ra được nữa.

“Giỏi cho một Lâm Kiều.” Bách Hợp cười lạnh hai tiếng, cô nhẩm tính một chút thực lực của mình lần này, tuy nói đã đột phá đến giai đoạn Thần thánh Cự long, nhưng nàng không biết lãnh chúa Thâm Uyên kia rốt cuộc đã giải trừ được bao nhiêu phong ấn, nếu như lãnh chúa Thâm Uyên chưa có giải trừ phong ấn mặc dù cũng rất mạnh, nhưng chênh lệch sau khi giải trừ một đạo phong ấn so với lúc không giải trừ cũng không thể so sánh, thậm chí theo khách quan mà nói, thực lực còn cao hơn một bậc, nhưng nếu như Lâm Kiều thật sự thu phục được một con Cự long, mà Thâm Uyên lãnh chúa lại mượn Cự long lực giải trừ phong ấn, Bách Hợp cũng không dám bảo đảm mình trăm phần trăm đánh chết được hắn.

Lúc này Long tộc cũng không thể nào phái viện quân đến, trong khoảng thời gian gần đây lãnh địa Thâm Uyên của Ma tộc vô cùng ngang ngược, hiện giờ Long tộc muốn đối phó với những ma tộc này đều đã cố hết sức, căn bản không thể phân nhân thủ đi ra, toàn bộ chỉ có thể dựa vào mình.

“Các ngươi nói thêm cho ta một chút tin tức về Lâm Kiều.” Vào lúc này Bách Hợp chỉ có thể hỏi thăm thêm về tin tức của Lâm Kiều, ban đầu đám người kia còn có chút kiêng kỵ thực lực của Bách Hợp, nhưng khi nghe cô hỏi tới Lâm Kiều, rất nhiều người trên mặt lộ ra vẻ khác thường, có người lấy can đảm ca ngợi: “Lâm Kiều tiểu thư chính là người được nữ thần Quang Minh ban ân, nàng vừa xinh đẹp vừa thiện tâm nhất.”

Một khi có người mở đầu, kế tiếp đã có người bảy mồm tám lưỡi đứng lên mà ca ngợi, Bách Hợp từ một đám người lớn nói nhảm, nghe được bên người Lâm Kiều có một con sủng vật mèo đen, hơn nữa con sủng vật này hết sức thông thái, những cái khác như Lâm Kiều mở cửa hàng vé số, tiệm y phục còn có tiệm bánh ngọt, hôm nay nàng ta đã trở thành người đứng đầu trào lưu mới, chiếm toàn bộ câu chuyện của người đời trong toàn bộ đại lục Phong Nhã.

Nói chuyện được một lúc thì một đám người cũng đã tiến vào thành, chỉ còn lại bọn dong binh rời rạc đi một mình, tuy thiếu nữ Maya có chút sợ hãi nhưng lại dùng ánh mắt sùng bái nhìn chằm chằm Bách Hợp: “Tiên sinh hôm nay nếu không có nơi nào để đi, có thể tạm thời gia nhập dong binh đoàn của chúng ta, tuy nói đoàn chúng ta bây giờ cũng không lớn mạnh, nhưng sẽ có một ngày sẽ trưởng thành.” Mọi người trong đại lục Phong Nhã luôn sùng bái cường giả, điều này cũng chính là nguyên nhân khiến Lâm Kiều nổi danh, Bách Hợp từ chối yêu cầu của thiếu nữ, hỏi nàng chỗ ở của Lâm Kiều, sau đó trực tiếp đi tới Lâm gia.

Bây giờ Lâm gia đã không còn là một phủ Bá tước nho nhỏ trước kia nữa, Hoàng đế cho người xây dựng phủ Công tước của Lâm gia tại nơi phồn hoa nhất đế quốc, cửa trước dựng pho tượng của Cự long kỵ sĩ và Lâm Kiều, vào lúc này vẫn chưa có làm xong hoàn toàn, lúc này mấy người thợ mộc còn đang tô màu cho pho tượng, Lâm Kiều uy phong lẫm liệt khoác áo giáp màu đỏ, dưới chân cũng là một con Cự long màu đỏ, chúng được làm hết sức sống động, tình cảnh như thế ở trong nội dung chuyện cũng đã từng xuất hiện qua, hình ảnh Long Bách Hạ bò lổm ngổm ở dưới chân Lâm Kiều cung kính để nàng ta cưỡi lên cũng từng bị người ta xây dựng đặt trước cổng phủ Công tước, điều này cũng là một trong những  minh chứng cho thấy Lâm Kiều đã chế ngự được Long tộc, có thể Long Bách Hạ cũng vì vậy mà mất hết mặt mũi, làm cho Long tộc bị bôi nhọ, trở thành trò cười của thiên hạ, vào lúc này Bách Hợp nhìn thấy pho tượng, một cỗ tức giận vô cớ liền dâng lên trong lòng, không chút nghĩ ngợi liền vươn tay ra, nguyên tố quang minh xung quanh nhanh chóng xúm lại trong lòng bàn tay nàng, tụ thành một đoàn rồi bị Bách Hợp ném ra.

‘Oanh ‘ một tiếng vang thật lớn, mấy thợ mộc đang tô màu pho tượng liền sợ hết hồn, đem thuốc màu đang cầm trên tay vứt đi, vội vàng chạy trốn khắp nơi, có hai kẻ chậm chân ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không có phát ra ngoài, huyết vụ đầy trời đều là vẩy lên pho tượng, vốn là một pho tượng với hình ảnh Lâm Kiều hoàn mỹ lập tức bị vỡ tung, nửa người trên, ngay cả cái đầu bạch ngọc của nàng cũng biến thành phấn vụn, lúc này Bách Hợp mới vỗ tay một cái, cười lạnh, một cước đá đến tàn phá pho tượng bên trên.

Tình cảnh này khiến người xung quanh sợ mất mật, đám dong binh nho nhỏ kia đi theo Bách Hợp thấy tình cảnh như thế, theo bản năng kinh ngạc hô lên. Dị động bên này làm hộ vệ binh Đế quốc chú ý đến, ngay cả phủ Công tước đều có người bị kinh động, một đại đội binh lính mặc khôi giáp cầm tấm khiên nhanh chóng chạy ra, một đội hộ vệ binh thị trường trong đế đô chạy tới lúc nhìn thấy Bách Hợp liền chỉa đao về phía cô:

“Người nào, dám ở trước phủ Công tước giương oai!”

Trong lúc người thị vệ này quát lên thì cửa phủ Công tước cũng bị người mở ra, một đội binh lính ăn mặc chỉnh tề cũng ào đến, thật ra Bách Hợp hơi hối hận bản thân mình vọng động không khống chế được cảm xúc mà phá hủy pho tượng, nhưng trong nháy mắt khi nhìn đến pho tượng kia, nàng căn bản không khống chế oán khí sinh ra trong thân thể này, mới vừa rồi bản năngcô quá kích động, lúc này nếu gây họa, chạy cũng đã chậm rồi, cách đó không xa một ít ma pháp đạo sư trong học viện của đế quốc cũng chạy đến, bởi vì phủ Công tước  nằm ở vị trí trung tâm của đế đô, vì vậy những người này tới rất nhanh, tạo thành một vòng vây quanh bên ngoài, trong tay xách theo ma pháp trượng, mặt cảnh giác nhìn chằm chằm Bách Hợp.

“Mời Lâm Kiều ra đây, nhiều năm không thấy cố nhân, hôm nay tới cửa bái phỏng.” Bách Hợp hít sâu một cái, lúc nói xong lời này người trong phủ Công tước không khỏi liền cười lạnh hai tiếng: “Lần đầu tiên nghe nói có người tới cửa bái phỏng lại lấy lễ ra mắt làm hư pho tượng của chủ nhân, cả ngày lẫn đêm đều có rất nhiều người muốn gặp tiểu thư chúng ta, như ngươi người bẩn thỉu nhỏ nhoi cũng xứng tìm gặp tiểu thư? Đi tìm chết đi!” tiếng nói người này vừa dứt, ma pháp sư trong phủ Công tước liền niệm chú ngữ, một đám binh lính đem khiên thuẫn che chắn trước đoàn ma pháp sư, giúp ma pháp sư có thời gian niệm xong pháp thuật.

Người chung quanh đều ở đây nhìn Bách Hợp chỉ chỉ chỏ chỏ, Bách Hợp không nhịn được khoanh tay trước ngực, trong bàn tay lập tức xuất hiện vài mũi băng nhận, ma pháp của Long tộc trời sanh đã có ưu thế, nhất là đến trình độ của Bách Hợp, trừ một ít đại hình cấm chú ra, căn bản không cần đọc nhiều thần chú phức tạp, vào lúc này mấy băng nhận được tạo thành xong, cô nhìn đúng phương hướng của các ma pháp sư mà ném đi.